Cậu không được yêu ai khác ngoài tớ đâu

chương 01: bí mật, nghiêm cấm và mong muốn gần gũi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tình bạn khác giới có tồn tại á, dóc tổ. Bằng chứng tác giả câu nói có được lưu danh trong sử sách đâu.

Loại người phát ngôn kiểu vậy thường là mấy cô gái ích kỷ muốn níu giữ đối phương hay mấy gã e dè trong mối quan hệ. Dĩ nhiên ngược lại cũng có.

Nhưng ít nhất với Sena Kisumi tôi đây thì đời nào có chuyện đó.

Cảm xúc dâng trào đến độ những lời vô nghĩa này không đủ can ngăn. Suy xét nghiêm túc, tôi quyết định tỏ tình một phen.

Ai mà ngờ tôi sẽ phải lòng cô ấy chứ. Nói là tình cờ cũng được nhưng thứ cảm xúc này không phải giả dối.

“Tớ thích cậu. Xin hãy hẹn hò với tớ?”

Ngày cuối năm lớp 10, tôi đã thổ lộ với Arisaka Yoruka. Dưới tán hoa anh đào, tôi quyết đánh liều.

“Sena thích tớ á?”

Arisaka bàng hoàng cất giọng.

Tôi lựa chọn nơi tỏ tình có tiếng sau trường, có vẻ cô nàng chưa bắt kịp tình hình hiện tại.

Từ đầu tôi thừa hiểu bọn tôi không xứng đôi. Một Arisaka Yoruka được ai nấy nhận định xinh đẹp và tài giỏi quá xa vời với kẻ tầm thường như Sena Kisumi. Điểm chung duy nhất là hai đứa học chung lớp.

“Sena, cậu muốn làm bạn trai tớ phải không?”

Giọng cô run rẩy.

“Đúng vậy, tớ thật lòng muốn chúng mình tiến đến quan hệ lãng mạn.”

Tuy nhiên sự can đảm của tôi bị bỏ ngoài tai.

Lời tỏ tình này chỉ có lợi cho tôi thôi. Cô ấy cảm thấy thế nào là tùy cô. Sợ rằng Arisaka Yoruka không thích thú chuyện tình cảm.

Dung mạo xinh đẹp luôn thu hút cặp mắt xung quanh ngước nhìn. Mỗi ngày mỗi nơi cô đều là tâm điểm chú ý, đặc biệt những ai mê đắm ngoại hình cô ấy đều tỏ tình và bị thẳng thừng từ chối.

Cũng vì thế mà chẳng ai dám tỏ tình nữa.

Được cô nàng xinh xắn ấy thầm thương phải phúc ba đời? Thật tình tôi chả trông mong nhận lại phản ứng tích cực.

Liều ăn nhiều thì tôi cũng ngu thật. Có khi tôi sẽ ăn bơ tới khi tốt nghiệp cơ.

Nhưng tình yêu đích thực là phi logic mà, không liều ngay từ đầu thì tôi đã không dám đối mặt Arisaka rồi.

“Bạn trai bạn gái…”

Arisaka nghẹn giọng rồi che miệng loạng choạng lùi về.

Biểu cảm này… cứ sai sai.

“Ờm… Arisaka?”

“Cậu nói thật không, Sena? Nếu tớ đồng ý hai ta sẽ là một cặp đấy!”

“Tớ nghiêm túc. Dù cho bị xa cách, tớ vẫn muốn trò chuyện, muốn hẹn hò với cậu…“

“Cả những chuyện dâm dục?”

Bị cô ấy hỏi đột ngột làm tôi nghệt mặt ra.

“Nếu nói tớ không thích thì sẽ là nói dối.”

Tôi nghiêm nghị đáp lại ngay. Nhất định không được hoảng hốt hay toe toét vì sẽ gây ấn tượng xấu. Thực sự đấy.

“Cậu thật thà quá nhỉ!”“Cậu còn muốn gì nữa!?”

“Ý là tớ không ngờ cậu trả lời thành thật tới vậy!”

Một Arisaka thường trưởng thành hơn độ tuổi đang hai tay ôm thân hình gợi cảm của mình. Tay chân mảnh mai, cơ thể cân đối, vòng eo thon gọn nổi bật cặp gò bồng đảo cùng bờ hông nở nang — một thân hình quyến rũ bất chấp giới tính.

“Hóa ra Sena thích tớ á.”

Arisaka hơi gượng ép trưng ra vẻ cứng cỏi thường ngày.

“Nói trước điểm tớ thích ở cậu là vì tính cách. Xin đừng hiểu lầm.”

“Tớ thắc mắc rằng.”

“Điều gì?”

“Tớ không có hứng yêu đương lắm, e là chỉ tổ gây khó khăn cho hai ta thôi.”

“Bộ cậu từng quen ai rồi à?”

“T-Tất nhiên là chưa rồi đồ ngốc!”

Cô ấy dữ dội đáp.

“Không thử thì sao biết được. Với thằng con trai thì khuyết điểm của cô gái mình yêu cũng rất dễ thương.”

“Mồ, cậu nói không chút ngại ngùng luôn…”

Làn gió khẽ thổi qua làm mái tóc dài của Arisaka phấp phới trong khi bao quanh là hoa anh đào. Có lẽ vì màu hồng nhạt mà hai má cô ấy đã đỏ ửng.

Mái tóc dài buông xõa xuống tới eo, làn da cô trắng ngần tựa chiếc bông tuyết nguyên chất. Các góc cạnh trên khuôn mặt nhỏ nhắn càng làm nổi bật hơn. Đường viền hàm gọn gàng đính kèm là đôi lông mi dài màu sẫm và cặp mắt to long lanh.

Arisaka Yoruka đích thị là một cô gái đẹp tuyệt trần.

“Tớ cũng chuẩn bị tâm thế bị từ chối rồi.”

“Chuẩn bị?”

“Tệ nhất là dù có bị cậu ghét thì tớ vẫn muốn thổ lộ cảm xúc này.”

“K-Không có chuyện tớ ghét Sena đâu.”

Arisaka khó chịu ra mặt, một cách quan tâm của cô nàng đến đứa bạn cùng lớp suốt một năm cùng cô.

“Vậy à…”

Ẩn ý trong lời nói có lẽ là “Chúng mình cứ là bạn tốt nhé.”

Toang. Cảm giác u ám từ từ bao bọc lấy. Tôi phải cố phá vỡ bầu không khí lặng thinh này mới được. Arisaka không nói gì. Tôi vừa định quay lưng rời đi thì cô ấy nói những lời không thể tin nổi.

“—Đây là lần đầu tiên tớ được người mình thích tỏ tình.”

… Tai tôi bị lảng à? Chắc nịch cổ đã nói “người mình thích”.

“Arisaka, cậu nói gì cơ?”

“Mồooo tớ không chịu nổi nữa!”

Cô ấy đột ngột hét lên rồi quay mặt về phía cây anh đào, hai vai không khỏi run rẩy.

“Chuyện gì thế Arisaka? Sao cậu lại run như vậy?”

“Là xạo mà nhỉ? Sena thật lòng thích tớ á? Nếu là mơ ước gì tớ đừng tỉnh giấc nữa!”

Hai chân cô run lên còn Arisaka vui sướng hét toáng, cô như một đứa trẻ hạnh phúc khi được nhận quà Giáng Sinh.

“Cậu vui thật ha.”

“Cậu nghĩ là tại ai! Lo chịu trách nhiệm đi!”

“Hở? Tự nhiên đổ lên đầu tớ là sao!?”

Arisaka Yoruka ngại ngùng và vui vẻ khác hẳn hình tượng thường ngày. Cô ấy quay sang tôi vẻ bối rối cũng dịu đi. Hai tay cô ấy đặt lên đôi má đỏ ửng nhưng niềm vui trong đôi mắt thì vẫn lồ lộ ra.

“Vì đây là tình cảm song phương mà! Không vui sao mà được!”

“Vui á…”

“Không có khí thế gì hết vậy, Sena? Cậu không vui hả?”

“Phản ứng của cậu làm tớ sốc nên quên mất vui rồi.”

Gặp phải sự kiện bất ngờ này tôi bình tĩnh đến lạ. Chắc không phải một trò dàn dựng đó chứ?

“Chán òm! Có mỗi tớ xử sự như đứa ngốc vậy. Tớ cũng lo lắng lắm đấy? Đến giờ vẫn hồi hộp đây nè!”

Cặp mắt long lanh như những viên ngọc dán vào tôi đang vương những giọt lệ hạnh phúc. Đáng lẽ đây là khoảnh khắc chung vui mà nhể? Cớ sao tôi lại bị cô gái mình thích hưng phấn quá mà thuyết giảng?

Tôi hơi sửng sỡ rồi hít một hơi. Khi đã chắc mầm đây là hiện thực, tôi lên tiếng.

“... Sẽ ổn chứ? Nếu tớ bộc bạch tình cảm thật thì sẽ quá khích đấy.”

“Mà bị người khác phát hiện thì cũng xấu hổ và phiền phức lắm.”

Arisaka lấy lại chút bình tĩnh. Khi chúng tôi chạm mắt, cả hai nhanh chóng đảo mắt đi.

“Tớ cũng hiểu phần nào cảm xúc của Arisaka.”

“Phần nào? Nghĩa là sao?”

“Tớ thấy cậu có cảm tình tốt với tớ nhưng mà…”

“Nhưng?”

“Cậu vẫn chưa đáp lại lời tỏ tình của tớ.”

“Tớ hạnh phúc quá nên quên béng mất. Tụi mình bỏ đoạn đó luôn nha?”

“Không được. Đoạn đó rất quan trọng.”

Chuyện này đừng hòng tôi nhượng bộ.

“Người gì tính khí kì cục.”

“Tớ mà tử tế thì đã chẳng tới đây rồi!”

“... Tớ cũng lo lắng chứ bộ.”

Arisaka đã đỏ mặt tia tai khẽ cắn môi. Cô dường như muốn nói nhưng không tài nào mở miệng được.

“Hít thở đều nào, Arisaka?”

“Ừm tớ biết rồi.”

Nói rồi, cô ấy hít vào thở ra thật sâu hai lần. Bộ ngực trù phú nhấp nhô theo nhịp.

“Cậu bình tĩnh chưa?”

“Sena thật tuyệt khi chủ động tỏ tình.”

“Cảm ơn cậu đã khen. Hay để tớ khen cậu sớm hơn nhé?”

“Đừng có tự mãn vì cậu là người nói trước!”

“Cậu giấu cảm xúc đỉnh thật đấy! Lời tỏ tình này gần như thành công rồi ha!”

Vào thời khắc quan trọng mà cô nàng tỏ ra không hợp tác lạ thường. Xin đừng cảnh giác và ngại ngùng như thể tụi mình sắp cãi nhau nữa, cậu dễ thương nhường này thì sao tớ dám bật lại đây.

“Cậu nghĩ tớ đã kiềm nén tình cảm này bao lâu hả? Sáu tháng! Có lâu hơn tớ cũng vẫn ổn!”

“... Cậu thích tớ lâu vậy cơ à. Cứ tưởng tớ chẳng được cậu coi là đàn ông chứ.”

Một tiết lộ đáng kinh ngạc. Mối tình song phương này đã kéo dài khá lâu rồi.

“T-Thì do suốt hè cậu ngày nào cũng tới phòng mỹ thuật hết. Ở riêng với một chàng trai làm tớ hồi hợp lắm biết không.”

Phòng mỹ thuật khuất sâu ở một góc của trường là nơi bí mật của cô ấy được các giáo viên ngầm chấp thuận. Ngoại trừ trong tiết thì cô ấy hay dành thời gian ở đây và tôi cũng thường tới bầu bạn với cổ. Mỗi lần tôi đến là y như rằng cô trưng vẻ mặt cáu kỉnh. Có phải vì cô ấy lo lắng chăng?

“Tớ cũng lo mà.”

“Tớ ấn tượng vì mỗi ngày cậu đều lui tới đó. Không biết cậu phải thích tớ đến mức nào nhỉ?”

Arisaka quyết vùng lên, thể hiện sự trên cơ.

“Tớ thích cậu rất nhiều. Vậy nên tớ mới tỏ tình.”

“Dừng lại đi! Tớ tới giới hạn rồi!”

“Tình cảm của tớ mạnh mẽ tới mức đó à?”

Khung cảnh một cô gái xinh đẹp được tỏ tình vô số lần giờ lại đỏ mặt thật bổ mắt.

“Tại vì.. Sena là ngoại lệ.”

Arisaka bày tỏ cảm nghĩ thật lòng.

“Vì thế cậu hẹn nên tớ mới tới ngay.”

Arisaka không khỏi bồn chồn có vẻ cô nàng thừa biết mục đích của cuộc gặp mặt này.

“Arisaka Yoruka-san, câu trả lời của cậu là gì?”

Tôi khẽ nhắc nhở cú chốt hạ.

“Sena…”

“Vâng?”

“Thôi quá đủ rồi. Lần sau hẵng nói tiếp nhé.”

“Lần sau? Arisaka?! Này Arisaka—!”

Trong khi tôi chưa hiểu chuyện gì thì cô ấy đã chạy vụt mất.

“Lần sau… Sang học kỳ mới lận à.”

Bản thân đang hoang mang thì tôi chợt cảm giác một cặp mắt dõi theo mình. Tôi láo lia xung quanh nhưng rõ chẳng có ai hết. Mình tưởng tượng hả ta?

Khung cảnh mùa xuân tràn ngập cánh hoa anh đào bay lả tả, Arisaka hạnh phúc vì được tôi tỏ tình mà chạy đi khi chưa kịp đáp lại.

Cứ như vậy bước vào kỳ nghỉ xuân.

*****

Một kỳ nghỉ xuân tức cả mình.

Phản ứng của Arisaka khẳng định cô ấy thích tôi mà. Hà cớ gì lại trì hoãn câu trả lời? Đơn giản nói “Tớ thích cậu” thì mối quan hệ này đã thăng tiến thành người yêu. Nếu không tôi chẳng cần khó chịu trong kỳ nghỉ.

“Haiz mệt mỏi quá.”

Không nhận được hồi đáp làm tôi mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn ảo tưởng tiêu cực. Cả đêm trằn trọc và tâm trạng đạt đến cực hạn.

Việc rơi vào lưới tình đã khơi dậy nhiều tưởng tượng quái đản trong đầu. Nằm trên giường tôi tự làm khổ bản thân với những nỗi lo vô lý.

“... Biết vậy đã trao đổi thông tin liên lạc.”

Màn hình điện thoại phát sáng mà không có tên Arisaka Yoruka thật trống rỗng.

Giờ hối hận cũng muộn. Cô nàng không cho số liên lạc với ai trong lớp huống hồ gì với tôi. Dù hay tới phòng mỹ thuật tôi vẫn bỏ lỡ cơ hội xin số cô ấy. Điều duy nhất tôi có thể làm là đợi cái kỳ nghỉ xuân kết thúc.

Khác gì hành xác đâu.

Yêu một người lại khiến lồng ngực đau thắt đến thế cơ à? Xưa giờ không một mảnh tình vắt vai nên kinh nghiệm của tôi bằng không. Những lúc thế này tôi chẳng biết phải làm gì mới đúng. Một sự khởi đầu gian nan của tình yêu.

Tôi vốn không phải kiểu thích lãng mạn rồi. Dù tôi khá hi vọng sẽ có một cô bạn gái khi bước vào tuổi teen, tôi không vội làm gì.

Ấy thế mà Arisaka đã thay đổi tôi.

Tình yêu đóng vai trò là động lực thúc đẩy hành động cũng vừa là lời nguyền giằng xé một người.

Thói quen thất thường làm da tôi nhợt nhạt hẳn, lâu lâu vô thức bước đi trên hành lang, thỉnh thoảng tự nhiên khó chịu khi tắm hay ăn uống vô độ, tập luyện đổ mồ hôi hư tắm — tôi cư xử kỳ lạ tới mức nhỏ em tôi học lớp 4 cũng kinh hãi.

“Kisumi-kun quái đản quá đi.”

Đáng lẽ phải là “Onii-chan” chứ.

Rốt cuộc ngoài vài đứa bạn gọi điện, tôi toàn nằm lì ở nhà suốt kỳ nghỉ. Nghỉ có mấy ngày mà sao như dài vô tận vậy trời.

Song tới ngày đầu tiên đi học của năm mới.

Tôi thức dậy trước khi chuông báo thức reo rồi nhanh chóng mặc đồng phục. Sau khi thắt đại cà vạt cho xong, tôi bỏ bữa sáng mà đến trường sớm hơn thường ngày.

Kiểm tra danh sách lớp 11, tôi giơ nắm tay thắng lợi khi thấy tôi và Arisaka học cùng lớp 11A.

Trong lớp tôi chào hỏi xã giao với những người quen vừa sốt ruột đợi cô ấy đến. Tuy nhiên cả lớp đã đông đủ mà chưa thấy mặt Arisaka đâu.

Chốc lát giáo viên chủ nhiệm năm nay bước vào, Kanzaki Shizuru-sensei. Như thể canh giờ chuẩn xác Arisaka Yoruka cũng tới kịp ngay phút chót.

Giây phút Arisaka xuất hiện, không khí trong lớp quay ngoắt. Các bạn cùng lớp vui thích ngắm nhìn Arisaka. Cô nàng với mái tóc dài phấp phới giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng lơ đi ánh nhìn khác.

Trong số những cặp mắt nhìn cô ấy, của tôi chắc chắn là mãnh liệt nhất.

Cô không thèm liếc về phía tôi, coi Sena Kisumi như hư vô. Trên đường đi đến bàn của mình, Arisaka cố gắng phớt lờ tôi. Khí chất điềm tĩnh hơn bình thường, rõ ràng cô ấy cư xử coi tôi không tồn tại.

“Ủa gì vậy trời?”

Thái độ cô ấy làm tôi khó hiểu. Nghe mùi bất an đâu đây.

Tôi hơi cựa quậy lén nhìn cô ấy. Nhưng từ góc này tôi chỉ có thể thấy một vẻ thanh tú trên khuôn mặt. Hàng mi đẹp ghê, tôi thầm nhủ.

“Sena-san phiền em quay lên được không. Sao trông em bồn chồn thế? Nhịn hết nổi rồi à?”

Giọng điềm tĩnh của Kanzaki-sensei nhắc nhở tôi.

“Dạ cũng đại loại ạ.”

“Cố đừng tự làm xấu hổ bản thân là được. Nhớ là từ giờ em đã lớp 11 rồi đấy.”

Kanzaki-sensei mặc kệ câu trả lời qua loa của tôi và cả lớp thì nghe xong bật cười. Mỗi Arisaka là không cười. Tôi đang bị ghét á?

Tôi cố xoa dịu chính mình bằng cách lý giải thái độ cô ấy theo hướng tích cực. Chắc là cổ ngại thôi. Lúc tỏ tình cô ấy lo lắng không thể đáp lại ngay mà. Hiển nhiên là khi gặp lại sẽ thấy ngượng.

“... Nhưng cô ấy cũng bơ đẹp mình luôn.”

Tôi khẽ nói.

Cô nàng có biết tôi phải mệt mỏi và sốt vó cỡ nào trong kỳ nghỉ không?

Cuối cùng cũng gặp nhau mà thái độ cô ấy quá ư kỳ lạ. Có lẽ chỉ tôi đa tình suốt bây giờ còn cô ấy chả bận tâm chút nào nhỉ. Là Arisaka thì dám cô sẽ mất hứng thú khi nghỉ lễ và nói rằng “Thôi quên đi”.

Lo quá đi mất.

“Cả lớp nghe đây, tiếp đến chúng ta sẽ dự lễ khai giảng ở phòng thể chất.”

Sensei thông báo.

Mọi người bắt đầu đi dọc hành lang, tôi thì tới chỗ ngồi của Arisaka. Chỉ có cô ấy là vẫn ngồi yên.

“Chào Arisaka, tụi mình lại chung lớp nữa rồi ha. Tớ mong chờ lắm.”

Tôi cố nặn ra chủ đề an toàn để bắt chuyện.

“... Tớ biết.”

Cô ấy đáp lại cộc lốc.

“Cậu có chuyện gì sao?”

“Không có gì.”

“Arisaka có chuyện gì thế hả?”

Giọng tôi chợt hơi cao.

“Không sao đâu.”

“Không sao gì chứ? Cậu trông lạ lắm…”

Đang bước tới gần Arisaka thì cô ấy bèn quay mặt đi. Ngay cả sự thờ ơ và lạnh lùng cũng tôn lên vẻ đẹp của cổ.

Trời, mình bị cô ấy hút hồn mất rồi. Bầu không khí này không thích hợp để hỏi về lời tỏ tình lắm.

Nhìn lại mới thấy chỉ còn mỗi hai đứa tôi ở trong lớp. Kanzaki-sensei gọi từ hành lang.

“Hai đứa em nhanh lên đi.”

“D-Dạ! Chúng em đi ngay đây ạ!”

Tôi hớt hải trả lời.

“... Đừng có tới trễ.”

Kanzaki-sensei dứt lời rồi rời đi.

Giờ tôi chẳng nghĩ ra giải pháp nào cả. Nhưng nếu mất cơ hội này thì sẽ không bao giờ có được câu trả lời.

Arisaka nè. Cậu nói là hạnh phúc vì lời tỏ tình của tớ đúng chứ? Không chỉ mỗi tớ thấy thế đâu nhỉ?

Tiếng xôn xao từ hành lang dần im bặt nhường chỗ cho khoảnh khắc này…

“—Xin lỗi vì để cậu chờ đợi.”

Cô ấy từ tốn cất giọng.

“Sao?”

Và rồi bốn mắt nhìn nhau.

“Hôm bữa tớ đã rất hạnh phúc, đầu cứ quay mòng mòng.”

Arisaka bẽn lẽn nhìn tôi rồi nhìn đi chỗ khác.

“Tớ hối hận vì đã không trả lời ngay. Không chịu truyền đạt cảm xúc của mình cho cậu. Tớ ghét bản thân vì điều đó. Vậy nên trong kỳ nghỉ xuân… mặc dù hai ta đều chung một cảm xúc nhưng tớ rất khổ sở.”

Arisaka hơi cụp mắt sau đó phấn chấn trở lại.

“Lời tỏ tình vẫn còn hiệu lực chứ?”

Ánh mắt cô liếc nhìn tôi. Lần này, cô ấy mong ngóng biểu cảm của tôi

“D-Dĩ nhiên rồi! Còn mãi mãi ấy chứ!”

Tôi nhanh nhảu nói.

“Tớ sẽ cho cậu câu trả lời ngay bây giờ.”

Arisaka nhìn tôi và nói những lời tôi chờ mong bấy lâu.

“Tớ cũng thích Sena nữa. Tớ đã luôn thương thầm cậu nên tớ xin chấp nhận lời tỏ tình ấy. Tớ rất vui vì làm bạn gái của cậu.”

Nếu tồn tại thứ gọi là đỉnh cao đời người, có lẽ đó là lúc bạn được hẹn hò với cô gái mình yêu. Vậy mà chính tôi cũng được trải nghiệm rồi đây. Chìm đắm trong cảm giác bồi hồi chưa từng có, tôi đứng bất động.

“Sena ơi?”

Ngón tay mảnh mai của Arisaka chạm vào mu bàn tay tôi. Vì lo lắng mà tay cô nàng lạnh ngắt. Chênh lệch nhiệt độ khiến tôi lập tức hoàn hồn

“———Ơ.”

Vừa nhẹ nhõm xong thì bụng tôi réo một tiếng rõ to, hai đứa cứ thế nhìn nhau phá lên cười.

“Này này. Cậu tính lấy tiếng bụng kêu hồi đáp tớ á hả?! Thật hay giỡn vậy?”

Arisaka ôm bụng cười nghiêng ngả.

“Đành chịu thôi! Tâm trí tớ toàn cậu nên có ăn sáng đâu!”

“Thế à. Vậy cà vạt cũng do cậu thắt ẩu nhỉ?”

Cô ấy nói tôi mới biết.

“Chịu cậu đó.”

Dứt lời, cô ấy đứng dậy đưa tay lên cổ áo tôi. Khoảnh khắc giữa hai đứa là vô cùng sát.

“Xong rồi. Cậu thấy sao? Có chật quá không?”

Arisaka chỉnh cà vạt cho tôi không sai một li.

“Hoàn hảo luôn.”

“Vậy hả? Vậy thì tốt.”

“C-Cảm ơn cậu.”

“Tớ không thích mấy người luộm thuộm đâu nha.”

“Tớ hứa sẽ chăm chút bề ngoài hơn.”

“Lần này cũng tại tớ. Nếu cậu muốn tớ có thể sửa giùm cậu bao lần đều được. Tớ là bạn gái cậu mà.”

Arisaka cười đắc chí.

Cô nàng này có chút nguy hiểm nhỉ?

“Arisaka này.”

“Vâng?”

“Tớ thích cậu nhiều lắm.”

“Nghiêm cấm tấn công bất ngờ nhá! Đặc biệt ở nơi công cộng lại càng không!”

“Ủa? Tớ chỉ bày tỏ cảm xúc thôi mà.”

“Tớ dở vụ đó lắm! À mà mối quan hệ hãy giữ bí mật nhé! Hứa với tớ!”

“Được thôi nhưng tại sao?”

“Tớ hạnh phúc nhưng cũng ngại bỏ xừ. Tớ vẫn còn hồi hộp và tụi mình từ giờ sẽ đặc biệt hơn nhỉ? Chim chuột nơi công cộng kì lắm, tớ ghét trông như cặp đôi ngốc nghếch. Tớ không thích bị chú ý và bị người ngoài bàn tán khó chịu lắm. Hứa với tớ hãy giữ bí mật nhé?”

Sao tôi từ chối cô ấy được.

“Đổi lại khi ở riêng, hai ta sẽ làm những việc mấy cặp đôi hay làm được không?”

“Ừ. Hả cái gì cơ?”

Tôi từng bước tiến lại gần.

“S-Sena, sao tự nhiên cậu chủ động vậy!”

“... Xung quanh không có ai nên tụi mình làm việc của người yêu nhé?”

“Cấm cậu manh động!”

“Tớ tới giới hạn rồi.”

Tôi thì thầm.

“Khoan khoan! Không phải tớ ghét mà có những thứ cần phải từ từ đúng trình tự chứ…”

Tôi bước một tới gần Arisaka đang bối rối.

“Sena, tớ…”

—Arisaka, khai giảng sắp bắt đầu rồi đó. Đi nhanh lên kẻo muộn nào.”

Tôi nhanh chân chuồn khỏi lớp.

“S-Sena cái đồ xấu xa!”

Arisaka cùng tôi đi trên hành lang.

“Do hậu quả từ kỳ nghỉ tích tụ trong tớ. Xin lỗi nhé.”

“Dù tớ đã trả lời đàng hoàng.”

“Đừng dỗi nữa. Hay tớ hôn cậu nhé? Có phải cậu muốn vậy không?”

“Người muốn là cậu chứ ai!”

Arisaka bên cạnh cố vượt mặt tôi.

“Đừng chạy trên hành lang.”

“Chân tớ dài khỏi phải lo.”

“Tớ biết.”

“Biến thái. Chắc chắn cậu toàn ngắm chân tớ.”

“Chưa chắc là chân à nha.”

“Hả còn ở đâu nữa?”

“Bí mật. Tớ mà nói là cậu đỏ mặt cho coi.”

“Sena biến thái.”

“Tớ sẽ coi như lời khen vậy.”

Rảo bước trên hành lang vắng vẻ hướng đến phòng thể chất. Cả hai đã lấy lại tâm trạng có thể tán gẫu thoải mái.

Nhưng khác ở chỗ chúng tôi bây giờ đã thành người yêu rồi.

Truyện Chữ Hay