Nhưng mà Niệm Đệ phát hiện, Diệu Tổ cũng không vui vẻ đến thế nào.
Cũng không thể hình dung là hoàn toàn không vui vẻ, nếu nói hắn không vui vẻ không bằng nói hắn không có bất kỳ cảm tình gì đối với đứa trẻ này.
Hắn vẫn luôn suy nghĩ gì đó, một bộ dáng đầy suy tư.
Buổi tối, Niệm Đệ có thể cảm giác được ánh mắt hắn vẫn luôn dừng trên người cô.
Nhưng hắn không nói, cô cũng không hỏi.
Từng ngày qua đi, khoảng cách thời gian đến ngày Diệu Tổ khai giảng càng ngày càng gần.
Hắn bắt đầu nôn nóng.
Trong mông lung, Niệm Đệ đột nhiên tỉnh lại, bên tai là tiếng hít thở vô cùng nhẹ của Diệu Tổ.
Cô giật mình, tay nhẹ nhàng đặt lên trên mu bàn tay của hắn, Diệu Tổ lập tức thấp giọng nói: “Chị à?”
Thanh âm thanh tỉnh, hắn không ngủ.
“Lúc nào rồi?” Niệm Đệ sờ mặt Diệu Tổ một chút, hỏi.
Diệu Tổ nói: “Trời còn chưa sáng đâu.”
Hắn bắt lấy tay cô, mút lòng bàn tay của cô.
Lòng bàn tay của cô thô ráp, chưa có một ngày nào là không làm việc, lòng bàn tay có vết chai dày, bị hắn liếm như vậy, cũng không có cảm giác gì.
Chỉ cảm thấy hô hấp nóng hừng hực của hắn giống con chó nhỏ.
Niệm Đệ nói: “Sao em không ngủ?”
Diệu Tổ nói: “Ngủ.”
Nói dối.
Niệm Đệ rút tay về, ôm đầu của hắn ấn ở trước ngực cô, đầu tóc hắn xù xù, bàn tay vuốt từ đỉnh đầu, đến sống lưng, giống như đang an ủi, thúc giục hắn ngủ.
Diệu Tổ ghé vào ngực cô, hít thở thật sâu, phảng phất như đang ngửi hương vị của cô.
Một lát sau, hắn cười một chút, lẩm bẩm: “Thật mềm...”
Niệm Đệ đập gáy của hắn, trốn về sau một chút: “Ngủ.”
Diệu Tổ vẫn cọ ở trước ngực cô, há mồm liền cách quần áo ngậm lấy đầu vú, đầu gối đỉnh đến giữa hai chân cô, ôm eo cô.
Niệm Đệ có hơi đau, bả vai cô co rụt lại, hắn liền buông lỏng khớp hàm, đầu lưỡi linh hoạt thấm ướt quần áo đơn bạc, đẩy viên đậu đỏ kia tới tới lui lui.
Rất nhanh đầu vú liền dựng lên.
Hắn theo đường cong eo cô trượt xuống, đẩy quần ra, ngón tay đẩy mông thịt, sờ hướng kẽ mông của cô.
“...Ướt.” Hắn ghé vào ngực cô cười, “Em liếm thoải mái sao?”
Niệm Đệ không nói lời nào.
Kỳ thật cô không nghĩ, nhưng mà thân mình chính mình liền ướt rồi.
Cô sờ sờ đầu hắn, hắn dán ở ngực cô, tay hắn kéo quần cô.
“Ba tháng đầu không được.” Niệm Đệ nói.
Diệu Tổ ngừng một chút, nói: “Em không nhịn được.
Hiện tại liền muốn.”
Niệm Đệ thở dài.
Diệu Tổ lại nói: “Xin chị mà.”
Tay hắn lặng lẽ khảy cánh hoa của cô, đầu ngón tay còn bồi hồi ở cửa động.
“Thật nóng.” Hắn nói.
Niệm Đệ kẹp chặt hai chân, chống cự ngón tay hắn xâm lấn.
Cánh hoa thấm ướt khóa lấy đầu ngón tay của hắn, hắn với vào một chút, bị tiểu âm hộ của cô gắt gao bao lấy, hắn gập ngón tay ra vào nhẹ nhàng.
Cô không nói lời nào, lại hàm chứa ngón tay của hắn, dịch thể từ ngón tay hắn chảy tới trên cổ tay, vừa ướt vừa trơn.
Diệu Tổ thở dốc nặng lên, hắn khàn khàn mở miệng: “Cầu xin chị, để em nhìn xem…” Hắn cọ ở trên đùi cô một chút, dương vật đã nóng phát đau.
Niệm Đệ nói: “Không được.”
“Thật sự, em không đi vào.” Diệu Tổ cầu xin, “Chị, chị à.”
Hắn thấp giọng lại mềm giọng, không ngừng cọ, giống như làm nũng.
Cô nhận thua.
Thời điểm cô thở dài Diệu Tổ liền lập tức ngồi lên, cởi quần cô ra, lại đẩy áo của cô lên trên.
Đầu tiền hắn hôn bầu ngực đến tràn đầy nước miếng, lại một đường hôn đi xuống.
Hắn hôn quả thực như là muốn ăn thịt người, há to mồm hàm mút, cô vặn vẹo một chút, bụng nhỏ hãm đi xuống, cả người nóng lên, trên làn da thấm ra mồ hôi mỏng.
Hắn nâng mông cô lên, xoa nhẹ hai cái, đem đầu gối cô bẻ ra, giống bẻ ra vỏ một con hàu đầy nước sốt.
Diệu Tổ vùi đầu đi xuống.
Hắn gặm cắn giống như hôn từ đùi cô hướng lên trên, sau đó trực tiếp ngậm lấy cánh hoa của cô, cánh hoa ướt át dán ở bên nhau bị hắn mút vào nhấm nháp.
Trong nháy mắt kia, cô đầu váng mắt hoa, cả người cứng còng.
Hắn liếm đi dâm thủy trên cánh hoa, phát ra tiếng mút vào dính nhớp, đầu lưỡi trơn trượt linh hoạt mà liếm đến cửa động, thử hướng đâm vào bên trong.
Niệm Đệ theo bản năng kẹp chặt hai chân, kẹp lấy đầu của hắn, lại bị hắn mạnh mẽ mà bẻ đến hai sườn, hướng lên không trung, rộng mở hết thảy, mặc hắn nhấm nháp.
Đầu lưỡi Diệu Tổ rời khỏi âm hộ của cô, hé miệng, đem âm đế của cô hàm tiến vào trong miệng, đầu tiên là nhẹ nhàng mút vào, sau đó lại dùng lực khảy, tiếng nước làm trên mặt cô vừa nóng vừa tê dại.
Niệm Đệ nuốt xuống tiếng khóc nức nở, thanh âm run rẩy: “Đừng…”
Diệu Tổ dùng sức hút một chút, cô khó có thể nhẫn nại mà rên rỉ ra tiếng.
Hắn mút hôn âm đế của cô, nói chuyện: “Ngọt.”
Niệm Đệ miễn cưỡng nói: “Nói bậy.”
Hắn liền lại một lần liếm vào trong miệng, tiếng thở dốc vẩn đục lại hỗn loạn.
Hắn vuốt ve đùi cô, làm chân cô đặt lên đầu vai hắn, đem cô đùa nghịch thành tư thế mông nhếch lên cao.
Hắn vừa mút âm đế của cô, vừa cắm vào bên trong động một ngón tay.
Niệm Đệ giãy giụa một chút, lại bị hắn gắt gao đè lại.
Hắn giống như trấn an mà vuốt ve đùi cô, động tác lại không lưu tình chút nào.
Ngón tay kia ra vào sâu cạn ở huyệt khẩu ướt át, không ngừng biến hóa vị trí, qua lại uốn lượn.
Nếp gấp thịt tinh mịn nóng bỏng, vô cùng chặt chẽ, hắn gần như không thể hít thở mà há to mồm thở dốc, mồ hôi nhỏ giọt xuống.
Rốt cuộc, ngón tay ở một chỗ tìm được nơi nhận dương vật kia, ấn đi xuống, cô liền theo bản năng đẩy hông, đánh vào trên đầu ngón tay, phát ra tiếng rên rỉ không thể chịu đựng được.
Diệu Tổ ngậm trụ âm đế của cô, dùng sức đem khối thịt non mềm mại kia kéo dài, như là kéo chặt dây cung, nơi mẫn cảm nhất chịu không nổi kích thích như vậy, khoái cảm cực đoan cùng đau đớn mỏng manh làm thần chí Niệm Đệ không rõ, hai chân cô cứng còng, cả người run rẩy lợi hại.
Khi cô kề bên bờ vực muốn hỏng mất, hắn há mồm buông cái vật nhỏ kia ra, ngón tay dùng sức moi đào ở trong âm hộ nước chảy róc rách của cô.
Niệm Đệ duỗi tay đi bắt tay hắn, lại không ngăn cản được hắn, dưới tay hắn không lưu tình chút nào, một lần lại một lần dùng sức mà cắm.
“Không… Không cần…” Cô kêu tên hắn, “Đừng…”
Diệu Tổ thở hổn hển hàm cô liếm cô, liếm mút thể dịch từ trong huyệt, lại không kịp, giường đã bị cô làm ướt nhẹp, dầm dề một mảnh.
Tiếng kêu của cô quá mức nóng bỏng, tư vị quá điềm mỹ, Diệu Tổ một mặt dùng ngón tay không ngừng cắm cô, một mặt ngẩng đầu, đè lại tay cô, đem thịt khí nhét vào tay cô.
Trong lúc Niệm Đệ hoảng hốt bị nóng đến cả kinh, đem hắn cầm lấy.
Hắn bò lên phía trên cúi đầu xuống cô, trên môi còn mang theo dịch thể của cô, hôn lấy môi cô.
Dương vật ngoan ngoãn ngừng ở lòng bàn tay của cô, cho dù nhẫn nại đến bản năng nhảy lên, chảy ra dịch trước, cũng không vọng động.
“Sờ sờ…” Diệu Tổ dán môi cô nói giọng khàn khàn, ngón tay cắm vào huyệt động ướt đẫm, nhấn mạnh điểm mẫn cảm, giống như thúc giục.
Niệm Đệ cầm hắn, loát động lên.
Hắn nhẫn nại thật lâu, kích động đến lợi hại, cả người là mồ hôi, lại cố gắng nhin xuống, vẫn không nhúc nhích.
Hắn tùy ý Niệm Đệ vuốt ve, chỉ chuyên tâm dùng ngón tay lấy lòng cô.
Sau vài lần cao trào, ý thức Niệm Đệ hỗn loạn, chỉ bắt lấy hắn bất động, gần như hôn mê.
Hắn nắm tay cô đè ép chà đạp, loát động mấy chục lần, bắn tới trên bụng nhỏ của cô.
Diệu Tổ thở hổn hển, nhìn chằm chằm bụng nhỏ của cô.
Bên trong có đứa trẻ.
Lúc này, là ban đêm, đen tối nhất.