.
Trên xe buýt về nhà, tôi nhắn tin với Lý Hạo. Anh ấy trả lời ngay lập tức:” Chào cô, tôi là Lý Hạo.”
Tôi nghĩ ngợi một lúc rồi quyết định đi thẳng vào vấn đề:” Chào anh, thật ra tôi là vì muốn tiếp cận với Hứa đội nên mới xin WeChat của anh, tôi xin lỗi.”
Lý Hạo:” Qủa nhiên mị lực của tôi vẫn không thể qua được Hứa đội.||-||.”
“ Thật sự xin lỗi anh, nhưng tôi có rất nhiều chị em chỉ cần chuyện của tôi thành tôi sẽ giới thiệu cho anh mấy người.”
“ Thành giao. Nhưng tôi phải nói trước tôi sẽ cố gắng giúp đỡ cô hết sức nhưng còn phải xem duyên phận giữa hai người nữa.”
“ Chắc chắn rồi, tôi hiểu mà.”
Sau khi tám một hồi tôi thấy Lý Hạo thật sự là một người tốt hoàn toàn thích hợp làm nội gián cho tôi.
Tôi đánh bạo hỏi tiêu chuẩn làm bạn gái của Hứa đội, rồi anh ấy có sẵn sàng kết hôn hay không, với cả… liệu anh ấy có quay đầu ăn lại cỏ không.
“ Sao chị gái lại hỏi cái này? Chị gái cũng đâu phải là gu của đội trưởng?”
Tôi không phải ư?
Thấy tôi im lặng, Lý Hạo tốt bụng giải thích:” Mặc dù chị xinh đẹp nhưng không phải gu của Hứa đội đâu. Không phải đả kích chị nhưng mà thực sự có rất nhiều cô gái xinh đẹp tán tỉnh anh ấy, còn đeo đuổi rất ác liệt nhưng anh ấy đêỳ cho ăn bơ hết.”
“ Cảm ơn cậu đã nhắc nhở nhưng chưa thử thì sao biết, tôi sẽ không bỏ cuộc đâu.”
“ Thấy chị quyết tâm như vậy chúc chị thành công nha chị gái.”
“ Cậu yên tâm việc mà thành tôi sẽ lì xì cậu một phong bì thật dày coi như cảm ơn ông mai.”
Nói chuyện xong tôi xuống xe mua đồ ăn về nhà. Buổi tối đang ngồi nghịch trên sopha thì Lý Hạo nhắn tin đến:” Báo cáo, Hứa đội nói sợ phụ nữ, không có ý định kết hôn.”
Sợ phụ nữ sao? Ha ha không phải anh định ở vậy đó chứ?
Đang mải mê suy nghĩ tôi nhận được tin nhắn của lớp trưởng mời tôi đến cuộc họp lớp cấp vào cuối tuần. Liệu Hứa Chu Hòa có tới không? Cuối cùng tôi quyết định đến đó để thử vận may.
Ngày hôm sau tôi đến trung tâm mua sắm để chọn quần áo đi họp lớp. Dáng người tôi có hơi gầy nên tôi định mua mấy bộ sáng màu để trông có da thịt hơn. Buổi họp lớp được tổ chức ở một khách sạn lớn, số lượng món ăn không nhiều nhưng rất ngon, rất hợp với khẩu vị của tôi. Sauk hi ăn xong chúng tôi quyết định đi tăng hai đến KTV hát hò. Cả buổi tôi ngồi trong góc lặng lẽ ăn hoa quả nghe mọi người hát hò. Bỗng có ai đó đến ngồi bên cạnh tôi:” Lý Trừng Tư, bạn với Hứa Chu Hòa kết hôn rồi chứ? Cậu ta đâu rồi?”Hóa ra là Miệng Rộng, tôi sững người không biết phải nói gì, chuyện chúng tôi chia tay tôi không kể với ai ngoài bạn thân nên mọi người vẫn nghĩ đợt đó chúng tôi yêu xa.
Cánh cửa phòng KTV lại mở ra lần này là Hứa Chu Hòa hiên ngang bước vào. Miệng Rộng lập tức chạy tới phía anh: “ Ôi ai đây, Hứa Chu Hòa bao năm rồi cậu vẫn đẹp trai như vậy. Lý Trừng Tư thật có phúc.”
Tôi ngước lên trùng hợp bắt gặp ánh mắt của anh, ánh đèn nhấp nháy khiến tôi không nhìn rõ sắc mặt của anh. Hứa Chu Hòa chào mọi người sau đó ngồi xuống bên cạnh tôi, anh nghịch điện thoại làm như chẳng có chuyện gì. Sợ anh hiểu lầm, tôi vội vàng giải thích:” Không phải em nói đâu, Miệng Rộng vẫn nghĩ là chúng ta yêu xa.”
Xung quanh quá ồn tôi sợ anh không nghe rõ bèn tiến lại gần:” Là thật đó, em không nói gì cả.”
“ Tránh ra nào đến lượt tôi trình diễn giọng hát oanh vàng của mình rồi.” Một người bạn cũ chạy lại chỗ tôi, không cẩn thận dẫm phải chai bia dưới đất loạng choạng một hồi ngã xuống, không may kéo tôi ngã cùng. Lúc tưởng tiếp đất bằng mặt thì Hứa Chu Hòa đưa tay ra đỡ tôi, theo quán tính mặt tôi áp vào ngực anh. “ Thịch…Thịch…Thịch.” Tôi nghe rõ tiếng đập tim của anh ấy.Nhìn anh ấy bảo vệ tôi một cách vô thức như thế làm tôi nghĩ lại lúc học cấp , nếu quay trở lại có lẽ chúng tôi vẫn chia tay bởi chúng tôi còn quá nhỏ không có cách nào bảo vệ tình yêu nhưng chắc chắn tôi sẽ theo đuổi anh một lần nữa.
“Thật xin lỗi cậu không sao chứ?”
“ Mình không sao đâu.” Tôi vội vàng đứng dậy, nhưng vẫn chưa hết đen đủi son môi của tôi lại dính vào áo len trắng của Hứa Chu Hòa rồi.
“ Thật xin lỗi để em lau cho”
Tôi vội vàng lấy khăn giấy lau đi vết son, vẫn may cuối cùng thì nó cũng mờ.
“ Thấy chưa, đôi vợ chồng son tình cảm thắm thiết vậy cơ mà.” Miệng Rộng chỉ vào chúng tôi, không sợ thiên hạ loạn bồi thêm một câu. Thời gian như ngừng lại, và dường như mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía chúng tôi. Tôi nghiến rang, lườm anh ta một cái cháy mặt.
Hứa Chu Hòa phá vỡ yên lặng:” Cảm ơn nhưng mà chúng tôi chưa kết hôn.”
“ Vậy cậu thiếu chúng tớ bữa cỗ đó nha.”
“ Mọi ngườ hiểu nhầm hết rồi, thật ra chúng tôi …”
“Yên tâm bao giờ cưới không thiếu mâm cỗ của các cậu đâu.”
Dựa vào đâu mà anh nói dối không chớp mắt như vậy hở Hứa Chu Hòa? Mặc dù em thích như thế.