Đầu tiên hai người sẽ cãi nhau một trận về việc nhận nuôi bé gái hay bé trai.
Phúc hắc trung khuyển công thích một bé gái xinh xắn, đáng yêu hơn, ngạo kiều nữ vương thụ quả quyết lườm anh một cái, con gái anh có nuôi được không? Phiền chết đi được, con trai đi.
Trong ánh mắt không dám giận, cũng không dám nói gì của phúc hắc trung khuyển công, cuối cùng hai người cùng nhau dắt một bé trai mập mập trắng trắng về.
Phúc hắc trung khuyển công nhéo má nhóc, oa, con trai hóa ra cũng có thể đáng yêu như vậy.
Ngạo kiều nữ vương thụ lại tặng anh thêm một cái lườm, chẳng lẽ anh chưa từng nghe qua câu “Đáng yêu thế này nhất định là con trai ()” sao?
Sau đó, nhóc con sẽ tên là gì cũng biến thành một vấn đề đối với hai người.
Nhưng mà bọn họ lại quên mất, trẻ con bây giờ, chậc chậc, đều trưởng thành sớm, cho dù chỉ là một nhóc con tám tuổi cũng đã bị mấy bà chị tình nguyện viên trong cô nhi viên làm hư, truyền cho rất nhiều tư tưởng xấu.
Cho nên, khi nhóc ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt ngập nước, gọi ngạo kiều nữ vương thụ là thụ ba ba, rồi kéo tay phúc hắc trung khuyển công, gọi anh là công ba ba, hai người hóa đá ngay tại chỗ.
Cứ như thế, tên của nhóc đã được quyết định trong vui vẻ như vậy đấy.
Ừm, tiếp theo là thu xếp phòng cho nhóc con, mang nhóc đi mua quần áo, sắm một ít vật dụng sinh hoạt cần thiết.
Nhóc con rất quấn ngạo kiều nữ vương thụ, điều này khiến cho phúc hắc trung khuyển công thực tức giận.
Từ sau khi trong nhà có thêm một thành viên là nhóc con này, mỗi tối, ngạo kiều nữ vương thụ sẽ kể chuyện cổ tích cho nhóc, dỗ nhóc ngủ. Thỉnh thoảng dỗ kiểu gì mà nằm lên giường nhóc con ngủ luôn…
Vậy nên, phúc hắc trung khuyển công thường xuyên phải rón ra rón rén nhón chân vào phòng nhóc con, bế ngạo kiều nữ vương thụ về phòng ngủ, sau đó lại quay lại sửa chăn cho nhóc con.
Lần đầu tiên anh nhìn thấy khuôn mặt bình yên khi ngủ của hai người, một lớn, một nhỏ, trong lòng có một cảm giác ấm áp không nói thành lời.
Có một lần ngạo kiều nữ vương thụ lại ở trong phòng của nhóc con, dỗ nhóc ngủ, lúc phúc hắc trung khuyển công đi vào, đúng lúc ngạo kiều nữ vương thụ cúi đầu khẽ hôn lên trán nhóc con đã ngủ ngoan một cái. Sau đó ngạo kiều nữ vương thụ đứng dậy, chuẩn bị về phòng, vừa xoay người thì thấy phúc hắc trung khuyển công đang đứng sau mình, nhìn mình đầy ai oán.
“Em yêu, từ ngày có nhóc con thối này, em gần như quên luôn anh…”
“…”
“Hơn nữa rất lâu rồi em không cho anh chạm vào…”
“…”
Thế là ngày hôm sau, ngạo kiều nữ vương thụ ngủ thẳng đến trưa mới rời giường, hơn nữa, suốt buổi chiều, tâm trạng đều rất xấu.
Nhóc con ghé vào tai phúc hắc trung khuyển công thì thầm: “Thụ ba ba hư thật đó, đã dậy muộn lại còn cáu kỉnh.”
Phúc hắc trung khuyển công cười híp mắt, xoa xoa đầu nhóc: “Vậy nên con trai, con không được học theo thụ ba ba, rõ chưa ~”
“Vâng ạ!” Nhóc con ngoan ngoãn gật đầu.
Từ sau khi nhóc con tới, luôn tranh ruột dưa với phúc hắc trung khuyển công.
Nhưng nhóc con không mạnh bằng, không lần nào tranh được.
Cho nên lần nào cũng chỉ có thể hai mắt rơm rớm nước mắt nhìn phúc hắc trung khuyển công ăn sạch đống ruột dưa ngon nhất, ngọt nhất.
Có một lần, một nhà ba người ngồi trên sô pha xem TV, phúc hắc trung khuyển công rủ lòng từ bi nhường ruột dưa cho nhóc con, ai ngờ nhóc con thối đó lại đưa cả miếng to đùng đến trước mặt ngạo kiều nữ vương thụ đang ngồi bên cạnh.
Giọng nói mềm mềm ngọt lịm: “Thụ ba ba ăn đi ạ.”
Ngạo kiều nữ vương thụ cười dịu dàng, xoa xoa đầu nhóc: “Chỉ có con trai là thương ba thôi,” lúc cậu nói vậy còn liếc qua nhìn phúc hắc trung khuyển công đang sững sờ ở một bên, lạnh lùng ném ra một câu, “Hừ, không giống người nào đó, chỉ biết ăn sạch phần ngon nhất.”
Ngạo kiều nữ vương thụ kể về câu chuyện công chúa Bạch Tuyết cho nhóc con.
Sau khi kể xong, nhóc con chớp chớp mắt nhìn ngạo kiều nữ vương thụ, “Sau này khi con lớn rồi, con cũng muốn làm hoàng tử bạch mã của thụ ba ba.”
Lúc này, phúc hắc trung khuyển công vẫn đang đứng ngoài cửa nghe lén đột nhiên vọt vào, kéo ngạo kiều nữ vương thụ vào lòng, hầm hầm nhìn nhóc con: “Thằng nhóc thối này, cậu ấy là của ba ba, không cho phép con được nhòm ngó!”
()“Đáng yêu thế này nhất định là con trai”, có xuất xứ từ bộ manga Kasukabe Koukou Josoubu của Yuuki Sakuya. Nguyên văn tiếng Nhật là「こんな可愛い子が女の子のはずがない」(Nghĩa: Bé con đáng yêu như vậy không có khả năng là bé gái), được coi là một danh ngôn để biểu đạt trình độ đáng yêu của bé trai.