Trans: Lanosrep
---------------------------------------------------------
Trong khi lễ khai giảng vẫn tiếp tục diễn ra ở sân, tôi ngồi trong lớp cùng với SunAh và KyungWon. Chúng tôi dành thời gian để trò chuyện về nhiều chủ đề khác nhau.
Tất nhiên, trong lớp còn có thêm cô gái côn đồ đang ngủ ở phía sau.
Bên cạnh bầu không khí của trường cấp 3 đòi hỏi ta phải nhanh chóng kết bạn, tình bạn cũng được vun đắp từ những việc như trốn học đi chơi,... Điều đó đã giúp ba chúng tôi gần gũi hơn và trở thành bạn bè của nhau.
Chúng tôi kể cho nhau về khu chung cư mà chúng tôi sống, nhà cách trường bao xa, tốt nghiệp trường cấp hai ra sao, học lực như thế nào và kể cả việc theo học trường luyện thi nào,… cùng với muôn vàn chủ đề trên trời dưới biển khác nữa.
Sau khi dành thời gian nói về một số chủ đề trò chuyện thông thường, lễ khai giảng đã kết thúc. Chúng tôi có thể nghe thấy tiếng ồn của các học sinh quay trở lại lớp.
Thế là chúng tôi tách nhau ra, giả vờ như thể vừa mới bước vào lớp.
Kế sau đó, chúng tôi được giáo viên yêu cầu ngồi im trong lớp một lúc. Thời gian rảnh rỗi lúc này cho phép tôi sắp xếp lại suy nghĩ của bản thân.
Nhiều sự việc khác nhau đã xảy ra, nhưng chúng có thể được chia thành ba loại chính.
Truyện ma, hệ thống giống game và cả việc lúc tôi chết, tôi đã quay về quá khứ.
Đầu tiên là truyện ma.
Có vẻ như tình huống mà tôi vừa trải qua chỉ là một câu chuyện ma được hiện thực hóa.
Nó diễn ra theo đúng như cốt truyện trong câu chuyện ma và việc hành động giống các nhân vật trong đó đã giúp tôi sống sót.
Tất nhiên, truyện ma thực chất chỉ là những mẩu chuyện hư cấu được mọi ngươi đồn đại. Có thể còn có nhiều phiên bản khác nhau của cùng một câu chuyện. Mặc dù giống nhau về mạch truyện gốc, nhưng một số chi tiết nhỏ nhặt trong đó lại khác nhau.
Điều đáng quan tâm nhất là những câu chuyện ma lại xảy ra trong đời thực.
Đây tạm thời là cách đơn giản nhất để giải thích tình hình hiện tại.
Thứ hai, hệ thống giống trong game.
Có một cửa sổ hệ thống giống trong game mà chỉ riêng tôi mới có thể thấy.
Nó hỗ trợ tôi và cung cấp những thông tin cần thiết về những gì đang xảy ra xung quanh tôi.
Cửa sổ tin nhắn đã cảnh báo tôi về một sinh vật không xác định - Quỷ vương, sẽ hồi sinh sau ba năm nữa. Ngoài ra, nó còn nhấn mạnh về 'câu chuyện ma' trong tình huống kì quái mà tôi gặp phải vừa nãy.
Đến tận bây giờ, bởi vẫn còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi chỉ đọc qua loa nội dung tin nhắn. Nhưng kể từ lúc này, tôi cần chuyên tâm đọc kỹ để hiểu rõ điều mà tin nhắn muốn truyền đạt.
Đặc biệt phải nói đến là Điểm Truyện Ma, mức độ hiểu biết, cửa sổ trạng thái và vô số thứ khác đã có đề cập bởi hệ thống gần đây.
Điểm truyện ma.
…Có phải thứ gì đó tương tự như điểm kinh nghiệm (exp) không? Hoặc có lẽ, vì được gọi là điểm nên chúng có thể được xem như một loại tiền tệ hay thấy trong game không?
Mức độ hiểu biết.
Nó là một chỉ số sẽ tăng lên khi tôi hiểu biết hơn về một cá nhân hoặc nắm rõ tính cách của họ.
Lúc SunAh nói với chúng tôi rằng cô ấy rất chậm chạp, mức độ hiểu biết về cô ấy đã tăng lên.
Khi tôi cảm thấy GyeongWon là kiểu người thích khoe mẽ trí thông minh hoặc thể hiện kiến thức, mức độ hiểu biết về cậu ta cũng tăng.
Cuối cùng là cửa sổ trạng thái.
Hệ thống thông báo rằng cửa sổ trạng thái đã được mở, nhưng làm sao để xem được nó?
Hmmm…
Bằng cách sử dụng phương pháp tương tự như khi tôi ẩn hiện cửa sổ tin nhắn hướng dẫn, tôi bèn thử dùng suy nghĩ của mình để gọi ra cửa sổ trạng thái.
'Cửa sổ trạng thái!'
Póc-
CỬA SỔ TRẠNG THÁI
Họ Tên: Lee Joon
Tuổi: 17
Danh Hiệu: Nhân vật chính
Tính cách: [Hai mặt] MỚI!!
> Bấm để xem thêm
Khả năng đặc biệt: Không
Năng lực: Nhanh trí giây cuối. [note57927]
Tôi thầm thích thú khi nhìn cửa sổ trạng thái.
Nó giống như một cửa sổ chỉ số nhân vật trong game.
Tên và tuổi thì tôi có thể hiểu được. Mà, tính cách của tôi là hai mặt… Có phải nó ghi tính cách của tôi là hai mặt không?
Cửa sổ thông báo bảo tôi bấm vào chữ 'MỚI!!' được đính ở bên cạnh, tôi bèn thử bấm vào để xem. Tuy nhiên, một trang toàn chữ dài ngoằng xuất hiện và tôi ngay lập tức thu gọn nó lại.
'Nó dài quá đi… Mình có lẽ nên từ từ xem nó sau khi về nhà.'
Tôi không chắc chắn lắm về cái khả năng đặc biệt và năng lực.
Nó có phải là một thứ gì đó tương tự như kỹ năng không?
Dù sao đi chăng nữa, nó thật sự có cảm giác rất giống cửa sổ chỉ số nhân vật hoặc cửa sổ thông tin trong trò chơi.
'Nó có áp dụng được cho người khác không nhỉ?'
Tôi hơi quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào SunAh, người đang ngồi ngay cạnh tường.
SunAh vẫn đang nhìn chằm chằm vào bàn của cổ trong khi loay hoay với những ngón tay.
'Yoon SunAh, cửa sổ trạng thái! '
Póc-
CỬA SỔ TRẠNG THÁI
Họ Tên: Yoon Sun Ah
Tuổi: 16
Danh hiệu: Thìa đất [note57925]
Tính cách: ??? > MỚI!! Bấm để xem thêm
Khả năng đặc biệt: ???
Năng lực: ???
Mức độ hiểu biết: 5/100
[Mức độ hiểu biết của bạn về nhân vật này quá thấp. Vui lòng tương tác nhiều hơn với nhân vật này để có thêm thông tin.]
Chắc là vì tôi chỉ vừa mới làm bạn với cô ấy.
Một thông báo xuất hiện cho biết mức độ hiểu biết của tôi quá thấp.
Không giống như cửa sổ trạng thái của tôi, tính cách và năng lực của cô ấy đều là những dấu chấm hỏi.
Tôi thử bấm vào nút 'MỚI!!' nằm bên cạnh các dấu chấm hỏi.
Bấm.
Tính cách: ???
Hành động của cô ấy rất chậm chạp.
Nó chỉ có đúng một dòng như lúc SunAh nói rằng cô ấy rất chậm chạp.
Nếu sau này tôi cố thử tìm hiểu đôi chút về cô ấy, có lẽ nhiều thông tin hơn sẽ dần dần được thêm vào.
Lần này, tôi quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào GyeongWon.
GyeongWon đang đọc một cuốn sách rất dày, không rõ bìa sách tên gì.
'Ahn GyeongWon, cửa sổ trạng thái!'
Póc-
CỬA SỔ TRẠNG THÁI
Họ Tên: Ahn GyeongWon
Tuổi: 17
Danh hiệu: Pro WikiWarrior [note57926]
Tính cách: Nhân vật giải thích
> MỚI!! Bấm để mở rộng
Khả năng đặc biệt: ???
Năng lực: ???
Mức độ hiểu biết: 20/100
Riêng GyeongWon, mức độ hiểu biết của tôi về cậu ta cao hơn SunAh rất nhiều.
Đó hẳn là lý do tại sao mà tính cách cậu được viết thẳng ra là 'Nhân vật giải thích', thay vì là dấu chấm hỏi như SunAh.
Bấm.
Tính cách: Nhân vật giải thích.
Anh ấy nghĩ bản thân rất thông minh, anh ấy thích những tình huống mà anh ấy có thể phô trương ra sự thông mình đó. Giọng nói của anh ấy quyết đoán như thể anh ấy là một chuyên gia.
'Đúng y như mình nghĩ. '
Nó viết chính xác như những gì tôi đã đánh giá trong đầu, nhờ đó mức độ hiểu biết của tôi về cậu ta đã tăng lên rất nhiều.
Lần này, tôi nhìn vào cô gái du côn vẫn còn đang ngủ ở phía sau.
Điều kiện của nhiệm vụ là bắt buộc phải có ba người bạn.
Tôi thực sự không biết tại sao lại phải vậy, nhưng hệ thống chắc chắn đã nhận định cô gái đó là một trong những người bạn của tôi.
'Làm thế nào mà cô ta lại là bạn của mình được vậy?'
Dù hơi khó tin nhưng tôi vẫn thử gọi cửa sổ trạng thái.
“……”
Giờ nghĩ lại, tôi thậm chí còn không biết tên cô ta.
Tuy nhiên, tôi quyết tâm phải thấy cho bằng được cửa sổ trạng thái của cô ta. Tôi cố gọi cửa sổ trạng thái bằng tất cả ý chí mạnh mẽ của bản thân.
'Cô gái du côn, cửa sổ trạng thái!'
* * *
Póc-
CỬA SỔ TRẠNG THÁI
Họ Tên: Lee Jin Hee
Tuổi: 17
Danh hiệu: Cô gái côn đồ ngồi ghế sau
Tinh cách: ???
Khả năng đặc biệt: ???
Năng lực:???
Mức độ hiểu biết: 0/100
[Mức dộ hiểu biết của bạn về nhân vật này quá thấp. Vui lòng tương tác nhiều hơn với nhân vật này để có thêm thông tin.]
'Mình biết ngay mà…'
Vì tôi không biết gì về cô ta nên tất nhiên sẽ không có quá nhiều thông tin để xem.
'Vậy ra tên của cô gái trông đáng sợ đó là Lee JinHee.'
Đó là thông tin mà tôi không hề biết, nhưng nó lại hiện rõ rành rành trên cửa sổ trạng thái. Vậy nó chứng tỏ điều gì?
Điều đó có nghĩa là cửa sổ trạng thái biết được những thông tin vượt xa cả tôi?
Nếu đúng là vậy thì có một điều khiến đang tôi bận tâm.
Tuổi của SunAh được viết là 16.
'Chúng mình sinh năm '03’ nên đều phải là mười bảy tuổi...'
Ngay cả những người sinh vào đầu năm '04’ cũng đã đạt gần đến ngưỡng mười bảy rồi. Có phải là do cô ấy đi học sớm không?
Nếu sau này tôi có cơ hội để kiểm chứng điều này, tôi có thể xác nhận rằng liệu suy đoán của tôi về việc hệ thống có thông tin dữ liệu vượt xa tôi có đúng hay không.
Tôi gần như đã kiểm tra xong cái hệ thống giống trong game.
Và giờ, tôi cần phải suy nghĩ về việc cuộc sống của bản thân sẽ liên tục lặp lại, hết lần này đến lần khác.
Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là vòng lặp thời gian.
Tôi nghĩ tôi đã từng thấy nó trước đây, trong một số tiểu thuyết hoặc tác phẩm khoa học viễn tưởng.
Hồi quy, tái sinh hoặc vòng lặp thời gian.
Dường như bất cứ khi nào tôi chết, tôi đều được quay trở lại thời điểm ngay trước buổi lễ khai giảng.
'Nó khiến mình bực bội thật…'
Quay trở lại lễ khai giảng mỗi lần tôi chết… rốt cuộc nó có ý nghĩa gì?
Ngay cả khi tôi cứ cố suy nghĩ mãi, tôi cũng không thể hiểu được.
Tôi đoán tôi phải chết thêm vài lần nữa thì mới có thể hiểu được mục đích đằng sau nó.
'Tại sao những chuyện như này cứ xảy ra với mình…?'
Trong lúc tôi mải mê suy nghĩ, một người đàn ông trung niên bụng phệ bước vào lớp.
Thầy ấy tự giới thiệu bản thân là giáo viên chủ nhiệm và thầy ấy hy vọng chúng tôi sẽ có khoảng thời gian học sinh thật vui vẻ.
'Ba năm. Ba năm trung học đã bắt đầu lại với mình… thêm một lần nữa.'
Tôi đã học đến chết suốt ba năm chỉ để làm các bài kiểm tra tiêu chuẩn, nhưng bây giờ ba năm trung học của tôi sắp bắt đầu lại một lần nữa.
'Chết tiệt...'
Tôi đã quá bận tâm với những câu chuyện ma, quỷ vương và cả vô vàn thứ khác đến nỗi tôi đã không suy nghĩ tới những ảnh hưởng đi kèm khác. Bây giờ khi tôi đã suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện, tôi nhận ra rằng tôi sẽ phải lặp lại một số thứ rất khó chịu trong đời.
Phải học lại một năm thôi cũng khiến hầu hết mọi người điên tiết lên, nhưng nghĩ đến việc tôi sẽ phải học lại cả ba năm thì đúng thật là… Haah…
“Bây giờ thầy sẽ phát cho các em những tờ thông báo vừa mới in. Với mỗi hàng, các em hãy lấy một tờ và lần lượt chuyển các tờ còn lại cho người ngồi sau.”
Theo lời thầy chủ nhiệm, học sinh ngồi đầu bàn mỗi hàng đi tới bàn giáo viên để nhận một tập giấy.
“Ở mặt sau mỗi tờ giấy đều ghi rõ những nội quy và quy định bắt buộc. Rượu và thuốc lá không được phép sử dụng trong trường. Thêm cả các quy định về trang phục chẳng hạn như độ dài của tóc,… tất cả đều được ghi đằng sau đó. Hãy đọc nó thật kỹ. Mấy em sẽ không hề muốn bị phạt đâu.”
Thầy chủ nhiệm trung niên hói đầu đang sử dụng cách nói trang trọng với những học sinh trẻ hơn thầy rất nhiều.
Thầy ấy trao từng tập giấy cho học sinh.
Tôi nhận tập giấy thông báo, lấy một tờ rồi đưa những tờ còn lại cho người ngồi sau.
Tôi nghĩ tờ giấy sẽ chứa những nội dung nhàm chán điển hình như lời chào mừng, lịch sử của trường cùng với đó là nội quy và quy định. Vì vậy, tôi thậm chí không buồn đọc nó.
Não của tôi vẫn đang cố gắng sắp xếp những sự việc kỳ quái diễn ra từ trước đến nay nên giờ đã bị quá tải rồi.
Dù đó có là từ ngữ, kiến thức hay thông tin thì tôi không hề muốn nhét thêm bất cứ thứ gì vào não trong một khoảng thời gian nữa.
'Để mà nói thì tâm lý của mình rất yếu đuối.'
Tôi đã cảm nhận rõ được điều đó từ lúc mà tôi ôn thi cho các bài kiểm tra tiêu chuẩn ở kiếp trước.
Mặc dù đầu óc tôi không tới nỗi quá tệ, nhưng vì tâm lý yếu nên tôi là kiểu người nhanh chóng chán nản khi phải tập trung vào một việc gì đó trong khoảng thời gian dài.
Trên thực tế, tôi là kiểu người não nhảy số rất nhanh tùy theo tình huống. Chắc hẳn gen di truyền của tôi đã được dồn vào mỗi khả năng phản ứng và nhanh trí.
Trong các kỳ thi, tôi chỉ biết nhồi nhét kiến thức vào những giây cuối cùng.
Nhờ lẽ đó, tôi đã làm tốt các bài kiểm tra mà không cần phải học quá nhiều. Chỉ riêng đối với các bài kiểm tra tiêu chuẩn, kỳ thi mà tôi phải học liên tục từ sáng đến tối trong một thời gian dài, tôi khó mà lấy điểm cao được. Đó là lý do tại sao trường đại học mà tôi được nhận chỉ ở mức bình thường.
Tôi có thể phản ứng rất nhanh với bất kỳ tình huống bất ngờ nào xảy ra và có thể giải quyết nó. Tuy nhiên, tôi lại không quá nỗ lực để tập trung làm một việc gì đó trong thời gian dài.
'Mình muốn được về nhà thật nhanh và nghỉ ngơi...'
Ở tình hình hiện tại, thay vì tìm hiểu thêm về những gì đang diễn ra, tôi muốn nghỉ ngơi một chút.
Bởi não tôi giờ đã bị bão hòa rồi.
'...Vì mình đã trở về quá khứ của ba năm trước nên chắc nhà mình chắc vẫn còn ở chỗ cũ. Cũng lâu lắm rồi mới quay về đó.'
Xì xào, xì xào -
Bất chợt, có tiếng xì xào bàn tán của một số bạn cùng lớp.
Họ nói chuyện và nhìn nhau đầy khó hiểu.
'…Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?'
Một bầu không khí khác thường.
Vào thời điểm đó, hệ thống phát thanh của trường bắt đầu thông báo.
[Phòng phát thanh có thông báo. Đã có xác nhận rằng tờ thông báo nội quy vừa phát cho mọi người không chính xác. Chúng tôi sẽ thu thập tất cả các tờ thông báo này ngay lập tức. Chúng tôi nhắc lại, chúng tôi sẽ thu thập các tờ thông báo mới in đã được phân ra, ghi trên đó là các quy tắc và quy định. Các giáo viên chủ nhiệm phải thu thập lại từng tờ, không có ngoại trừ ai. Thông báo tới đây là hết.]
Xì xào, xì xào-
Sau đó, giáo viên chủ nhiệm, người có vẻ như đã nhận được chỉ thị đưa ra, vội vã quay trở lại lớp học.
“À thì, có vẻ như tờ thông báo đã bị in sai. Bây giờ, thầy yêu cầu các học sinh ở cuối mỗi hàng tiến lên các bàn phía trước và thu lại từng tờ.”
Vì muốn biết trên tờ thông báo có gì, tôi vội cầm nó lên đọc. Tuy nhiên, học sinh bị bắt đi thu tờ thông báo đã giật nó khỏi tay tôi.
Chắc cậu ta tưởng tôi cầm nó lên để giúp cho cậu ta thu nhanh hơn.
'Cái gì được in trên giấy mà khiến mọi ngườ phải phản ứng như vậy nhỉ?'
Tôi đã phớt lờ vì thấy nó phiền hà, nhưng giờ tôi hối hận vì đã không chịu đọc qua nó một lần.
À quên, tôi có bạn bè mà.
Tôi có thể dễ dàng biết được nó bằng cách hỏi những người bạn mới quen của mình là
GyeongWon và SunAh.
Ngay sau đó-
"Thật tiếc. Tôi đã tưởng đó chỉ là những thông tin nhàm chán cơ bản nên tôi không thèm đọc nó.”
GyeongWon trả lời đầy thẳng thắn.
“……”
Đến SunAh, người ngồi cạnh cậu, ngượng ngùng trả lời.
"Tớ có đọc qua nó. Nhưng, họ thu lại nhanh quá nên tớ cũng không nhớ rõ lắm…”
Ồ!
“Cậu có còn nhớ bất cứ cái gì được nói đến trên tờ thông báo không, SunAh? Cái gì được in sai trên đó khiến mọi người xì xào vậy?”
Ngay khi tôi hỏi câu đó, SunAh bắt đầu cau mày và cố gắng hết sức để nhớ lại.
“Thành thật mà nói thì hình như không có lỗi hay sai sót nào trong lúc in ra… Tuy vậy, lại có một vài dòng kỳ lạ ở phần nội dung…”
“Dòng kỳ lạ sao?”
"Đó là…"
Dường như không thể diễn đạt thành lời, SunAh mở miệng mấy lần mà vẫn không thể nói được.
“Hầu hết các thông tin đều bình thường, nhưng chèn vào đó là một số quy tắc kỳ lạ… Nó viết là không được gặp một cô gái nào đó…”
"Một cô gái hả?"
GyeongWon và tôi đồng thanh đáp lại.
Một cô gái?
Tại sao một cô gái lại xuất hiện giữa nội quy của trường?
“Nó nói rằng hãy cẩn thận nếu bạn gặp một cô gái nào đó…”
“Một cô gái nào đó ư?”
“Ừm, cô gái hay cười thì phải? Tớ nhớ là vậy…"
Một cô gái hay cười?
“Nếu gặp một cô gái hay cười trong trường, chúng ta phải cẩn thận.”
SunAh cố gắng hết sức để nhớ lại, chẳng mấy chốc vẻ mặt cô trở nên chán nản.
“Xin lỗi, còn có thêm một dòng nói về việc cẩn thận ra sao khi ở gần cô ấy… nhưng tớ không thể nhớ được là gì…”
Hãy cẩn thận khi bạn gặp một cô gái hay cười ở trường.
Đó thực sự là một phần trong nội dung của nội quy trường sao?
“......”
“Cậu có nghĩ rằng có một ai đó đang chơi khăm không?”
Khi tôi từ từ nhìn vào GyeongWon và hỏi cậu ta, hình như bản thân cậu ta cũng đang suy nghĩ gì đó.
“Chà, đúng thật nó có thể là một trò đùa. Nhưng có lẽ nó dựa trên 'Sổ ta truyện ma' nổi tiếng gần đây.”
“Sổ tay truyện ma sao…?”
Truyện ma!
Một lần nữa, từ 'truyện ma' lại xuất hiện!
“Đó là một câu chuyện ma gần đây đang rất phổ biến trên Internet, nhưng nó được thiết kế nhìn giống một tờ quảng cáo đơn giản hơn, ẩn trong đó là một số cảnh báo kỳ quái không thể lý giải được. Đây là lần đầu tiên cậu nghe về cái này à?”
Sổ tay truyện ma…