Tả Tình Duyệt mở mắt, nhìn đồng hồ, đã qua thời gian bình thường phải thức dậy đã lâu, nghĩ tới bữa sáng mà ngày nào bản thân cũng chuẩn bị cho các con “Ôi trời!” cô sao có thể ngủ say như vậy. Đây là việc trước đây chưa từng xảy ra, không ngờ đêm qua cô lại ngủ một giấc an ổn như thế. Cô tức tốc xuống giường, mau chóng dọn giường. Lúc cô đi ra bữa sáng đã làm xong, người đang ngồi ngay ngắn trên bàn chuẩn bị ăn. Cô ngẩn người!
“Cái này…. là anh nấu?” Duyệt Duyệt nhìn trên bàn món ăn phong phú, món ăn Trung Quốc hay đồ Tây đếu có, thậm chí so với cô làm còn bày biện đẹp hơn vài phần. Nhìn ánh mắt cũng đang nhìn cô của Cố Thịnh, cô không ngờ tới anh cũng có tài làm bếp. Trong trí nhớ của cô, anh rất cao sang, đừng nói xuống bếp ngay cả liếc mắt vào bếp một cái, anh cũng đều cảm thấy lãng phí thời gian. Nhưng trong căn nhà này, ngoài anh ra thì có ai nữa đâu, cô không cho rằng bữa sáng hôm nay do hai con chuẩn bị.
“Duyệt Duyệt, mau lại đây, có món cháo em thích ăn nè!” anh tiến đến kéo cô đang ngơ ngẩn ngồi xuống ghế, đối với việc cô kinh ngạc khi anh nấu bữa sáng, trong lòng anh có chút xấu hổ.
“Đây là….” Cô vẫn chưa tỉnh ra.
“Đây là do Daddy……” Cảnh Hạo uống ngụm sữa tươi, ngẩng mắt lên liếc Cố Thịnh một cái, khóe miệng nhếch lên hài hước nói “Gọi người mang tới!”
“Gọi đồ ăn ngoài?” Duyệt Duyệt chau mày, nhìn Cố Thịnh càng thêm nghi ngờ.
“Daddy kêu nhà hàng sao đích thân làm.” ánh mắt Cảnh Hạo lóe lên tia thú vị như muốn xem kịch vui trước mắt. Cậu cứ nghĩ cha đi vào bếp bình thản như vậy, tay nghề nấu nướng sẽ không tệ. Cậu đang định thưởng thức mùi vị được cha nấu cho ăn, nhưng lúc nghe thấy những âm thanh kì quái lộn xộn phát ra từ bếp, cậu tức tốc chạy đi kiểm tra thành quả, nhìn vào trong bếp mới biết, bản thân mình hy vọng quá cao vào cha rồi, xem ra không phải cha cái gì cũng biết!
Ít ra việc bếp núc, cậu và cha giống nhau cần phải học hỏi!
“Duyệt Duyệt hôm nay ăn tạm đồ ăn này đi, sau này anh nhất định sẽ học nấu nướng.” Cố Thịnh thấy con trai không hề nể mặt mà cảm thấy nản lòng, nhưng anh cũng quen rồi, trong lòng con trai luôn có ý thức che chở cho mẹ. Đứa con này đang nghĩ gì anh lại không biết sao? Chỉ có điều anh không vạch trần cậu nhóc thôi, với lại con trai với anh có cùng suy nghĩ, sẽ không để Duyệt Duyệt chịu ủy khuất!
“Ặc…” Duyệt Duyệt suýt bị ngụm sữa tươi đang ngậm làm sặc, không thể tưởng tượng nổi, anh vừa nói gì cơ? Đi học nấu ăn? Cô không nghe nhầm chứ? Hay là anh nói nhầm?
Đúng lúc đang giật mình kinh ngạc, bàn tay cô bị đôi tay to lớn của anh bao bọc, cô định rút tay về, nhưng trước mặt các con, cô lại để yên. Anh dù sao cũng là Daddy của bọn chúng, trước mặt các con, cô không thể để anh mất mặt!
“Về sau hãy để anh chăm sóc em và các con, được không?” ánh mắt thâm tình nồng nàn nhìn cô. Cô như chết chìm trong ánh mắt dịu dàng tha thiết đó. Trong đầu lại hiện lên những hình ảnh khác khiến cho cô đau đớn nhức nhối.
Năm năm trước, lúc anh cầu hôn cô, cũng nói tương tự như thế: Sau này anh nhất định sẽ chăm sóc em, yêu thương em!
Lúc đó cô vui sướng tột cùng, nhưng sự chăm sóc đó biến thành sự tổn thương, tình yêu thương anh cho cô trong đêm tân hôn đã sụp đổ. Toàn bộ đều trở thành nhục nhã và tra tấn!
Giờ đây, anh lại nói những lời thề thốt tương tự, lần này cô có nên tin anh không?