Cám Ơn Em Vẫn Cười

chương 27

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cái khó ló cái khôn giải nguy hiểm

Diễn đàn chính thức của “Hồn Đạm OL”, box bát quái giang hồ

Tiêu đề: có ai còn nhớ ID “Không quân hai ○ một tiểu tổ chung sở thích ngoại khóa” không?

Người gửi: Nhà Khảo Cổ Học

Nội dung: NT

L: đương nhiên nhớ, bọn họ nổi tiếng lắm đó? Ít nhất thì có rất ít người chơi lâu năm không biết ID này.

L: là một bang bô lão bắt đầu chơi từ lúc Open Beta, cực kỳ biến thái, trong diễn đàn có ít nhất một nửa hướng dẫn khai hoang BOSS là do họ lập.

L: cải chính, ban đầu tổ chức này chỉ có ba người, về sau tuy có nhiều người gia nhập, nhưng nhân viên nòng cốt luôn chỉ có ba người.

L: không phải là hội trưởng và hai hội phó của cái bang nổi tiếng biến thái ở Đại Sơn à, nghe bảo không được nhắc tới tên của bang hội này, nếu không sẽ bị đen tay cả tuần. (đen tay: không nhặt đc đồ tốt)

L: ha, là server bọn tui nè, lời đồn về ba người họ ở server trước giờ có rất nhiều, có người nói họ là chiến sĩ trong quân đội, có người nói họ là sinh viên trường quân đội, trong đó có hai người thời gian online thật không nhiều, nhưng chẳng biết sao còn lợi hại hơn khối thằng mọt game.

L: ấn tượng sâu sắc nhất của tôi về bọn họ là họ dùng cả một tuần nghiên cứu ra con đường cho acc cấp đi dạo tất cả bản đồ, còn viết một bài hướng dẫn vừa chữ vừa hình dài mười ngàn chữ… Nhưng này thì có ý nghĩa gì!

L: ha ha, chuyện vô nghĩa bọn họ làm còn thiếu à? Còn có một mình cung thủ thả diều (giữ một khoảng cách nhất định để dẫn quái theo mình giống như thả diều) mười con BOSS dã ngoại đến chủ thành nữa, đờ, đoạn thời gian đó chủ thành ở các server chưa từng có một khắc yên tĩnh.

L: mọi người hổng lẽ đã quên rồi, bọn họ còn là beep——

L: đáng tiếc beep—— về sau ba người này mất tích tập thể, từ đó không còn xuất hiện trước mặt công chúng nữa.

——————————————————————————-

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: Tiểu Linh Dương…

Lăng Dương nhìn thấy ba chữ Dạ Lang gửi tới thì tim thịch một cái, tiêu rồi tiêu rồi, làm sao đây?

Thần kinh của cậu tăng tốc chuyển động, rốt cuộc nên thuận tiện thừa nhận hay thề thốt phủ nhận đây?

Hoặc…

Lăng Dương liều một phen.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: anh cũng biết?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đúng vậy, tui chính là đệ tử đích truyền của Tiểu Linh Dương, Tiểu Linh Dương chính là sư phụ của tui.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: sư phụ cậu?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: còn nhớ tui từng nhắc tới một cao thủ khai sơn của phái tế ti tự nhiên mà tui rất sùng bái trong phó bản Thất Tịch không?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: chính là sư phụ tui.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: hồi xưa tui là game thủ ở Đại Sơn, Lạc Minh Phong từng chơi ở server cũ một thời gian, bọn tui biết nhau khi ấy, sau hắn đổi sang server mới phát triển, bảo tui đầu quân cho hắn nên tui mới mua tài khoản này.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: nếu cậu không phải tân thủ, lúc trước cần gì phải ngụy trang gà như vậy?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đã nói là gãy tay mà!

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: đấy chẳng qua là kiếm cớ.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … Được rồi, vậy tui ăn ngay nói thật với anh, mục đích chân thật của việc tới đây là để trốn sư phụ tui.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: trốn sư phụ cậu? Tại sao?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: bởi vì tui lừa ổng ba trăm ba mươi tám ngàn bốn trăm vàng, còn chưa tính ngân hàng vật tư của bang hội và thẻ điểm!

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: về sau còn tin lời cậu thì tôi là thằng ngu.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đừng đừng đừng mà, tui nói tui nói, kỳ thật tui trốn sư phụ, nguyên nhân chân chính là…

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ổng thích tui, bày tỏ với tui, tuy tui rất sùng bái ổng nhưng mà tui đâu có thương ổng, anh hiểu không?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sùng bái và yêu, đây là hai loại tình cảm rất dễ lẫn lộn nhưng hoàn toàn bất đồng, khi anh sùng bái một người, tất cả về người đó đều hoàn mỹ vô khuyết, còn khi anh yêu một người, sẽ bao dung tất cả ưu khuyết của người đó, tui không thể chấp nhận thần tượng của tui đi xuống thần đàn, vì vậy tui chỉ đành lựa chọn hoảng hốt đào tẩu!

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: nhưng bởi vì tui bị ổng ảnh hưởng quá sâu, những gì tui biết đều do ổng dạy, chỉ cần tui bộc lộ nhất đinh điểm năng lực của mình sẽ bị ổng nhận ra, cho nên tui phải ẩn dật!

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã, ở server này ngoại trừ Phong Bụng Đen và Khấu Não Tàn, thì anh là người duy nhất biết bí mật của em, niệm tình một hồi phu thê của hai chúng ta, em hi vọng anh có thể giúp em giữ kín bí mật này! Nha nha!!

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: cậu nói thật?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: lừa gạt anh em sẽ không mang họ Linh!

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: cậu vốn không phải họ Linh… Quên đi, tuy rằng cảm thấy lời cậu không thể tin, nhưng tôi tạm thời tin cậu thêm lần cuối.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: em biết ngay ông xã tốt nhất mà T^T đi tiểu bản không?

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: đi thôi.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đã đến giờ thông khẩu cung! Bản nhân thân phận hiện giờ là đệ tử đích truyền của Tiểu Linh Dương, xin hãy cập nhật ngay hồ sơ cũ!

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ kiêm sư tổ: bản nhân đã thu được! —— đồ đệ kiêm đồ tôn của ngài kính gửi

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đã đến giờ thông khẩu cung! Bản nhân thân phận hiện giờ là đệ tử đích truyền của Tiểu Linh Dương, xin hãy cập nhật ngay hồ sơ cũ!

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đã ghi vào memo

Hôm nay là một ngày cực hạnh phúc của Lăng Dương, không chỉ vì hôm trước cậu vừa giải quyết được một nguy hiểm trọng đại trong game mà quan trọng hơn là cậu được thoát khỏi bao ngón tay thân ái đã làm bạn với cậu suốt ba tháng, chính thức trở lại thân phận một người khỏe mạnh.

Từ bệnh viện trực thuộc Yên Đại trở về, tâm trạng của Lăng Dương đã bay lên trời, hận không thể lập tức cùng người khác chia xẻ chuyện vui này.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã, cho em QQ của anh được không?

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không được.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: em gửi cho anh hình chụp.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không hứng thú.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: là ảnh nude đó nha ~~(≧▽≦)~

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: tự cậu giữ thưởng thức đi.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: em cam đoan hình ảnh chất lượng cao không che, không xem nhất định hối hận!

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: tôi sợ xem rồi hối hận không thể tự chọc mù hai mắt.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đừng nói trước như vậy, nhìn rồi hẵng nói, nếu không cho em hộp thư của anh cũng được (^o^)

Diệp Lãng cân nhắc giây lát, vẫn là gửi hộp thư qua, dù sao xem hình chụp cũng không mất mát gì, Sâm Lam và Yên Đại gần như vậy, lỡ như về sau có đụng mặt còn có thể tóm cổ oánh một trận.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: [email protected]

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đã gửi xin kiểm tra ~(≧▽≦)~

Diệp Lãng làm mới inbox, quả nhiên thu được một e-mail đến từ [email protected], đây là hòm thư phụ của Lăng Dương, bình thường không ai biết, trong giai đoạn nhạy cảm này, Lăng Dương sẽ không ngốc đến mức dùng hòm thư chính của mình để gửi mail cho Dạ Lang.

Còn về xiaofeiyang, nó bắt nguồn từ một bộ phim hoạt hình Lăng Dương xem hồi xưa, “Chú Voi Biết Bay“, cậu sửa chữ cuối, biến thành chú dê biết bay.(chú voi biết bay là tiểu phi tượng, chú dê biết bay là tiểu phi dương)

Diệp Lãng mở tập tin kèm theo trong mail Linh Đang Nhi gửi cho hắn, vào giây phút ảnh chụp được mở ra, Diệp Lãng có một thứ xúc động còn tin người này nữa thì hắn sẽ chặt tay.

Phỏng chừng trừ đám biến thái bên trường y trực thuộc Yên Đại, thì bất cứ ai thình lình nhìn thấy một bộ xương tay cũng sẽ thấy khó ở, mặc dù đây chỉ là hình chụp lại một tờ X quang.

Mỗi một khúc xương âm u, dưới sự xuyên thấu của tia X, rõ nét như được phơi bày ngoài không khí, nhìn kỹ còn có thêm một loại cảm giác sởn gai ốc.

Còn đường nét bàn tay của người này thì bị làm nhạt thành một đường viền bán trong suốt, như có như không chạy quanh khúc xương, tựa như bao phủ một tầng ánh sáng ở xung quanh.

Trên tấm X quang có tỉ lệ xích dùng để tham khảo, Diệp Lãng căn cứ theo tỉ lệ phóng to hình ảnh đến kích thước thực, úp tay của mình lên.

Bàn tay này so với tay của hắn phải nhỏ hơn chút, dựa theo nguyên lý kích thước bàn tay có tỉ lệ tương quan với chiều cao, chiều cao của người này hẳn là không thấp.

Ngón tay của cậu ta có vẻ dài nhỏ, các đốt ngón tay không nhô ra, so sánh thử, đốt ngón tay của Diệp Lãng rõ ràng hơn một ít, nhìn có vẻ nam tính hơn.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ông xã ảnh chụp đẹp không, có phải tràn đầy vẻ đẹp xương xẩu không ~(≧▽≦)~?

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: nhìn không ra chỗ đó từng bị thương.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: bởi vì khôi phục rất tốt!

Kỳ thật tấm hình gốc dưới ánh sáng mạnh vẫn có thể nhìn ra chút manh mối, nhưng dưới cái di động pixel thấp của Lăng Dương thì mấy tiểu tiết này đều được bỏ qua.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: cậu thực sự gặp tai nạn giao thông?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đương nhiên, nếu không?

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không phải vì trượt băng hay gì à?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: (⊙ o ⊙) sao chồng hỏi vậy?

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: không, thuận miệng hỏi thôi.

Thuận miệng hỏi? Lăng Dương tràn đầy nghi ngờ, nhưng không đợi cậu nghĩ nhiều đã nhận được nói chuyện riêng của Thích Phong.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: nghe nói hôm nay cậu đi bệnh viện?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: í ~~~ mạng lưới tình báo ở đâu đây?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: kết quả thế nào?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: có muốn thử không?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: bây giờ?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đúng.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: cửa thành cắm cờ? (đây là thuật ngữ trong Warcraft, nếu cờ dựng thì là mở PvP, cờ hạ thì không mở, về sau dùng để chỉ PvP)

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: cắm cờ với cậu sẽ bị dòm ngó biết không =.=

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: vậy cậu nói.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đi sa mạc, rộng rãi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: chỗ ấy có quái.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: không dám à?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đi.

Hai người tới sa mạc, chọn một khu vực rộng rãi, không thèm cắm cờ mà trực tiếp mở đỏ. (cắm cờ là PvP, oánh nhau chết không mất đồ hay tăng sát khi, còn mở đỏ là mở PK, tên sẽ biến đỏ, nếu chết bị rơi đồ hoặc tăng sát khí)

Lăng Dương thân là tế ti hệ tự nhiên, là trường phái hiếm hoi không đứng như trời trồng trong nghiệp tế ti, PK chú trọng hai chữ linh hoạt, vô luận là dame hay bơm máu, dưới chân không dừng lại một giây, thân hình như điện, qua lại như gió.

Còn Thích Phong luyện lữ nhân hệ đấu võ, vũ khí sử dụng là găng tay, gần có thể vật lộn, xa có thể phóng đạn khí công, vì để bảo trì cân bằng với những nghề chỉ có thể đánh gần hoặc đánh xa khác, công kích của lữ nhân không cao, chủ yếu giành chiến thắng bằng thân pháp nhanh nhẹn và phương thức công kích biến hóa đa đoan.

Đặc điểm nghề của hai người đều là nhanh, giao thủ với nhau càng nhanh hơn, hành động khó nắm bắt như quỷ mị, trên màn hình chỉ thấy hiệu ứng ánh sáng của kỹ năng song phương kéo thành một vệt sao chổi thiệt dài, hiển thị rõ quỹ tích vận động cao tốc của hai bên.

Tế ti thuộc kiểu nghề đánh xa, một khi gần người sẽ bị thiệt, hệ tự nhiên dựa vào sức mạnh của đất và gió nên có khả năng khống chế cục diện khá ngon, có thể kéo dài khoảng cách giữa mình và đối thủ; lữ nhân gần xa đều được, nhưng chỉ dựa vào mỗi đánh xa thì lực tấn công hữu hạn, ở điểm này, song phương coi như ngang hàng.

Tế ti mặc áo vải, lượng máu được cộng thêm nhờ nghề nghiệp, hơn nữa còn có thể hồi máu; lữ nhân mặc giáp nhẹ, phòng ngự cao hơn áo vải, có độ né tránh vật công và ma công cao, phương diện thuộc tính về căn bản cũng tương xứng.

Trong tình hình năng lực nghề nghiệp của hai bên đều xấp xỉ thì chỉ còn thuần túy dựa vào so thao tác cá nhân, Lăng Dương và Thích Phong trình độ tương xứng, ngay cả phong cách đấu pháp cũng có vài phần tương tự, nhất thời người qua kẻ lại, thế lực ngang nhau, không ai chiếm được thượng phong.

Cùng với mặt trận càng đánh càng mở rộng, bất lợi của bản đồ dã ngoại cũng được thể hiện ra, trong sa mạc có không ít bò cạp tên đỏ chủ động công kích(quái có tên màu đỏ chỉ cần đến gần sẽ tự động đánh mình) bị trận đấu của hai người hấp dẫn, ganh nhau gia nhập chiến đấu, cho dù bò cạp chỉ có level năm mươi mấy, nhưng ăn tiền ở số lượng nhiều, hơn nữa Linh Đang Nhi áo vải phòng thấp, liên tiếp trúng vài con vẫn khá đau.

Lăng Dương thấy lượng máu của Linh Đang Nhi chợt giảm, quyết đoán triệu hồi ba tinh linh cây giúp mình tự hồi máu, Thích Phong thấy thế theo thói quen cách không sử xuất sóng tán đạn, ra chiêu rồi mới hối hận, quả nhiên đối phương cố ý dụ cậu sử dụng kỹ năng AOE (area of effect: đánh lan or quần công), bò cạp vốn đang đuổi theo Linh Đang Nhi không dứt giờ phút này đều chuyển sang công kích Lạc Minh Phong.

Thích Phong không còn cách nào chuyển thù hận trở về đành sử xuất một bộ quyền pháp đánh lan giải quyết hết bầy bò cạp đang ùa lên, còn Lăng Dương thì thừa cơ bơm đầy máu của mình, cộng thêm sức mạnh của nước trao cho cậu sự bền bỉ biến thái, Linh Đang Nhi bây giờ quả thực tinh thần không khác gì lúc vừa nhập chiến.

Hai người lại triền đấu thêm năm phút đồng hồ, bất phân thắng bại, thi thể của bò cạp đã qua thời gian bảo hộ nhặt đồ (trong thời gian bảo hộ chỉ có người giết mới đc nhặt đồ, hết thời gian ai cũng nhặt đc), phát ra ánh sáng vàng óng ánh, Lăng Dương nhìn thấy mà ngứa tay, nhịn không được vừa đánh vừa mò thi thể, tuy rằng không bao nhiêu tiền, nhưng thịt muỗi cũng là thịt.

Thích Phong nhìn thấy vừa bực vừa buồn cười.

【 trước mặt 】 Lạc Minh Phong: PK còn không quên mò thi thể, thực biến thái.

Lăng Dương không nói gì, PK còn có thể đánh chữ, cậu cũng không hơn được bao nhiêu.

Chung quy thì Lăng Dương mới lành thương, đã lâu không luyện, khó tránh khỏi ngượng tay, cuối cùng không địch lại được Thích Phong, đáng thương cho Linh Đang Nhi bị Lạc Minh Phong đánh trúng một quyền vào ngực, ớ một tiếng, hồn về cố hương.

Bởi vì hai người mở đỏ PK, trong kênh bang hội Kiếm Tình cùng lúc nhảy ra thông báo Linh Đang Nhi bị Lạc Minh Phong đánh chết.

Diệp Lãng nhìn thấy thông báo liền sử dụng Chân Trời Góc Bể truyền tống đến sa mạc.

【 chiến đấu 】 Dạ Lang phát cuồng rồi.

【 chiến đấu 】 Dạ Lang phát động công kích Lạc Minh Phong!

Lạc Minh Phong vốn đã bị Linh Đang Nhi mài đến chỉ còn một giọt máu, còn chưa khôi phục đã bị Dạ Lang đột nhiên tập kích chém hai kiếm ngã xuống đất.

【 trước mặt 】 Lạc Minh Phong: ha ha.

【 trước mặt 】 Linh Đang Nhi: ông xã =.=

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tui chỉ đang luận bàn với hắn thôi =.=

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: xem ra là tôi cản trở hai người tán tỉnh nhau.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: không sao, giết đẹp lắm, đi chiến trường đê.

【 nói chuyện riêng 】 Dạ Lang: cậu lại muốn ăn ké điểm?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: lần này đến lượt tui dẫn anh đi ăn ké ヾ(=^▽^=)ノ

【 hệ thống 】 [Dạ Lang] muốn hồi sinh bạn bằng phù khởi tử hồi sinh, nhận hay không? Xác định Hủy bỏ

【 hệ thống 】 [Dạ Lang] mời bạn gia nhập đội ngũ. Xác định Hủy bỏ

Lăng Dương trước khi rời đi còn không quên tốt bụng hồi sinh thi thể trên mặt đất.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: khôi phục không tồi.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: bác sĩ cũng nói vậy.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: trận vừa rồi đánh đẹp lắm.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừ.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: tôi có quay lại.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: hả?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đưa lên diễn đàn?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: đừng nói là tui.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: thủ pháp này của cậu có ai mà nhìn không ra?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … vậy dẹp đi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: cậu cho rằng mình có thể gạt được bao lâu?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: được ngày nào hay ngày đấy!

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: chuyện P cân nhắc đến đâu rồi?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ừm… cậu, tui, còn ai nữa?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: Lạc Minh Tiểu Ca.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: pháp sư kia?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đúng.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: có thể thử, chờ cuộc thi quý được mở, đầu tiên phải tụ tập rèn tay một chút.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: được, hôm đó sẽ qua tìm cậu rồi ba người bàn bạc chi tiết.

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: thôi để tui qua đi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: sao vậy?

【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: thuận tiện ngắm các anh giai ở học viện thể thao O(∩_∩)O

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: ha ha.

Diệp Lãng mới vừa xếp hàng ra chiến trường, chợt nghe giường trên của mình có người nói chuyện.

“A Lãng, nhìn không ra, ông lại thích kiểu này?”

“Cái gì?”

Bạn cùng phòng của hắn ló đầu ra, trong tay cầm di động của Diệp Lãng, “Ở trong di động lưu hình người khác thì không sao, nhưng còn là một đứa con trai?”

Diệp Lãng không vui, “Không phải ông nói di động hết pin mượn di động của tôi gọi à, lật album ảnh của tôi làm gì?”

“Không cẩn thận trượt tay nhấn vào, đã nhìn thấy, a, còn là một đạo sĩ, khẩu vị nặng.”

“Đưa di động đây,” Diệp Lãng đứng dậy giựt di động về, trên màn hình vừa vặn là tấm ảnh bạn cùng phòng mới xem.

Trước khi Diệp Lãng nhấn nút thoát, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ:

Lăng Dương, Tiểu Linh Dương… Là trùng hợp sao?

Truyện Chữ Hay