Chương
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Thanh niên nghiêng người đứng bên cạnh cửa hành lễ :
"Cung nghênh phụ thân đại nhân trở về. "
Ngao Quang chỉ gật gật đầu , nói : "Việc bên kia đành nhờ ngươi xử lý. Hơn nữa còn có một sản phụ sắp sinh, ngươi mau đưa cô ta đến bệnh viện đi. " lynzmix.wordpress.com Nói xong liền đi vào cửa, mà lam long cũng bay theo vào .
Ngao Lam đáp lời : "Vâng." liền bước lên vùng đất băng tuyết trước cửa. Hắn giương tay lên, một cơn gió cuốn qua, những người nằm trên mặt đất hoàn toàn biến mất. Tinh linh gió đã đưa bọn họ đến nơi an toàn. Sau đó hắn xoay người về phía bọn Tín: " Các vị khách nhân , vừa rồi phụ thân có đều thất lễ , ta thay mặt người tạ lỗi với chư vị , thỉnh các vị đừng để bụng. " Nói xong còn cười nhẹ, mị hoặc nhân tâm khiến cho ngay cả Tín cũng cảm thấy linh hồn của mình tựa như bị hắn câu đi.
Rõ ràng là một vị nam tử, hơn nữa còn là người của long tộc cường đại đáng sợ nha. Vì sao lại có loại biểu tình này ?
" Chư vị đã vất vả rồi , xin trở về dưỡng thương. lynzmix.wordpress.com Năm vị khác đã không còn nguy hiểm nữa. " Nói xong lại giơ tay lên, Khuyển thần và cả tuyết nữ đang té xỉu trên mặt đất cũng đều biến mất.
Sau khi tống tiễn bọn họ rời đi , Ngao Lam gỡ kính mắt xuống , ẩn đằng sau cặp kính thủy tinh chính là một đôi mắt màu tím xinh đẹp mị hoặc nhân tâm, so với màu sắc của hoa tử đằng , mắt hắn còn xinh đẹp hơn, thanh nhã lại u diễm , ba quang lưu chuyển khiến tâm người lầm lạc. Đôi mắt này nào phải của phàm nhân?
Tao nhã mở ra đôi tay, thanh niên lộ ra nụ cười khuynh thành, bốn phía cuồng phong dâng lên, sợi tóc đen phiêu động trong gió.
"Những đám mây này thực đáng ghét, mau biến đi ." lynzmix.wordpress.com Nhỏ giọng thì thào lại như lời tâm tình động lòng người. Bốn phía cuồng phong gào thét, những đám mây như có sức mạnh vô hình gom chúng lại , hình thành lốc xoáy, ở giữa còn hơi lộ ra một khoảng trời xanh thẳm. Màu xanh dần dần khuếch tán, đến cuối cùng cả bầu trời trong xanh, dương quang ấm áp chiếu khắp mặt đất.
______________________________
Khi Thiên Hữu tỉnh lại liền cảm thấy toàn thân được một vòng vây ấm áp bao phủ.
Ha~, thoải mái quá đi ! Chẳng lẽ mình đã lên thiên đường rồi sao !?
Nghĩ đến lúc trước bản thân đứng ở trên mặt tuyết ngăn cản tuyết nữ . . . Trải nghiệm đáng sợ lập tức lại hiện ra trong đầu . Thiên Hữu mở choàng mắt , lại phát hiện cả người đang được ngâm trong nước ấm áp.
Bốn phía một màu sương trắng, xung quanh là hơi nước nghi ngút ấm áp , đây rõ ràng là suối nước nóng mà. Gió nhẹ vờn quanh, những chiếc lá phong đỏ tươi xoay xoay trong gió rồi lần lượt rơi xuống. lynzmix.wordpress.com Dục trì bằng đá cẩm thạch trắng có một thủy đạo nhỏ dẫn nước suối chảy vào . Dòng nước đổ đầy ống trúc đập vào đá phát ra những tiếng lách cách như tiếng nhạc. Bố trí hài hòa thanh đạm. Xung quanh gió nhẹ vi vu làm say lòng người.
Dưới đáy ao là những viên đá ngũ sắc, giữa ao còn có một một viên dạ minh châu to bằng nắm tay đang phát ra ánh sáng nhu hòa. Mặt nước lấy nó làm trung tâm khuếch tán từng vòng gợn sóng. Càng kỳ quái là không thấy suối nhưng từ nơi đó dòng nước vẫn không ngừng tràn ra.
" Đang nghĩ cái gì đó?" Tiếng nói trầm thấp của nam nhân chợt vang lên bên tai, gò má có thể cảm nhận được khí tức nóng rực của đối phương. Thiên Hữu hoàn toàn thanh tỉnh , ngẩng đầu nhìn nam tử đang ôm mình.
"Phụ thân !"
Thấy hài tử ngẩng đầu lên, tựa hồ rất vui vẻ khi thấy mình. Ngao Quang không khỏi nhếch khóe miệng.
"Phụ thân, dì kia thế nào rồi ? Còn tuyết nữ nữa ?" lynzmix.wordpress.com Thiên Hữu lo lắng hỏi. Cậu nhất định đã ngất đi rất lâu, những việc sau đó lại không biết gì.
Nguyên lai là vì thế mới vui vẻ như vậy khi thấy mình sao? Ngao Quang nhíu nhíu mày, chỉ đáp lại bốn từ ngắn gọn " Bọn họ không sao." sau đó ôm bé con lên, để nhóc đối diện với chính mình.
"Hứa với phụ thân, về sau không được làm những việc nguy hiểm như vậy nữa nhé?"
Thiên Hữu tính phản bác lại, thời điểm nguy cấp như thế cậu không thể thấy chết mà không cứu. Từ nhỏ cậu đã được dạy là phải hết lòng giúp đỡ người lúc gặp khó khăn mà. Nhưng nhìn thấy lo lắng trong mắt phụ thân, những lời này vô luận thế nào cậu cũng không nói ra miệng được. lynzmix.wordpress.com Trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy , vì hành vi lỗ mãng của cậu khiến cho phụ thân phải lo lắng sao?
Giữa vùng tuyết trắng mờ mịt, lại tìm không thấy mình, phụ thân nhất định đã rất lo lắng đi?
Cảm thấy bản thân " quả thật " đã làm sai rồi , hài tử cúi đầu nhẹ nhàng nói: " Con xin lỗi ! " ( Bàng Bạch : cưng không có sai, lỗi là ở tên biến thái nào đó kìa ==)
Shoorin Yumi: ta zề gòi đây, có ai nhớ ta hơm? (" ω ")