Cầu Đạo

chương 206: giằng co tiếp 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trên thực tế, ngay tại khoảnh khắc Trần Nguyên tiếp xúc với lực lượng của Tà Thần và bị kéo vào Thủy giới, Thiên Thủy Chân Thánh đã chú ý tới sự tồn tại của hắn.

Nàng biết rõ, hắn là kẻ đồng hành với Lữ Như Yên, người giúp đỡ nàng tịnh hóa tà khí bên trong Thánh Liên.

Tà Thần cũng là như thế.

Chỉ bất quá, bọn hắn đồng thời nhìn ra, Trần Nguyên, hay nói là bộ phân thân này của hắn yếu đến thảm thương, yếu đến mức độ để Thiên Thủy Chân Thánh và Tà Thần không cần để vào trong mắt.

Cứ mặc cho bộ phân thân này của hắn tu luyện là Đạo Cực hạn, thực lực so với tu sĩ thông thường mạnh hơn nhiều lắm; thế nhưng, ở trong mắt loại tồn tại như Thiên Thủy Chân Thánh, sự khác biệt này nhiều nhất chỉ như biến hóa từ một con kiến thợ thành một con kiến lính mà thôi.

Nàng mới lười nhác đi quan tâm đến hắn.

Chí ít, ở tại trong Thủy giới này, nàng đã an bài cho hắn ở vị trí tương đối xa chiến trường, lực lượng của Thánh Liên cũng sẽ bảo hộ hắn không gặp nguy hiểm chân chính, đảm bảo trả lại hắn lành lặn cho tiểu nữ tử ngoài kia.

Đến nỗi Tà Thần? Hắn càng là không thèm xuống tay với một kẻ phàm trần nhỏ yếu như vậy.

Tất cả mọi thứ đáng lẽ nên là như thế, cho đến khi… Trần Nguyên dễ dàng hủy diệt một bộ phận ý chí của Tà Thần.

Tà Thần ngay lập tức cảm thấy bị uy hiếp.

Mà Thiên Thủy Chân Thánh thì âm thầm giật mình.

Vô số tuế nguyệt, vô số thời gian dài đằng đẵng cảm nhận thống khổ tột cùng trực chỉ linh hồn khi vô biên vô tận tà khí ăn mòn, nàng đều chưa từng nhíu mày lấy một cái; thế mà lần này, Thiên Thủy Thánh Nhân thật sự giật mình.

Hắn chỉ là một cái Tam phẩm tu sĩ, vậy mà lại có thể làm được điều mà nàng không thể trong suốt vô số kỷ nguyên đã qua.

Tà Thần tồn tại ở chỗ này chỉ là một sợi ý chí nhỏ bé mà thôi, mà nàng đường đường là Lục kiếp Chân Thánh cấp bậc đại năng, dù là một tàn hồn không hoàn chỉnh còn sót lại thì lực lượng vẫn mạnh hơn sợi ý chí Tà Thần kia nhiều lắm.

Thế nhưng là, nàng vẫn không có cách nào diệt trừ đi ý chí Tà Thần.

Đây là sự thật.

Không liên quan đến nàng có bao nhiêu lực lượng hay thủ đoạn cao minh bao nhiêu.

Bởi, quyền năng của nàng thấp hơn Tà Thần.

Nói một cách rõ ràng, cấp bậc của lực lượng, phẩm chất của năng lượng nàng có thể vận dụng, so với Tà Thần kém đến quá xa, quá nhiều.

Chênh lệch là quá lớn, đến nỗi nàng vận dụng Bạch Ngọc Thánh Liên cũng chẳng thể làm gì hơn ngoài trấn áp sợi ý chí này của Tà Thần qua vô số kỷ nguyên.

Thiên Thủy Chân Thánh chưa từng hỏi thăm Trần Nguyên như thế nào có thể làm được như vậy.

Mỗi người đều có cơ duyên của mình, nàng đường đường một vị Chân Thánh đại năng, thời kỳ đỉnh cao đã từng danh chấn ba ngàn thế giới, sẽ không ngã giá tới mức đi ham muốn đồ vật của một tên tiểu bối.

Trần Nguyên không quá rõ ràng ý nghĩ của Tà Thần và Thiên Thủy Chân Thánh.

Hắn liếc nhìn qua vô biên vô tận như cả một vũ trụ tà khí không có giới hạn, bình tĩnh nói: “Tiền bối muốn mượn lực lượng của ta để diệt sát ý chí còn sót lại của Tà Thần?”

Ngoài chuyện này ra, quả thật, hắn không nghĩ ra đối phương còn có điều gì cần đến hắn.

Lực lượng mà bộ phân thân này có thể chịu tải là có giới hạn, mà giới hạn này thì cực kỳ nhỏ bé nếu so sánh với cấp bậc tồn tại cỡ Thiên Thủy Chân Thánh.

Thiên Thủy Chân Thánh khẽ gật đầu: “Là như vậy.” Sau đó, nàng lo ngại hắn e sợ Tà Thần mà sinh ra nản lòng thoái chí muốn từ chối, cho nên nàng bổ sung: “Tiểu hữu cứ việc yên tâm.

Ta chỉ cần mượn nhờ lực lượng của tiểu hữu để triệt tiêu đi ý chí Tà Thần, tuyệt không để tiểu hữu rơi vào nguy hiểm.” Dừng lại một lúc, Thiên Thủy Chân Thánh bổ sung: “Việc này một khi hoàn thành, ta có thể tặng cho tiểu hữu một đợt thiên đại tạo hóa.”

Thiên Thủy Chân Thánh không có nói rõ, nàng có thể mang cho Trần Nguyên cơ duyên gì.

Không loại trừ khả năng, nàng chỉ đang vẽ bánh nướng trên giấy để thuyết phục hắn làm việc mà thôi.

Bất quá, mặc kệ vị này Thiên Thủy Chân Thánh có lừa qua hắn hay không, Lữ Như Yên đều đã bị buộc chặt vào Bạch Ngọc Thánh Liên, hắn cũng mơ mơ hồ hồ bị kéo vào chuyện này.

Hủy diệt phần ý chí còn lại của Tà Thần là điều hắn bắt buộc phải làm.

“Tiền bối muốn ta như thế nào phối hợp với tiền bối?” Trần Nguyên hỏi.

Lực lượng của hắn mặc dù đặc thù, thế nhưng số lượng vẫn là quá ít.

Đối diện vô biên vô tận tà khí, dù lực lượng của hắn có đặc thù hơn nữa cũng không làm được gì.

Thiên Thủy Chân Thánh gặp hắn biểu đạt sẵn sàng phối hợp, khẽ gật đầu, nhẹ đến mức khó mà thấy được.

Nàng nói: “Tiểu hữu ngược lại không cần lo lắng chuyện này.

Việc tiểu hữu cần làm chỉ là ngưng tụ lực lượng mạnh nhất có thể rồi công kích chính diện vào đối phương.

Cản trở dọc đường, ta sẽ thay tiểu hữu dọn dẹp.”

Trần Nguyên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Trong khi hai người đang giao lưu, vị trí của hắn đã được di chuyển đến giữa mảnh chiến trường quyết liệt nhất.

Chỉ là, hắn được Thiên Thủy Chân Thánh giữ lại bên trong thân hình phong hoa tuyệt đại, khổng lồ như một ngọn núi, được ngưng tụ từ phân nửa nước của Thủy giới, bảo hộ hắn khỏi những trận dư ba hủy diệt đến từ hai cỗ lực lượng giao phong.

Cả Thiên Thủy Chân Thánh và Tà Thần hiện giờ đã bắt đầu ngưng tụ sức mạnh cho đợt giao phong tiếp theo.

Trần Nguyên cũng không chậm trễ.

Thể nội năng lượng của bản tôn hắn, thông qua hành lang tinh thần, giáng lâm xuống cỗ thân thể này, bắt đầu tập hợp lại, ngưng kết thành một cây trường thương khổng lồ, vắt ngang vạn dặm, mũi thương sắc bé vô song, thân thương tản mát ra cỗ khí tức hủy diệt kinh người, tựa như có thể phá vỡ hết thảy, đánh sụp đổ hết thảy, làm cho mọi thứ quy tụ về hỗn mang nguyên thủy nhất.

Thiên Thủy Chân Thánh lần đầu tiên có cơ hội quan sát lực lượng của hắn gần như vậy, trong lòng không khỏi toát ra kinh ngạc cùng hãi nhiên: “Sức mạnh thật khủng bố, mà lại, sơ khai nguyên thủy không tưởng tượng được.”

Dù rằng, trường thương dài vạn dặm ở Thủy giới này cũng chỉ nhỏ bé như cây kim nằm giữa lòng đại dương, không có bao nhiêu khác biệt, thế nhưng, cây kim nhỏ bé ấy lại có thể khiến cho phần lực lượng của Thủy giới tiếp xúc với nó sinh ra không ổn định, tựa như lúc nào cũng có thể sụp đổ, bị phá hủy, đổ nát vỡ vụn.

Ngay cả Thủy Chi pháp tắc cũng gãy vụn, không thể tiếp tục duy trì nếu tiếp xúc quá gần với trường thương.

“Khó trách, thứ lực lượng này có thể xóa đi ý chí Tà Thần.” Lúc này, cho dù là Thiên Thủy Chân Thánh cũng phải sinh ra một tia kiêng kỵ với nam tử trẻ tuổi trước mặt.

Lúc này, Thiên Thủy Chân Thánh đã tập hợp đầy đủ sức mạnh.

Vô số nước từ Thủy giới chuyển động thành một vòng xoáy, thoáng trong chớp mắt đã hiện hữu thành vòi rồng khổng lồ, lấy cây trường thương dài vạn dặm làm trung tâm, bao bọc lấy nó.

Cây vòi rồng khổng lồ không một chút do dự, trực diện hướng về nơi ma khí tụ tập dày đặc nhất, cũng là cỗ ý chí Tà Thần nương náu.

Tà Thần cũng không tránh, không né.

Cả hắn và đối thủ đều bị vây trong không gian của Bạch Ngọc Thánh Liên và Trấn Tà giếng, tránh né là điều không thể.

Điều hắn có thể làm là toàn lực ngăn chặn công kích khủng bố có phá hủy cả một phương vũ trụ này.

Tà khí toàn lực vận chuyển, hình thành nên một cái khiên chắn đen bóng, cứng cáp, đủ to lớn để che đậy cả một phương thượng cấp thế giới.

Thủy giới lực lượng cùng Tà khí lực lượng một lần nữa va chạm.

Sóng hủy diệt một lần nữa lan tràn, tàn phá bừa bãi hết thảy mọi thứ, quét ngang phân nửa thế giới nội bộ Thánh Liên.

Không gian đổ sụp, thời gian ngưng trệ, pháp tắc gãy vụn, hết thảy mọi thứ xung quanh khu vực công kích bị đánh băng liệt.

Thế nhưng, kết quả khác với lần trước,lực lượng của Thủy giới, dưới sự điều động của Thiên Thủy Chân Thánh, lần này thành công đánh tà khí tan tác, trong thời gian ngăn khó mà lại ngưng tụ.

Trước đó, nàng không chỉ đối phó với vô cùng vô tận tà khí mà còn phải phân ra phần lớn lực lượng áp chế Tà Thần; hiện giờ nàng buông xuống gánh nặng phía sau, tự nhiên là hành động thuận lợi hơn nhiều.

Tà Thần mất đi tấm khiên chắn đúc từ tà khí, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài trực diện đối đầu với trường thương vạn dặm mang theo lực lượng hủy diệt khủng bố từ Hỗn Mang chi lực.

Hắn hừ lạnh, giọng trầm thấp, thanh âm trung chuyển cả thế giới:

“Phàm nhân nhỏ bé, các ngươi thật sự cho rằng một chút thủ đoạn nhỏ bé có thể phủ nhận bóng tối? Đến đây và ta sẽ cho các ngươi chứng kiến sự vĩ đại của Tà Thần.”

Cùng lúc, lực lượng của hắn bạo phát, trực diện đón đầu với cây trường thương của sự hủy diệt, được nâng đỡ bởi sức mạnh của cả một giới khổng lồ, xuyên phá qua không gian mà đến.

Hai cỗ sức mạnh khủng khiếp va chạm trong nháy mắt.

Không có gì ngoài ý muốn xảy ra, công kích của Trần Nguyên bị ý chí Tà Thần nuốt chửng, biến mất không còn dấu vết.

Trần Nguyên có chút thất vọng.

Y chí của Tà Thần quả thật bị đánh tan một phần, nhưng phần lực lượng này quá nhỏ bé.

Hắn xem như nhìn ra, lực lượng của sợi ý chí Tà Thần này mạnh đến người nào.

Chênh lệch giữa sợi ý chí Tà Thần trước mặt hắn với Khinh Vũ Chân quân cũng to lớn như chênh lệch giữa Khinh Vũ Chân quân với Băng Ngọc Chân quân vậy.

Đây là rõng rã gần một cái đại cảnh giới.

Lấy lực lượng Trần Nguyên chỉ có thể giáng lâm qua cỗ phân thân hiện tại, muốn đi từng bước cạo chết Tà Thần, vậy chẳng khác nào lấy thìa múc nước lấp đầy một dòng sông lớn.

Đổi lại là bản tôn của hắn, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Thế nhưng Trần Nguyên phát hiện ra, bản tôn của hắn không dễ dàng xé mở cổng không gian, trực tiếp giáng lâm nơi này.

Một khi hắn làm thế, không gian thế giới nội bộ của Thánh Liên rất có thể bởi lực lượng đặc thù của bản tôn hắn làm xáo trộn, đánh vỡ sự cân bằng.

Mà Lữ Như Yên ở trạng thái không minh, nằm dưới sự bảo hộ của Bạch Ngọc Thánh Liên cũng có thể bởi vậy mà chịu liên lụy.

Hắn sẽ không mạo hiểm làm vậy.

“Tiểu hữu, ngươi còn có thể tiếp tục chứ?” Thiên Thủy Chân Thánh quan tâm hỏi.

Nàng cũng xem như nhìn ra, chênh lệch giữa hai bên thật quá lớn.

Nếu như Trần Nguyên còn có thể trực liên tiếp phát ra loại công kích như vừa rồi, bản thân nàng điều động toàn bộ lực lượng trấn áp tà khí, thì bọn hắn có cơ hội diệt sát sợi ý chí của Tà Thần này.

Nhưng nếu như hắn không thể kiên trì cường độ kích như vừa rồi, Tà Thần có thể chậm rãi mượn nhờ vô biên vô tận tà khí khôi phục tự thân, công sức của hai người bọn họ đều sẽ lãng phí.

Trần Nguyên bình thản đáp: “Tiền bối chỉ cần trấn áp tà khí.

Loại cấp bậc kia công kích, ta có thể không ngừng thi triển ra.”

“Tốt.” Thiên Thủy Chân Thánh đáp lại: “Nếu tiểu hữu cần bất cứ trợ giúp nào, ngươi tùy thời nói với ta.”

Vừa dứt lời, có một đạo lực lượng nhu hòa từ mọi phía xung quanh tràn vào cơ thể Trần Nguyên.

Đây là Thiên Thủy Chân Thánh nghĩ đến bổ sung tiêu hao cho hắn bằng năng lượng của Thủy giới.

Xác thực, làm cầu dẫn cho lực lượng bản tôn giáng lâm là có tiêu hao, chỉ là không có nhiều như Thiên Thủy Chân Thánh nghĩ đến như vậy.

Lúc này được lợi lại là Trần Nguyên, hắn có thể cảm nhận được, tu vi cỗ phân thân này đang chậm rãi tăng trưởng.

Trong thời điểm trao đổi, hai người chưa hề lãng phí một chút thời gian nào.

Trần Nguyên cấp tốc ngưng tụ ra một thanh trường thương vạn dặm mang theo nồng đậm lực lượng hỗn mang, dường như lúc nào cũng có thể hủy diệt hết thảy.

Thiên Thủy Chân Thánh cấp tốc điều động lực lượng của Thủy giới, hóa thành một trận sóng thần, sáng ngang một tòa Thượng cấp thế giới, chỉ vì hắn để mở đường.

Từ nơi đối diện, Tà Thần bắt đầu chống lên phòng thủ.

Hắn khẽ hừ lạnh: “Ta muốn xem xem, một tên phàm nhân có thể kiên trì tới khi nào?”

Cho tới lúc này, cả Tà Thần và Thiên Thủy Chân Thánh đều đáng đánh cược.

Nếu Trần Nguyên có thể duy trì mài mòn Tà Thần liên tục trong thời gian đủ dài, như vậy, Thiên Thủy Chân Thánh coi như chiến thắng.

Đổi ngược lại, vậy sự có mặt của Trần Nguyên tại đây biến thành thừa thãi.

Cứ như thế, ba người bọn hắn bước vào quá trình giằng co dài đằng đẵng, tưởng như không có điểm dừng.

--------------------------------

Bên ngoài Thánh Liên, Bích Ngô vực, Minh Nguyệt giới, một tháng trước.

Bích Ngô vực là một trong chín vực của Minh Nguyệt giới.

Cứ mặc cho sự thật rằng, Bích Ngô vực chỉ đứng hàng hạ tam vực bên trong chín vực đó, bất kể là diện tích cương thổ, độ sung túc linh khí, sự giàu có tài nguyên, truyền thừa lâu đời, nội tình các đạo thống hay thực lực mặt bằng chung của tu sĩ, Bích Ngô vực đều không phải thật sự mạnh; thế nhưng, đánh giá này chỉ có ý nghĩa tại trong Minh Nguyệt giới mà thôi.

Tại trong vô số phương tiểu thế giới của hệ thống ba ngàn thế giới, Minh Nguyệt giới đã được xem như đứng hàng đỉnh tiêm bên trong đỉnh tiêm, ngay cả một tôn tu sĩ vừa thành tựu Bát phẩm tu vi không lâu, lấy tài nguyên của Minh Nguyệt giới vẫn có thể miễn cưỡng chèo chống tu luyện.

Bích Ngô vực dù có kém đi chăng nữa thì cũng có thể nuôi ra tu sĩ cấp bậc Thất phẩm Tôn giả, đây là điều mà rất nhiều phương tiểu thế giới đều không làm được đến.

Cho nên chân chính xem xét ra, nếu như Bích Ngô vực có thể đứng ra một mình, bản thân nó cũng là một phương tiểu thế giới thực lực tương đối mạnh.

Bích Ngô vực diện tích địa vực bao la mênh mông, nam bắc, đông tây mỗi chiều kéo dài qua hơn mười tỷ dặm liên miên không dứt.

Trên mảnh cương thổ khổng lồ ấy, vô số tông môn, thế gia, Vương triều, thậm chí là Hoàng triều mọc lên như nấm sau mưa, nhiều đến đếm không xuể.

Thế nhưng, có thể đứng sừng sững phía trên đỉnh cao nhất của Bích Ngô vực qua hàng chục vạn năm không ngã, có khả năng hoàn toàn chưởng khống hướng đi của cả địa vực lớn lao, quyết định đến quyền sống còn của tỷ tỷ sinh linh, chi phối hàng ngàn tông môn, thế gia, Vương triều, Hoàng triều lệ thuộc,...!thì lại chỉ có vẻn vẹn mười cái.

Thập Đại thế lực.

Thập Đại thế lực này là những con quái vật khổng lồ, được toàn bộ Bích Ngô vực tu sĩ công nhận là những kẻ cai trị chính thống của mảnh đất này.

Không vì lý do gì khác, chỉ là bởi vì truyền thừa của bọn hắn sở hữu Thất phẩm Tôn giả trong truyền thuyết, cũng là cảnh giới Chân Tiên trong Đạo tông, Kim Thân trong Phật Môn, hay Chính Khí trường tồn của Nho gia.

Chí ít, ở trên mặt nổi là như thế.

Linh Vân Tiên Cung là một trong mười phương đại thế lực đó.

Một ngày này, trên dưới toàn bộ Linh Vân tiên cung treo đèn kết hoa, đèn đuốc sáng trưng, mấy trăm vạn tên đệ tử bận rộn tấp nập, tại từng ngóc ngách của tiên cung cẩn thận trang trí huy hoàng.

Thân là một phương đỉnh tiêm thế lực, đã lâu lắm rồi Linh Vân Tiên Cung mới làm ra động tác to lớn đến như thế.

Dĩ vãng tại quá khứ, có thể khiến cho tiên cung điều động toàn bộ lực lượng, mở ra thịnh hội phồn hoa, sinh động và náo nhiệt đến như vậy thì chỉ là những dịp hiếm hoi như sắc phong Cung Chủ, tế lễ lão tổ hay giữa cách phương Thập đại thế lực tụ họp mà thôi.

Thế nhưng lần này, Linh Vân Tiên Cung không phải mở ra đại lễ để phục vụ những dịp trên.

Bọn hắn làm ra động tác hoành tráng như vậy là để chào đón một vị khách quý, một vị khách bí ẩn đến từ thượng giới.

Cả Linh Vân Tiên cung đều đang vì việc này mà sôi trào lên.

Đại đa số đệ tử đều không biết vị khách bí ẩn đến từ thượng giới.

Bọn hắn chỉ biết rằng, đối phương lai lịch hết sức kinh khủng, dù là Cung Chủ cùng hết thảy các vị trưởng lão không bế quan hay thân quấn sự vụ đều phải trình diện nghênh đón vị khách kia khi hắn giáng lâm hai ngày trước.

Một tòa sơn phong nhỏ nào đó, ngoại vị Linh Vân Tiên Cung, hai vị nữ đệ tử trẻ trung, gương mặt xinh xắn, dáng người yểu điệu thướt tha, vừa đi vừa cười, thảo luận:

“Sư tỷ, nghe nói, hôm qua ngươi được an bài tới dọn dẹp tiểu viện của đại nhân đến từ thượng giới.

Ngươi mau nói cho ta nghe, vị đại nhân kia dáng dấp ra làm sao?”

Nói chuyện là người nữ tử trẻ hơn, gương mặt mang theo mấy phần non nớt chưa tan, tu vi không cao, niên kỷ cũng không quá hai mươi.

Nữ tử thành thục hơn một chút, cười mỉm nói: “Có, ta may mắn thấy được mấy vị đại nhân một mặt.

Mặc dù thời gian ta thấy bọn hắn không dài, thế nhưng khoảng cách rất gần đâu.”

Thiếu nữ non nớt ngay lập tức trở nên kích động: “Thật như vậy hả? Sư tỷ, ngươi mau nói, bọn hắn có bao nhiêu người? Là nam hay nữ? Trẻ tuổi hay thành thục? Có phải là loại người khó tính hay không?”

Nữ tử lớn tuổi bất đắc dĩ, ấn ngón trỏ vào giữa trán sư muội nàng, nói: “Ngươi xem ngươi kia.

Tuổi còn nhỏ, lo tu hành thì không lo, đều chỉ suy nghĩ những chuyện đâu đâu.

Ngươi hỏi một lúc nhiều như thế, sư tỷ ta làm sao trả lời cho kịp?”

Nữ tử trẻ tuổi cười hì hì, nói: “Nha, sư tỷ, ngươi thế nhưng có biết, hiện giờ tất cả Linh Vân Tiên Cung đệ tử đều đang hừng hực quan sát các vị đại nhân từ thượng giới đâu.

Mấy vị sư tỷ nội môn, tin tức linh thông còn nói, chỉ cần đạt đến một trong mấy vị đại nhân từ thượng giới này yêu thích, cuộc đời sẽ ngay lập tức mở sang trang mới, có là gà thì cũng hóa thành phượng hoàng.

Sư tỷ ngươi thế nhưng không biết, chỉ là công việc dọn dẹp tiểu viện của tỷ, đều có vô số người tranh nhau bể đầu mà không được đâu.”

Nữ tử lớn tuổi nghe vậy thì khẽ mỉm cười: “Ngươi nói cái này thì lại không sai.

Ta cũng nghe các vị tiền bối trong cung nói, bằng bất cứ giá nào đều phải tận lực làm vừa lòng các vị đại nhân.

Nếu như bọn hắn vui vẻ, từ trong kẽ tay lọt ra một chút đồ tốt, ấy là chúng ta hưởng dụng cả đời cũng không hết.”

Nói đến đây, nàng cũng không khỏi mỉm cười trong lòng.

Nàng thật sự là quá may mắn.

Làm sao có thể nghĩ đến, một tôn ngoại môn đệ tử như nàng, thường ngày chỉ làm nhiệm vụ dọn dẹp quét tước, lại có thể tiếp xúc với tầng lớp đại nhân vật như vậy.

Thiếu nữ bĩu môi, có chút hâm mộ, nói ra: “Còn không phải sao? Sư muội nghe nói, Cung Chủ đang có ý định để Ngọc Nữ tiếp qua một đoạn thời gian đến phục thị cho người ta.”

Có thể hầu cận bên cạnh đại nhân vật đến từ thượng giới, đối với bọn hắn đám này tiểu tu sĩ ở hạ giới, đây thực sự là ân phước trời ban, cũng là cơ hội để bọn hắn vũ hóa, lắc mình chuyện vận.

Đáng tiếc, bọn hắn chỉ là một cái ngoại môn đệ tử cỏn con, bình thường đến không thể bình thường hơn trong mấy trăm vạn tên đệ tử khác của Linh Vân Tiên Cung.

Nói thiên phú, các nàng thiên phú tầm thường, nói tư sắc, các nàng cũng không nổi bật, địa vị càng là không có, lấy gì để người ta quan tâm.

Chí ít, muốn phục thị bên cạnh vị đại nhân vật kia, nhân vật cũng phải đứng hàng xuất chúng tầm cỡ Ngọc Nữ mới xứng đáng.

Mà Ngọc Nữ, ấy là chỉ nữ đệ tử trẻ tuổi xuất chúng nhất tông môn.

Xuất chúng ở đây, không phải là nói đến tu vi mà là ám chỉ thiên phú, ngộ tính, nhân phẩm cùng tâm cảnh.

Sở dĩ, tông môn không lấy danh hiệu Thánh Nữ cho vị nữ đệ tử xuất chúng này mà sử dụng Ngọc Nữ, ấy là bởi vì bọn hắn không phải Thánh Địa, truyền thừa chưa từng đi ra Thánh Vị đại năng, cho nên không thể loạn sử dụng, sử dụng là không tôn trọng đối với Thánh địa.

Tên gọi khác biệt, thế nhưng địa vị tương đương.

Đối ứng với Ngọc Nữ, Linh Vân Tiên Cùng còn có một vị trí Ngọc Tử.

Tạm không đề cập đến danh hiệu Ngọc Nữ, Ngọc Tử.

Nữ tử thành thục hơn lúc này biểu lộ ra ánh mắt ước ao, thở dài nói: “Vậy người ta cũng là Ngọc Nữ mới có đến phúc phần đó.

Bất quá, nha, theo ta thấy, đến từ thượng giới có cả thảy ba vị công tử.

Một mình Ngọc Nữ lại như thế nào theo ba vị công tử.

Chí ít, Cung Chủ hẳn là an bài đến mấy vị sư huynh, sư tỷ thân truyền đệ tử đi theo.” Sau đó, nàng lại tiếc nuối lắc đầu: “Mặc kệ là như thế nào, cái này đều không đến phiên chúng ta, sư muội ngươi cũng đừng nghĩ nhiều.”

Vị sư muội cười hì hì, một bộ không quan tâm đáp: “Sư tỷ không cần lo lắng.

Sư muội có tự mình hiểu lấy.

Sư muội chẳng qua là hiếu kỳ mà thôi.”

Đúng lúc này, một giọng nói nam tử trẻ tuổi, gấp gáp ở phía sau hai vị nữ vang lên, khiến cho cả hai nàng giật nảy cả mình: “Các ngươi nói cái gì? Ngọc Nữ sư tỷ bị cưỡng ép tới phục thị mấy tên công tử thượng giới?”

Truyện Chữ Hay