Sau một màn chào hỏi thì Tô Thước thật sự đã bị hai tên kia chọc cho tức điên cả lên, nhưng cũng may là vẫn có Châu Nam Hạo nên buổi "nhậu" nhiệt huyết này chỉ kéo dài khoảng một giờ đồng hồ.
Khi Tô Thước quay về trụ sở thì anh liền thở phào nhẹ nhõm một tiếng, hiển nhiên thì với thái độ đó của anh cũng đã làm cho Đàn Tâm và Chung Tín phải kinh ngạc một chút, có lẽ từ trước đến giờ họ chưa từng nhìn thấy anh có thái độ này, cái thái độ bất lực kia đúng là buồn cười muốn chết nhưng bắt buộc họ phải nhịn xuống.
Khoảng gần tám giờ thì Tô Nhiễm cũng đã đến với chiếc bụng to vượt mặt, lần này cô ấy đến đây là vì công việc của bang Mật Thước, dù rằng trước đó cô ấy đã giao lại cho Đàn Tâm rồi nhưng với một cô gái chưa thạo việc như Lucius thì vẫn còn rất nhiều chuyện không xử lý được nên đành phải nhờ Tô Nhiễm vậy.
- Lão đại, anh thật sự là vô lương tâm đấy, ai đời lại bắt một thai phụ đến đây vì anh thế hả?
- Vậy thì cô về đi, lương tháng này cũng đừng nghĩ đến nữa.
- Ể? Không được? Anh còn lương tâm hay không vậy hả, tại sao lại ăn hiếp một thai phụ như tôi chứ? Đúng là tên vô lương tâm, tôi sẽ nói lại với Tiểu Á Á!
Nhưng rồi Tô Thước chỉ nhìn Tô Nhiễm với gương mặt kiểu "Cô nghĩ tôi có sợ không?", với cái dáng vẻ chết tiệt đó thì Tô Nhiễm và những người xung quanh thật sự đã bị anh làm cho tức chết đi được.
Bước đầu tiên của cuộc họp thì Tô Thước đã để cho mọi người đề xuất ý kiến với việc của Kim Ưng bang và Triệu Thu Ánh, nhưng rất nhiều người đã đưa ra ý kiến nhưng vẫn không thể giải quyết triệt để vấn đề này được.
Tiếp theo thì Tô Nhiễm cũng nhìn sang Đàn Tâm và Chung Tín, dáng vẻ của họ thì hình như không được tự nhiên lắm, nhất chính là gương mặt của Chung Tín, không biết giữa hai người họ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì nữa, trong khi sắc mặt của Chung Tín thì có chút ngượng ngùng, còn gương mặt của Đàn Tâm lại phấn khích, nụ cười trên môi của cô ấy cũng rất kì lạ...
- Tô Nhiễm, cô có ý kiến gì không?
Lúc này thì Tô Nhiễm mới vỗ tay một cái, Đàn Tâm hiểu ý liền ngay lập tức cho trình chiếu một bức ảnh trên màn hình lớn, đương nhiên khi Tô Thước nhìn vào bức ảnh đó thì cũng có chút khó hiểu, anh còn đưa ánh mắt không hiểu nhìn Tô Nhiễm nữa.
- Bàng Linh?
- Đúng rồi, lần trước tôi cũng có vài lần đối đầu với cô gái này, thật sự rất có thiên phú về lĩnh vực bảo mật và an ninh mạng, nhưng mà chắc hẳn là không được theo học trường lớp chuyên nghiệp, nên vẫn còn sai sót nhỏ, không soi mói thì sẽ khó nhìn thấy lỗ hỏng lắm.
Vốn dĩ từ trước đến giờ ngoài Đàn Tâm ra thì Tô Nhiễm rất ít khi khen ai đó, nhưng lần này cô ấy lại khen ngợi Bàng Linh nhiều như vậy thì chắc hẳn là cô gái này không phải tầm thường.
Nhưng nếu một người có thiên phú như vậy, còn là bạn thân của Châu Tiểu Á, luôn ở bên cạnh của Châu gia mà họ lại không chút nào để tâm sao?
Hiển nhiên đối với Tô Nhiễm thì cô ấy không phải là dạng người nói mà không có bằng chứng, cô ấy liền nhanh chóng cho Đàn Tâm đưa tài liệu mà cô ấy đã thu thập được cho Tô Thước.
Đầu tiên để nói đến Bàng Linh thì cô ấy là một tay ngang, hoàn toàn không hề được học qua một trường lớp chính quy nào cả, từ những năm còn ngồi trên ghế nhà trường thì cô ấy đã bộc lộ năng khiếu về máy tính và các bản lập trình, trong khi những người bạn đồng trang lứa vẫn còn mải mê ăn chơi và ngủ ngon thì Bàng Linh đã bắt tay vào việc viết các mã code, các bản lập trình phức tạp.
Nhưng vì gia đình nhà họ Bàng nhiều năm vẫn chỉ là gia tộc có truyền thống kinh doanh và họ là những nhà kinh doanh tài ba, nên Bàng Linh cũng chấp nhận và bắt đầu học theo ý của cha mẹ, và đó chính là ngành quản trị kinh doanh.
Đến năm mười bảy tuổi thì cô ấy đã có một cuộc chạm trán với hacker số một thế giới, tên là Monster – và đó chính là Hứa Vãn Tùng, còn trong công cuộc truy lùng đó thì Bàng Linh dùng một nick name tên là Glaceon, vì vậy nên chẳng ai biết được cô ấy là tiểu thư của Bàng gia, mãi sau này thì nhờ có Tô Nhiễm nên bang Mật Thước mới tìm ra được hết danh tính của người hacker có biệt danh là Glaceon này lại chính là tiểu thư của Bàng gia danh giá, nhưng điều làm cho Tô Nhiễm bất ngờ lại chính là vì việc Bàng Linh là tay ngang nhưng lại có thể chặn đầu được con át chủ bài Monster của bang Mật Thước.
Nếu năm đó không nhờ Tô Nhiễm thì chắc hẳn cái danh hacker Monster đã bay mất khỏi bảng xếp hạng của thế giới ngầm.
- Vậy cô muốn làm gì với cô ấy?
- Đương nhiên là dựa vào mối quan hệ của cô ấy và Châu gia, nếu chúng ta lôi kéo được Bàng Linh gia nhập vào bang Mật Thước thì sẽ giúp ích cho bang rất nhiều, nhất là khi việc Hứa Vãn Tùng sắp tới sẽ rời khỏi Giang Thành để đến Na Uy.
Tô Thước lúc này cũng gật đầu, xem ra thì việc tìm đến Bàng Linh cũng phải nhanh lên, nhưng mà...!Dùng cách nào để đưa cô ấy đến bang Mật Thước đây? Chẳng lẽ lại nhờ vả đến sự giúp đỡ của Châu Tiểu Á nhỉ? Nhưng liệu cô có nghĩ rằng anh đang cố ý tiếp cận Bàng Linh với mục đích xấu hay không? Liệu rằng cô có suy nghĩ linh tinh về chuyện này không? Anh phải nói gì đây?
Hiển nhiên thì thái độ của Tô Thước cũng đã làm cho Tô Nhiễm phải chú ý, nhưng cô ấy chỉ lắc đầu mà thôi, xem ra thì người đàn ông này đang bận tâm với cô vợ nhỏ ở nhà, quả nhiên là con quỷ tình yêu không chừa một ai mà!