Cấm Huyết Hồng Liên

chương 9: linh hồn tổ giáng lâm (trung)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ta đã nói qua ta không phải là người, đã sớm không có thân thể, cho nên căn bản không có vấn đề sanh tử. Về phần vì sao ta lại ở chỗ này, là bởi vì ta đem hồn phách của chính mình phong ấn trên tổ khí, mà máu huyết của ngươi đã đánh thức ta, cho nên ta mới có thể xuất hiện ở trong này.

Sau khi Dịch Vân nghe xong lời nói của Môn La, suy nghĩ một chút rồi cả kinh:

- Máu huyết? Là chén huyết của nghi thức tổ truyền hay sao?

Môn La thở dài một hơi, thấp giọng làu bàu:

- Nghi thức tổ truyền? Các ngươi gọi như vậy sao? Chỉ là vừa ngủ một giấc, bên ngoài không biết đã trôi qua bao nhiêu thời gian rồi…. Nghi thức ấy là từ sau ta mới truyền xuống mà thôi!

Ầm------!

Dịch Vân giống như là vừa bị thiên lôi bổ trúng, thân thể đã hơi tê dại. Nghi thức gia truyền không biết đã truyền qua bao nhiêu đời, lại không hợp với lẽ thường đúng là bắt đầu từ người này truyền xuống hay sao? Vậy rốt cục hắn bao nhiêu tuổi? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Vậy… Tổ tiên đại nhân, xin hỏi năm nay ngài bao nhiêu tuổi? Còn có cái nghi thức không thể tin được kia thật là do ngài truyền xuống hay sao?

Dịch Vân nhắm mắt lại, thấy thân ảnh trong đầu không hề nhúc nhích, giống như đang suy nghĩ, vì thế mới đánh bạo hỏi.

Tổ tiên đại nhân Môn La tựa hồ còn đắm chìm trong suy nghĩ, theo bản năng đáp lại:

- Bao nhiêu tuổi? Các ngươi ở bên ngoài đã trải qua bao nhiêu năm thì ta không biết, nhưng tuổi thật của ta là hai mươi chín tuổi…. Hừ! Cái gì mà không thể tin được? Ngươi có biết nghi thức này thần kỳ đến mức nào không? Trong đó có bao nhiêu thâm ý? Ta vì thế mà trả giá lớn đến mức nào hay không? Đúng là tiểu tử vô tri!

- Thực tế là hai mươi chín tuổi?

Tuổi còn nhỏ hơn ông ngoại, vẫn là tổ tiên sao? Dịch Vân bắt đầu cảm thấy mờ mịt.

- Vậy…. Xin hỏi, tổ tông ngài sinh ra vào năm thứ bao nhiêu của Khung Võ lịch?

Suy nghĩ một chút, Dịch Vân lại hỏi.- Hừm, Muốn xác định ta bối phận như thế nào, rồi sau đó mới quyết định đẳng cấp lễ nghi mà tôn trọng ta hay sao? Tiểu tử tính hay lắm, đáp án đây! Ta sinh vào năm 3054 của Khung Võ lịch!

Môn La trước tiên hừ một tiếng, rồi cười to nói.

Trong đầu Dịch Vân lúc này trống rỗng!

Lúc này là năm 10036 của Khung Võ lịch, có nghĩa là vị tổ tiên đại đại nhân này chính là người của hơn sáu ngàn chín trăm năm trước!

Dịch Vân còn chưa kịp có phản ứng gì, đã nghe vị tổ tiên đại nhân này lớn tiếng cười nói:

- Hừ! Hừ! Bây giờ mới nhận ra sự vĩ đại của ta sao!

- Tổ tiên đại nhân, ta vẫn chưa hiểu được, ngài nói là nhờ ta đánh thức, nhưng mấy ngàn năm qua, chỉ cần là con cháu của gia tộc Tư Đạt Đặc đều phải trải qua nghi thức kia, vì lý do gì tất cả tổ tiên khác không đánh thức ngài, mà lại là ta?

Dịch Vân nghĩ tới vần đề quan trọng, vội vàng dò hỏi.

Môn La cũng không lập tức trả lời vấn đề của Dịch Vân, xung quanh trở nên yên lặng một hồi, lúc Dịch Vân đang muốn mở miệng hỏi, thanh âm của Môn La đã truyền tới, chỉ nghe hắn thản nhiên nói:

- Trước hết, ngươi cần phải biết, vì sao ta lại dùng hình thái linh hồn xuất hiện ở đây….

… Năm đó, lúc ta đạt tới Tinh Vực trung giai chỉ kém một chút là có thể đột phá, lại bị một địch nhân không biết tên ngầm ám toán, ta hao hết toàn bộ tinh lực mới có thể trốn thoát. Kỳ thật lúc đó ta không chết dưới tay kẻ địch ấy, đã coi như cực kỳ may mắn rồi! Tuy rằng giữ lại được một mạng, nhưng lúc ấy ta bị thương rất là nghiêm trọng, không chỉ có linh hồn bị tan nát một phần lớn, ngay cả thân thể cũng đã mất hết sinh cơ, dù cho dùng đến ma pháp phục hồi Quang Minh Đại Chú cũng chỉ có thể giúp ta sống thêm một tháng, lúc ấy, ta là người chắc chắn phải chết!

Môn La thở dài một hơi, nói tiếp:

- Lúc ấy ta đã nghĩ, nếu ta không thể sống được, nhưng cái thế giới phồn hoa này ta vẫn chưa dạo chơi thoả mãn, vậy sao không dùng phương thức sống bằng linh hồn? Vì thế ta tìm toàn bộ trưởng bối trong gia tộc, nhờ họ thay ta thi triển bí pháp, làm cho linh hồn ta dung nhập vào tổ khí của gia tộc, trở thành Khí Linh của tổ khí.

Cứ như vậy, ta vừa có thể ở trong tổ khí tu bổ lại linh hồn bị tổn hại, vừa có thể thực hiện phương thức sống bằng linh hồn, tuy rằng không có thân thể, nhưng vẫn có thể lấy mắt nhìn thế giới trôi qua hàng ngàn năm, ta cũng không đến nỗi thiếu thốn gì cả!

Nói đến đây, giọng của Môn La bỗng nhiên thay đổi, bỗng nhiên nghiến răng nghiến lợi căm hận nói:

- Nhưng các trưởng bối trong gia tộc giúp ta như vậy lại là có điều kiện: Vì là Khí Linh của tổ khí, cần phải vì tổ khí mà tìm người kế thừa, mà người kế thừa này cần phải là hậu nhân mang huyết mạch của gia tộc Tư Đạt Đặc.

Nếu chỉ như thế cũng không có gì khó, ta cũng có thể nhận. Chỉ là đám lão bất tử kia, hạ hai cái cấm chế thật nặng lên tổ khí, đặt ra hai điều kiện thật là khắc nghiệt…..

…Trước tiên, hậu nhân trong gia tộc không phải ai cũng có khả năng, người đó cần phải có đủ độ đậm đặc của huyết mạch, đạt được điều này, là có thể cởi bỏ cấm chế thứ nhất. Kế đó là, người này phải có linh hồn mạnh hơn linh hồn của ta mới có thể đánh thức ta, vả lại phải là sau khi cấm chế thứ nhất mở ra một canh giờ, nếu không, sau một canh giờ cấm chế thứ nhất sẽ tự động phong bế trở lại.

Thanh âm trong đầu càng nói càng lớn tiếng, Dịch Vân đau đầu quá phải lấy hai tay bịt chặt lỗ tai, nhưng phát hiện là vô ích, vì thanh âm của Môn La trực tiếp xuất hiện trong đầu.

Tổ tiên đại nhân Môn La tức giận kêu lên:

- Bây giờ ngươi có biết là điều kiện này bất hợp lý đến mức nào chưa? Người có đủ độ đậm đặc huyết mạch thì linh hồn không nhất định đạt tới trình độ có thể đánh thức linh hồn của ta. Mà người có linh hồn cường đại thì độ đậm đặc của huyết mạch có thể không đủ! Mà bắt buộc phải thoả mãn hai điều kiện trên cùng một lúc, ta mới có thể thoát khỏi sự trói buộc của tổ khí! Thật là tức đám lão bất tử kia, nếu các ngươi không đặt ra điều kiện chết tiệt như vậy, ta làm sao lại bị nhốt lâu tới mấy ngàn năm, cho tới bây giờ mới có thể thoát ra!

Môn La câu nào cũng mắng lão bất tử, lão hoạt đầu, hắn cũng không chịu nghĩ lại, những trưởng bối mà hắn đang mắng đó, tất cả đều đã qua đời gần bảy ngàn năm, xương cốt đã hoá thành tro bụi.

Dịch Vân nghe Môn La gào thét trong đầu mình, chỉ vào chính mình hỏi với vẻ không tin:

- Ngài nói là độ đậm đặc huyết mạch và độ mạnh linh hồn của ta đồng thời đạt tiêu chuẩn hay sao?

Môn La lạnh lùng liếc Dịch Vân một cái, cười nhạo:

- Ngược lại! Trong hai tiêu chuẩn ngươi không đạt được một tiêu chuẩn nào cả!

- Sao lại như thế….?

Môn La tựa hồ đã bình tĩnh lại, hắn lạnh nhạt nói:

- Khi ta bị phong bế vào trong tổ khí, sau khi đã tu bổ hoàn hảo linh hồn, khi tỉnh lại đã qua mấy ngàn năm, lúc này ta mới suy nghĩ cẩn thận. Muốn hai điều kiện đồng thời đạt tiêu chuẩn là hoàn toàn không có khả năng!

Độ đậm đặc của huyết mạch theo mỗi đời truyền xuống chỉ có thể ngày càng loãng đi, cho nên muốn đạt điều kiện để cởi bỏ cấm chế thứ nhất, chỉ có thể hy vọng vào trên người của hậu nhân trong khoảng vài đời sau khi ta vừa bị phong bế, sau mười, hai mươi đời nữa, cơ hội khẳng định là giảm xuống rất nhiều!

Nghe đến đây, Dịch Vân cũng gật đầu, về những chuyện thông thường như vầy, hắn vẫn có thể hiểu được.

Chỉ nghe Môn La nói tiếp:

- Mà lúc ta ở trong tổ khí để tu bổ linh hồn, là tiến nhập hoàn toàn vào trạng thái ngủ mê, cho dù có hậu nhân giải khai được cấm chế thứ nhất, hắn cũng không có cách nào đánh thức ta được, như vậy khác nào không cởi bỏ được cấm chế thứ hai. Sau khi ta đã tu bổ linh hồn bình phục lại, đã là vài ngàn năm sau, khi đó hậu nhân không biết đã truyền được mấy chục đời rồi, tiểu từ ngươi nói, kế tiếp còn có khả năng hay sao?

Nỗi giận của Môn La lại tăng cao.

Dịch Vân thật sự không biết nói gì, hơn nữa hắn cũng muốn biết chân tướng sự việc, chì còn cách chăm chú lắng nghe.

Môn La lại nói tiếp, thanh âm đã lên cao vút:

- Về điều kiện thứ hai thì thật nực cười! Lúc mấy lão bất tử phong bế ta vào trong tổ khí, ta từng nghe bọn họ nói: Bọn họ sau khi đem chôn tổ khí dưới lò lửa truyền thừa của tổ tiên, cũng đã đặt ra quy tắc truyền thừa cho hậu nhân như lúc nãy ngươi đã nói, nghi thức tổ truyền, chờ huyết mạch của hậu nhân mà đánh thức ta.

Lúc ấy ta cũng không nghĩ tới, nghi thức tổ truyền tồn tại, là vì truyền thụ công pháp gia truyền cho hậu nhân mới có thể tiến hành. Tiểu tử, vậy ta hỏi ngươi, đối tượng được truyền thụ công pháp gia truyền là những ai?

Dịch Vân không cần suy nghĩ cũng có thể trả lời:

- Những người chưa học công pháp của gia tộc.

- Người như thế nào lại chưa học công pháp gia tộc?

Môn La hỏi tiếp.

- Trẻ con!

Dịch Vân vừa thốt ra đã hiểu ngay lập tức!

Truyện Chữ Hay