Tuyết chi thần – Chương
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
"Anh bạn nhỏ, em có biết số điện thoại của ba hoặc mẹ em không?"
Đứa nhỏ lắc đầu.
"Không sao, chị nhất định sẽ giúp em tìm được bọn họ." lynzmix.wordpress.com Cảm thấy đứa nhỏ thực đáng thương, nữ nhân viên lập tức bị kích phát tình mẫu tử.
"Không cần, em tự đi tìm cũng được." Jim không định lãng phí thời gian ở đây liền đi về phía cầu thang .
Nữ nhân viên lập tức luống cuống, cô cũng không thể để một đứa trẻ lạc ba mẹ chạy loạn ở trong khách sạn được. Nếu quản lý biết được nhất định sẽ lột da cô mất (Bàng Bạch : câu hình dung này có chút đáng sợ )
"Xin đợi một chút, chúng tôi nhất định sẽ tìm được cha của em. Sau đó sẽ đóng gói gửi qua cho em, em chỉ cần về nhà đợi là được . . . . (Bàng Bạch : sao nghe như cách đối xử với đồ đạc bị mất vậy?)
Jim đi hơi nhanh nên đụng vào người đang đi hướng ngược lại. lynzmix.wordpress.com Đang định mắng hai câu nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên người đụng vào mình là một thanh niên nhã nhặn, áo tây trang màu trắng thẳng tắp, đôi mắt sau cặp kính viền vàng có loại mị hoặc không nói nên lời.
Thanh niên cuối xuống đỡ cậu dậy, nhất cử nhất động đều cực kì tao nhã, thanh âm cũng tương đối ôn nhu "Em không sao chứ?" Đứa nhỏ lắc lắc đầu.
"Lệnh Hồ tiên sinh." Nữ nhân viên cũng đuổi tới phía sau, đối với người này vô cùng cung kính, xem ra đây hẳn là người quản lý .
" Xảy ra chuyện gì?"
"Đứa nhỏ này nói muốn tìm ba ba, nhưng tôi tra trong danh sách khách sạn cũng không có người này. Đang định nhờ cảnh sát hỗ trợ . . . ."
Thanh niên ngồi xổm xuống, thân thiết hỏi han, "Anh bạn nhỏ, ba ba của em tên là gì?"
"Ngao Quang, Ngao trong Lí Ngao, Quang trong quang minh."
Trong nháy mắt, Jim cảm thấy ánh mắt của thanh niên biến thành màu vàng, ở giữa là con ngươi màu đen hẹp dài giống như ánh mắt của dã thú khiến cậu không khỏi cảm thấy sợ hãi, lùi về sau từng bước. lynzmix.wordpress.com Mà khi nhìn lại lần nữa thì ánh mắt người nọ lại trở thành màu đen , cũng không có gì khác thường. Đại khái có thể là hoa mắt đi?
"Em tên gì?" Thanh niên hỏi.
"Thực không lễ phép, mẹ anh không dạy trước khi hỏi tên người khác phải giới thiệu tên của mình trước sao?"
Thanh niên cũng không giận mà nói "Tôi tên Lệnh Hồ Thông !" ( Shoorin : khụ, ta còn tưởng Lệnh Hồ Xung chứ o( ≧ ▽ ≦)ツ )
"Cái gì? Anh là Lệnh Hồ Xung, vậy tôi đây chính là Đông Phương Bất Bại !" (Bàng Bạch : nguyên lai cậu là "gay")
Dì của Jim là một người yêu nước, bà không chỉ dọn đến phố người Hoa ở, học tiếng Trung Quốc, còn xem rất nhiều phim truyền hình và tiểu thuyết võ hiệp. lynzmix.wordpress.com Dưới sự dạy bảo của bà Jim cũng học được không ít này nọ.
Thanh niên không khỏi cười rộ lên, biểu tình mang theo một tia nghiền ngẫm: " Tôi biết ba ba của ở đâu, để tôi dẫn em đi tìm ông ta." (Bàng Bạch : đây tuyệt đối là lừa con nhà lành nha ~ !)
Jim đi theo thanh niên quẹo trái quẹo phải rồi dừng lại trước một cánh cửa lớn. Cánh cửa gỗ sơn son bên trên khắc ba con rồng, tương đối cổ kính. Thanh niên đẩy cửa ra đi vào, Jim cũng lập tức theo vào.
Phong cách bên trong phòng hoàn toàn khác với đại sảnh khiến cho đứa nhỏ càng thêm giật mình.
Bức tranh chu lan, song linh khắc hoa, đèn cung đình hoa lệ ngói lưu ly. Vách tường dùng ngọc thạch lát vào, bên trên khảm viên ngọc lưu ly hoa điêu. lynzmix.wordpress.com Khúc quanh nơi hành lang có một dòng nước nhỏ chảy róc rách tạo thành một hồ nước trong vắt. Trên mặt hồ phủ đầy hoa sen trắng, lá sen tựa như đang chơi đùa trong gió (Lynz: ta đang chém cái quái gì thế này? ="=) rải dưới đáy hồ là những viên đá đủ màu sắc, phát ra ánh sáng chói mắt .
Giống như đi vào một thế giới mộng ảo tràn đầy màu sắc, đứa nhỏ ngây người hồi lâu mãi cho đến khi thanh niên gọi cậu. Đi theo sau thanh niên, Jim tò mò đánh giá bốn phía. Thật muốn chụp ảnh nha ! Trung Quốc thật sự đã thần bí càng thần bí hơn ! (Bàng Bạch: vốn từ ngữ của cậu bần cùng đến mức này sao!)
Bên ngoài là ban ngày, bên trong lại là màn đêm che phủ. Bên ngoài rõ ràng đang mưa, có chút rét lạnh mà bên trong lại ấm áp như xuân, trăm hoa đua nở. Trên đỉnh đầu có thể nhìn thấy cả một bầu trời đầy sao nhưng Jim nghĩ nơi này ở bên trong khách sạn nên đó hẳn chỉ là đèn chiếu trên trần mà thôi.
Ánh sáng nhàn nhạt chiếu qua song linh khắc hoa rồi dừng trên hành lang, mơ hồ có thể nghe được tiếng cụng chén, tiếng nói chuyện cười đùa ở bên trong. lynzmix.wordpress.com Một cánh cửa gỗ sơn son hoa mỹ hơi mở ra một khe hở, tiếng đàn ở bên trong cũng truyền ra. Jim nhìn xuyên qua khe cửa. Trước tấm bình phong ở trong đại sảnh lát đá cẩm thạch, một cô gái mặc một bộ sườn xám màu đen thêu hoa cúc vàng, ngồi ngay ngắn ở phía trước, bàn tay trắng nõn của cô tấu (đánh đàn) trên cây đàn cổ huyết sắc.
Nan kiến tịch phong cảnh
Một mảnh hân hoan khí tượng
Nguyệt chiếu áng mây thượng
Gió nam ấm áp khinh lược
Như vào núi ấm tâm hướng thượng....
( Shoorin Yumi: ôm đầu nì là gì a~ xao nó cứ ngang phè zị nà ( ̄^ ̄) )
Một khúc "Áng mây truy nguyệt" âm thanh tuyệt đẹp động lòng người tự nhiên truyền vào tai, chảy xuôi vào tâm khảm. Trên cổ cầm huyết sắc khắc một đám hoàng kim cua trảo cúc, ở dưới ngọn đèn mờ nhạt lại càng thêm diễm lệ. Jim có cảm giác bông hoa kia như đang từ từ nở rộ, trong không khí cũng đang lan tỏa mùi hương trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Nữ tử đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía cậu nở nụ cười diễm lệ, mang theo tia mị hoặc lòng người tựa như hình khắc cua trảo cúc ở trên cầm cổ kia. lynzmix.wordpress.com Jim lắp bắp kinh hãi, lùi về phía sau từng bước. Khe cửa không lớn, bên trong rất sáng nhưng bên ngoài lại rất tối theo lý mà nói nữ tử hẳn không thể nhìn thấy cậu, nhưng Jim lại cảm thấy cô ấy đang nở nụ cười với cậu.
Trên vai bị vỗ nhẹ một chút, đứa nhỏ thiếu chút nữa thì thét lên chói tai, may mắn là đã kịp thời tự bưng miệng lại. Quay đầu lại nhìn Lệnh Hồ Thông đang ra hiệu cho cậu đi theo.
Lại vòng vo N khúc quanh, bọn họ đi qua một cánh cửa. Không ngờ bên ngoài lại hạ xuống cơn mưa phùn nhỏ, Jim ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, vẫn là ban ngày nhưng như cũ không hề lạnh.
Đường nhỏ xuyên qua cánh rừng trúc, giọt nước chảy từ lá trúc xuống mặt đất, tích tích tát tát, vỡ ra từng bong bóng nước. lynzmix.wordpress.com Trong rừng lượn lờ sương khói, mùi hương thơm ngát tràn ngập trong không khí khiến người ta lầm tưởng như đang đi trong cõi thần tiên.
Đi tiếp lại đi tiếp, bỗng thanh niên đột nhiên dừng lại khiến đứa nhỏ đụng vào lưng của hắn.
"Sao vậy? Sao đột nhiên dừng lại?" Jim hỏi, trực giác nói cho cậu có chuyện không ổn. Có một loại cảm giác áp bách khiến cho cậu không thở nổi, toàn thân đồng loạt căng cứng.
Lệnh Hồ Thông vươn cánh tay che cho đứa nhỏ ở sau lưng, biểu tình nghiêm túc như lâm đại địch: " Mau lui về phía sau , lát nữa tôi hô "chạy" cậu liền chạy thẳng về phía cửa chúng ta đi vào lúc nãy, hiểu không ?"
Biết Lệnh Hồ Thông đang cực kì nghiêm túc, Jim liền đáp ứng cũng chuẩn bị sẵn tinh thần để chạy trốn.
Hai người từng bước một lui về phía sau, áp bách lại càng ngày càng lớn, đứa nhỏ như ngừng thở, từng giọt mồ hôi tích trên mặt.
"Chạy !" Thanh niên hô to. Jim cũng lập tức xoay người bỏ chạy lại nghe thấy tiếng thanh niên kêu lên sợ hãi. lynzmix.wordpress.com Cậu đang muốn quay đầu nhìn lại thì một cỗ gió mạnh đánh úp tới, có một cái gì đó thật lớn bổ nhào vào trên người cậu. (Shoorin Yumi : ta có cảm giác mình đang làm truyện kinh dị ( ̄ロ ̄;))