.
Bạn thân của tôi, Hạ Chi Hàm, đã chuyển tới nhà tôi ở nhưng tôi không kể cho cô ấy nghe mấy chuyện gần đây. Chúng tôi mỗi người một phòng, trừ lúc ăn thì ngày thường chúng tôi không làm phiền nhau, hai đứa vẫn tương tác, ngồi sô pha tán gẫu, trò chuyện nhưng vẫn đảm bảo sự riêng tư cho nhau. Sau một đêm ngủ ngon, tôi thức dậy phát hiện trên tay mình xuất hiện một vết bầm hình tròn tôi vội vàng lấy rượu thuốc xoa rồi lại nằm xuống giường. Ngẫm lại thì cuộc sống của tôi bay giờ chỉ xoay quanh tiền, ngày ngày vẽ thuê, rồi làm part time.
Tôi lấy điện thoại ra lướt danh sách WeChat, thấy rất nhiều bạn cấp ba, lướt qua vòng bạn bè tôi có thể biết dạo này họ thế nào, đang làm gì, vậy còn Hứa Chu Hòa thì sao? Sau khi tốt nghiệp thì anh làm những gì? Vừa nghĩ đến đó tôi liền cầm điện thoại nhập dãy số tôi đã thuộc nằm lòng, chỉ hy vọng anh không đổi số điện thoại, may mắn thay kết quả tìm kiếm vẫn hiện tên tài khoản:” xzhlcsyyzyq”. Tôi lướt dòng thời gian của anh nhưng không thấy anh ấy đăng nhiều ảnh, lướt vài cái tôi thấy ảnh anh chụp năm trước trong ảnh anh đứng ngược sáng, môi hơi mím. Người chụp ảnh tay nghề không tốt lắm nhưng có thể thấy anh khác lúc học cấp khá nhiều, lúc đó anh là một cậu bé hay cười. Tôi vẫn nhớ hôm tôi bị bóng rổ ném trúng người anh hớt hải chạy tới xin lỗi, khẽ nheo mắt cười, mái tóc ướt dính trên trán, người có một lớp mồ hôi mỏng. Nhớ lại dáng vẻ đó của anh, tim tôi lại đập rộn ràng. Tôi thoát khỏi trang cá nhân của anh đặt điện thoại xuống rồi đi ngủ. Một ngày nữa lại trôi qua.