Nãy giờ ở một bên không chút tồn tại cảm Khinh Thủy lên tiếng :
_ A nha ... Sao tự dưng Tiểu Điệp lại khóc ? Là bị muỗi chích vẫn là kiến cắn đâu ?!
Mary Sue " ... "
Tôi ở trong lòng cười điên cuồng giơ ngón cái , cho Thủy Thủy like luôn . Mặt ngoài ra vẻ bình tĩnh nói :
_ Có thể là tuyến lệ phát triển đầy quá cho nên xả bớt ...
_ Ôi chao ?! Thật vậy chăng ?! Hay thật đó ... Muốn ra nước liền ra ... - Khinh Thủy tỏ vẻ giật mình .
Mary Sue " ... " Cô rất muốn bóp chết hai kẻ trên !!!
Mọi người " ... "
_ Tiểu Điệp vẫn là giữ gìn thân thể thật tốt nha . Tuyến lệ quá phát triển cũng không tốt đâu - Thiên Cốt gãi đầu nói với giọng đầy lo lắng .
" ... "
Cái kẻ phúc hắc ở trên là ai a ?!!!!!!
Quả nhiên người đời nói không sai : gần mực thì đen . Ở bên cạnh một kẻ biến thái level max , Thiên Cốt nữ vương cũng không phải dạng vừa đâu nha .
Trận PK đầu tiên , Mary Sue tiểu thư đối đầu nàng phúc hắc . Toàn bại .
:
--- ---
Trải qua lần giao chiến ở nhà ăn , Mary Sue tiểu thư lại mất tích . Tôi vẫn vui vẻ đi phao mĩ nhân , trêu chọc Sóc Phong một chút . Chính là ngày hôm nay ... tôi cuối cùng bị báo ứng .
Quỳ trên đại điện nhìn lên ba gã Thượng Tiên ngồi ở trên ghế cao cao tại thượng , mỗi người một biểu tình quả thật vô cùng đặc sắc .
Ví như Sênh đại gia ẩn mặt đằng sau quạt , cười điên cuồng .
Ví như lão Ma , mặt dính một dấu chân rõ rệt , mặt đen hơn cả Bao Công .
Lại ví như băng sơn Họ Bạch , một mặt vô cùng bất đắc dĩ , vô lực che mặt .
Mà lí do tại sao mọi người lại như vậy tất nhiên cũng phải quy công cho nữ chính biến thái của chúng ta đây .
Chuyện là hôm nay , tôi như mọi ngày tới vườn hoa anh đào tìm Nghê mĩ nhân không nghĩ tới gặp Bạch TửHọa - kẻ thù truyền kiếp . Vậy là kẻ thù gặp mặt đỏ mắt , miệng liên tục phun độc . Nhưng định lực của gã Họ Bạch quá dữ dội , tấn công thế mà không chút phản ứng và thế là ... tôi áp dụng trong truyền thuyết ... chơi chó .
Phun một mãi nước bọt lên tay , tôi nhân lúc Họ Bạch phân tâm liền xông lên ...
Cho dù không mắc bệnh sạch sẽ nặng nhưng thấy thủ đoạn đê tiện của tôi , họ Bạch kinh hãi né sang một bên .
Ai mà biết lão Ma từ cái hầm nào chui ra , vừa lúc đỡ một chưởng ... nước miếng vào mặt . Sau đó tôi liền không cẩn thận đạp tà áo té lên người lão . Tôi vội vàng đứng dậy không nghĩ tới liền đạp trúng mặt lão Ma .
Và cuối cùng là tôi có mặt trên đại điện .
_ Ngươi ... Ngươi ... Hoa Tuyết ! - Ma Nghiêm nghiến răng run rẩy nói , bộ dáng chính là tức giận sắp hỏng mất .
_ Tôi chỉ vô tình thôi có cần làm quá lên thế không ?! - Kẻ biến thái nào đó ngoáy tai nói cứ như thể chuyện này rất bình thường .
_ Ngươi là cố tình chống đối ta đi tiểu quỷ ? - Vỗ bàn đặt bên cạnh một cái rầm , Ma Nghiêm tức muốn sùi bọt mép . Hắn rốt cuộc mắc nợ nha đầu này cái gì a mà hết lần này tới lần khác đều bị thương a ...
_ Con mắt nào của ông thấy tôi cố tình vậy ? - Tôi liếc ổng , mém nữa không nhịn được phá lên cười vì cái dấu chân xinh xắn kia .
_ Cả hai mắt ta đều thấy !!! - Ma Nghiêm cơ hồ thét ra lửa .
_ Ai ui , tôi không điếc cũng bị ông chấn cho điếc .
_ Ta không quan tâm . Hừ ... Phạt ngươi lau dọn cả Trường Lưu tuần , không được bỏ sót bất cứ chỗ nào .
Nghe như sét đánh bên tai á a ~~~~ Lau dọn Trường Lưu tuần . Ông cho tôi là siêu nhân sao ?!Cái Trường Lưu khốn này còn to hơn kinh thành a ! Cái đồ mỏ nhọn , mỏ nhọn , mỏ nhọn .... ( vô hạn oán niệm )
_ Ha Ha ... Sư huynh , phạt như vậy không khỏi quá nặng đi - Sênh Tiêu Mặc dừng lại tràng cười vô vị lên tiếng .
_ Nặng ?! Đệ xem chuyện tốt mà nó làm đây này , ta phạt như vậy vẫn còn nương tay rồi . - Ma Nghiêm chỉ vào mặt mình gào lên . Thanh danh bấy lâu nay của hắn đã bị hủy hoại chẳng còn một mống rồi a .
_ Khụ ... Thôi thì việc trừng phạt nha đầu này cứ để cho đệ phụ trách , đảm bảo không để sư huynh thất vọng - Sênh đại gia xung phong nhận trách nhiệm . Không hiểu sao tôi có cảm giác không hay cho lắm .
_ ... - Ma Nghiêm im lặng . Hắn muốn tự tay giáo huấn nha đầu này nhưng như vậy há chẳng phải để người ta nói hắn một kẻ Thượng Tiên sống biết bao lâu lại so đo với một nha đầu tuổi .
_ Quyết định vậy đi - Cuối cùng Họ Bạch lên tiếng , chưởng môn đã nói vậy ai còn có dị nghị .
Thoáy khỏi kiếp lau dọn Trường Lưu , tôi mừng đến phát khóc . Ở bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình tĩnh .
Nàng à ... Nàng mừng hơi sơm rồi ... chưa nghe qua câu tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa hay sao ?!!
Sênh Tiêu Mặc dắt tôi đến một hoa viên liền dừng lại .
_ Hoa tiểu muội , từ Bây giờ chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt nha ~~~ - Sênh Tiêu Mặc cười tươi .
Cảm giác không ổn càng thêm rõ ràng khiến tôi không tự giác run run một chút .
_ Vậy a ..
_ Như vậy , ngày mai trước khi mặt trời mọc ta muốn nhìn thấy một cây Thiên Sơn Tuyết Liên tại đây . Hoa tiểu muội có làm được không ?
Câu nói cứ như tùy tiện nhưng thoáng cái giống như một đạo sấm sét giáng thẳng xuống đầu tôi .
_ What ?!! Ngươi nói cây gì chứ ?!
_ Thiên Sơn Tuyết Liên a ~~~~
_ Mẹ ngươi tự đi kiếm a , ta có phải thánh đâu mà trong vòng nửa ngày trèo lên núi tuyết kiếm hoa a . Ngươi có bệnh đi ! - Thô tục mắng vào mặt gã , tôi nghênh ngang xoay mông muốn bỏ đithế nhưng câu nói tiếp theo của gã liền khiến khí thế tôi nháy mắt xì hơi .
_ A nga ~~~ Trường Lưu cũng lâu rồi không được tổng vệ sinh nha ~~~
Chị hận ngươi ! Ngươi cho ta nhớ , Sênh thần kinh . Thù này không trả chị không phải nữ nhân !!!
Khụ ... Sênh đại gia thật đúng là ác thú vị đâu !
Tôi xuất phát từ lúc chiều . Trèo đèo lội suối hơn tiếng , mất hết tiếng tìm hoa trên núi tuyết lạnh giá . Lại mất thêm tiếng trở về . May là vừa về kịp lúc mặt trời chuẩn bị lên .
Trồng hoa xuống mộy gốc hoa viên , tôi cũng không ngại đất bẩn cứ thế lăn ra đất nằm đánh một giấc say sưa .
Sênh đại gia thấy kẻ nào đó đã ngủ mới nhẹ nhàng bước ra , nhét quạt vào áo , dùng tư thế mà người đời gọi là công chúa ôm trong truyền thuyết ôm lấy tôi .
Khóe môi treo lên một nụ cười vô sỉ , Sênh Tiêu Mặc hắc hắc cười . Mới bắt đầu thôi đây nha đầu ! Ta nhưng là rất hứng thú với ngươi đâu , đừng làm ta phải thất vọng a ~~
Cứ như cảm ứng được mùi vị đê tiện của ai đó , tôi quơ tay chẹp chẹp miệng .
" Bốp "
_ Ruồi nhặng phiền toái ... Chẹp ... chẹp ...
Mặt Sênh đại gia vặn vẹo nhìn kẻ nào đó nằm trong lòng hắn . Tán hắn ... Lại dám tán hắn ... Còn dám bảo Sênh Tiêu Mặc phong lưu tiêu sái , oai phong lẫm liệt hắn đây là ruồi nhặng aaaaaaaaaaa .... Được lắm !!! Được lắm !!!
Và thế là hành động trong lúc ngủ mê của kẻ nào đó đã tự khiến mình gặp họa .
Tiểu Tuyết ! Tự cầu nhiều phúc a .....