Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

quyển 1 chương 167: một cuộc đối đầu dai dẳng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Đừng làm vậy!" Cố Thịnh từ phía sau kéo Tả Tình Duyệt vào trong lòng, trong mắt hốt hoảng, anh thật sợ hãi, sợ cảm giác đó của anh trở thành sự thật!

Đột nhiên bị ôm từ phía sau khiến Tả Tình Duyệt giật mình, cảm nhận được lồng ngực vững chắc của người đàn ông từ phia sau, cô đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, hơi thở của anh phả vào cổ của cô, cảm giác tê dại khiến cơ thể run rẩy, bọn họ đều quen thuộc với cơ thể của đối phương, nhưng lòng cô lại rung động.

Anh chỉ cần mỉm cười, cũng khiến cô bại trận.

Cô phát hiện mình sai rồi, cô cho là trong lòng chống cự anh, cô thật sự có thể buông bỏ anh, ai ngờ cô sai rồi, ngay cả thân thể của cô cũng bắt đầu không theo sự điều khiển của lí trí nữa!

Cố Thịnh, người đàn ông này rốt cuộc đã ếm lên cô thứ bùa gì chứ?

Tả Tình Duyệt trầm mặc khiến Cố Thịnh không vui, ôm cô càng chặt hơn như muốn cô hòa tan vào cơ thể anh, trong bóng tối, ánh mắt anh hiện ra tia sáng “Cô vĩnh viễn là của tôi! Vĩnh viễn!"

Trong lòng khổ sở, Tả Tình Duyệt ngước nhìn trăng sáng, cô vĩnh viễn là của anh sao? Nhưng anh lại vĩnh viễn không thuộc về cô!

"Em muốn ngủ!" Tả Tình Duyệt thản nhiên nói, nhẹ thoát khỏi hai cánh tay của anh, hờ hững đi vào phòng, nằm xuống quay lưng về phía Cố Thịnh.

Lông mày Cố Thịnh nhíu chặt, căn phòng yên tĩnh làm lòng anh có chút hốt hoảng, cho dù lạnh lùng như anh, vô tình như anh, giờ phút này cũng chỉ là một người đàn ông giống như bao người đàn ông khác!

"Tiểu Ngữ. . . . . Muốn đính hôn!" Cố Thịnh đột nhiên nói, vén chăn lên, nằm bên cạnh cô, trong không khí truyền đến mùi thơm trên người cô, nghĩ đến vừa rồi hai người triền miên, anh không khỏi nhộn nhạo, anh điên cuồng say mê cơ thể của cô, không cách nào kiềm chế.

Tả Tình Duyệt giật mình, nhớ tới cô gái rất ít gặp mặt và vô cùng trong sáng ấy, cô bé ấy vẫn còn rất nhỏ, sẽ đính hôn sao?

Cô gái như vậy, nên ở trong vòng tay che chở của mọi người, Cố Thịnh thương Cố Tâm Ngữ như vậy, nói vậy người cùng Tiểu Ngữ đính hôn phải là người được Cố Thịnh hết sức tin tưởng!

Cô rất ngưỡng mộ Tiểu Ngữ, có một người chồng luôn thương yêu, che chở mình, là hết sức quan trọng, điều này, cô là người hiểu rõ nhất và cũng có những trải nghiệm đau đớn.

"Cô có muốn biết người cùng Tiểu Ngữ đính hôn là ai không?" Cố Thịnh đưa tay ôm cô vào lòng, bàn tay không an phận bắt đầu di chuyển trên người cô, không khí trong phòng nóng dần.

"Là ai?" Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, động tác của anh làm cô sợ hãi, anh không phải lại muốn. . . . .

"Cô sẽ sớm gặp mặt người ấy thôi! Ngày kia là tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ, cô có thể nhìn thấy anh ta rồi." Lời Cố Thịnh thâm thúy, anh phải nói Cận Hạo Nhiên cao thượng sao? Vì để cho anh buông tha Duyệt Duyệt, cam nguyện dùng hôn nhân của mình để trao đổi!

Chỉ là, Cố Thịnh anh chưa bao giờ biến mình thành kẻ thua cuộc!

Cơ thể Tả Tình Duyệt đột nhiên cứng đờ, anh muốn để cho cô tham gia tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ? Bọn họ lại đi diễn kịch sao?

Không biết vì sao, trong lòng cô cực kỳ ghét chuyện này.

"Trong người em không khỏe, em không muốn đi, anh bảo chị họ thay mặt đi đi!"

Tả Tình Duyệt không biết mình lấy đâu ra dũng khí để nói câu này, nhưng cô cảm thấy trong lòng đau nhói, không lâu nữa, cuộc hôn nhân này sẽ không còn nữa, không phải sao?

Nghĩ đến Tôn Tuệ San cũng giống mình đang mang thai, Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên khổ sở, không muốn suy nghĩ những chuyện khiến cô đau đớn nữa.

Cô không muốn đi?

Đôi mắt sắc bén của Cố Thịnh bỗng chốc đen tối, đáng lý ra cô nên cùng anh tham dự bữa tiệc này, cô có ý gì đây?

Ngày đó cô chủ động yêu cầu ly hôn, lại một lần nữa hiện lên trong đầu anh, tay đang ở trước ngực chợt dùng lực với Tả Tình Duyệt, liền nghe được tiếng kêu đau của cô.

Người đàn bà đáng chết! Cô ta muốn ly hôn, nên không thích đi cùng anh sao?

"Đừng quên, cô là vợ của Cố Thịnh tôi đây!" Gọng nói trở nên lạnh như băng, cô không đi, anh lại càng làm cho cô phải đi, anh không cho phép cô từ từ xa cách anh! Anh muốn toàn thế giới biết, cô Tả Tình Duyệt vẫn là người phụ nữ của Cố Thịnh, hơn nữa vĩnh viễn là người phụ nữ của anh!

"Em thật sự là không thoải mái!" Tả Tình Duyệt cảm nhận bàn tay trước ngực đang không ngừng gia tăng lực, trong lòng bỗng trở nên quật cường, quả nhiên là bởi vì cô ở trên danh nghĩa vẫn là vợ của anh, anh mới muốn cho cô tham gia! Anh đường đường là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, chẳng phải hai người vẫn luôn diễn kịch là đôi vợ chồng hạnh phúc sao?

Nhưng hiện tại cô ghét diễn kịch, cô muốn đối mặt thực tế, càng diễn thì cô lại càng bị lạc giữa hư hư thực thực mà không tự kiềm chế nổi bản thân!

"Không thoải mái? Cô có chỗ nào không thoải mái?" Trong mắt Cố Thịnh lửa giận bùng cháy, bàn tay di chuyển trên người cô, dần dần đi xuống, cởi quần lót của cô, “là nơi này? Hay nơi này?"

"A. . . . . Cố Thịnh. . . . . Không. . . . . Đừng!" Tả Tình Duyệt bắt lấy tay anh, anh vừa rồi đã muốn cô, cô vẫn còn nhớ được cảm giác bị anh chế nhạo đó.

“Cô chẳng phải cũng muốn còn gì!" Cố Thịnh không chút nào để ý sự cự tuyệt của cô.

Tả Tình Duyệt ơi Tả Tình Duyệt! Nhìn bề ngoài giống một người vợ nhu nhược, yếu mềm, không biết cô lấy sự kiên cường, mạnh mẽ từ đâu mà có thể phá hủy một người đàn ông kiên nghị như anh!

Ánh đèn yếu ớt, Cố Thịnh gương mặt nghiêm trọng vào cơ thể của cô, tùy ý ra vào, cuồng loạn chiếm giữ. Tả Tình Duyệt không dám chống cự, cô biết, mình trốn không thoát! Cô chỉ có thể yên lặng chấp nhận, mới khiến đứa con trong bụng cô được an toàn!

Mồ hôi chảy xuống trên người cô, người đàn ông phía trên mỗi một lần ra vào đều muốn chạm tới linh hồn của cô, gương mặt Tả Tình Duyệt hồng nhuận. Nhưng vẫn kiên quyết cắn chặt môi, không để một lời nào thoát ra ngoài.

Nhưng, Cố Thịnh không để cho cô được như ý, trong chuyện vợ chồng, Cố Thịnh so với Tả Tình Duyệt có kinh nghiệm hơn nhiều, anh quen thuộc từng nơi mẫn cảm của Tả Tình Duyệt. Anh biết phải làm gì để cô giơ tay đầu hàng.

Anh muốn cho cô trầm luân, anh nghĩ, nếu Duyệt Duyệt có thể trầm mê với cơ thể của mình, cũng là một điều tốt. Anh muốn cơ thể của cô không thể rời bỏ anh! Như vậy, cô cả đời sẽ bên cạnh anh, anh cảm thấy thật châm chọc, từ lúc nào Cố Thịnh cần dùng cơ thể của bản thân để níu giữ một người đàn bà.

Đây là một cuộc đối đầu, ai thua ai thắng, không thể biết trước. . . . .

Truyện Chữ Hay