Ngồi xếp bằng tại chính giữa căn phòng, Dịch Vân nhanh chóng tiến vào trạng thái tâm thần thủ nhất, toàn tâm toàn ý điều khiển sự di chuyển của đấu khí và ma lực trong cơ thể mình.
Một trận chiến với Thanh Lôi đoàn hôm qua, cơ hồ giống như lúc hắn toàn thắng đến chung kết của ma đấu đại hội, vài cường giả có thực lực cao hơn hẳn hắn trong quân Ách Ba Đa đều bị hắn dùng chiến thuật lăn xả đánh bại từng người một, toàn bộ đều bị chém hạ. Sau khi trải qua chiến đấu kịch liệt, thân thể lại không có thương tổn quá lớn, khí hải trong kinh mạch đều hoàn hảo, ngay cả sự suy yếu do mất quá nhiều máu cũng được A Khắc Tây chữa khỏi. So với kết quả đạt được, hắn có thể coi như không tổn thất gì cả mà lại đạt được thành công vượt quá sự mong muốn, xem như là toàn thắng.
Lúc này Dịch Vân còn chưa ý thức được, ngay dưới địa bàn trên thánh địa của Quang Minh giáo đình, lấy một địch nhiều, lấy yếu chống mạnh, cả đại quân ba nghìn người – toàn bộ Thanh Lôi chế tài đoàn đều tử vong, nhưng hắn lại không chút tổn hao gì, chiến tích này nếu truyền ra ngoài, sẽ tạo nên một cơn cuồng phong bao phủ cả Khung Vũ thế giới, nhưng cũng sẽ gây nên sự ngờ vực của vô số người.
Tuy rằng thân thể không có vấn đề gì, nhưng trận chiến rồi cũng đã làm hao hết đấu khí cùng ma lực của hắn. Điểm này, Mễ Nặc liếc mắt một cái đã nhận ra, cho nên mới yêu cầu Dịch Vân chú ý nghỉ ngơi, Dịch Vân cũng tận dụng thời gian này để bổ sung lại sự hao tổn của tam hệ ma khí.
Thân không động, mắt không chuyển, hai tay Dịch Vân lăng không vũ động, kết ấn thành ma văn đồ án đầy trời, ngay sau đó, lấy hắn làm trung tâm, quanh thân chợt hiện lên ba đồ hình ma trận, đúng là ma trận lục tinh bình tế. Ma trận mà hắn đã từng gặp trong rừng rậm ở ngoài Kỳ Vũ thành.
Tam hệ ma trận hiện lên, che phủ lớp này đến lớp khác, hơn phân nửa khí tức ma khí khổng lồ đã bị ngăn ở trong ma trận, uy thế tỏa ra ngoài đột ngột suy giảm. Biến hóa này, làm cho Mễ Nặc vừa mới bố trí xong ma trận phòng thủ thất tinh, cùng với các giáo sư đều mờ mịt không rõ.
Đề Đạt đi tới bên người Mễ Nặc, lo lắng hỏi: "Viện trưởng, uy áp của ma khí phát ra trong phòng đột nhiên biến mất, điều này quả không bình thường, liệu có phải do hài tử Dịch Vân này tu luyện xảy ra sự cố không?"
Con mắt Mễ Nặc như có hỏa nhãn kim tinh nhìn chăm chú vào cửa phòng, thận trọng nói: "Trạng thái tu luyện trước mắt của hắn không có vấn đề, kỳ thật nguyên nhân thuyên giảm đột ngột chính là hắn tự tay bố trí ra ma pháp trận lục tinh bình tế, liên tục ba cái ma trận như thế, thì ra hắn cũng lo lắng cường giả bên ngoài biết được. Sự thận trọng đúng là hiếm thấy!" Nguồn tại ện FULL
Phó viện trưởng Đề Đạt nghe vậy vô cùng hoảng sợ, cả kinh nói: "Liên tục ba cái ma trận lục tinh? Hắn hiện giờ mới đạt giai vị lục tinh, sao có thể dùng diệu tâm ma niệm, thuấn phát ra ma pháp trận?"
Trầm mặc một hồi, Mễ Nặc thản nhiên nói: "Tam hệ ma khi đồng tu, ngay cả quái sự quá mức như xem nhẹ sự hơn kém giữa các giai trong cùng một tinh vị còn xảy ra, thì còn chuyện gì mà hắn không làm được? Tóm lại, hắn không đánh giá theo lẽ thường được, bất cứ chuyện gì đều có thể phát sinh trên người hắn!"
Nói tới chỗ này, Mễ Nặc ngồi xuống chiếc ghế dài trong hành lang, mỉm cười nói tiếp: "Tóm lại, chuyện của hắn không cần lo lắng nữa, kêu tất cả đệ tử còn đang ở ngoài về phòng đi, và nhắc nhở bọn chúng không nên để cho bên ngoài biết chuyện này, mà ma trận bảo hộ vẫn phải tiếp tục duy trì, đừng cho bất luận kẻ nào quấy rầy hắn."
"Diệu tâm ma niệm" đúng là cách thức thi triển cao giai ma pháp, không cần khoa tay múa chân mà chỉ dựa vào sự điều khiển ma lực, ấn kết mà trong nháy mắt hoàn thành ma pháp trận.
Theo lẽ thường, chỉ có cường giả đạt tới thực lực tám tinh mới có thể thi triển, hơn nữa, có thể dùng ma tâm thuấn phát trong nháy mắt, từ hư vô bố trí ra một ma pháp trận nhưng chỉ giới hạn ở ma trận thấp hơn mình một sao, cho dù là Mễ Nặc hiện nay đã đạt tới thực lực cửu tinh đỉnh phong, thì cũng chỉ có thể thi triển phương pháp tâm ma đối với ma trận dưới cửu tinh một chút.
Định luật trong ma pháp này hầu như tất cả các cường giả đều hiểu, cho nên mới cảm thấy kinh ngạc không giải thích được đối với việc Dịch Vân có thể trong nháy mắt hoàn thành được ba ma trận lục tinh.
Ma trận bình phong đã hoàn thành, hai tay Dịch Vân vừa lật, lòng bàn tay đồng thời xuất hiện hai khối tinh thể lớn nhỏ màu hồng lam, đó chính là dị bảo thủy hỏa phách thạch, cầm trên tay, khí tức đặc trưng của nguyên tố phách quặng đều bị ngăn lại trong ba vòng che chắn của ma trận, ngay cả đám người Mễ Nặc bên ngoài cũng không phát hiện chút nào, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để Dịch Vân thi triển ma trận.
Không phải không tin được Mễ Nặc, mà do lúc trước Tạp Lỗ Tư cùng A Khắc Tây có nói qua, chuyện này càng ít người biết càng tốt, hắn cũng khó có thể hứng chịu được hậu quả của việc thông tin này bị lộ ra ngoài, không nói tới sự tranh đoạt của các người khác, chỉ riêng Quang Minh giáo đình hùng mạnh cũng không phải là thứ mà hắn có thể đối phó.
Tu luyện bên trong phòng Mễ Nặc, hắn biết sư phụ Mễ Nặc sẽ không để cho bất kì ai tới quấy rầy, đây là sự thấu hiểu lẫn nhau của hai thầy trò có được qua mấy năm chung sống ở Thiên Phong học viện.
Ngày mai là đại điển phong tước, tối nay còn có vương tộc dạ yến, lúc trước rời khỏi Kỳ Võ thành, hắn còn phải tìm một người, làm một chuyện, thời gian của hắn không có nhiều, có thủy hỏa phách quặng hỗ trợ, là lựa chọn tốt nhất cho việc hồi phục đấu khí và ma lực hầu như cạn kiệt của hắn.
Nghĩ đến đây, Dịch Vân đứng thẳng dậy, bài trừ tất cả tạp niệm trong óc, tam hệ ma khí đồng thời vận chuyển, đưa nguyên tố năng lượng tinh thuần từ hai khỏa thủy hỏa phách quặng vào trong khí hải ở kinh mạch, chỉ để lại một tia cảm giác sự biến hóa của ngoại giới, toàn tâm toàn ý tấn nhập vào trong thế giới ngưng thần hóa luyện.
Lấy giai vị của hắn, trong nháy mắt hoàn thành ba tầng ma pháp trận đã hoàn toàn phá vỡ các quy luật trước đây, về đủ loại hạn chế của "Diệu tâm ma niệm" thì Dịch Vân hoàn toàn không hề biết tới, cả nghe cũng chưa từng nghe qua, đây là kỹ năng đặc thù của cường giả từ bát tinh trở lên nên đương nhiên cần phải biết các kiến thức cao cấp về ma pháp mới hiểu được, Mễ Nặc vẫn chưa dạy cho hắn.
Không biết các sự hạn chế, tâm không hề lo lắng, vô tình lại trùng với tâm thái cần có khi thực hiện.
Hai ngày qua, Dịch Vân mấy lần trực tiếp quan sát A Khắc Tây thi triển ma trận, thuận lợi đem kịch độc Lệ Hồn Tà Nhưỡng trên người Hán Khắc hóa giải, lại nhìn thấy rõ thủ pháp huyền diệu của hắn, kết xuất hơn mười cái ma văn ấn ký rối rắm, thi triển ra phá vỡ không gian, thực hiện ma pháp truyền tống trận.
Rồi đến cuối cùng, phát động "Thiên La địa mạc trận" có cấp bậc tương đương với bán thần trận, hoàn toàn che phủ nơi cư trú của Thanh Lôi đoàn, mặc cho tiếng chém giết bên trong run trời, cường giả bên ngoài vô số nhưng cũng không có ai có biện pháp biết được bên trong đang phát sinh thảm kịch giết chóc.
Những thứ này đều là ma pháp trận có cấp bậc cao nhất – tinh vực, hơn nữa lại do chính siêu cấp cường giả trong lĩnh vực ma pháp A Khắc Tây thi triển, Dịch Vân tuy được nhìn qua một lần, nhưng thực lực hai bên quá chênh lệch, hắn hoàn toàn không thể hiểu được điều huyền diệu bên trong, nhưng cũng dần cảm nhận được.
Ma lực của A Khắc Tây thay đổi ra sao, ấn kết trong ma trận, biến hóa lúc ma trận hình thành, không gian rung động, ma lực hiện lên trên bầu trời, năng lượng biến hóa xung quanh,…. Vân …vân, trăm thứ dị tượng, Dịch Vân đều ghi nhớ rõ trong đầu.
Hắn không cách nào hiểu hết được, chẳng qua toàn tâm toàn ý mà làm, không nhìn tới nguyên lý chỉ chú ý quá trình, trong lòng không hề có sự e ngại, chính tâm tình vô vị vô cầu này, đã làm cho hắn nhìn thấu hết sự phức tạp của ma pháp. Tất cả chỉ là hư không, đến tận cùng bổn nguyên của ma lực, đó chính là hình dạng ban đầu của nó.
Tâm nhẹ như nước chảy, thần minh mẫn như mặt hồ, nhất cử nhất động của A Khắc Tây không ngừng lặp lại trong đầu Dịch Vân, bằng vào tâm tình vô vị vô cầu, một hơi vượt qua tất cả hạn chế về tinh vực, công phá tầng tầng trở ngại khó khăn, trong nháy mắt hoàn thành ba ma pháp trận lục tinh.
Kết quả thuận lợi ngoài ý muốn, khiến Dịch Vân có thêm nhận thức mới sâu sắc hơn về bản chất ma pháp!