Editor: Jung Tiểu Kú
“Phanh!”
Mars đá mạnh vào vách tường một phát, tấm kính chấn trước mặt hắn rung động mạnh mẽ, tiếp theo hắn lại cau mày hung hăng đá văng cái ghế rồi đột nhiên đứng lên.
“Con ba nó! Tên đáng chết, lộn xộn cái gì thế chứ?”
“Mars? Anh làm sao thế?” Clara không rõ tình huống, cô không hiểu tại sao anh trai mình lúc trước còn dễ gần, hòa ái ngồi nói chuyện cùng mình lúc sau lại đột nhiên giận dữ như thế.
“Anh không sao!”
Mars dưới cơn thịnh nộ chú ý tới giám thị phía sau tựa hồ sắp đi đến đây, hắn không thể làm gì khác hơn là cưỡng chế lửa giận của mình, quay sang nhặt cái ghế lên, ngồi xuống.
Nghiêm Phong, tên không biết sống chết kia! Dám làm trò ngay trước mặt hắn! Dám ngay trước mặt hắn mà cùng người đàn ông khác giở trò quỷ, tán tỉnh ve vãn? Mars mắt lóe lên oán hận nhìn chằm chằm Nghiêm Phong, đôi bàn tay nắm lại kêu răng rắc.
Bằng trực giác, Mars cảm thấy Nghiêm Phong đây là cố ý. Bởi vì người đàn ông hiểu rõ người bạn cùng phòng của mình, bình thường là một tên ngạo mạn như vậy, tại sao có thể ở trước mặt người khác lộ ra vẻ vô hại, ngây thơ như thế, nhìn thế nào cũng giống như vẻ mặt đáng yêu, dịu ngoan của một đứa trẻ con? Còn bày đặt làm động tác khiến người khác nổi da gà như vậy nữa?
“Hắc, em không biết anh ngay cả người xinh đẹp như thế cũng không ưa nha? Cậu ta vừa rồi cũng không trêu chọc anh mà!”
Clara nhìn theo ánh mắt của Mars mà ngó qua, chỉ thấy mặt nghiêng của Nghiêm Phong cùng hai mắt sáng ngời của cậu, không tự chủ được khen nói.
“Làm ơn, Clara. Em không phải là học sinh trung học nữa. Làm gì lại hứng thú đối với loại người bề ngoài xinh đẹp như con gái như thế này? Không cho phép nhìn cậu ấy!” Mars ở trong loa hừ một tiếng, tiếp theo không khách khí chỉ trích em gái mình.
“Hửm? Em không nghĩ tới, anh lại chán ghét người kia như vậy? Làm sao? Không thích người xinh đẹp thật à?” Clara mở trừng hai mắt, tiếp tục cười hỏi.
“Cảnh cáo em, không được ở trước mặt anh khen ngợi tên kia! Nếu không thật sự anh sẽ…” Mars nói tới đây, ánh mắt lại không nhịn được nhìn chằm chằm về phía Nghiêm Phong, chỉ thiếu chút nữa phun ra lửa.
“Mars thân yêu của em, anh quên lời mới vừa rồi của em rồi sao?”
Clara nhìn thấy Mars đánh giá vẻ mặt của Nghiêm Phong, cho là hắn muốn làm gì người đàn ông phương Đông kia, vội vàng trầm giọng nói: “Em nghe trưởng giám ngục nơi này bảo anh bị cấm bế, cho nên hiện tại em ở đây khuyên anh phải cố gắng nhịn đến hết tuần sau, không được gây thêm chuyện cho em nữa!”
“Có khi anh cảm thấy em không phải em gái của mình. Ngược lại giống mẹ của anh hơn đó!” Mars nghe đến đó, cuối cùng tạm thời đè lại lửa giận, hắn biết em gái vì muốn đưa hắn ra ngoài mà tốn khá nhiều sức rồi.
Bởi vì nhận được sự nhờ vả của Clara, lão giám thị trưởng vẫn chiếu cố Mars sắp nghỉ hưu, Clara vẫn lo lắng anh trai mình ở trong ngục gây thù hằn quá nhiều, cho nên mới liều mạng nghĩ biện pháp đem Mars ra ngoài.
Hoặc là nói, người em gái không thăm hắn ba năm nay, cũng vẫn một mực vì chuyện của người anh trai này mà bận rộn đi? Không biết tại sao Clara lại quen được với người đàn ông hiện tại? Nói vậy, em gái khẳng định tốn rất nhiều tâm huyết cố ý đến gần tên kia?
Mars vừa nghĩ đến đây, hắn thật sự không đành lòng lãng phí ý tốt của thân nhân, rốt cục đàng hoàng ngồi xuống, không hề quan sát tình hình Nghiêm Phong bên kia nữa.
Bất quá cùng lúc đó, trong lòng Mars âm thầm ra quyết định: tối nay, hắn nhất định phải cùng Nghiêm Phong nói rõ ràng!
Nghiêm Phong lại tựa hồ không biết trong lòng Mars đang bốn bề sóng dậy, cậu có chút không vui nhìn thấy Mars đang cười khúc khích cùng một cô gái xinh đẹp ở bên ngoài, dáng vẻ thật giống như hạnh phúc lắm.
Từ trước đến nay, Nghiêm Phong chưa từng thấy Mars cao hứng như vậy, hơn nữa luật sư nói với cậu vụ án lại có thay đổi, tâm tình tự nhiên tụt mạnh tới cực điểm.
Cho nên, Nghiêm Phong đón nhận sự khích lệ của người bạn thân kiêm luật sư —— khi còn bé, mỗi lần cậu như thế, Drawson sẽ lại vươn tay cùng lòng bàn tay của cậu kề sát nhau như vậy, cũng là hành động cổ vũ tinh thần cho cậu.
Thấy bạn tốt nhiều năm không gặp vẫn giữ thói quen của thuở thơ ấu nên Nghiêm Phong cũng không từ chối, vừa lúc cậu thấy Mars cùng người phụ nữ xinh đẹp bên ngoài chuyện trò vui vẻ, trong đầu nóng lên, cũng không biết tại sao lại vì sự thúc giục của Drawson, đón nhận sự khích lệ của bạn tốt.
Mặc dù cách một lớp kính, nhưng Nghiêm Phong có thể cảm nhận được lo lắng cùng quan tâm của người bạn tốt này đối với mình, cậu rất cảm ơn Drawson vì mình mà chạy ngược chạy xuôi như thế.
Sau đó, Nghiêm Phong nghe được Mars tức giận đá ngã cái ghế, cậu cảm thấy người đàn ông này quăng về phía mình một ánh mắt sáng quắc, không có nghiêng đầu nhìn Mars một cái nào nữa, trong lòng thế nhưng lại có chút vui thích không rõ.
Bất quá tiếp theo, người phụ nữ xinh đẹp bên ngoài kia tựa hồ nói với Mars cái gì đó, lại thành công đè xuống lửa giận của người đàn ông. Nghiêm Phong hơi cảm thấy kinh ngạc, bởi vì cậu biết, Mars từ trước đến giờ không hề nghe người khác khuyên nhủ, không nghĩ tới cô gái tới thăm lần này lại có sự đặc biệt như thế.
Sau, Nghiêm Phong càng ngày càng cảm thấy kì quái, bởi vì cậu nguyên một ngày không hề nhìn thấy Mars. Bình thường lúc làm việc, người đàn ông tóc đỏ luôn ở bên cạnh cậu nói nhảm không ngừng, nay lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu cả.
Bữa trưa cùng bữa tối, Nghiêm Phong cùng những phạm nhân khác cũng không nhìn thấy Mars, thời gian nghỉ hắn cũng không có trở về phòng giam, không biết chết dí ở chỗ nào rồi? May là hiện tại người ở trong ngục không còn dám trêu chọc cũng như không dễ dàng bắt nạt cậu nữa, cho nên một ngày này cũng coi như bình an trôi qua.
Theo như lệ cũ, là người cuối cùng vào phòng tắm, Nghiêm Phong lúc đi ra rốt cục không nhịn được buồn bực: Mars đến tột cùng là đi nơi nào?
Hơi hơi có chút lo lắng, bất quá, Nghiêm Phong còn chưa thực sự quá lo lắng, bởi vì cậu biết nếu có người muốn tìm Mars gây phiền phức, người nên lo lắng hẳn là đối phương.
Nghiêm Phong trở lại phòng giam, giám thị kéo dài chuông báo ngủ. Ánh đèn trong phòng rất nhanh thì đã bị tắt, chỉ còn lại ánh đèn le lói treo trên một cái giường trong phòng.
Cái này là do Mars gần đây lấy được, ngang ngược để trong phòng giam. Giám thị cũng lười cùng người này tìm phiền phức, chỉ cần Mars không đánh nhau, gây chuyện, bọn họ đối với tất cả những hành động tác yêu tác quái của người này đều dùng thái độ một mắt nhắm một mắt mở cho qua.
Nghiêng mắt nhìn thấy Mars khó được yên lặng như vậy cúi đầu ngồi một bên giường, Nghiêm Phong cảm thấy thật giống như người bạn cùng phòng này đang cùng người nào đó giận dỗi, bây giờ nhìn vô cùng kì quái. Nhưng cậu dĩ nhiên không đời nào mặt dày đi hỏi chuyện người khác được, cho nên Nghiêm Phong bưng chậu rửa mặt cùng dụng cụ vệ sinh đi về phía giường của mình, đồng thời cũng biết ——
Lấy tính tình của Mars như vậy, đối phương không thể nào nhịn tâm sự không nói.
Quả nhiên, Mars rầu rĩ ngồi yên bên Nghiêm Phong rốt cục cũng có phản ứng. Nhưng là hắn vẫn không nói gì. Mà hung bạo nhanh chóng đánh về phía Nghiêm Phong, đem cậu không phòng bị gì bổ nhào trên mặt đất; đồng thời một tay kiềm chế cậu, một tay kia Mars dùng sức đè xuống đầu của cậu, đem đầu của cậu ghì chặt xuống đất.
“Anh điên rồi sao? Làm cái trò gì thế hả?”
Nghiêm Phong lập tức phát hiện không đúng, bởi vì hiện tại Mars vô cùng thật tình, vừa rồi cũng dùng toàn bộ sức lực, hơn nữa cậu vội vàng không kịp chuẩn bị không thể tránh thoát, trong lòng tự nhiên vô cùng tức giận.
Quay đầu nhìn lại, Nghiêm Phong không khỏi thoáng sửng sốt, bởi vì lúc này gương mặt Mars bị băng bó, trong mắt là hừng hực lửa giận cùng một chút ít tình cảm mà từ trước đến nay cậu chưa có thấy qua.
Những cảm giác này cùng hiện lên trên khuôn mặt anh tuấn, thêm vào đó là bóng tối lúc ẩn lúc hiện hợp cùng một chỗ, khiến cho Nghiêm Phong không khỏi cảm thấy ánh mắt người đàn ông này vừa nguy hiểm vừa lạnh lẽo, là một người kì lạ cũng là một người đáng sợ dữ tợn.
Bất quá, những thứ này không hù dọa Nghiêm Phong được, trong lòng cậu cảm thấy không giải thích được, đồng thoqì nghĩ, làm cách nào để tránh thoát một chưởng này của Mars, chấm dứt phương thức chào hỏi không thân thiện này của người đàn ông.
“Hôm nay cậu cùng người đàn ông kia nói những cái gì?”
Mars trầm giọng hỏi, hai mắt chú ý tới biểu cảm trên gương mặt Nghiêm Phong, tại thời điểm này hơi thoáng buông lỏng người, đều là cao thủ đánh nhau, Nghiêm Phong tự nhiên nhân cơ hội này nhanh chóng đẩy hắn ra, đứng lên.
“Tôi không cần phải báo cáo hành tung của mình cho anh đúng không?”
Nghiêm Phong tựa hồ cảm thấy chuyện Mars hỏi vô cùng buồn cười. cậu khoa trương nhún nhún vai, trong mắt lại hiện lên một vẻ nhàn nhạt đùa cợt.
“Con mẹ nó, cậu đến tột cùng là muốn cái gì? Tùy tùy tiện tiện đi vào tầm mắt của tôi…. Mới vừa rồi lại hướng người đàn ông khác cười đến phi thường vui vẻ như vậy…. Ha. Tại sao trước kia tôi không có phát hiện ra? Cậu thật ra là một người lẳng lơ đến như vậy chứ? Nói không chừng, cậu thích cái cảm giác được đàn ông dán mắt vào?”
“Tôi không hiểu anh muốn nói gì!” Nghiêm Phong trong nháy mắt giận tái mặt, tròng mắt lạnh như băng tràn đầy tức giận.
Mars nhanh chóng ép lên trước, động tác như một con sói vô cùng đói, đang ẩn mình trong bụi cổ, tùy thời có thể chờ con mồi xuất hiện rồi đột nhiên lao ra. Nhưng lần này Nghiêm Phong có phòng bị, cho nên Mars đi tới trước người đàn ông tóc đen, không có lập tức ra tay.
“Cậu trách tôi nói sai sao? Hmm. Tôi trước kia không giải thích được, cậu tại sao lại để ý những phạm nhân kia chú ý đến mình như thế, nguyên lai là bên ngoài còn có người chờ mình?”
“Tôi thích cùng ai nói chuyện, thích cùng ai cười… cùng anh không có quan hệ!” Nghiêm Phong giận quá thành cười, cậu ngẩng đầu nhìn chằm chằm Mars, cao ngạo nâng khóe môi xinh đẹp: “Anh tên khốn này thì có quan hệ gì với tôi chứ? Anh có quyền can thiệp vào tự do của tôi sao?”
Mars không nói thêm lời nào nữa, hắn tung người dang rộng hai tay, nhào về phía Nghiêm Phong một lần nữa. Nghiêm Phong âm thầm phòng bị mặc dù thấy rõ động tác của người kia, nhưng vẫn không thể tránh kịp —— Mars hiện tại vô cùng thô bạo, thật giống như hận không thể sảng khoái giết chết sinh vật trước mặt này.
Nghiêm Phong phải lùi lại mấy bước để tránh né, dùng toàn lực đối phó với Mars. cậu không biết người đàn ông tóc đỏ này một khi dùng toàn bộ sức lực thật sự của bản thân sẽ làm người ta thấy kinh khủng như thế nào.
“Phanh!” Chân sau nhẹ nhàng đụng phải cửa sắt trong phòng giam, thân hình Nghiêm Phong bỗng nhiên sụp xuống.
Trong lòng Nghiêm Phong biết không ổn lập tức cảm thấy mình bị một cỗ lực lượng khổng lồ cuốn vào —— là Mars đột nhiên lấn tới, ôm người vào lòng, hướng ngực cùng bụng cậu cùng xương sống thắt lưng nặng nề đánh mấy đấm.
Trước mắt Nghiêm Phong tối đen, gần như muốn té xỉu. Ở lần công kích dùng đến toàn bộ sức lực của Mars, cậu phải cố gắng đứng người dậy, lui về phía sau, hi vọng có thể mượn lần này xoa dịu cảm giác đau đớn kịch liệt, cũng tranh thủ khôi phục thể lực.
“Hiện tại, cậu phải biết…”
Câu nói này, không đợi Mars nói xong, Nghiêm Phong vốn nửa quỳ trên mặt đất, im lặng không lên tiếng bỗng nhiên đứng thẳng người dậy, khuỷu tay đánh vào bụng của Mars. Lần này, cậu dĩ nhiên cũng xuất toàn lực.
Lảo đảo lui về sau mấy bước, Mars tựa hồ có chút chịu không nổi, hắn căm tức nhìn Nghiêm Phong, buồn bực rống một tiếng lại ra tay tiếp.
Bọn họ trong phòng giam nhỏ hẹp đánh nhau, quyền cước lui tới lui đi hỗn chiến thành một đoàn, hai người cũng đánh đến hoa mắt chóng mặt, căn bản không còn chút lí trí nào truy tìm nguyên nhân đánh nhau, mà Mars lại càng hoàn toàn không thèm đem lời dặn dò của Clara để vào trong lòng.
Bỗng nhiên, Mars liên tiếp ăn mấy nắm đấm mạnh của Nghiêm Phong không lùi bước nữa mà tiến tới, hắn ép buộc thân thể nghênh đón công kích của Nghiêm Phong, đặt cược hết thảy, hướng đối phương nhanh chóng đánh tới. Một phát bắt được tóc cùng túm được cổ Nghiêm Phong, tha đầu đối thủ vọt tới vách tường.
Liên tiếp đụng mấy cái vào tường, sau đó Mars còn chưa hết giận, bởi vì chỗ lúc trước bị Nghiêm Phong đánh trúng lúc này lại âm ỉ đau, nóng rát, nếu như hắn không hung hãn trả thù thì khó có thể bỏ đi sự đau đớn này. Cho nên, sau khi Mars thu tay lại, thuận thế nhấc chân giáng mạnh một cú vào bên hông Nghiêm Phong.
Thừa dịp Nghiêm Phong đau đến ngã xuống đất, Mars tiến lên ngồi trên người đối thủ, bàn tay lung tung lướt qua bụng, ngực, … Nghiêm Phong. Sẽ rất nhanh mà thô bạo đi xuống phía dưới, đến giữa hai chân.
“Cút!” Nghiêm Phong ngoan lệ quát một tiếng, tung ra một quyền lại đánh chuẩn xác vào chính giữa mặt Mars.
Song Mars hiện tại giống như không còn chút lí trí nào nữa, căn bản không cần thiết Nghiêm Phong dùng toàn lực đánh nhau với hắn. Ở dưới một quyền này, đầu óc hắn thật sự hoàn toàn không còn thanh tĩnh nữa. Hắn thế nhưng vẫn đưa tay xuống dưới, đè lại cơ thể Nghiêm Phong, cúi đầu khom lưng hung hăng cắn lên bả vai đang run rẩy của cậu, đồng thời hai tay loạn bậy xé nát cậu phục trên người cậu.
“Con mẹ nó, anh có dừng lại hay không? Mau cút xuống ngay cho tôi!” Nghiêm Phong thực sự tức giận, cậu không thích không hề có ý nghĩa như thế này. Cho nên đối với việc Mars ôm ấp này nọ, thứ tình cảm không rõ ràng cùng đồng ý trước kia, vào thời khắc này cũng hoàn toàn biến thành hư ảo.
Nhưng là Mars hoàn toàn không để ý đến quả đấm Nghiêm Phong lúc này, hắn hai mắt đỏ rực đè lại đối thủ, hung ác gặm cắn bả vai của người phía dưới, không chút ôn nhu xoa nắm đầu nhụy của Nghiêm Phong.
Nghiêm Phong không thể nhịn được nữa, không biết sức lực từ đâu đến, giáng mạnh hai đấm vào giữa ngực cùng đầu Mars, thừa dịp đối phương không chịu được mà hơi buông lỏng người ra, cậu xoay người khó khăn lăn một vòng, chuyển ra khỏi cơ thể Mars. Nhưng không cho cậu thở được bao lâu, Mars lần nữa dùng sức lực không phải của con người khống chế cơ thể cậu.
“Hiện tại, tôi muốn cho cậu biết … Tôi có hay không có quyền can thiệp vào tự do của cậu!” Nhìn Mars giống như phát điên rồi, đối với Nghiêm Phong đang ở dưới thân lộ ra nụ cười dữ tợn như dã thú ——
Hắn lạnh lùng nói xong câu này, đem thân thể Nghiêm Phong cuốn lại, đè xuống đất, phần thân phía dưới lúc trước vì giày xéo đối phương mà cương lên to lớn đặt ở giữa căn bộ chỗ bắp đùi Nghiêm Phong.
Sau đó, Mars không cho Nghiêm Phong thời gian hiểu rõ cái gì, hắn thô bạo vặn bung hai cánh mông chắc nịch của người phía dưới, đem phần thân ngạo nghễ đứng thẳng tắp của mình đến phía sau hậu huyệt của Nghiêm Phong, đẩy vào.
“A!!!!”
Dị vật trực tiếp xâm lấn khiến Nghiêm Phong cảm thấy thân thể mình giống như bị xé rách, tan nát. Cậu không nhịn được cúi đầu kêu một tiếng, rất nhanh lại quật cường ngậm chặt miệng, im lặng. Thân thể bởi vì bị Mars thẳng tiến trở nên căng cứng như tảng đá, chỉ cảm thấy người đàn ông đặt trên người mình nặng dị thường.
“ Ba ba!” Mars cũng cảm thấy hành vi sỉ nhục này tương đối không thoải mái, hắn không có kinh nghiệm cùng đồng tính luyến ái ân ái qua, chẳng qua đại khái chỉ biết chuyện này làm như thế nào; mà lúc trước, hắn cũng không có ý định mạnh mẽ xâm phạm Nghiêm Phong như thế này.
Nhưng là vừa mới nghĩ tới câu nói giễu cợt kia của Nghiêm Phong, lửa giận trong lòng Mars lại không cách nào không chế được! Mars rõ ràng biết mình vừa rồi đã đi ngược lại nguyên tắc của Nghiêm Phong, nhưng hắn vẫn chậm chạp không có tiếp nhận loại chuyển biến này, cho nên tới tận bây giờ, hắn vẫn không có chân chính cùng Nghiêm Phong ân ái qua.
Trong lòng Mars thoáng tự khinh bỉ bản thân không dứt khoát như vậy, nhưng là hắn không cách nào dễ dàng tha thứ người khác khinh bỉ mình như thế; ở thời điểm Nghiêm Phong tra hỏi bọn họ có quan hệ gì, cùng với lúc cậu hỏi hắn có tư cách gì mà quản việc riêng của cậu, Mars thực sự không có cách nào tiếp nhận.
Hắn cũng không phải là Nghiêm Phong, đã tương đối tinh tường tính hướng của bản thân, cho nên Mars thật hận cậu chậm chạp cùng tùy hứng, trách cứ Nghiêm Phong không hiểu khó xử cùng giãy dụa của hắn, đồng thời cũng thống hận bản thân khiếp sợ.
Dưới tác động của tự oán cùng giận dữ, Mars khó có thể giữ bình tình; sau khi bị chọc giận, hắn chỉ muốn dùng phương thức của mình để tuyên bố hắn quyết tâm cùng với Nghiêm Phong.
Cúi đầu Mars phát hiện Nghiêm Phong lúc trước nổi điên mà muốn đánh hắn thật giống như đã tốn khá nhiều sức lực. Trên người đối phương ướt đẫm mồ hôi, rất nhanh thì nhuộm ướt cả một đầu tóc đen. Nhìn xuống, Mars thấy Nghiêm Phong khẽ quay đầu, khẽ đưa tay về phía sau lưng, nắm chặt bàn tay, ánh mắt cũng cố gắng nén đau đớn.
Tâm, đột nhiên đau xót. Mars khôi phục chút lý trí ít ỏi, hắn kìm lòng không đậu giơ tay đè chặt phần lưng Nghiêm Phong xuống, ngốc ngốc bắt đầu vuốt ve, đồng thời thử đem thân thể từ từ đè xuống ——
Thì ra ôm người cùng giới, không nghĩ lại khó khăn như vậy, tâm tình cũng không có quá nhiều mâu thuẫn.
Mars nghĩ tới, thế nhưng thu liễm phần lớn tức giận, không nhịn được huýt sáo vang lên. Hiện tại hắn chỉ muốn thống thống khoái khoái ôm Nghiêm Phong, cùng người đàn ông dưới thân hưởng thụ một cuộc yêu sung sướng.
“Chết tiệt! Anh cút ra ngoài cho tôi!”
Nghiêm Phong dùng chút sức lực còn lại cuối cùng trong thân thể mình giãy giụa, lần đầu tiên không được sự đồng ý của mình mà người đàn ông này dám dùng sức mạnh cường ngạnh, khiến cậu cảm thấy vô cùng tức giận.
Mars khó có được sự ôn nhu như vừa rồi lại bị biến cố nhỏ này mà tan đi hết, hắn khó chịu dùng sức vỗ vỗ mông Nghiêm Phong, muốn đối thủ của hắn buông lỏng, bởi vì hắn cần một thân thể ấm áp, mềm mại lại tràn đầy co dãn chứ không phải một khối thịt cứng ngắc.
“Tôi nhất định sẽ giết anh…” Nghiêm Phong cảm thấy Mars lại vừa tiến thêm vào một chút, cậu cũng không khống chế được bản thân, nghiêng đầu nghiến răng nghiến lợi nói với người kia.
“Chờ cậu có được năng lực này rồi hãy nói sau.” Mars trấn áp phản kháng của Nghiêm Phong đồng thời hướng phía trước thẳng tiến, hoàn toàn đánh tan giãy giụa của người dưới thân, đồng thời hắn cũng hi vọng có thể dùng hành động này để đánh tan suy nghĩ của Nghiêm Phong, để cậu ở nơi này, thời khắc này ngậm miệng lại, biết điều một chút cùng hắn ân ái.
Quyết đoán đưa tay kéo thắt lưng Nghiêm Phong ôm ở trên đùi, Mars ở thời điểm đối phương thất thần, rốt cục đem toàn bộ phần thân của mình cắm vào hậu đình Nghiêm Phong.
“Đừng bảo là nói! Cậu … chỉ cần…. tiếp nhận!”
Nghe trong miệng Nghiêm Phong là nức nở những tức giận cùng thống khổ không cam lòng, Mars ra lệnh, chợt thấy trái tim mình lần nữa đau đớn. Song hắn dừng không được nữa rồi. mặc dù tình huống hiện tại khiến hắn bối rối, có chút không cảm thấy thoải mái, nhưng là hắn vẫn không muốn dừng cướp đoạt lại.
Bởi vì, Mars so với ai khác đều rõ ràng —— muốn chinh phục Nghiêm Phong cao ngạo như vậy cùng ác liệt như vậy, thì không thể mềm lòng. Nếu không hắn sẽ giống như những người thất bại hèn mọn trước kia, vĩnh viễn cũng không cách nào chân chính bắt được Nghiêm Phong.
Luật động ở bên trong, thần trí Nghiêm Phong bắt đầu trở nên mơ hồ. cậu loáng thoáng cảm thấy thân thể cường tráng của Mars vững vàng siết chặt lấy mình, hơn nữa còn dùng sức như vậy va chạm thân thể của mình!
Ở một lần lại một lần mạnh mẽ xâm phạm, Mars đem hung khí đưa đến chỗ sâu nhất bên trong cơ thể Nghiêm Phong, hoàn toàn đem cậu lấp đầy!
“Anh tên khốn kiếp!” Tinh thần mạnh mẽ, kiên cường không cam lòng từ từ trở về, Nghiêm Phong hô hấp một ngụm lớn không khí, quay đầu đối Mars tàn bạo quát.
“Ha ha, người thân ái, cậu thật rất mê người… Hiện tại, tôi bắt đầu hiểu rõ … Tại sao có nhiều người lại để ý đến cặp mông của cậu đến như thế.” Mars tựa hồ lãnh hội được cái gì đó, hắn tuân theo bản năng của cơ thể tìm đến nơi cho hắn cảm giác vui vẻ nhất, đem đùi của Nghiêm Phong theo chân mình ngã xuống dưới, đem cơ thể lật qua, rất nhanh lại chạy nước rút trong cơ thể cậu.
Mars thoạt nhìn khá thích thú với phương thức cướp đoạt nguyên thủy tàn nhẫn này, hắn bắt đầu nếm thử mùi vị của việc đem phần thân rút ra rồi lại hung hăn đâm vào, tiếp theo lại dùng tay đang nhàn rỗi vuốt ve thô bạo với Nghiêm Phong, chân thành mong hai đầu gối của đối phương nhũn ra, chủ động mở ra hai chân, tùy ý mặc hắn định đoạt mọi thứ còn lại.
Đau. Lần “yêu” này, quả thức chính là đau đớn cùng thống khổ!
Nghiêm Phong hiện tại thầm tự trách bản thân đánh nhau không giỏi như Mars, lúc này cậu căn bản không tài nào cảm nhận được sự thích thú của cái gọi là lưỡng tình tương duyệt; cậu chẳng qua là nhạy cảm cảm nhận được, người đàn ông đang ở trên người mình đang đắc ý, dương dương tự đắc vô cùng mà hưởng thụ cơ thể của mình, hơn nữa còn là vui mừng hết lần này đến lần khác.
Nhưng là không lâu sau đó, cảm giác của Nghiêm Phong dần dần thay đổi. Bởi vì cậu cảm thấy đầu của Mars đang không ngừng cọ cọ vào sau gáy của mình, bàn tay còn lại kia tùy ý săn sóc mò mẫm cơ thể mình, tựa hồ muốn giảm bớt nỗi thống khổ của cậu.
Bên tai, truyền đến hơi thở ồ ồ càng ngày càng nóng rực, đụng phải g ngực bền chắc đang phập phùng không ngừng…
Những cảm giác này khiến cho Nghiêm Phong rút cục cũng quay đầu lại nhìn Mars, cậu phát hiện đối phương cũng đang ngưng mắt nhìn mình thật sâu. Bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt kia, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Trầm mặc trong chốc lát, Mars đột nhiên chậm rãi thối lui ra khỏi thân thể Nghiêm Phong. Tiếp theo, hắn đâm vào càng dã man hơn, cùng hung hãn hơn.
Lần này, Nghiêm Phong đau đến không còn chút khí lực nào để nhìn vẻ mặt Mars lúc này nhưng cậu thật giống như đột nhiên hiểu rõ cái gì đó, cảm giác khuất nhục trong lòng kì lạ giảm đi một chút, song lửa giận không cam lòng vẫn như cũ phừng phực.
“Tôi sẽ cho cậu biết …. Chúng ta, cùng một chỗ…”
Mars thấp giọng gầm thét, có chút không nói nên lời, nhưng Nghiêm Phong lại không giải thích được hiểu rõ những gì người đàn ông này muốn biểu đạt.
Mars tiếp tục va chạm thân thể Nghiêm Phong, đồng thời từ từ cúi đầu xuống, thật giống như hi vọng Nghiêm Phong có thể thấy rõ mặt của hắn. Hành động này quả nhiên sinh ra hiệu quả, Nghiêm Phong chú ý tới Mars đang tiến tới gần ——
Dần dần, đôi lông mày đầy anh khí của người đàn ông, hai mắt sáng ngời có lực, còn có sống mũi cao thẳng thắng tắp, cũng một chút, một chút rơi vào trong mắt Nghiêm Phong. Cuối cùng, đến khi da trước ngực Mars dán chặt vào g ngực Nghiêm Phong, môi bọn họ cũng tựa như sắp dán lại với nhau.
Nhiệt độ nhanh chóng nóng lên, nhiệt độ chưa bao giờ lên cao như thế này, Nghiêm Phong cảm thấy dưỡng khí trong cơ thể rất nhanh sẽ bị loạt nhiệt độ như sốt này thiêu đốt.
Cách làn da, Nghiêm Phong có thể cảm nhận rõ ràng sự đè ép của người đàn ông, trái tim cũng “thịch thịch” đập điên cuồng, lúc này, cậu cũng phát hiện ra hơi thở Mars phun trên mặt mình càng ngày càng nóng rực —— thậm chí, thân thể của người đàn ông cũng bắt đầu khẽ run lên.
Nhạy cảm phát hiện chút ít biến hóa ít ỏi này, Nghiêm Phong đột nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp. Sau đó, cậu động. không biết là hiểu được cái gì, hay chỉ thuần túy là sự trả thù, cậu há mồn tàn bạo cắn môi Mars.
Khó chịu hừ đau một tiếng, Mars lập tức nặng nề động thân, đụng chạm thân thể Nghiêm Phong, thừa dịp người phía dưới bị đau mà nhả ra trong chốc lát đoạt lại quyền chủ động, đem đầu lưỡi cùng hàm răng hoàn toàn xâm nhập vào trong miệng Nghiêm Phong, dùng sức càn quấy. Thật giống như tính toán rút hết toàn bộ không khí trong cơ thể cùng nuốt toàn bộ nước miếng trong miệng của đối phương.
Hai người say sưa hôn môi, động tác thô bạo mà kịch liệt.
Bọn họ thỉnh thoảng có hơi tách ra một chút, mỗi khi đến lúc này, Mars sẽ phát ra tiếng gầm thỏa mãn nhẹ, trong tiếng nói xen lẫn cả khoái cảm thắng lợi cùng chinh phục.
Tiếp theo, hắn dùng một loại sức không tưởng được, điên cuồng lay động Nghiêm Phong, dùng sức vòng tay xuống ôm lấy người dưới thân, kéo thắt lưng mềm, nhỏ, bền chặt, khiến thân thể hai người như được nối cùng một khối, khít chặt vào với nhau, khiến cho hắn “chạy nước rút” càng dễ dàng hơn.
Nghiêm Phong bị kích động, ở trong thống khổ vô cùng đạt được khoái cảm. Cậu cúi đầu thật thấp ai oán mấy tiếng, rốt cục như mất trí quay đầu lại, đè xuống căng thẳng cùng chống cự cuối cùng.
Kêu khóc cùng thổ dốc đồng thời vang lên, Mars càng thêm hung mãnh tiến công khiến Nghiêm Phong cảm thấy bản thân hít thở không thông. Tứ chi của cậu run rẩy, không nhịn được cùng Mars một chỗ mà kêu lên thỏa thích….
Hai cỗ thân thể cường hãn vào thời khắc này tản ra nhiệt độ kinh người cùng kích tình điên cuồng. bọn họ ở lần phóng thích thứ hai mà cùng kêu lên, cuối cùng đồng thời đem nhiệt lượng thiêu đột mãnh liệt trong cơ thể cùng buông ra ——
Một giây này, bọn họ hoàn toàn trói buộc linh hồn lẫn nhau.
“Hô…”
Sau khi phát tiết, thở dài một tiếng thật dài phá vỡ trầm mặc. Lần này lại do Nghiêm Phong, người bình thường trầm mặc ít nói nhịn không được không khí kì quái như trong cổ mộ của phòng giam lúc này đột nhiên trở nên im lặng từ trong hỗn loạn.
“Không nghĩ tới, tôi cùng cậu đã làm!” Mars gắt lên một cái, hiện tại hắn thật giống như dùng toàn bộ sức lực của mình để nằm úp sấp trên người Nghiêm Phong. Tự nhiên, hắn tựa hồ quên không rút ra khỏi bên trong cơ thể Nghiêm Phong.
“Cút!” Nghiêm Phong khôi phục lý trí cùng khí lực xong, đối với câu nói đầu tiên của Mars, Nghiêm Phong chỉ có một chữ. Bởi vì cậu bây giờ thực sự vô cùng khó chịu với người đàn ông hiện tại đang vui vẻ nằm trên người mình. Lúc này lại còn dám nói lời mặt dày khiến người khác tức ói máu như thế.
“Đến lúc này rồi, cậu còn bày ra tư thái cao ngạo này làm gì có ý nghĩa chứ? Nhớ kỹ, sau này chỉ cần cậu dám chọc tôi tức giận, tôi còn có thể giống như lúc nãy ngoan độc trừng trị, sỉ nhục cậu.”
Mars phẫn nộ nói, tay thế nhưng lại ôn nhu qua lại an ủi thắt lưng của Nghiêm Phong, “không nghĩ tới, chơi đàn ông lại có loại mùi vị như vậy… thân thể của cậu, đúng là vô cùng tuyệt vời.”
“Hmm! Hiện tại anh không nói … hành động tùy tiện của anh, với những thứ gọi là làm chuyện biến thái trong suy nghĩ, không giống nhau sao?” Nghiêm Phong lạnh lung châm biếm.
“Cậu vừa rồi có phải hay không không được dạy dỗ đủ, còn dám dùng lời nói như thế này với tôi sao?” Trong miệng Mars nói lời ngoan độc, người thế nhưng rút ra khỏi cơ thể Nghiêm Phong.
Động tóc của hắn rất nhẹ, nhưng vẫn khiến Nghiêm Phong vì đau mà hừ mấy tiếng, tỏ vẻ bất mãn vô cùng.
“Rất đau sao?” Mars nghe thấy giọng mũi đau đớn vô cùng của Nghiêm Phong, bỗng nhiên có chút áy náy, bắt đầu nghĩ lúc trước có phải hắn làm có chút quá hay không?
Bất quá một giây sau, người đàn ông này lại cảm thấy vô cùng đắc ý, bởi vì hắn rốt cục đã làm bước kia, đem người này đoạt lấy hoàn toàn như vậy.
“Anh thử một lần để người khác chơi cái mông của mình xem sẽ biết có đau hay không?” Nghiêm Phong nghe được lời nói của Mars thì tỉnh hẳn, tâm trạng lại càng không thấy thoải mái.
“Tốt lắm. Trước xử lý vết thương một chút đi. Cậu nói cho tôi biết, phải chuẩn bị như thế nào?” Mars nhìn Nghiêm Phong ngẩng đầu dùng sức trừng mắt với mình một cái, chẳng biết tại sao trong lòng lại nóng lên, thậm chí vật giữa háng cũng lần nữa ngạnh. Nhưng hắn cúi đầu thấy chỗ kín của Nghiêm Phong tựa hồ bị thương. Cuối cùng vẫn là cố gắng nhịn xuống xung động này.
“Anh biết dọn dẹp như thế nào sao? Đã trễ thế này, anh cho rằng Sandy sẽ cho tôi vào nhà tắm à?” Nghiêm Phong nhàn nhạt liếc Mars một cái, thuận miệng phân phó, “Ngu ngốc nhìn tôi làm gì? Đem bình nước khoáng của anh lại đây, nhanh lên một chút!”
Mars thấy tinh thần Nghiêm Phong tốt như thế, cuối cùng cũng yên tâm. Trong miệng hắn thấp giọng chửi rủa nhưng rất nhanh lại không dám trái mệnh của Nghiêm Phong mà nhanh chóng làm việc. Chân chạy thật nhanh, vội vàng đi tới bên giường, một lúc cào móc, đem thứ Nghiêm Phong cần đưa tới.
Nghiêm Phong từ từ đứng lên. Mars không nhìn ra cậu dùng bao nhiêu sức lực, nhưng lại phát hiện sắc mặt cậu bởi vì động tác mà có chút tái nhợt. Lời mắng trong miệng bất chi bất giác im bặt. Sau đó, hắn ở dưới ánh mắt cưỡng bức phẫn nộ của Nghiêm Phong xoay người, không nhìn tình hình phía sau nữa.
Phía sau truyền đến tiếng rót nước, trừ lần đó ra Mars không nghe được bất kì tiếng vang nào nữa. Hắn biết Nghiêng Phong mạnh mẽ như thế nhất định sẽ không rên rỉ nữa, trong lòng cảm thấy có chút đau.
Trầm tư trong chốc lát, Mars bắt đầu tìm đề tài.
“Luật sư của cậu thoạt nhìn rất tốt với cậu?”
“Cậu ta là bạn tốt của tôi, Drawson… Chúng tôi từ nhỏ là cùng nhau lớn lên.” Nghiêm Phong đáp.
Mars nghe được người phía sau để bình nước xuống đi tới bên giường, tựa hồ còn đang mặc thêm quần áo.
“Án tử của cậu có tình tiết mới?” Mars xoay người đi tới bên giường Nghiêm Phong, không có ý định dừng lại ngồi xuống giường, vừa lúc ngủ bên cạnh Nghiêm Phong. Tay của hắn cũng “vừa lúc” khoác lên thắt lưng Nghiêm Phong, thuận thế ôm cậu tới trong người.
“Đúng vậy! Drawson nói xuất hiện người có bằng chứng quan trọng làm thay đổi quyết định bản án của tôi lại đột nhiên không muốn ra làm nhân chứng nữa. Mà bằng chứng trong tay người đó có thể chứng minh tôi vô tội. Cho nên bạn tôi đặc biệt tới đây để khích lệ tôi không nên nản chí, cậu ta sẽ nghĩ biện pháp …”
“Cậu ta có thể nghĩ ra cách gì hay? Vừa nhìn đã thấy đó là người không thể nhờ vả! Còn có, người nhân chứng kia cũng quá ghê tởm, quyết định tốt như thế mà cũng thay đổi?” Mars giận dữ, “ Cậu kiên nhẫn chờ một chút, tôi sau khi được rời khỏi nơi này, sẽ thay cậu làm chuyện này.”
“Anh?” Nghiêm Phong quay đầu nhìn Mars.
Hai thân thể đàn ông khỏe mạnh chen chúc nhau trên một cái giường đơn, nằm sát cạnh nhau, cơ hồ là mắt hướng mắt, mũi dán mũi, miệng cơ hồ cũng dính chặt lấy nhau.