Cách Tán Vợ Của Diệp Thiếu

chương 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Theo nguồn tin mới nhất, ở khúc giao giữa đường Tề Hải và đường Minh Chính phát sinh tai nạn xe, người cầm lái là Diệp Mỗ Niên mới chỉ mười bảy tuổi, không bằng lái, tốc độ xe quá nhanh, cán vào người đi đường họ Dương, bước đầu chẩn đoán bị gãy xương.

Đài tin tức địa phương thành phố Tam Tinh vừa phát tin này, từng tiếng rõ ràng của cô phát thanh viên truyền tới tai mỗi một công dân thành phố.

Màn đêm buông xuống, video về tai nạn xe trên đường Tề Hải đã lan truyền rộng rãi khắp weibo wechat trong thành phố.

Trong xã hội hiện đại, nếu chỉ là tai nạn xe thế này thì đến tư cách lên tin tức cũng không có, chuyện hot như vậy, là vì cái xe trong này là kiểu mới nhất do Bugatti và Hermes hợp tác phát triển, loại xe sang số lượng hạn chế như vậy ở thành phố Tam Tinh cũng chỉ có một chiếc.

Diệp gia có một chiếc, Diệp gia ở thành phố Tam Tinh là gia tộc hắc bạch đều ăn, Diệp lão tằng hắng một cái là các gia tộc trên chính trường nước C đều run rẩy, họ Diệp trong tai nạn xe lần này chính là người Diệp gia sủng ái nhất đời thứ tư Diệp Bộ Hàng.

Mà người đi đường Dương mỗ kia cũng không phải ăn chay, phải nói người ăn chay ban đầu là một cô nhi mới tròn mười tám tuổi của cô nhi viên, nhưng lần này tai nạn xe lại mất máu quá nhiều, đi bệnh viện phát viện máu trên người rất kì lạ, làm xét nghiệm mới phát hiện hóa ra lại là thiên kim tiểu thư bị bắt cóc mất tích từ nhỏ của Tô gia, đại xí nghiệp giàu nhất thành phố Tam Tinh nước C.

Họa phúc song hành, dù họ Dương xảy ra tai nạn xe, nhưng lại tìm về thân phận thiên kim đại tiểu của mình.

Weibo wechat đều đã bàn luận sôi nổi về chuyện này.

Diệp Bộ Hàng lái xe quá nhanh, không tuân thủ vạch kẻ đường cho người đi bộ nên chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng toàn bộ giao thông nước C đều do Diệp gia định đoạt, cảnh sát giao thông cũng khó khăn, dựa theo luật pháp hiện hành thì Diệp gia tiểu công tử sẽ phải ăn cơm tù.

Nếu chỉ là đụng cô nhi họ Dương thì chỉ bồi thường chút tiền là xong việc, nhưng hết lần này đến lần khác người ta lại là thiên kim Tô gia, Tô gia gia chủ biết những năm này đã bạc đãi cháu gái nên gây áp lực cho cục trưởng, bắt lần này nhất định phải cho thiên kim Tô gia đã mất tích một công đạo.

Trong lúc nhất thời, cả ê kíp lãnh đạo thành phố Tam Tinh rối rít từ chức, cả hai phía là ai cũng không đắc tội nổi, chẳng bằng đem hết cục diện rối rắm này ném lại cho người khác.

--- --- ---

Mùi thuốc khử trùng nồng nặc khiến người ngửi muốn nôn mửa, đây chính là nguyên nhân khiến Dương Từ không muốn đến bệnh viện nhất.

Sinh nhật mười tám tuổi của cô vừa mới qua, vốn tưởng có thể tham gia chung kết ""Vua tài năng quốc gia"", có một sân khấu biểu diễn tài múa khổ luyện nhiều năm.

Vậy mà không ngờ ngay lúc cô thành thành thật thật qua đường lại nhảy ra một chiếc xe, cơn đau từ chân ập đến, sân khấu biến mất, ước mơ khiêu vũ thoáng cái thành bọt biển, yếu ớt vừa đụng đã tan.

Dung mạo Dương Từ thuộc loại ôn uyển thanh tú, tĩnh lặng trong trắng, chẳng qua tính tình cô tuyệt không như bề ngoài, độc lưỡi và nóng nảy chính là nhãn hiệu mấy người bạn trong cô nhi viện đặt cho.

Dương Tư cầm hộp cơm mở cửa bước vào, phà hơi nóng xoa tay, nói: ""Xem ra trời đông giá rét lại tới rồi, chết lạnh mất, chị Từ, lần này chị thật là nhận họa đắc phúc, lại thành thiên kim tiểu thư của Tô gia.""

""Vòng bán kết hôm nay thế nào? Em và Côn Tẫn có vào được chung kết không?"" Dương Từ hỏi, Dương Tư này và Côn Tẫn là bạn chơi từ nhỏ với cô, khả năng hát không tệ, tiếng hát lại êm tai, chỉ thiếu sự hướng dẫn bài bản và một cơ hội thể hiện, mà cuộc thi lần này chính là cơ hội của họ.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Dương Tư lộ vẻ khinh thường: ""Dĩ nhiên, em đây chính là phải làm nhân vật cấp thiên hậu. Chẳng qua... ""

""Nói đi." Nhìn Dương Tư muốn nói lại thôi, Dương Từ dứt khoát.

Dương Tư rầu rĩ: ""Cái đó, người Diệp gia tới tìm tới, chị biết Bộ trưởng Bộ tuyên truyền là người của Diệp gia, nếu chị chịu bỏ qua cho Diệp Bộ Hàng, vậy con đường sau này của em và Côn Tẫn sẽ một mảnh tươi sáng.""

""Dương Tư, vậy chị thì sao? Cái chân này của chị có thể vĩnh viễn không đứng lên được, mà dù đứng được cũng không thể khiêu vũ được."" Giọng Dương Từ mang tức giận.

Tay Dương Tư run lên một cái, hoa lê đẫm mưa quỳ xuống đất: ""chị Từ, sinh hoạt kế tiếp của chị sẽ không buồn không lo, nhưng còn em và Côn Tẫn, từ nhỏ bọn em nhận mội đau khổ lớn lên, vất vả chịu đựng qua mười tám tuổi để có thể đi làm kiếm tiền, không cần ở lại cô nhi viện chịu khổ, nhưng nếu đắc tội Diệp gia, đến lúc đó bọn em chắc chắn chỉ có thể ẩn mình trong tuyết, Tô gia dù có tiền, có tốt hơn nữa cũng kém hơn Diệp gia quyền thế ngút trời thôi!""

Dương Từ kiên quyết nói: ""Chị đã đăng đoạn video bị đụng xe lên internet, tên họ Diệp kia sẽ không chạy thoát chế tài luật phát, ở vạch qua đường cho người đi bộ mà chạy một trăm mã lực, dân mạng mỗi người một ngụm nước miếng cũng có thể dìm chết cậu ta.""

""Chị quên cậu ấy là vị thành niên sao? Người chưa thành niên vẫn được pháp luật bảo vệ.""

""Cách tuổi trưởng thành cũng không có bao nhiêu ngày, sau trưởng thành thì phạm chuyện thế này sẽ phải chịu án từ ba năm đến dưới bảy năm."" Dương Từ nhìn cái chân bó thạch cao của mình, mơ ước cố gắng mười tám năm của cô cứ vậy tan vỡ, tên họ Diệp nọ không khác nào giết ước mơ của cô.

Dương Tư vẫn khóc lóc khẩn cầu: ""Chị Từ, ba đến bảy năm là phá hủy cả thanh xuân, trừng phạt này hơi quá rồi, coi như vì em và Côn Tẫn, xin chị bỏ qua cho cậu ấy đi.""

Tô gia lão thái quân Tô Cẩn được người giúp việc đỡ vào, nhìn Dương Từ trên giường, nói: ""Đứa bé, những năm này con chịu khổ rồi, sau này con chính là thiên kim Tô gia chúng ta.""

""Cũng không chịu bao nhiêu khổ. Dương Tư, em đứng lên đi, đừng để người ngoài chê cười."" Dương Từ rất bài xích những kẻ có tiền này, ít nhất là rất không thích những kẻ có tiền vẫn hay tới cô nhi viện kia.

Dương Tư khóc nói với Tô Cẩn: ""Bà nội chị Từ, cháu và chị Từ cùng nhau lớn lên từ nhỏ trong cô nhi viện, chúng cháu trải qua cuộc sống gian khổ người bình thường khó có thể tưởng tượng, cháu chỉ thích ca hát, bây giờ cũng vào được vòng chung kết cuộc thi ""Vua tài năng quốc gia"", là do Diệp gia đó gây áp lực với cháu... ""

Tô Cẩn biết ý Dương Tư, trong lòng thầm nghĩ, quả là kẻ ở cô nhi viện đến lớn, bản lĩnh yêu sách không biết xấu hổ này thật sự không tệ.

Dương Từ nhức đầu nói: ""Dương Từ, em hận chị cũng tốt giận chị cũng được, lần này chị tuyệt sẽ không bỏ qua, cậu ta phải phụ trách cho hành động của mình.""

""Dương Từ, đừng tưởng bây giờ chị là thiên kim đại tiểu thư, những chuyện xấu xa chị làm tôi đều biết cả, có muốn tôi nói cho bà nội Tô, cho truyền thông bên ngoài nghe thử?"" Dương Tư đứng dậy cuống cuồng nói.

Dương Từ híp đôi mắt yên tĩnh như nước hồ, chỉ nói: ""Nhiều nhất chị tiếp nhận cảnh sát giao thông hòa giải, nhận bồi thường, bỏ quyền tố cáo tài xế gây tai nạn, nhưng việc cư dân mạng yêu cầu và dư luận xã hội bức bách cậu ta thì không thể làm gì được.""

Tô Cẩn nghe hai người nói, trên mặt miễn cưỡng duy trì vẻ hiền từ, trong lòng lại lẫn lộn không rõ, cháu gái rốt cuộc đã làm chuyện xấu xa gì mới có thể bị người chế ước như vậy.

Đứa cháu gái này nếu trở lại Tô gia, liệu có có thể tạo cho Tô gia ảnh hưởng không tốt gì không?

Kết luận về vụ tai nạn ở đường Tề Hải đã có từ một tháng từ ngày xảy ra tai nạn, tin tức này gây phản ứng lớn trong xã hội, dù cho Diệp gia có quyền thế che trời ở thành phố Tam Tinh cũng đành phải bất đắc dĩ làm theo phép công.

Ngày Diệp Bộ Hàng sinh nhật mười tám tuổi, đồng thời là ngày bị tạm giam vào trại hải quân, từ bản án ba năm ban đầu biến thành bản án bảy năm, luật hình nặng là để cho trăm họ biết tính nghiêm trọng của việc tuân thủ luật giao thông, nếu không sẽ là kết quả vương tử phạm pháp tội cũng bằng thứ dân.

Nếu bảy năm thanh xuân có thể đổi về hai chân, Dương Từ tình nguyện bỏ qua bảy năm thanh xuân của mình, nhưng tất cả các số liệu thân thể cô đã vào tình trạng ổn định, hai chân giờ chỉ có thể đứng thẳng, không thể đi, ngay bước một bước cũng là vận động hết sức khó khăn, xe lăn đã thành công cụ thay thế đi bộ.

Cả đời này, cô và khiêu vũ đã định trước là vô duyên.

Truyện Chữ Hay