"Cô không đi thật là uổng phí, cô biết không con suối ở đó có rất nhiều cá, Tiểu Linh nói tối nay sẽ cho chúng ta ăn món cá nướng đấy." Mary Mai Kasi nâng rổ dâu tây về phía Tưởng Niệm, sau đó ngồi xuống giường cho một trái dâu tây vào miệng, dáng vẻ rất là thô lỗ.
Tưởng Niệm bĩu môi, không thể tin nhìn cô ấy không có chút thục nữ nào há miệng to ăn dâu tây, đây là tổng thống sao?
"Chúng ta đi chơi đi, ở đây tôi thấy chán ngấy rồi, thật khó khăn mới đến được Trung Quốc, nên tôi muốn thưởng thức nhiều món ăn ngon và đi tìm một anh chàng đẹp trai người Trung Quốc để yêu nữa chứ." Tưởng Niệm còn chưa kịp mở miệng thì Mary Mai Kasi đã thao thao bất tuyệt rồi, bởi vì miệng chứa dâu tây công Tiếng Trung sứt sẹo nên lời nói không được rõ ràng.
"Tôi không thể đi ra ngoài được ,anh đã nói rồi, tốt nhất tôi nên ở trong nhà" Tưởng Niệm xua tay, lắc đầu nói.
Mình không thể gây thêm phiền toái cho anh nữa.
"Cô cũng thật nhát gan, chúng ta lén trốn ra ngoài chơi, sau đó trở lại, anh ta làm sao mà biết được?"Mary Mai Kasi đứng lên, khinh thường dáng vẻ nhát gan như chuột nhắt của Tưởng Niệm
" Tôi chỉ không muốn gây thêm phiền toái cho anh thôi, vì tôi, hình như chuyện lần này rất khó giải quyết."Tưởng Niệm áy náy, hai ngón tay đan vào nhau, chán chường nói, cô cũng muốn đi ra ngoài, nhưng vì . . .
"Cô xem thường Duyệt rồi" Mary Mai Kasi phản đối nói"Cô vẫn chưa hiểu hết con người của anh ta rồi, cho dù sự việc khó khăn thế nào, anh ta cũng có thể hóa giải chúng, anh là là một truyền kỳ, là một vị thần, anh ta …”
Mary Mai Kasi nghiêng đầu, băn khoăn suy nghĩ: phải nói như thế nào đây?
"Tiếng Trung của tôi có hạn, không biết diễn đạt ý tôi muốn nói như thế nào, nhưng nói tóm lại là cô yên tâm đi, sự việc lần này không gây khó dễ cho Duyệt đâu, mà những tức tin đó đều do cánh phóng viên thêu dệt, lần này, không biết có bao nhiêu hãng truyền thông sẽ gặp họa đây. . ."
Tại Diêm thị.
Ngoài cửa Bắc của công ty có rất nhiều người tụ tập, cánh phóng viên đứng chen lấn chật ních ngay phía trước đại sảnh công ty, tất cả đều vì tin tức được tung ra sáng hôm nay, ai cũng muốn tìm hiểu thêm thông tin xung quanh bài báo viết về Tưởng Niệm, đồng thời xem phản ứng của Diêm Thương Tuyệt đối với sự việc lần này .
Khi mọi người còn đang nhốn nháo, đột nhiên, một chiếc xe hơi màu đen -Maybach S đầy khí phách đi đến, dừng ngay phía trước đại sảnh của công ty, đi theo sau là ba chiếc xe hơi Bentley màu đen. Khi xe Maybach dừng lại, liền có hai mươi vệ sĩ áo đen vây kín bốn phía xe, ngăn cản không cho cánh phóng viên tiến vào phỏng vấn, mọi người thấy Diêm Thương Tuyệt mặc âu phục màu đen, mặt lạnh, nhưng vẫn giữ được vẻ tuấn tú vốn có, anh nhàn nhã xuống xe, mọi người nhao lên phỏng vấn.
"Xin hỏi Diêm tổng, ngài đã xem bài báo viết về vị hôn thê của mình sáng sớm ngày hôm nay chưa? Ngài có ý kiến gì về việc cô ấy đi phá thai?"
"Xin hỏi Diêm tổng, bài báo đó viết có đúng sự thật không? Vị hôn thê của ngài có quan hệ tình cảm lén lút với Quản lý Tô của công ty sao?"
"Xin hỏi Diêm tổng, những việc vị hôn thê làm sau lưng ngài liệu có thể gây ảnh hưởng đến giá trị của cổ phiếu công ty trên thị trường không?"
"Xin hỏi. . .?"
Khi nghe những lời đó, Diêm Thương Tuyệt cảm thấy vô cùng tức giận, anh dừng bước, mắt lạnh hướng về chỗ cánh phóng viên đang đứng, giọng nói đầy cường thế "Tôi sẽ cho các người tàn đời nếu như không lập tức câm miệng lại!" Sau đó sải bước đi vào, theo sau là đám vệ sĩ.
Số vệ sĩ còn lại đứng ngăn cản đám phóng viên nhốn nháo ở phía trước đại sảnh của công ty, tất cả đều cảm thấy sợ hãi trước những lời nói cường thế của Diêm Thương Tuyệt, dù sao, Diêm Thương Tuyệt, ba chữ này cũng đồng nghĩa với danh hiệu “Diêm La Vương”, bằng thủ đoạn cũng như thế lực của anh, muốn cho bọn họ - những người vô danh tiểu tốt tàn đời, là chuyện dễ dàng như gió thổi bay, nhưng do là lệnh của cấp trên nên họ không dám làm trái, phải biết rằng đây chính là đại độc nhất vô nhị.
Mặc dù, tất cả mọi người sợ tới mức không dám hé răng, nhưng cũng không có người nào buông đao chạy trốn.
"Mọi người không nên vội vã, về tin tức sáng ngày hôm nay, công ty chúng tôi sẽ mở cuộc họp báo sau một giờ nữa, đến lúc đó nhất định sẽ cho mọi người biết thông tin chính xác, hiện tại xin mọi người hãy rời đi." Trưởng bộ phận PR của công ty đích thân xuất hiện trước đại sảnh, vẻ mặt ôn hòa nói.
Cánh phóng viên gật đầu, rồi rời đi,nghĩ tới việc có thể biết rõ được chân tướng sự việc, thì ở đâu cũng giống nhau.
Tại phòng hội nghị.
"Tôi biết mọi người đã xem tin tức sáng ngày hôm nay, bài báo viết về vị hôn thê của tôi còn nhiều nghi vấn, tôi và quản lý Tô tới đây để giải đáp thắc mắc của mọi người" Vẻ mặt Diêm Thương Tuyệt bình tĩnh ngồi ở vị trí Tổng giám đốc, mắt lạnh hướng về đám cổ đông rụt rè sợ hãi, rồi nhíu mày sang phíaTô Xích Cảnh.
Tô Xích Cảnh tiếp nhận ánh mắt đó, không dám xem thường anh, sau đó hắng giọng nói"Đối với bài báo sáng ngày hôm nay, tôi cảm thấy rất phẫn nộ, đây quả thực là điều giả dối, tôi và Duyệt là bạn tốt, chắc mọi người đều biết điều đó, hơn nữa tôi và Tưởng Niệm, vị hôn thê của Duyệt còn là chỗ bạn thân, nên thường ngồi ăn uống chung với nhau là điều rất bình thường, tuy nhiên sự việc đó lại bị truyền thông thêu dệt không đúng sự thật, thiếu chút phá hỏng tình bạn của chúng tôi, trời mới biết, tôi quý trọng tình bạn này đến mức nào, nếu thực tình cảm này mất đi . . ."
Trong khi, Tô Xích Cảnh dạt dào tình cảm nói, các vị cổ đông nhíu mày lắng tai nghe, tự hỏi: Vậy cũng được sao?
"Khụ.. khụ..khụ..Nói điểm chính" Diêm Thương Tuyệt nhìn anh ta – bộ dạng đáng đánh đòn, nhẹ giọng xuống ho mấy cái, sau đó liếc anh ta một cái.
"À, được" Tô Xích Cảnh chớp chớp mắt ra vẻ, nhìn Diêm Thương Tuyệt một cách mị hoặc, sau đó nghiêm nghị tiếp tục nói"Thật ra thì tôivàTưởng Niệm là bạn bè thân thiết , mà chị dâu của cô ấy hôm trước không cẩn thận bị sảy thai, tôivà cô ấy cùng vào thăm, nhưng không nghĩ bị Cẩu Tử chụp được, còn thêu dệt trên báo, nói tôi và cô ấy có quan hệ tình cảm lén lút, nói tôi cùng cô ấy đi nạo thai? Bài báo quá bịa đặt, không thể chấp nhận được, xin mọi người trấn tĩnh một chút, không nên tin vào bài báo đó."
"Nhưng phóng viên còn chụp được hình ảnh hai người đang hôn nhau, Quản lý Tô giải thích thế nào đây?" Một vị cổ đông mắt liếc mắt nhìn Diêm Thương Tuyệt, trong lòng có chút sợ hãi nói.
Tấm ảnh đó là giả ,họ đã sử dụng kỹ thuật ghép ảnh, lúc đó, mắt của tiểu thư Cố bị . . . hạt cát bay vào, tôi chỉ giúp cô ấy thổi hạt cát, tuy nhiên hình ảnh đó bị người ta chụp được, sau đó sử dụng kỹ xảo vi tinh để tạo dựng nên, vì thế nên mọi người mới nhìn thấy hình ảnh như vậy" Tô Xích Cảnh khổ não nói.
"Đây là bản báo cáo của bộ phận kỹ thuật, cho thấy hình ảnh đó được tạo nên thông qua việc sử dụng kỹ xảo vi tính, hơn nữa ở đây còn có báo cáo ở bệnh viện, là bệnh án của chị dâu tiểu thư Cố bị sảy thai, sự thật đã chứng minh tiểu thư Cố cùng Quản lý Tô chỉ đi đến bệnh viện thăm người ốm mà thôi, những thông tin trên báo sáng nay hoàn toàn là bịa đặt. " Mị Cơ đưa tài liệu mới nhất cho các vị cổ đông, lạnh lùng nói làm cho người ta ớn lạnh.
Mọi người xem xong tài liệu, nhỏ giọng rỉ tai thì thầm.
Diêm Thương Tuyệt cười khinh bỉ, sau đó cầm tờ báo đặt trên bàn lên, giọng lạnh lùng nói "Đợi Quản lý Tô cùng những bên có liên quan đi triển khai ký cuộc họp báo, làm sáng tỏ việc này, đồng thời chuyển lời của tôi đến giới truyền thông, không thể tùy tiện xúc phạm tới nhân phẩm vị hôn thê của tôi ,bằng không tôi sẽ nhờ đến pháp luật can thiệp, làm cho tất cả bọn họ tàn đời.”
"Ơ? Tôi đi à? Có thể không đi được không? Tôi không thích nhìn thấy đám ruồi nhặng đấy đâu?"Tô Xích Cảnh chán nản ngồi dựa vào ghế, anh ta biết đi đến công ty, không có chuyện gì là tốt cả.
"Chẳng lẽ muốn tôi đi?"Diêm Thương Tuyệt híp mắt nhìn Tô Xích Cảnh, với ý muốn nói ‘ muốn chết sao? ’.
"Được rồi, được rồi, tôi đi là được, sớm biết như thế này, có đánh chết tôi cũng không đến đây."Tô Xích Cảnh bị ánh mắt của anh làm cho sợ tới mức rúm cổ lại, sau đó chậm rãi đứng lên, buồn bã nói, rồi liền đi theo Mị Cơ đi ra ngoài.
Các vị cổ đông đang ngồi suy nghĩ phức tạp nhìn về phía Diêm Thương Tuyệt.
" Sao mọi người không nói gì vậy?"Thấy tất cả im lặng, Diêm Thương Tuyệt bình tĩnh, giọng nói có chút quỷ dị.
"Tôi, chúng tôi cũng chỉ là không muốn công ty gặp phải chuyện không hay trước tin tức đó, ngài xem, cổ phiếu ngày hôm nay đã mất mấy điểm rồi, đây là lý do khiến chúng tôi lo lắng." một vị cổ đông vừa lau mồ hôi, vừa híp mắt cẩn thận nói.
"Vậy sao? Bởi vì bài báo đưa tin không đúng sự thật này mà mấy người muốn khiếu nại tôi sao? Tất cả đều chạy tới công ty ?Là muốn như thế nào?"Diêm Thương Tuyệt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào vị cổ đông vừa phát biểu, giọng nói bình tĩnh, cực kỳ bình tĩnh.
Nhưng cũng là bởi vì sự bình tĩnh đến lạ thường này, mà trong lòng mọi người cảm thấy vô cùng thấp thỏm, lo âu, khi nghe thấy những lời Diêm Thương Tuyệt nói, mặt lạnh đi, bên ngoài nhìn anh có vẻ bình tĩnh, nhưng kì thực trong lòng đã sớm nổi mây gió rồi.
Anh miệng cười “Ha ha”. Tất cả mọi người không dám hé răng, sợ mình sẽ bị đá ra khỏi công ty ngay lập tức.
"Hử. Mấy người vừa rồi không phải vô cùng hung hăng sao? Thế nào câm rồi hả?" Đột nhiên, Dương Thương Tuyệt cười lạnh một tiếng, nói giễu cợt, anh hất cằm lên, không thèm để ý, đứng lên, sau đó hướng về phía cửa đi ra ngoài "Nhớ đấy, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu lần sau ai còn dám chất vấn vị hôn thê của tôi, tôi sẽ làm cho người đó sống không bằng chết."
Cánh cửa phòng bị đẩy ra một cách mạnh mẽ, khi bóng dáng Diêm Thương Tuyệt khuất dần khỏi tầm mắt, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, thật là may, không có bị vạ lây!
. . . . . . . . . . . . .
Tượng Niệm bị Mary Mai Kasi kiên quyết kéo ra khỏi biệt thự, Mary Mai Kasi lái chiếc Bugatti màu đỏ vi vu khắp chốn phồn hoa phố thị, Mary Mai Kasi kiêu ngạo, lái xe rất phách lối, Tưởng Niệm ngồi bên trong xe, khuôn mặt trắng bệch, đầu óc choáng váng, cô sợ chết, nhưng chỉ có thể nắm chặt dây an toàn.
Cuối cùng,thì Mary Mai Kasi cũng dừng xe trước trung tâm mua sắm, ở bãi đỗ xe ngầm, nói"Đi thôi, chúng ta cùng đi ăn cái gì đi, còn ngắm trai đẹp nữa."
Đầu Tưởng Niệm vô cùng choáng váng, nhìn người đang đứng trước mặt, bật cười nói"Làm sao làm được nhiều như vậy chứ?"
Mary Mai Kasi nhìn dáng vẻ hồ đồ của cô, buồn cười nói "Này, cô vẫn ổn đấy chứ?"
"Không có việc gì, rất tốt" Tưởng Niệm vuốt trán, cau mày nói.
Thật ra thì, đầu của cô vô cùng hỗn độn.
"Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi" Mary Mai Kasi dắt tay Tưởng Niệm, mang theo túi xách lớn màu đỏ, đeo kính, giày cao gót centimet đi về phía tầng trên của trung tâm thương mại.
Khi nhìn thấy những gian hàng rực rỡ sắc màu, Mary Mai Kasi cực kỳ hưng phấn, lúc thì kéo Tưởng Niệm xem cái này một chút, sờ sờ cái kia một tý, nhưng Tưởng Niệm vẫn còn cảm thấy rất hỗn độn, có lẽ nguyên nhân là do vừa rồi bị say xe.
"Oa! Cô xem cô xem, cái váy này thật đẹp, chúng ta vào thử một chút đi" Mary Mai Kasi chỉ vào trong tủ kính, người mẫu mặc trên mình chiếc váy dài màu vàng nhạt, sau đó kéo Tưởng Niệm đi vào trong quầy nữ trang Kenzo.
"Hoan nghênh quý khách, chúng tôi rất hân hạnh được phục vụ quý khách" nhân viên bán hàng xinh đẹp mời hai người đi vào, mỉm cười thân thiện, giọng nói ngọt ngào.
"Tôi muốn thử chiếc váy đó" Mary Mai Kasi hưng phấn chỉ vào chiếc váy vừa xem qua.