Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

chương 13: rơi vào sương mù

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mặc âu phục công tác, tiểu thư Fukawa đi ra cửa tiệm đã quạnh quẽ xuống.

Nàng không trực tiếp đổi quần áo trong tiệm như những người khác, dù sao, năng lực đổi quần áo bằng một phím là không thể để người khác biết —— đối với học sinh không trưởng thành như tiểu thư Fukawa, sợ nhất là tư ẩn của mình bị lộ, dẫn tới những khách hàng cuồng nhiệt ưa thích theo dõi kia phát hiện nơi ở hoặc trường học của mình.

Có lẽ, những tiểu thư khác cũng giống như vậy, bị loại khách hàng cuồng nhiệt này ngồi chỗm hổm chờ.

Nhưng dù sao các nàng đều là người trưởng thành, độ ảnh hưởng hiển nhiên là nhỏ hơn tiểu thư Fukawa.

Hơn nữa, lại giả thuyết, tiểu thư trưởng thành như các nàng, lúc ban ngày đều sẽ đi hẹn hò với khách hàng. Cho nên, nếu đã có một thời gian để gặp mặt ổn định, vậy thì các nàng cũng sẽ không bị khác hàng ngồi chỗm hổm chờ, dù sao khách hàng cũng phải dè dặt a.

Nhưng là ——

Tiểu thư Fukawa lại khác.

Đầu tiên, là một học sinh không trưởng thành, vào bạn ngày, tiểu thư Fukawa không thể hẹn hò với khách hàng. Dù là cuối tuần, tiểu thư Fukawa cũng có kiêm chức khác, cho nên hoàn toàn không có thời gian giao lưu cảm tình với khách hàng —— không không không, đừng nói là không có thời gian, kỳ thực cho dù có thời gian, tiểu thư Fukawa cũng sẽ không muốn ở một mình với những người phụ nữ như lang như hổ kia chứ? Cho nên, đã tiểu thư Fukawa không muốn, vậy thì các khách hàng chỉ có thể đi tìm tiểu thư Fukawa, đúng không?

Nếu các nàng biết tiểu thư Fukawa là học sinh trường nào...

Chậc chậc chậc, vậy thì chắc chắn, trường học đó tuyệt đối sẽ bị làm cho chướng khí mù mịt đấy!

Từ đó lại không có ngày an bình

Không chỉ như thế, nếu trường học biết tiểu thư Fukawa làm công trong hộp đêm, hơn nữa còn gây ra phiền toái ghê gớm như vậy...

—— Nàng! Tuyệt! Đối! Sẽ! Bị! Đuổi! Học! Đấy!

Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngất ngư rồi

Dù với sự trợ giúp của hệ thống vạn năng, không trưởng thành mà làm công ở hộp đêm cũng chưa chắc là không thể, nhưng đó chỉ là biện pháp lén lút mà thôi, nếu bày ở ngoài sáng, vậy thì các giáo viên sẽ dạy tiểu thư Fukawa cách làm người. Cho nên, tiểu thư Fukawa không thể nói tên thật của mình.

—— địa chỉ tư nhân và vị trí trường học thì càng đừng nghĩ!

Không thèm đếm xỉa những ánh mắt cung kính và sợ hãi chung quanh, tiểu thư Fukawa cực kỳ nhã nhặn đi ra Kabukicho.

Nhìn khí chất là có thể thấy chênh lệch giữa tiểu thư Fukawa và những tiểu thư này.

Mặc dù lực cảm giác phi thường nói cho nàng biết, hôm nay không có ai theo dõi, nhưng vì đã từng suýt bị mắc lừa, tiểu thư Fukawa cũng không dám buông lỏng cảnh giác, trực tiếp quẹo vào một hẻm nhỏ âm u không có camera, sau một giây, một thiếu nữ học sinh trung học mặc quần áo thường đi ra —— dưới cái nhìn của người ngoài, hai người chỉ là bất ngờ gặp nhau trong hẻm nhỏ, sau đó lẫn nhau giao thoa mà thôi, hoàn toàn không nghĩ tới hai người này là một người.

Không chỉ là quần áo khác nhau, mà ngay cả kiểu tóc, màu tóc, khí chất đều hoàn toàn bất đồng.

Dù thân cao tương đồng, người nào sẽ nghĩ tới chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy?

Bởi vì đã hơn nửa đêm, trên con đường không có người nào, ngay cả những tên côn đồ cắc ké kia cũng không thấy. Điều này làm cho tiểu thư Fukawa đang mong đợi "Phí nấu ăn di động" cảm thấy đáng tiếc, thở dài một hơi.

Quả nhiên, mấy ngày trước làm hơi quá đáng mà?

Nhưng không đúng a ——

Tiểu thư Fukawa không cảm thấy mình làm quá đáng, rõ ràng, so với lúc ở thành phố cũ, mình đã an phận hơn nhiều rồi. Tiểu thư Fukawa chỉ đánh một hắc bang nho nhỏ không nổi tiếng một trận, sau đó thu chút "Tiền lẻ" trên người bọn họ mà thôi a... Rõ ràng hoàn toàn không mở tiểu kim khố của bọn họ —— bằng không thì hệ thống đã dạy tiểu thư Fukawa cách làm người rồi. Chẳng lẽ người khác đã phát hiện, "Truyền thuyết đô thị" ở thành phố kia đã đi tới nơi này?

Không không không, không thể, không thể... Dù sao đó chỉ là "Truyền thuyết đô thị" mà thôi, chắc cũng chẳng có ai tin mới đúng.

Vô luận thế nào, tiểu thư Fukawa đều không cảm thấy là mình sai.

Tôi không sai

—— lại tạo một FLAG ghê gớm nữa.

Thấm thoát, tiểu thư Fukawa đã về tới khu nhà trọ của mình. Nàng ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, cả khu đều đã tắt đèn, cực kỳ yên tĩnh, làm cho tiểu thư Fukawa vô ý thức rón rén đi lên lầu. Lấy chìa khóa mở cửa phòng ra, tiểu thư Fukawa cũng không bật đèn, trực tiếp đi về phía phòng ngủ của mình.

Bởi vì không có tiền để trả tiền điện

Thật sự là quá mệt mỏi a...

Vì quá mệt, tiểu thư Fukawa cũng chẳng muốn tắm lâu, chỉ tùy ý dùng vòi sen để rửa mùi nước hoa trên người mình. Nhìn khuôn mặt lôi thôi lếch thếch lại cực kỳ tinh xảo đang hơi ngẩn ngơ trong gương, tiểu thư Fukawa không khỏi nghĩ đến, có rất nhiều người nhớ kỹ bộ túi da này —— đặc biệt là đại tiểu thư càng ngày càng khó chơi kia. Nhưng vậy thì sao? Tiểu thư Fukawa không có tim không có phổi chỉ lo lắng nửa giây, sau đó quên sạch, trực tiếp bổ nhào lên giường.

Ừ, bộ dáng không nhúc nhích kia rất giống cương thi trong phim.

Lúc này, tiểu thư Fukawa đã đói bụng đến mức người người oán trách rồi, dù sao lúc ở hộp đêm nàng cũng không ăn gì, chỉ tượng trưng uống một chút nước trái cây mà thôi.

Tiểu thư Fukawa hơi u oán nghĩ, vì sao tiểu thư không phụ trách "Tam bồi"?

Bồi ăn, bồi uống, bồi xxx —— dù tiểu thư Fukawa không muốn xxxx, nhưng rất muốn ăn ngon mà! Đồ ăn miễn phí thật là quá tốt a.

"Tiểu thư" nhiều nhất chỉ là bồi uống, hơn nữa tiểu thư còn sẽ khích lệ người khác uống nhiều để gia tăng công trạng của mình. May mà tiểu thư Fukawa có thể dùng lý do "Không trưởng thành không thể uống rượu" để chối từ, bằng không tiểu thư Fukawa chắc chắn sẽ bị quá chén ngất ngây. Không nói những thứ khác, vào lúc này, thân phận không trưởng thành này thật là dễ sử dụng...

Tiểu thư Fukawa đột nhiên cảm thấy, hệ thống cũng không quá biến thái.

Tỉnh đê!

Hệ thống chính là biến thái a!

Trong lúc mơ mơ màng màng, tiểu thư Fukawa cuối cùng ngủ thiếp đi.

...

"Không muốn dậy ——"

Rốt cuộc, sáng ngày thứ hai, di chứng sai khi làm việc ở hộp đêm đã không chịu nổi tịch mịch đi ra —— ngủ chưa đủ, muốn nằm ỳ.

"Vì cái gì ——"

"Vì cái gì trên thế giới này sẽ có thức dậy ——"

Cò quay như thế cũng không thể che giấu sự thực là cậu sắp đi muộn nha.

Tiểu thư Fukawa, đã cậu có sức ở đây gào rú, vì sao không có sức dậy? Chẳng lẽ cậu còn là trẻ con ư? Tiểu thư Fukawa thân ái.

Cảm nhận âm thanh dòng điện "Tư tư" đang vang lên trong đầu, trong nháy mắt, tiểu thư Fukawa da đầu tê dại —— Nếu đi muộn... hệ thống-kun quỷ súc này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình đấy. Sáng sớm đã chơi điện giật PLAY, ai chịu nổi? Dù không vừa lòng thế nào thì cũng không nên làm vậy chứ? Gãi gãi tóc, tiểu thư Fukawa đành phải bất đắc dĩ rời giường, chuẩn bị đi học. Trong lúc đánh răng giá rẻ, tiểu thư Fukawa lấy điện thoại ra, nhìn thời gian.

—— Tám giờ mười lăm phút.

Ai nha nha, thời gian này có chút nguy hiểm a...

Đến lúc này, tiểu thư Fukawa vẫn có tâm tư trêu chọc sự thực là mình dậy trễ.

Nhưng trên thực tế, tiểu thư Fukawa đã tăng tốc độ.

—— nói đùa!

—— đến muộn là bị giật điện đấy!

Thiếu nữ bất lương cũng muốn làm học sinh ba tốt

Nhanh tay nhanh chân mặc xong đồng phục mùa xuân, chải tóc tốt, tiểu thư Fukawa từ trong tủ lạnh lấy một lọ sữa bò ngọt ra, sau đó chạy ra nhà trọ —— đương nhiên là phải khóa kỹ cửa. Bởi vì thể năng không giống người thường, cho nên tốc độ chạy cực kỳ kinh người. Trong thời gian dự định, tiểu thư Fukawa đã chạy đến cửa trường học rồi.

Nhưng không ngờ, nàng lại gặp thiếu nữ song đuôi ngựa màu hồng hôm qua.

Sau đó, hai người rơi vào bể tình

—— Nếu quấy rối tiếp, cậu sẽ bị ghi vào sổ đen đấy.

Nhìn bộ dáng lười nhác một bên chạy một bên ngáp của tiểu đáng yêu song đuôi ngựa màu hồng kia, tiểu thư Fukawa liền có thể biết rõ, đoán chừng tối hôm qua tiểu đáng yêu này cũng không ngủ.

Bộ dáng mơ mơ màng màng, quả nhiên là một cô bé rất đáng yêu nha, tràn đầy lực con gái.

Hoàn toàn khác với tiểu thư Fukawa nha

—— Thật có lỗi vì mình không đáng yêu a! Tiểu thư Fukawa trợn mắt.

Đương nhiên, tiểu thư Fukawa biết tiểu đáng yêu này không thể đi làm tiểu thư hộp đêm như mình, dù sao chẳng có học sinh trung học bình thường nào (quả nhiên cậu không bình thường) sẽ đi làm ở hộp đêm để kiếm tiền tiêu. Đối phương là người quét dọn của WCO, vậy thì chắc đêm qua đi làm nhiệm vụ... Quả nhiên nhiệm vụ buổi tối rất chán ghét chứ? Tiểu thư Fukawa cũng thấm sâu trong người... Nhìn tiểu phấn hồng song đuôi ngựa đang trợn mắt với điện thoại của mình kia, tiểu thư Fukawa phảng phất thấy được chính mình lúc mới gia nhập WCO.

Sau đó, tiểu thư Fukawa tự cho là rất có phong phạm tiền bối, tự mãn gật gật đầu.

Đáng tiếc, dù buổi tối không có nhiệm vụ, nhưng lại có công tác.

—— cho nên, tiểu thư Fukawa, dù cậu tưởng nhớ thanh xuân như thế nào thì cũng chẳng có tác dụng gì a.

Dường như cảm thấy còn một người khác sắp đến muộn giống mình, tiểu phấn hồng song đuôi ngựa lập tức thu liễm hành vi không có hình tượng kia, sau đó, nàng quay đầu, ngọt ngào cười cười với tiểu thư Fukawa, nhưng kỳ thực lại nghĩ, người này chính là kẻ âm u hôm qua, không phải sao? Quả nhiên là một thiếu nữ bất lương a, đến muộn cũng là chuyện thường... Đang len lén ném đá, tiểu phấn hồng vô ý thức không để ý chính mình cũng "Sắp đến muộn". Nói cách khác, thiếu nữ, ném đá người khác chính là ném đá mình a.

Không để ý dáng tươi cười lấy lòng của tiểu phấn hồng, tiểu thư Fukawa trực tiếp quay đầu, không thèm đếm xỉa.

Quả nhiên, dáng tươi cười của tiểu phấn hồng trực tiếp cứng lại.

—— này này này!

—— quá bất lương a! Cười lại sẽ chết à!

Thì thầm cam đoan lần sau không đánh chết cậu, không thèm đếm xỉa người đảm đương đáng chết của mình kia đang càn rỡ cười nhạo mình mặt nóng dán mông lạnh, tiểu phấn hồng song đuôi ngựa hận hận nhét điện thoại vào túi, chuẩn bị chạy nước rút trong năm phút cưối cùng này.

Sau đó, hai người rơi vào bể tình

—— cho nên nói câu này đã spam rồi a!!

Truyện Chữ Hay