Cặp uyên ương không tự thức

chương 01

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vào một buổi hoàng hôn.

Có hai bóng người trong một căn phòng của một ngôi trường nọ.

Một người là một cậu thiếu niên có gương mặt nghiêm nghị điềm tĩnh.

Người kia là một thiếu nữ xinh đẹp như nàng tiên, một vẻ đẹp được kết tinh từ sự ngây ngô của trẻ nhỏ và sự quyến rũ của người trưởng thành.

Mái tóc vàng óng ánh tuyệt đẹp phảng phất ánh sáng chiều tà.

“Vậy, sao không thử chút đi nhỉ?”

“.......Thử, là thử cái gì?”

Trước câu hỏi lại của cậu thiếu niên, nàng thiếu nữ lộ một chút vẻ đăm chiêu.

Rồi nở một nụ cười tinh nghịch.

“......Thì là”

Nàng thiếu nữ chậm rãi từng bước, từng bước từ từ tiến dần đến bên câu thiếu niên.

Cậu thiếu niên lộ rõ vẻ mặt bối rối.

“Gì, gì vậy?”

Cậu thiếu niên cất giọng ngạc nhiên.

Và nàng thiếu nữ từ phía trên nhìn xuống cậu thiếu niên đang ngồi trên ghế.

Nhìn chằm chằm vào cậu với một đôi mắt xinh đẹp như chứa đựng cả một bầu trời xanh thẳm.

Ánh chiều tà nhuộm đỏ khuôn mặt của nàng thiếu nữ.

Cậu thiếu niên cau mày……

.

.

.

.

.

.

“Có muốn thử…… hôn nhau không?”

Nàng thiếu nữ vừa sờ vào môi vừa nở ra một nụ cười đầy mê mẩn.

.

.

.

.

.

.

Ngược dòng thời gian quay trở về…… một buổi sáng sớm.

Thời điểm đến trường.

Học sinh mọi người trò chuyện rôn rả chào hỏi nhau dưới cánh cổng trường.

Một khung cảnh bình thường thì ……

Bầu không khí bỗng chốc có chút thay đổi bởi sự xuất hiện của một cô gái.

“Kamishiro-san…… lúc nào cũng đáng yêu thật đấy”

“Ừm, dù có tính cả ngôi trường này, nhỏ ấy vẫn xinh nhất”

Mái tóc vàng xinh đẹp cùng với đôi mắt xanh lam đẹp đẽ.

Một gương mặt xinh đẹp trưởng thành đọng chút sự ngây ngô đáng yêu.

Làn da trắng trẻo mịn màng cùng với đôi tay đôi chân thon thả.

Dẫu cơ thể có nhỏ nhắn thanh mảnh là thế, ta vẫn có thể thấy được những chỗ lồi chỗ lõm đầy sự nữ tính trong bộ đồng phục một cách rõ ràng.

Kamishiro Airi.

Một mĩ nhân được những học sinh nam ca tụng là một ‘nàng tiên’ xinh đẹp nhất thế gian này.

“……Tao có thể hẹn hò không nhờ? Tao đi tỏ tình biết đâu được đồng ý thì sao nhờ……”

“Mỡ đấy mà húp, mày ếu có cửa. Ngọn cỏ ven đường đòi với tới mây. Bỏ đi mà làm người”

Có người nhìn mê đắm, có người nhìn với đôi mắt đố kị, có người nhìn với đôi mắt tràn đầy dục vọng, có người thì xì xầm đàm tiếu.

“Đâu, tao biết khó…… nhưng đâu phải là không thể đâu. Đầu tiên tao tiếp cận làm bạn bè rồi một ngày nào đó sẽ……”

“Không có đâu. Nhỏ đó có rồi mày”

“Có rồi là sao? …… Người yêu á?”

“Ừm. Nhìn người đi cạnh nhỏ kìa. Đẹp trai hơn mày nhiều”

Đúng vậy thật, ở bên cạnh Airi là một cậu thiếu niên đang đi cùng.

Cậu ấy có chút cao hơn và ta có thể cảm nhận có chút gì đó trầm lắng toát ra từ cậu thiếu niên.

Mới nãy có vẻ như Airi vừa đi cùng với cậu thiếu niên vừa trò chuyện vui vẻ.

Làm cho ta cảm tưởng như trong đôi mắt xanh thẳm ấy không còn chứa đựng thêm một người con trai nào khác.

“……Tên đó? Thật đấy à? BẠN TRAI!?”

“Ừm thật đó…… Mày không biết thật à? Cặp vợ chồng ngốc nghếch đó nổi tiếng lắm đấy”

“Bị phỗng tay trên mất rồi à…… chó chết, tao mà tỏ tình sớm hơn thì…….! Lúc mới nhập học tao đã thích nhỏ ấy trước rồi cơ mà……”

“Còn lâu ạ, tụi nó là bạn thuở nhỏ sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm cùng bệnh viện đấy”

“Chó, chó chết…… như vậy…… thắng thế chó nào được……”

Và ở góc nhìn của hai người bị đồn là ‘cặp vợ chồng ngốc nghếch’ kia, một người trong số họ cúi đầu xuống lẩm bẩm vì xấu hổ là Airi.

“Đã bảo chỉ là bạn thuở nhỏ thôi mà…… tại sao mọi người lại hiểu nhầm như vậy chứ?”

Cô ấy chu môi tỏ bất mãn.

Có vẻ bị mọi người xung quanh đặt cho biệt danh ‘cặp vợ chồng ngốc nghếch’ khiến cho cô ấy không hài lòng.

“Tại bà lúc nào cũng đến đón tôi rồi cùng nhau đi đến trường nên mới có tin đồn đó đấy chứ”

“Là tại Ibuki-kun đó. Không có mình đi cùng thì ông đâu thể đi học được đâu?”

“Câu chuyện từ đời thuở nào rồi mà bà cứ lôi ra nói......”

Bị bới móc chuyện từ hồi còn là học sinh tiểu học, Ibuki cau mày không thoải mái .

Một học sinh đã vào cấp 3 như cậu thì chuyện đến trường là một điều hiển nhiên không thể bàn cãi nhưng mà.

……Số lần mà cậu đến trường một mình thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

“Không phải vì chỉ có mỗi chuyện đến trường cùng nhau đâu nhá, ông không nghĩ trai gái đối cực cùng nhau về chung là không hợp tình không đấy”

“Còn cách nào nữa đâu..... Để bà về một mình ban đêm như thế thì làm sao được, đúng chứ?”

“……Bây giờ tôi có thể về một mình được cơ mà. Thời tiết mùa này thì trời có tối lắm đâu đúng chứ?”

Airi người bị đào lại câu chuyện hồi còn tiểu học phản bác lại Ibuki.

“Kể cả có không tính đến chuyện đó…… tôi đây đã nhận được lời nhờ vả của bố mẹ bà nhờ giúp đỡ con gái rượu của họ”

“Tôi đây nhé…… tôi cũng được bố mẹ của Ibuki-kun nhờ giúp đỡ ông đấy”

Hai người đứng lại lườm nhau.

Từ một bầu không khí hòa nhã thân thiện giờ đây đã quay ngắt sang sự gắt gỏng.

“......Lắm chuyện quá nhờ, tôi đây không phải là em trai của bà”

“Đấy mới là câu của tôi mới đúng. Tôi nào phải em của ông hay bất cứ thứ gì của ông đâu”

Vào lúc hai người bắt đầu tranh cãi nhau.

“Lại cãi yêu đấy hả” , ” Đặc sản của trường ta lại bắt đầu rồi đây” Và những người hóng hớt bắt đầu ngồi lề mách lẻo. Hai kẻ đã vào ‘thế giới riêng của hai người’ hoàn toàn không để ý đến xung quanh.

Và rồi hai người bọn họ…… được một người bạn cùng lớp tiến đến gọi

“Ô, nay cũng cãi yêu đấy hả?”

“Hai người đúng thật là chẳng thay đổi chút gì, chíu chít cho cả thiên hạ thấy”

Cả hai người cùng chung nhau quay lại.

“” Bọn tôi không phải người yêu của nhau! Chỉ đơn thuần là bạn thuở nhỏ mà thôi””

.

.

.

.

.

Kazami Ibuki và Kamishiro Airi là bạn thuở nhỏ của nhau.

Lần đầu hai người họ gặp nhau là trong một căn phòng của trẻ mới sinh của một bệnh viện.

Bố mẹ của 2 bên là những người bạn thân của nhau đồng thời cũng là hàng xóm gần nhà.

Mỗi khi một trong hai bên có việc bận thì bên còn lại sẽ đảm nhận chăm sóc con của bên kia.

Vào lúc đó hai người họ đều ở chung trong một cái nôi.

Cả hai cùng nhau lớn lên.

Cùng nhau trong nhà, cùng nhau trong vườn, cùng nhau trong công viên……

Cùng nhau nghịch bùn, cùng nhau chơi xếp hình, cùng nhau chơi đồ hàng.

Lúc vào mầm non hai người tất nhiên cũng học cùng với nhau

Cho đến tuổi dạy thì Ibuki trở nên nam tính hơn, Airi trở nên nữ tính hơn.

Cả hai người bọn họ bắt đầu hạn chế những việc tiếp xúc cơ thể với nhau như là cùng nhau tắm chung như trong quá khứ.

Cơ mà điều đó không cản trở mối quan hệ thân thiết của hai người.

Kể cả khi cả hai đã lên cấp 2 và cấp 3, mối quan hệ giữa hai người vẫn thân thiết như thuở nào.

Có lẽ thứ thay đổi chính là ánh nhìn và nhận thức của mọi người xung quanh dành cho hai người họ.

Cái khoảng cách mà nam nữ thân mật gần gũi với nhau như vậy khiến cho mọi người khó có thể nhìn nhận họ như một cặp bạn thân hoặc thuở nhỏ.

Từ thời tiểu học lên cấp 3 cả hai người đã bị mọi người trêu trọc về mối quan hệ.

Lúc lên cấp 2 thì bị mọi người đồn là một cặp.

Khi lên cấp 3 thì điều đó đã trở thành một điều hiển nhiên đối với mọi người.

Tuy nhiên, nhận thức của hai người đối với mọi người xung quanh là khác nhau.

Đối với Ibuki và Airi hai người họ đều nghĩ rằng

Người kia là một người bạn thân của mình, là một người như gia đình của mình, là đứa em trai em gái của mình, là một phần của bản thân mình.

Và chắc chắn một người em trai, em gái và là một phần của bản thân thì không thể nào là một mối quan hệ yêu đương được.

Thế nên để là một mối quan hệ yêu đương.

Tìm cảm luyến ái là không thể đối với nhận thức hai người họ.

Họ coi người kia là một người đáng tin hơn bất cứ ai trên thế gian này.

Tự phụ cho rằng không ai hiểu rõ về người kia hơn chính bản thân mình.

Ở cùng với nhau là điều vui nhất trong cuộc đời họ.

Cả hai cùng bao biện cho việc cả hai người ở cùng nhau vừa cùng nhau đến trường và về nhà vừa suy nghĩ rằng muốn ở cùng với bên kia.

Cả hai đều nhận thức được sự quyến rũ và nam tính của bên kia.

Nhưng thường thì họ sẽ không để ý đến vấn đề này nhưng nếu đột nhiên nắm tay nhau thì họ cũng sẽ trở nên thổn thức đối với người kia.

Tuy nhiên tình yêu luyến ái là hoàn toàn không có

...... Ít nhất là 2 người họ nghĩ như vậy.

Đã từng nghĩ như vậy.

.

.

.

.

Và rồi một biến sự đã đến gõ cửa ‘cặp đôi không nhận thức’.

Trong một lần cãi nhau, kiếm chuyện qua lại, Airi đã nói một câu mà không hề suy nghĩ đã dẫn đến chuyện này.

.

.

.

.

――Có muốn thử...... Hôn nhau không?――

.

.

.

.

_______________________________

Độ dere: 0%

Truyện Chữ Hay