Chương
“Thông Thiên Kỳ Lân!”.
Cánh tay Diệp Thiên vung lên, bốn chân ảo ảnh Kỳ Lân vững vàng đáp đất, bắt đầu lao đi như bay.
Mỗi bước chân của nó đều dấy lên ngọn lửa ngút trời, rực rỡ lấp lánh, hình thành những bậc thang. Sóng lửa quanh người Diệp Thiên cũng nhảy nhót theo bước chân của Kỳ Lân.
Giữa đất trời, sức mạnh nóng rực mà cuồng bạo lan tỏa, Diệp Thiên giống như Hỏa Thần tắm trong ánh lửa, nhìn xuống chúng sinh.
Vô số nô lệ ngẩng nhìn cảnh này, vô cùng kinh ngạc. Nhất là khi nhìn thấy ba đóa hoa không màu treo lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Thiên.
Lương Phá Quân và Võ Tham Lang trợn tròn mắt, há hốc miệng kinh ngạc: “Ba đóa hoa chỉ cảnh? Tam hoa tụ đỉnh?”.
Bọn họ đều là kim đan ngũ phẩm, thiên phú cực cao mới được Bắc Thương Chân Quân chọn làm cán bộ, nhưng chưa từng thấy cảnh tượng chấn động này.
Tam hoa tụ đỉnh, thực lực này đáng sợ đến thế nào?
Diệp Thiên vung tay chỉ huy: “Đi đi!”.
Cậu vừa dứt lời, ảo ảnh Kỳ Lân bao bọc trong ngọn lửa lập tức rống lên, bốn vó tung bay, lao thẳng về phía Lương Phá Quân và Võ Tham Lang. Nơi nó đi qua tràn ngập lửa thần, thế như chẻ tre, thiêu đốt mọi thứ.
Sóng lửa to lớn nuốt chửng đất trời, nhấn chìm Càn Khôn. Cho dù Tham Lang và Phá Quân đã dùng chân lực mạnh mẽ chống chọi nhưng vẫn vô dụng, sóng lửa vô biên lướt qua, kết thành tấm lưới không kẽ hở, bao trùm lấy hai người. Chỉ trong thoáng chốc, hai người họ đã tan thành tro bụi.
Diệp Thiên sử dụng tam hoa tụ đỉnh, đồng thời gọi ra linh thể Hỏa Kỳ Lân, cộng thêm Phệ Thiên Thần Diệm, uy lực đáng sợ đến mức nào?
Dường như không gian không chịu nổi nhiệt độ cao, dần dần méo mó. Tham Lang và Phá Quân còn chưa kịp kêu lên tiếng nào đã bị ngọn lửa vô tình thiêu rụi thể xác lẫn hồn phách.
Các nô lệ ở bên dưới chứng kiến tất cả mà vô cùng sửng sốt. Nhập thần đỉnh cao lại có tam hoa tụ đỉnh, chỉ một chiêu giết chết kim đan ngũ phẩm, cảnh tượng này cả đời họ cũng khó quên.
Sau phút im lặng là sự reo hò mừng rỡ, đây là lần đầu tiên trong mấy trăm năm thậm chí là mấy nghìn năm bọn họ mới nhìn thấy kỳ tích ở trong trại tập trung nô lệ. Mai Nhược Lãnh càng cảm thấy không tin nổi, Diệp Thiên lại làm được thật, cuối cùng trong lòng cô ta cũng nhen nhóm hi vọng.
Cùng lúc đó ở Bắc Thương Các, một tia sáng loé lên, bay thẳng đến điện chính.
Lạc Thất Sát, một trong Tam Tinh Tướng, quay trở về trong trạng thái hốt hoảng. Vừa rồi ông ta tận mắt nhìn thấy Tham Lang và Phá Quân bị Hoả Kỳ Lân thiêu rụi trong nháy mắt, không khỏi kinh hãi, chạy vội về bẩm báo.
Ông ta làm cán bộ của Bắc Thương Chân Quân năm trăm năm, lần đầu gặp sự tồn tại như Diệp Thiên, nhất là tam hoa tụ đỉnh khiến ông ta sợ hãi không thôi.
“Thưa Chân Quân, tên nô lệ đó đã giết chết Tham Lang và Phá Quân! Chỉ dựa vào nhập thần đỉnh cao mà giết chết kim đan ngũ phẩm!”.
“Hắn ngông cuồng tuyên bố khiêu chiến sự thống trị của Chân Quân”.
Lạc Thất Sát kể lại những gì mình chứng kiến cho Bắc Thương Chân Quân.
“Tam hoa tụ đỉnh? Thật là thú vị, dải Ngân Hà từng có người tu được tam hoa tụ đỉnh, nhưng bây giờ đã tiến vào thế giới trung tâm dải Ngân Hà. Không ngờ mấy chục vạn năm trôi qua, lại xuất hiện thêm một người có thể ngưng tụ tam hoa tụ đỉnh”.
Ông ta chậm rãi siết chặt tay, sau đó chậm rãi buông ra.