Thành lập lớp Z là một kế hoạch đã được Đức vua Floy của Vương quốc Exador ấp ủ từ lâu.
Dù hệ thống xếp lớp theo điểm số thông thường cũng có thể chọn lọc ra những sinh viên tài năng, nhưng không thể lọc ra được những người có chuyên môn trong một lĩnh vực cụ thể, nhất là những cá nhân có “tài năng đặc biệt”.
Rất khó để đánh giá chính xác những người sở hữu thứ tài năng đó qua một kì thi thông thường, các giám thị có thể coi nhẹ tài năng của họ và khiến hiện tượng thất thoát nhân tài xảy ra. Vấn đề nhức nhối này đã đè nặng lên vai của Đức vua rất lâu.
Tuy nhiên, có một người đã thắp sáng hi vọng cho Đức vua, không ai khác chính là con trai của ông, Hoàng tử Yuuri.
Dù còn trẻ nhưng cậu có một đôi mắt nhìn người rất tinh tường và sẽ là người phụ trách việc tìm ra những cá nhân mang “tài năng đặc biệt”.
Vì vậy, Đức vua đã hạ lệnh chính thức cho khởi động kế hoạch “Lớp Z” vào năm nay, năm Hoàng tử Yuuri đủ tuổi nhập học.
Nhiệm vụ của cậu là xác định những tài năng xuất chúng và tập hợp họ vào một lớp.
Trong khi nghe Yuuri kể về chi tiết của kế hoạch, Ruisha và Charlotte đang trên đường tiến về lớp Z.
Cho đến năm ngoái, vẫn chưa tồn tại cái gọi là lớp Z này nên năm nay nhà vua đã nhanh chóng cho xây dựng một tòa nhà mới dành riêng cho lớp Z bên cạnh khu nhà chính của Học viện. Dù có quy mô nhỏ hơn khu nhà chính một chút nhưng có vẻ nơi này đã được xây dựng tỉ mỉ.
“Thật không thể tin được lại có cái kế hoạch như vậy tồn tại! Tớ chỉ muốn và lớp A và sống một cuộc sống học đường yên bình thôi mà!” (Char)
Charlotte buông lời càu nhàu, Ruisha ngay lập tức đáp lời trấn tĩnh cô ấy:
“Haha, anh rất vui vì được học cùng lớp với em đó, Char.” (Ruisha)
“Ừ thì em nghĩ mình nên biết ơn về điều đó... Thôi thì đến lớp rồi, cùng gặp gỡ những “Tài năng xuất chúng” mà quý ngài Hoàng tử của chúng ta đã tập hợp được nào!” Char đi tới và đặt tay lên cánh cửa.
Hai người dùng sức đẩy cánh cửa với một tâm trạng lo lắng khi sắp phải làm quen với những người bạn cùng lớp xa lạ.
Vừa mở cánh cửa, mọi ánh mắt trong lớp đều đổ dồn vào hai người họ.
Trong phòng có 10 học sinh cả nam và nữ. Có vẻ họ chính là những người sở hữu “Tài năng đặc biệt” mà Yuuri đã tuyển chọn kĩ càng.
Cảm thấy hơi khó chịu trước những ánh mắt hiếu kì đó, hai người ngồi vào chỗ của mình.
Ruisha chọn vị trí chính giữa hàng ghế đầu, và Char yên vị bên trái cậu.
Sinh ra trong một ngôi làng nhỏ, chưa từng được đến trường nên Ruisha cảm thấy rất lo lắng.
Khi đang bận nghĩ về những điều như “Ước gì mình có thể kết thật nhiều bạn...” thì có ba học sinh xuất hiện trước mặt cậu.
“Cậu chính là cái tên Ruisha đã đánh nhau cùng hậu duệ của Dũng giả trong kì thi phải không!?”
Người lên tiếng là một học sinh với mái tóc đỏ dựng ngược, hai người phía sau có vẻ là bạn của cậu ta. Một người cạo trọc đầu, người còn lại trông rất to con, không có gì lạ khi có người nghĩ cậu ta là một người trưởng thành.
Ba tên này nhìn như mấy thằng lưu manh, và chúng quây Ruisa như chuẩn bị bắt nạt cậu vậy.
Tuy nhiên, trước thái độ đáng sợ đó, Ruisha không hề tỏ ra bối rối và thản nhiên trả lời: “Chính là tôi.”
Tên với mái tóc đỏ dựng ngược nghe vậy liền đập mạnh hai tay xuống bàn và hét vào mặt Ruisha:
“Sugoiii!!! Trận đấu đó… quá cháy!!” (Burn)
“… Hả?” Ruisha tỏ ra sửng sốt trước những lời bất ngờ đó.
Không để ý đến sự ngạc nhiên của cậu, tóc đỏ-san tiếp tục say sưa nói về trận đấu:
“Tuyệt thật, đã lâu lắm rồi tôi mới thấy phấn khích như vậy! Thật tuyệt khi dùng tay khống đối đầu với một đối thủ dùng kiếm! Đàn ông thực thụ phải biết dùng nắm đấm mới ngầu chứ! Hơn nữa, ma pháp của cậu cũng rất tuyệt! Tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được sức nóng bùng lên từ ngọn lửa ấy!” (Burn)
“À ừ…” (Ruisha)
“Ấy chết, tôi vẫn chưa giới thiệu. Tên tôi là Burn! [note57992] Chuyên môn của tôi là ma pháp hệ Hỏa và những vụ nổ! Tên to con này là Dokabe, còn tên đầu trọc là Merrell. Hai người họ đều là người tốt nên hãy hòa thuận với nhau nhé!” (Burn)
“Hân hạnh làm quen!” (Dokabe+Merrell)
“À ừ, hân hạnh…” (Ruisha)
Hai bên bắt tay nhau với thái độ thân thiện.
“Mà sao mới lần đầu gặp mà các cậu tốt với tôi vậy? Thậm chí các cậu còn chưa rõ về con người tôi mà…?” (Ruisha)
“Hả? Điều đó hiển nhiên mà! Một người với tinh thần chiến đấu nồng cháy như cậu không thể là người xấu được! Phải không!?” (Burn)
Hai người phía sau gật đầu đồng tình với Burn.
Ruisha tỏ ra bối rối trước câu trả lời bất ngờ đó.
“Rất mong được học tập chung với cậu!” (Burn)
“…Tôi cũng vậy!” (Ruisha)
Ruisha cảm thấy cay mắt trước những lời khen ngợi của Burn.
Nỗ lực của mình đã được công nhận! Mình không nghĩ điều này lại hạnh phúc đến vậy!
Thật tốt vì mình đã chăm chỉ rèn luyện và trở nên mạnh mẽ hơn!
Đó là những suy nghĩ từ tận đáy lòng của Ruisha.