Cậu Chủ, Tha Cho Em Đi!

chương 23: the end

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nó bâng khuân không biết rồi mình sẽ đi đến đâu, nó thắc mắc xen lẫn chút tò mò, có vẻ như là nó nên đi tìm một hạnh phúc cho mình rồi. Nhưng chắc chắn người trong mộng của nó không phải là cái tên kiêu căng, tự phụ đáng ghét kia!!!! Kể đến Nam và Mai, sau khi đã làm hòa và chấp nhận nhau rồi thì cả hai trở nên hạnh phúc và…………….chưa thấy cãi nhau lần nào. Bộ ba rắc rối kia cũng đã tìm thấy người trong mộng của mình. Bây giờ chỉ còn nó, hắn và Vũ là vẫn “chưa có động tĩnh” gì mà thôi. Nhưng mọi chuyện vỡ lẽ khi Vũ “tay trong tay” với một đứa con gái!!!!

-Wow!! Người yêu hả? Trông xinh đó chứ!-Nam cười cười nhìn “cô gái” của Vũ và gặp ngay được một ánh nhìn “thân thiện” hết mức của cô người yêu

-Hỳ ừ! Chắc vậy đó!-Vũ cười trừ

Trong khi tất cả mọi người đều hạnh phúc với “một nữa” của mình thì đâu đó trên Trái Đất này có hai người đang “trêu đùa” nhau.

-Tên chết bằm kia! Ngươi có cần ta “tiễn” ra đến cổng bệnh viện không?-người con gái vênh mặt

-Hờ, có vẻ người cần vào BỆNH VIỆN là cô đó! Con nhỏ KHÓ ƯA!-người đối diện cũng không vừa

-Ờ, ta khó ưa, còn hơn cái bản mặt HÚT TÓ kia!-người con gái lại nở một nụ cười gằn

-C…co…cô….-người con trai ấm ức

-Sao cháu? Hay là cháu KHÁT SỮA? Về nhà mà UỐNG SỮA đi cho mau lớn cháu nhá!-người con gái cười

[email protected]$%^&(_)_)(&^%[email protected]ả hai “đối khẩu” với nhau một cách “vui vẻ, hòa đồng”

Nãy giờ có ai nhận ra đó là ai không? Vâng, đó chính là hai main chính của bộ truyện đó ạ! Cả hai vẫn “nói chuyện” hằng ngày từ sáng tới trưa, từ trưa về tối đó mà không hề biết mệt. Cả hai cứ gặp là lại chọc nhau, chửi nhau và………..đánh nhau cũng có luôn!

{Câu chuyện có lẽ sẽ kết thúc nhưng có vẻ như NÓ và HẮN không muốn có một cái kết NHƯ THẾ.}

năm sau………………………..

Nó và hắn ra trường, nó đỗ được vào trường y học còn hắn thì “vi vu” sang Mỹ để du học. Nó có vẻ như rất rất buồn, rất rất chán khi không có hắn ở bên. Lúc trước, một ngày của nó rất ngắn, vui và thú vị nhưng mà bây giờ, nó chỉ có thể đến trường và mong đến tối để cắm vào cái Iphone của nó để “nói chuyện” với hắn. Một ngày của nó cứ lập đi, lập lại như vậy, như một vòng tuần hoàn và không bao giờ biến mất nếu như có thứ gì tác động và khiến “vòng tuần hoàn” đó biến mất. Nó mong chờ cái ngày hắn được về, hoặc là có một chàng “hoàng tử” đến đưa nó đi. Ngày nào nó cũng thấy GATO với mấy người bạn của mình khi thấy họ hạnh phúc với “nửa kia” của mình. Còn nó thì hôm nào cũng phải một mình làm việc.

-Ê bà!-một người con gái đến trước mặt nó và chìa ra một lon nước

-Gì?-nó đón lấy ly nước rồi lại cắm mắt vào quyển sách

-Sao bà xênh hơn con………………tênh tênh thế này mà mãi tui chưa được “ăn mừng” vậy?-cô bạn nó cười cười trêu chọc nó

-Vớ vẩn, muốn chêt đó à?-nó tặng cho nhỏ bạn một cái nhìn “thân thiện”

-Hỳ hỳ, tui đùa thôi mà, có cần phải “nặng nề” thế không?-bà bạn cười trừ

-Thôi mệt quá, tránh tui học!-nó “nhỏ nhẹ” nói

-Ừ ừ! Mà hôm nay nghe nói có một người về đây dạy thực tập đó! Không biết là trai hay gái nhỉ?-người bạn vẫn tiếp tục luyên thuyên

-MUỐN MUA QUAN TÀI SỚM ĐÓ HẢ?-lần này thì nó bực thật sự rồi, bà bạn nó chỉ còn nước là CAO CHẠY XA BAY mà thôi

Nó chán nản gập quyển sách lại và nằm dài ra, ngẩng mặt lên nhìn những đám mây đang lơ lững trôi mà nhớ về hắn. Hình như hôm nay hắn về nước thì phải! Nó nở nụ cười nhạt, chắc là hắn thay đổi nhiều lắm, mà có khi khi về hắn cũng sẽ dẫn người yêu ra mắt mọi người luôn rồi đó chứ không đùa đâu!

>>Reeng….reeeng………..reeeng……

Truyện Chữ Hay