Cấp S Mà Tôi Nuôi Dưỡng

chương 59: giả vờ quên (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

‘Mấy kỹ năng của cậu ấy là ba con A phải không nhỉ’

Thật lãng phí khi để cậu ta một mình, nhưng tôi vẫn chưa hề nghĩ đến việc sử dụng kỹ năng thức tỉnh tối ưu hóa mà bản thân chỉ được dùng mỗi tháng một lần. Và tôi cũng chẳng muốn áp dụng từ khóa bây giờ. Cơ mà hiện tại tôi đã có thể thức tỉnh tối ưu hóa một người ba lần một tháng rồi...

'Kỹ năng của cậu ta cũng không giống như các kỹ năng đặc biệt cấp A đang phổ biến.'

Tôi có nên bồi dưỡng cảm giác gần gũi từ giờ không nhỉ ?

- Xin chào. À vâng, đây là đứa nhóc tôi mới kiếm được ^^

Ngay sau khi tôi gửi tin nhắn đi, một tin phản hồi đã nhanh chóng được gửi lại.

- Ahh anh đã trả lời tin nhắnㅠㅠㅠ ㅠㅠㅠ Cảm ơn anh! Tôiii thực sự đã bị ấn tượng bởi chương trình phát sóng đó! Peace thực sự rất dễ thương và Chirpie thì thật sự rất rất rất đáng yêu luôn ấy !!!

- Ah, Vâng. Cảm ơn nhiều.

- Ước mơ thực sự của tôi chính là được thức tỉnh và gia nhập hội Haeyeon! Tôi muốn được trở thành tấm thảm chùi chân của Peace!!!

Tôi đã định sẽ rời Haeyeon sớm thôi. Cơ mà trước hết thì tại sao lại là tấm thảm chùi chân ?

'Mình nên trả lời sao nhỉ ?'

Tôi sẽ không thể trả lời kiểu 'cứ là tấm thảm chùi chân cho con tôi đi, đúng rồi, cứ vậy mà làm đi' được.

- Thức tỉnh không phải là việc dễ dàng vậy đâu^^

Cũng chưa hẳn là vậy…. Khi mà các trung tâm thức tỉnh sớm được thành lập , bất kì ai kể cả chó hoặc bò đều có thể thức tỉnh và tự tin tuyên bố rằng họ sẽ trở thành thợ săn, và vì chuyện đó, mà lại xảy ra thêm một vụ náo loạn nữa. Dù thế nào, thì vụ này vẫn như một mớ hỗn độn.

- Đúng vậy ㅠ ㅠㅠㅠ Tôi đã thử đủ mọi cách nhưng tất cả đều không hiệu quả ㅠㅠ Thế nên, tôi đã tìm đến một người môi giới thức tỉnh !!

Gì cơ?

- Ah tôi không thể nói ra được ㅠㅠ Đó là bí mật ehe :)

Ngồi xuống và nói nó ra đi cái tên ngốc này.

'Chính vì vụ này mà cậu ta đã gặp phải tai nạn khi ở trong hầm ngục.'

Hèn chi tôi chẳng nhớ gì về việc nhìn thấy mặt cậu ta cả. Bị chấn thương khá nghiêm trọng không thể cử động được, hoặc là có thể chết rồi. Có lẽ là một trong hai khả năng này thôi.

Ahhhhhh, tôi nên làm gì với người này đây?

- Mấy người môi giới thức tỉnh,dăm ba toàn là bọn mưu mô bất lương .

-Mưu mô bất lương?

- Ờ đó. Nên là đừng có ngựa ngựa mà đi gặp cái bọn môi giới ấy.

Cuộc trò chuyện như đang trong thời gian thực nhưng tôi lại không nhận được hồi âm trong giây lát.

- Nhưng mà tôi đã đến đây rồi…

Clm chết tiệt. Bọn môi giới đó là đám nào nhể? Hầu hết bọn chúng đều là những kẻ sẽ sẵn sàng thả người đi nếu họ đồng ý sẽ không đòi lại tiền, nhưng một số ít trong đám đó là lũ ác ôn lên kế hoạch giết người diệt khẩu ngay khi vừa đưa họ đến nơi. Nếu những người kia đã được mua vé độc quyền để vào cổng thì sau khi họ vào ngục tối, lũ khốn đó sẽ đánh họ đến chết, sẽ không có vật chứng hay tử thi nào còn lại cả .

Tất nhiên, nếu chúng cứ làm vậy khoảng vài lần, thì cũng có thể sẽ bị bắt quả tang, nhưng việc kéo người thường vào hầm ngục lại vẫn chưa bị quy là tội giết người. Đó chỉ là một sự cố không may.

Ngay cả khi bị bắt, cùng lắm thì chỉ chấm dứt bằng việc đình chỉ giấy phép làm Thợ săn của chúng thôi. Mấy tên môi giới thường là những thợ săn cấp thấp, vậy nên đây cũng không phải là một cú vả đau đối với chúng đâu.

- Cậu đang ở đâu? Mấy kẻ môi giới đó là ai?

- Tôi đang ở hầm ngục cấp D gần cầu Yeouido Wonhyo. Tôi không biết tên của họ nữa , nhưng có vài thợ săn cấp C và D. Còn cái người lãnh đạo thì rõ ràng là một Thợ săn cấp C.

Thôi xong. Nếu đám người đó bao gồm cả thợ săn cấp C, thì chúng sẽ bắt cậu ta tuyệt đối phải ngậm miệng lại về việc chúng sẽ mất bao nhiêu tiền nếu bị bắt khi đang làm công việc môi giới. Cậu ta chắc hẳn sẽ không quay về được đâu.

- Tôi có nên nói với họ rằng tôi không muốn làm nữa không?

- Đừng, từ đã . Khi nào cậu sẽ vào trong đó?

- Người thì vẫn chưa đến đủ đâu. Vừa nãy mới có thông báo là trưởng đoàn sẽ đến muộn khoảng 30 phút.

30 phút... Nếu là cầu Wonhyo, thì cũng khá gần đây. Tôi có nên liên hệ với hội Haeyeon và cử người đi không nhỉ ? Hoặc là...

'Mình có nên đến đó và đưa cậu ta ra ngoài không?'

Không cần phải làm lớn chuyện này, tôi chỉ cần dùng Bẫy Gai vài lần, ẩn nấp bằng kỹ năng của Mảnh Ghép Bí Ẩn, sau đó thì lộ diện.

- Cậu đang ở trong một tòa nhà à?

- Tôi đang trong một chiếc xe tải bên ngoài ấy.

Đúng như dự đoán, người cầm đầu hẳn là đã đấu thầu thành công rồi đấy. Nếu muốn vào họ cần có mật khẩu và bằng có gắn chíp của thợ săn, vì thế họ chưa thể vào trong được đâu.

- Trời ơi, giờ tôi còn phải quản lý fans của mình, nhưng họ nói tôi là hãy tắt điện thoại ngay bây giờ chứ ㅠ ㅠㅠㅠ

- Nghe theo họ rồi yên lặng ở đó đi xem sao.

Vụ này sẽ không quá khó nếu mình xuất hiện, cứ coi như vác thêm cục nợ về đi. Cậu ta có thể sẽ dễ dàng cho qua nếu tôi thú nhận mấy điều như "vì sự an toàn, tôi không thể bí mật ra ngoài nhưng tôi cảm thấy rất lo lắng nên mới trực tiếp đến đây này" kiểu đại loại vậy đó. Nếu cậu ta háo hức muốn trở thành một Thợ săn như vậy, thì tôi cứ đưa cậu ta đến làm gương mặt đại diện cho hội cũng được

Hiện tại đang là giờ cao điểm nên việc trốn ra ngoài khá nhanh chóng. Khi tôi đến gần hầm ngục cấp D chỗ cầu Wonhyo, dù chỉ cần nhìn thoáng qua, tôi cũng có thể thấy một chiếc xe tải khá khả nghi đang đậu bên vệ đường. Chiếc xe màu đen và đến cả cửa sổ cũng vậy.

'Người dẫn đầu đó vẫn chưa đến à?'

Hầm ngục đó nằm trong một con hẻm. Tôi có thể sử dụng Bẫy Gai lúc chúng qua đến giữa con hẻm và nhân cơ hội kéo Park Hayool ra ngoài.

'Không, đúng hơn là, mình có nên cứu cậu ta ngay trước khi vào hầm ngục không nhỉ ?'

Trong lúc tôi đang ở đó, sẽ ok hơn nếu tạo ra một tình huống kịch tính hơn chút chút nhỉ. Ngay khi cậu ấy đi vào thì cũng chắc sẽ ổn thôi. Cổng hầm ngục sẽ mở trong vòng một tiếng, và ở bên trong đó, thì tôi có thể sử dụng được tất cả các kỹ năng tấn công tùy thích. Kỹ năng khiên của khuyên tai

cũng có thể áp dụng được cho cả những người khác. Vậy nên, Park Hayool sẽ không bị thương đâu.

Thời điểm tốt nhất sẽ là lúc mấy kẻ đó bộc lộ ý đồ xấu xa của mình. Vì Park Hayool cũng không chắc là lời tôi là nói đúng hay sai.

Tình hình bây giờ là xem trước rồi quyết định vậy.

'Tôi cũng phải thử kỹ năng ẩn thân để xem nó duy trì được đến đâu .'

Tôi có nên dùng nó với Yoohyun như là đối thủ với nhau không? Tôi nên nói cho thằng nhóc biết về danh hiệu Không Thể Bị Tìm Thấy. Làm sao để nói rằng tôi đã nhận được nó nhỉ? Vì tôi có thằng nhóc em suốt ngày cố gắng để giấu mình đi sao? Làm gì có ai có chỉ số cấp F mà lại nhận được sự bảo vệ của cấp S và cấp A , ngoài các vị thánh thần đâu.

- Kéttttt.

Cùng lúc đó, một chiếc ô tô nhanh chóng chạy tới, dừng ở ven đường. Uầy, họ cuối cùng cũng đến.

Tôi đứng dậy khỏi bức tường mà mình đang dựa lưng lên. Cửa xe bật mở, một người đàn ông to lớn bước ra.

Nhìn thấy khuôn mặt đó, tôi bất giác cười không thành tiếng.

'… Chà, đây thực sự là....'

Mọi thứ như kiểu chỉ xảy ra để tôi có thể gặp người mà tôi đã giết vậy. Ảo ma canada thật đấy. Nếu tôi mà đang đứng ở đó, thì tôi sẽ đi lên để chào anh ấy hoặc làm một cái gì đó đại loại vậy. Nở nụ cười rạng rỡ chăng :DD.

Àn nhong, chúng ta đã gặp nhau cách đây 4 năm, hoặc có thể là 1 năm sau. Anh đã gắng giết tôi giữa chừng, và vì thế tôi đã xiên một nhát vào cổ anh. Hồi ức khá thú vị đấy. Anh có nghĩ vậy không?

Tất cả những khuôn mặt bước ra từ chiếc xe tải đều rất quen thuộc. Kẻ tôi đã giết thứ hai, rồi đến kẻ bị tôi giết thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu.... Họ đã giết Park Hayool-ssi trước đó.

'Thay vì là mình không nghĩ tới chuyện này, đúng hơn là mình không thèm để ý tới vụ này luôn ấy.'

Tất nhiên là mọi người đều còn sống. Những người đã chết. Cả những kẻ giết người.

Xác suất sống sót ban đầu của Thợ săn cấp F là rất thấp. Vì vậy, trong năm đầu tiên khi hầm ngục xuất hiện, đối với những thợ săn không có kinh nghiệm cũng như trang bị thích hợp, thì một nửa có lẽ đã bỏ chạy và một nửa còn lại đã chết hoặc bị thương mà không thể hồi phục.

Nói đơn giản hơn, trong số những người kiên quyết bước vào hầm ngục, thì số người phải ra ngoài bằng cáng chiếm một nửa. Trên hết, tôi đã trở thành một Thợ săn khi Trung tâm Thức tỉnh mới thành lập nên đó là tình huống vô cùng hỗn loạn, nơi mà số lượng người mới tăng lên và thậm chí còn gặp phải nhiều vấn đề về mặt xã hội nữa.

"Mới nhiêu đó đã đủ để khiến cho Yoohyun phải rùng mình rồi."

Nếu là khi đó, chắc sẽ khó cho thằng nhóc khi phải quản mình rồi đấy. Dư luận có nhiều mặt

tối, và cũng có quá nhiều ánh mắt soi mói khiến em ấy phải bí mật để bảo vệ tôi.

Nếu nghĩ về việc đó ở thời điểm hiện tại, tôi tự hỏi liệu có thứ gì có thể nhắm đến tôi chứ. Và câu trả lời quá mức đơn giản chính là tác phẩm của vài tên nhà báo rác rưởi. Nó là vấn đề có thể được gói gọn một cách thú vị, hơn nữa tôi lại là hạng F nên rất dễ lợi dụng tôi, và lúc đó, dưới góc nhìn của dư luận, ngay cả ngươi cũng có thể kéo Hội Haeyeon xuống.

Cho dù đó là chính phủ hay hiệp hội hay các bang hội đối địch, không lợi dụng tôi lại chính là một điều ngu ngốc.

Dù sao thì tình huống lúc đó cũng hỗn loạn, nhưng tôi không chết đâu. Ngay cả khi không có đội thích hợp, tôi đã vượt qua được cả năm thứ nhất và trôi qua năm hai và bằng cái cách nào đó để rồi ổn định lại vị trí của mình.

Đền Ơn Cuối Cùng. Kỹ năng mà tôi nhận được là gấp đôi tất cả các kỹ năng và khả năng của mục tiêu được khóa sau khi chết trong một giờ

Từ khóa của danh hiệu 'Người chăm sóc' khá là dễ để áp dụng đấy. Nó được thực hiện bằng cách mua và tặng cho đối phương những thứ như kiểu ở cà phê, trò chuyện lúc nhàn rỗi và mỉm cười trong khi nói 'cố gắng lên nhé' vài lần. Bằng sự chuyên cần , khoảng thời gian mà tôi phải vào hầm ngục, có thể có khoảng hai người đã áp dụng được từ khóa.

"Hãy nhanh chóng đi vào thôi. Trong khi khách hàng của chúng ta còn đang che mặt rất kỹ."

Park Hayool làm theo lời chỉ dẫn và kéo mũ áo trùm qua đầu mình đồng thời đeo kính râm lên

… Tôi thề là tôi không có áp dụng từ khóa để sử dụng kỹ năng Sự Đền Ơn Cuối Cùng. Hơn nữa khi tôi đang giết những kẻ đó. Có một buff tăng trưởng nhỏ 10% , nhưng tôi đã áp dụng nó vì thà có nó còn hơn có cái nịt. Và cũng vì trong số họ, vẫn còn có người mà tôi muốn hợp tác cùng.

Và hầu hết mấy người chết hết rồi. Tôi vẫn sống nhăn răng;-;.

Cái tên cầm giáo trên tay với kỹ năng buff. Hắn ta hình như chết gần cuối thì phải. Vào khoảng thời gian mà tôi đang nguy hiểm, hên rằng Sự Đền Ơn Cuối Cùng đã được áp dụng, nhờ đó mà tôi đã sống đến giờ đấy.

Vậy, đó là lý do tại sao, à… chuyện là như vậy, nhưng giờ thì họ đã là thứ không tồn tại rồi……

Tôi giết mấy kẻ đó ở hiện tại vì trước kia chúng tra tấn tôi, trở thành thứ không tồn tại thì cũng phải thôi

.

Tôi lặng lẽ bước đi theo mấy người đó. Chúng đều là hạng C ~ D. Ngay cả khi tôi đến gần, chúng cũng sẽ chẳng chú ý được đến tôi. Kể cả khi chúng tôi vào bên trong tòa nhà lẫn khi chúng tôi đang đứng trước cổng hầm ngục.

"Việc chuẩn bị đã sẵn sàng chưa?"

"Đặt thiết bị cho đúng vào."

Có lẽ bởi vì đây là một hầm ngục cao cấp trong số các hầm ngục Cấp D, nên việc chuẩn bị phải rất kỹ lưỡng. Quy mô của một hầm ngục cấp cao hạng D có vẻ nhỏ hơn hầm ngục cấp thấp hạng C, nhưng thu nhập lên đến 50%, vì vậy so với số lượng công nhân, thì lại rất có lời. Khoảng thời gian rơi vào 15 phút, và lại còn an toàn nữa chứ. Nghĩ kĩ lại nếu cậu nhắm được cái giải độc đắc chỉ với một cú thì đó là Hạng C, còn không mức trung bình ổn định, thì Hạng D thôi.

"Thì ra đây là hầm ngục!"

Ngay khi tôi đi qua cánh cổng, Park Hayool đã hét lên đầy phấn khích. Xùy, anh chàng này.

Bụp!

"Ui da !"

Một thợ săn đã đá vào cẳng chân của Park Hayool. Sau đó, hắn nhỏ giọng cảnh cáo cậu ấy.

“Mày nghĩ mình là người nổi tiếng nên có thể đi khắp nơi quảng bá cho cái lũ quái vật này à? Câm mồm và đi đi đừng lề mề nữa. "

"……Vâng."

Park Hayool thực sự không có biểu hiện căng thẳng nhỉ. Mặc dù mấy người chưa được thức tỉnh thì thường là như thế. Chưa được thức tỉnh cũng tương tự như việc là một người nhàn nhã hiện đại vậy, tấm chiếu mới chưa từng tấn công hầm ngục lần nào. Cho dù đó là một hầm ngục hay một con quái vật, cậu ta cũng sẽ khó để cảm nhận nó thực sự ra sao.

Đó là lý do tại sao sau khi các trung tâm thức tỉnh xuất hiện, có khá nhiều tân binh thợ săn đã phải lìa đời. Một phần có lẽ là do số lượng người thức tỉnh đã tăng lên quá nhiều khiến cho chất lượng đào tạo của tân binh đã bắt đầu bị giảm xuống.

“Chúng ta đang đi theo hướng 3 giờ. Đánh dấu nó trên lối vào chính đi. ”

Trưởng nhóm nói. Hầm ngục này là một môi trường đá nơi thung lũng được chia thành nhiều phần khác nhau. Nó không khó như một mê cung, nhưng nếu muốn giảm đi mấy lần cố gắng tìm đường mà không có kết quả, thì tốt hơn là nên đánh dấu từng bước đi của mình.

Tôi chán nản theo sát phía sau Park Hayool và từ từ đi theo họ.

-Shiiik!

Pajik!

Một con quái vật trông như là sự kết hợp giữa rắn và sâu bướm bỗng lao ra khỏi bức tường đá.

Tùng!

Mấy con quái vật khác tương tự cũng đổ xô lao tới nhưng bị lá chắn phản lại , và,

Kwajik!

Người cầm thương đằng sau chiếc khiên đâm chính xác vào đầu con quái vật bằng phần cuối của ngọn giáo. Máu bắn tung tóe lên không trung và cơ thể dài ngoằn ngoèo như một con cá đang quay cuồng kia nhanh chóng gục xuống. Sau đó, một lần nữa, thêm lần nữa, lần thứ hai. Một cuộc săn lùng gần với công việc cứ lặp đi lặp lại liên tục.

Thủ lĩnh cấp C ở phía trước, cả khiên và giáo thì ở hai bên, những thợ săn cấp C thì phòng thủ ở phía sau, và cuối cùng là người đóng vai trò hỗ trợ và gác cổng.

Đó là một đội có tổng cộng bảy người và có sự cân bằng khá ổn định.

'Từ bây giờ, có lẽ chúng sẽ tiếp tục săn lùng trong vòng một giờ đấy.'

Chúng có thể sẽ không cho ta thấy được màu sắc thực sự của mình đến khi nào cánh cổng ngừng hoạt động thì thôi.

Đội Thợ săn cấp C, Gosan. Họ là một nhóm trung tâm được thành lập với 2 năm rưỡi kinh nghiệm khi tôi mới gặp họ lần đầu, và giờ đã là 1 năm rưỡi rồi. Với hai thợ săn cấp C là đã đủ sức để ra một bang hội, nhưng họ vẫn ở lại với tư cách là một đội tấn công đặc biệt của hầm ngục cấp D, và theo cách riêng của mình, tên tuổi của mấy người này cũng đã bắt đầu được vang danh.

Hình tượng của chúng cũng rất tốt. Vì không ai biết công việc phụ của những người trong nhóm này là gì.

“Hôm nay thu được kha khá ma thạch đấy."

Người hỗ trợ và người khuân vác có nhiệm vụ thu thập ma thạch. Mỗi khi bụng của một con sâu bướm được mổ ra, thì mắt của Park Hayool lại bắt đầu đảo đi chỗ khác. Tuy nhiên, ngay cả đối với người chưa được thức tỉnh, thì cậu ấy cũng chịu đựng nó khá tốt đấy chứ.

Nhóm Gosan đang nhắm đến những người chưa thức tỉnh và mấy thợ săn cấp thấp mà chúng nghĩ sẽ moi được một đống tiền từ họ bằng nghề phụ của mình. Bọn chúng gây dựng hình ảnh khá tốt, chọn con mồi rồi giăng bẫy, không cần quan tâm họ là ai mà chỉ cần họ có số dư ngân hàng lớn hoặc dễ bị lợi dụng.

Thậm chí nếu chỉ nói về Park Hayool, cậu ta là một người của công chúng nên cũng chỉ cần mỗi danh tiếng. Lướt trên trang cá nhân của Park Hayool sẽ biết cậu ta chưa debut được bao lâu, nhưng cậu ta đã nhận được sự chú ý nhờ gương mặt điển trai của mình và những vai diễn cậu ta nhận hầu hết đều là vai chính. Có nghĩa là chỉ cần lợi dụng cậu ta tốt, thì cậu ta sẽ là một con mồi ngon hái ra tiền.

Cứ cho là chúng đã giết cậu ta là do nhầm lẫn hoặc vì có vấn đề, nhưng ban đầu, thì chúng vẫn nên lên kế hoạch để cậu ta sống và biết cách kiếm tiền từ cậu ta.

Sau khi tẩy não cậu ta với kỹ năng của người cầm đầu cấp C đó.

[Thức Tỉnh Giả- Kim Yongjin

Xếp hạng thống kê hiện tại (C)

Chỉ số thức tỉnh có thể xếp hạng (C)

Kỹ năng ban đầu được tối ưu hóa

Chặt phá (C❩ - Đã đạt được

Dây rối (D) - Đã đạt được

Quyền Cước (D) - Chưa đạt được]

Dây rối. Kỹ năng đặc biệt của cấp

D. Chính xác thì anh ta đã làm gì trước khi Thức tỉnh để ra được cái kỹ năng tẩy não được tối ưu hóa thế?

Mấy kỹ năng liên quan đến tâm trí hầu hết thường có tác dụng hơi thấp so với mọi cấp bậc. Nếu là Cấp D, nó cũng không hoạt động tốt mấy ngay cả đối với Cấp

F. Tuy nhiên, nó chỉ đúng nếu cấp F kia ở trong trạng thái bình thường

Vậy nên mấy kẻ đó đã dụ những người cấp F và những người chưa thức tỉnh vào hầm ngục và làm họ lâm vào tình cảnh hoang mang. Một khi kỹ năng Dây Rối được áp dụng, họ không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì và chỉ cần thư giãn.

Đội Gosan không lập bang hội chỉ vì muốn tấn công những hầm ngục cấp D hoặc thấp hơn. Chúng có thể thoải mái lừa tiền người ta đấy, vậy tại sao lại phải chọn liều mạng và chịu thiệt thòi một cách không cần thiết như vậy chứ? Chúng chỉ cần tấn công vào hầm ngục để giữ hình tượng của mình thôi.

Mấy người đó đã vượt qua thung lũng dài vô tận và một không gian rộng mở khác xuất hiện. Đây không phải là đã kết thúc, nhưng chắc có lẽ đang ở khoảng giữa của hầm ngục. Thời gian cũng đã trôi qua khoảng một giờ rồi.

"OK, nghỉ ở đây đã rồi đi tiếp."

Người dẫn đầu Kim Yongjin nói. Ngay sau khi anh ta hạ lệnh, Thợ săn bảo vệ cùng những chiếc khiên đã kiểm tra xung quanh trước. Họ đúng là một đội tốt. Ăn khớp nhau thật đấy.

"Cậu nói cậu là Park Hayool, phải không?"

Kim Yongjin tháo đôi găng tay nạm đinh của mình ra rồi đi về phía Park Hayool, người đang ngơ ngác tỏ ra lúng túng. Park Hayool gật đầu.

"…Đúng."

“Cậu khá đẹp trai đó. Làm thế nào một người như cậu lại có ước mơ như vậy nhỉ? Mỗi một bộ phim được phát hành, sẽ có rất nhiều lời mời quảng cáo được gửi đến mà”.

“Tôi vẫn chưa biết mình liệu có gặt hái được thành công hay không. Và tôi dự tính sẽ trở thành thợ să-... ”

"Mẹ nó cái thằng được voi đòi tiên!"

Bốp!

Park Hayool ăn ngay một đấm của Kim Yongjin vào mặt. Theo ước tính của Yongjin, thì đó chỉ là một cú đấm méo thấm tí lào mà chẳng cần phải dùng nhiều sức, nhưng cái cơ thể mỏng manh kia lại không thể xử lý nó và đang lắc lư như một cây sậy vậy.;-;

"Nếu mày được sinh ra với khuôn mặt như này, thì nên biết ơn và chăm chỉ làm việc để lấy tiền từ nó đi!!"

“Aizz, hyung-nim. Anh không nên đánh vào mặt ”.

“Đừng có lo. Mới chỉ có thế thì bôi thuốc thôi sẽ không để lại sẹo đâu ”.

Giữa tiếng cười khúc khích, Park Hayool ngơ ra với biểu cảm ngu thật sự. Máu chảy ra từ một bên mũi của cậu ta. Nhưng ngay cả khi bị chảy máu mũi, với cái biểu cảm đó, cậu ta cũng vẫn rất đẹp zai

“X-Xin thứ lỗi……”

"Mày nghĩ thằng ranh con này cầm cự được bao lâu?"

"Một triệu won trong 30 phút."

“Tao nghe nói mấy đứa nổi tiếng cứng rắn lắm đấy. Tao cược 1 tiếng năm triệu won "

Đối với tôi, một Thức tỉnh giả với chút ít kinh nghiệm, mấy thằng tró này đã đặt cược ít năm tiếng đồng hồ. Tôi đang nhớ lại mấy hồi ức mà mình đã quên.

“Chờ đã, đây là ……”

Park Hayool lùi về phía sau một cách khó chịu. Mấy gã đó cứ cười khi nhìn cậu ta. Cánh cổng đã đóng lại rồi. Ngay cả khi nó được mở, việc một người chưa thức tỉnh có thể đến được đó một cách an toàn bằng chính bản thân họ là điều gần như không thể. Và mấy thằng khốn này đang đợi cánh cổng đóng lại, để đề phòng nếu có nào người đến cứu cậu ta, chứ không phải vì chúng lo lắng rằng Park Hayool sẽ bỏ trốn. Vì cậu ta là một người nổi tiếng theo cách riêng của mình?.

"Chúng ta có nên bắt đầu bằng việc bẻ gãy một chân của nó không?"

“Không thể có sự cản trở nào đối với việc đóng phim của một diễn viên cả. Cẩn thận, làm cẩn thận thôi. Hoàn thành xong thì mình có thể chữa nó bằng thuốc được mà. "

Bầu không khí trông hiu hiu vl; Thế mẹ nào mà lũ này thậm chí còn nghĩ xa đến mức cậu ta có thể không thể di chuyển được?

“C-chữa… UI!”

Một tên Thợ săn Cấp D đá vào bụng Park Hayool. Thanh niên loạng choạng rồi ngã về phía sau,

Bộp

Tôi đỡ lấy cậu ta.

"Cái đéo gì thế ?!"

Tên thợ săn đã đá vào Park Hayool vội vàng lùi lại. Mấy Thợ săn khác đồng thời cũng sẵn sàng để chiến rồi.

“Cái đéo gì là sao??"

Tôi không có đội mũ đến và tháo kính râm xuống rồi tắt Thằn Lằn Dính Tường ra, sau đó mỉm cười. Mắt của Park Hayool tròn xoe.

"A...aaaaaaaaaaaaaaaaa!"

“Ngồi yên ở đây đi . Để tôi tiện hành động thì cậu mau nhắm mắt lại đi . "

Cảnh này sẽ hơi bạo lực đối với những người chưa thức tỉnh đấy

Truyện Chữ Hay