Các Đại Lão Đều Vì Ta Mà Thần Hồn Điên Đảo

chương 93: 93: đại lão vừa ra tù 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không bao lâu sau khi điện thoại của Tiêu Văn Hạo gọi đến, Ninh Tiêu nằm ở trên giường ngủ ngon lành trực tiếp liền bị tiếng chuông chói tai của di động đánh thức.

“Ưʍ...”

Cô mơ mơ màng màng mà từ trên đầu tủ sờ đến di động của mình, nhìn trên màn hình sáng lên tên của Lạc tỷ, lại nhìn phía trên di động biểu hiện thời gian—:

Sớm như vậy? Sớm như vậy mà Lạc tỷ tìm cô làm cái gì? Không phải nói mấy ngày nay để cho cô nghỉ ngơi cho tốt trước, đem trạng thái của bản thân điều chỉnh đến tốt nhất, sau đó chờ bên kia đạo diễn Lý Bình bắt đầu casting, liền lập tức qua bên đó phỏng phấn, một lần là lấy được vai nữ phụ kia sao? Hôm nay chẳng lẽ có chuyện gì?

Cô vuốt tay tiếp điện thoại, giây tiếp theo tiếng thét chói tai của Lạc tỷ liền lập tức từ bên kia di động nháy mắt truyền tới, bị tiếng thét làm ù đến tai Ninh Tiêu để điện thoại ra xa hơn chút, giấc ngủ sâu trong nháy mắt càng nhanh chóng rời cô mà đi.

“Xong rồi xong rồi xong rồi xong xong rồi...”

Bên kia di động Lạc tỷ không ngừng mà lặp lại như vậy.

Thấy cô ấy chỉ biết kêu xong rồi, mà căn bản không nói đến chuyện chính, Ninh Tiêu kiên nhẫn mà mở miệng: “Làm sao vậy? Như thế nào liền xong rồi, chị nói cho rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng nhau nghĩ cách.”

Vừa nghe được Ninh Tiêu nói như vậy, Lạc tỷ liền trực tiếp ở bên kia di động ‘hức’ một tiếng liền khóc rống: “Còn nghĩ biện pháp gì? Hiện tại biện pháp gì cũng không có? Biện pháp gì chị đều không có, là Tiêu tổng tự mình nói chuyện, chị còn có thể có biện pháp nào?”

“Tiêu tổng? Tiêu Văn Hạo…”

“Đúng, chính là anh ta, Ninh Tiêu em rốt cuộc là làm sao mà đắc tội anh ta? Có phải hay không tiểu trợ lý tên Diệp Đình kia của em lần trước đắc tội anh ta quá mức, hay là cảnh tượng thân mật của hai người bị anh ta thấy được, bằng không anh ta như thế nào...!Như thế nào liền trực tiếp đem cơ hội phỏng vấn vai nữ phụ trong phim mới của đạo diễn Lý Bình cho tiểu tình nhân kia của mình, Chung Tiêu Văn?”

“Cái gì? Cơ hội phỏng vấn cho Chung Tiêu Văn?”

Ninh Tiêu liền lập tức trở nên kinh ngạc.

“Đúng vậy, buổi sáng hôm nay chị còn chưa đến công ty, lão Triệu liền gọi điện thoại tới, nói là cơ hội phỏng vấn đã cho Chung Tiêu Văn, kêu em nhường hậu bối một chút, nhưng bởi vì chị biết vai nữ xứng trong phim mới của đạo diễn Lý Bình đã định là em, liền đem những vở diễn tốt khác tất cả đều đẩy ra, trực tiếp liền cho em thời gian nghỉ suốt ba tháng, vậy phải làm sao bây giờ?”

“Ninh Tiêu, em có biết hay không Tiêu tổng vì cái gì lại đột nhiên hạ xuống quyết định như vậy? Đang êm đẹp, anh ta cũng không thèm nhìn danh khí của cái tên Chung Tiêu Văn này có thể ăn được đến chiếc bánh nướng lớn mà mọi nữ minh tinh đều mơ ước không, em đã thực cố hết sức mới ăn xong được, sau đó còn khẳng định sẽ nghênh đón một làn sóng chửi rủa, hiện tại anh ta thế nhưng còn ý đồ muốn cho Chung Tiêu Văn ăn nó, này không phải là đem cô ta còn có em tất cả đều đặt trong lửa mà nướng lên sao? Thật con mẹ nó đàn ông tất cả đều không đáng tin cậy!”

“Không được, chị hiện tại chọn thử xem còn có phim truyền hình vở diễn dự bị nào tốt cho em hay không, không được thì còn có thể chọn chương trình tạp kỹ, thế nào cũng phải làm cho em căng qua ba tháng này!”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Lạc tỷ.

Nghe vậy, cầm điện thoại, Ninh Tiêu liền từ trên giường đứng lên: “Lạc tỷ, chị đừng vội, cụ thể hiện tại là tình huống như nào chúng ta đều không rõ ràng lắm, chị đừng vội làm chuyện khác, chị lập tức tới công ty, em rửa mặt một lát, cũng sẽ chạy đến công ty, trước làm rõ sự tình gì xảy ra rồi lại nói.”

Vừa nghe đến lời nói thong dong bình tĩnh này của Ninh Tiêu, lòng nôn nóng của Lạc tỷ cũng không khỏi dần bình tĩnh trở lại.

“Tốt, chúng ta ở công ty gặp mặt.”

“Ừm.”

Ninh Tiêu không nhanh không chậm mà trả lời.

Cô thật sự gấp không nổi, những tính kế đó của Diệp Đình ngày hôm qua, cô hiện tại xem như đã hiểu rõ, mười phần thì có tám chín phần khả năng chính là chuyện hôm nay.

Mà anh sở dĩ sẽ tính kế như vậy, cũng khẳng định đã sớm vì cô chuẩn bị tốt đường lui, vô cùng có khả năng nó sẽ là đường lui đứng đầu, lúc này mới có thể hung hăng mà vả mặt Tiêu Văn Hạo.

Đáng thương Tiêu Văn Hạo hiện tại chỉ sợ còn đang chờ cô đi cầu xin anh ta đâu!

Chỉ một chữ thảm, cô chỉ nói một lần.

Ninh Tiêu chậm rì rì mà mặc quần áo, rửa mặt cho tốt, kéo mở cửa phòng, mày nhíu lại thật sâu, đồng thời trên mặt cũng theo đó biểu lộ ra nhàn nhạt ưu sầu cùng khẩn trương, bước chân vội vàng.

Mà lúc này Diệp Đình đã dậy từ sớm, vừa mới đem bữa sáng mà anh vừa chuẩn bị tốt, trứng chiên, bánh mì nướng, cùng sữa bò nóng đặt trên bàn cơm bên cạnh, liền thấy được dáng vẻ vội vàng như vậy của Ninh Tiêu.

Lập tức anh liền ra vẻ kinh ngạc mà mở miệng dò hỏi: “Làm sao vậy? Anh vừa rồi hình như nghe thấy một ít động tĩnh trong phòng em, là chuyện gì phát sinh sao? Bữa sáng anh đã làm tốt, rửa mặt chưa? Còn đang nóng, mau tới đây ăn đi.”

Nghe vậy, Ninh Tiêu nhanh chóng mà liếc mắt nhìn hắn một cái, quay đầu liền vội vội vàng vàng mà cầm túi chạy ra cửa.

“Em đi đâu vậy? Bữa sáng anh đều làm tốt...”

Cái nhíu mày này của Diệp Đình là thật.

“Không còn kịp rồi, em hiện tại phải chạy gấp đến công ty một chuyến, phỏng vấn bộ phim mới của em ra một chút vấn đề, vừa mới là Lạc tỷ gọi điện thoại tới, bữa sáng em sẽ không ăn, chính anh ăn được rồi, em đi trước.”

“Ai từ từ...”

Diệp Đình một phen kéo lại tay Ninh Tiêu: “Anh cùng đi với em.”

“Vậy được anh mau đi thay quần áo, Lạc tỷ hiện tại hẳn đã đi.”

Nghe Ninh Tiêu nói như vậy, Diệp Đình trở về phòng cho khách, thay xong quần áo, thời điểm đi ngang qua phòng khách, ánh mắt bất giác mà nhẹ nhàng quét qua bữa sáng ở trên bàn mà ahn tự mình làm.

Nguyên bản dựa theo kịch bản của ahn, Ninh Tiêu ít nhất có thể ăn xong bữa sáng, mới nhận được công ty thông báo, nhưng hiện tại...

Diệp Đình híp mắt lại, tâm huyết mà anh chuẩn bị cả sáng tất cả đều uổng phí.

Anh thực không vui.

Xem ra, Anh vẫn chỉnh Tiêu Văn Hạo quá ít!

Mà Ninh Tiêu vẫn luôn đứng ở cửa nhìn chăm chú vào Diệp Đình sao có thể không thấy được ánh mắt lén lút như vậy của anh, may mà kỹ thuật diễn của cô vững chắc, nếu không chỉ sợ có thể lúc trước liền không nín được mà cười luôn ra tiếng.

Ha ha ha ha...

Ai kêu anh tâm cơ, ai kêu anh bạch liên hoa, ai kêu anh tính kế, xứng đáng, lêu lêu lêu.

Ninh Tiêu mím chặt môi, nỗ lực làm ra một bộ lo lắng sốt ruột.

Chờ Diệp Đình vừa đi đến bên canh, cô liền lập tức kéo tay anh chạy xuống xuống dưới lầu.

Mà thời điểm hai người đến công ty, Ninh Tiêu lập tức phát hiện những nhân viên trong công ty đều một hai mà thì thầm to nhỏ sau lưng cô, cứ việc ở thời điểm mà Ninh Tiêu nhìn qua, tất cả đều giả vờ nghiêm trang, nhưng chỉ cần tầm mắt Ninh Tiêu vừa rời đi, liền lập tức tụ lại mà nhỏ giọng nói gì đó.

“Chậc chậc, không thể nghĩ được, Ninh Tiêu ai, ảnh hậu ai, cũng trốn không được định luật tân nhân thắng người xưa, thảm, quá thảm!”

“Cũng không đúng, vai nữ xứng của một đạo diễn lớn đang êm đẹp lại bị một người ai cũng không biết Chung Tiêu Văn lấy đi, người phụ nữ kia cũng không nhìn lại cô ta xứng sao? Ninh Tiêu có giải ảnh hậu, còn cô ta có cái gì? Cô ta diễn qua điện ảnh trên TV, từng có tỉ lệ lộ diện sao?”

“Đúng vậy, bất quá ai bảo ‘công phu’ của người ta đủ tốt đâu, đem kim chủ hầu hạ đến vui vẻ, đừng nói nữ xứng của đạo diễn lớn, ngay cả nữ chủ của đạo diễn lớn cũng có thể diễn được nha?”

“Không phải, các ngươi đều nhận định Ninh Tiêu cùng Tiêu tổng luôn có một chân sao? Tôi thấy sao không giống lắm?”

“Không có một chân, sao mấy năm nay Tiêu tổng vì cái gì lại nâng cô ấy lên như vậy? Làm từ thiện sao?”

“Dù sao chính tôi cảm thấy không giống, muốn hay không đánh cược xem?”

“Đánh cược thì đánh cược, đánh cược gì?”

“Đánh cược bữa sáng một tháng kế tiếp!”

“Oa, có tự tin như vậy, cùng cô đánh cược, he he he!”

...

Có trách thì trách lỗ tai Ninh Tiêu quá tốt, mặc dù giọng nói của những người đó đã ép thấp đến như vậy, nhưng vẫn bị cô nghe rõ ràng.

Bất quá lúc này cô lại không có quá mức để ý, sau khi cùng Lạc tỷ hội hợp, theo kiến nghị của cô ấy, bỏ lại Diệp Đình, hai người liền đi thẳng tới văn phòng của Tiêu Văn Hạo.

Dù sao với công nghệ đen của anh, muốn nghe đến cuộc nói chuyện của bọn họ thật sự quá đơn giản, bỏ lại liền bỏ lại đi.

Diệp Đình cũng đồng dạng một bộ không sao cả.

Mà chờ sau khi cô cùng Lạc tỷ vào văn phòng, giọng nói vội vàng của cô ấy lập tức vang lên: “Ninh Tiêu, chị nghĩ, chị cảm thấy Tiêu tổng trong lòng vẫn là có em, lúc này sau khi đi vào, em chỉ cần cầu xin anh ta một chút, chị cảm thấy cuộc phỏng vấn này em còn có thể lấy về, chị cùng em nói, ngàn vạn lần không cần cứng đầu với anh ta, thời buổi này, có tiền đều là đại gia, lại nói mấy năm nay Tiêu tổng đối với em cũng không tồi, em không cần thiết một hai phải cứng đầu với anh ta đúng không...”

Có thể nói, những điều mà Lạc tỷ nói Ninh Tiêu một chữ cũng chưa nghe lọt vào.

Vừa ra thang máy, ngẩng đầu, cô liền thấy được thư ký của Tiêu Văn Hạo, Lâm Đạt đang đứng ở bên ngoài thang máy ý cười doanh doanh mà nhìn về phía cô.

“Xin chào, Ninh tiểu thư, tổng giám đốc đã ở trong văn phòng chờ cô đã lâu, ai, Lạc Băng tỷ, tổng giám đốc muốn một mình Ninh tiểu thư đi vào, cô ở bên ngoài chờ.”

Nghe vậy, Lạc tỷ nhìn mắt Ninh Tiêu, làm ra động tác làm ơn, liền theo Lâm Đạt sang một bên.

Mà bên này, Ninh Tiêu đi vào văn phòng của Tiêu Văn Hạo hít một hơi thật sâu, liền đẩy ra cửa phòng anh ta, mở cửa ra, liền thấy Tiêu Văn Hạo đang ngồi đưa lưng về phía mình.

Gần như cùng lúc đó, hình ảnh hai người mặt đối mặt cùng xuất hiện trên di động của Diệp Đình.

Sau khi vào cửa, Ninh Tiêu cũng không có ý định khách sáo, liền trực tiếp mở miệng: “Văn Hạo, là anh cho người đem cơ hội phỏng vấn vai nữ xứng của đạo diễn Lý của tôi cho Chung Tiêu Văn?”

Nghe vậy, Tiêu Văn Hạo liền trực tiếp xoay người lại, hơi hơi mỉm cười, “Là tôi, làm sao vậy?”

“Không có gì? Muốn hỏi một chút tôi còn có có hội có thể lấy lại được không?”

Ninh Tiêu nhẹ giọng hỏi.

“A, em nguyện ý thì có, không muốn thì không có, liền xem em có nguyện ý hay không thôi?”

Tiêu Văn Hạo nửa ngồi dậy, liền nhìn về phía Ninh Tiêu.

“Anh có ý tứ gì?”

“Lăn lộn giới giải trí lâu như vậy, anh có ý tứ gì anh cho rằng em hẳn sẽ không không nghe hiểu?”

Tiêu Văn Hạo cười khẽ, ngay sau đó biểu tình lạnh lùng: “Rời khỏi Diệp Đình, hiện tại ngay lập tức, đạo diễn Trần, đạo diễn Vương v.v, về sau mặc kệ là đạo diễn nào, nữ xứng cũng được, nữ chủ cũng được, em muốn diễn cái gì thì diễn.

Chỉ cần em ở bên anh!”

“A...”

Nghe được những lời này, Ninh Tiêu chợt cười ra tiếng.

Mờ cơ hồ cùng lúc đó, đôi mắt Diệp Đình nheo lại ngay lập tức, sau đó ngón tay di chuyển hai lần trên màn hình di động, loa phát thanh trong văn phòng Tiêu Văn Hạo liền nháy mắt mở ra ở toàn bộ trong công ty.

Tiếp theo, ở trong loa phát thanh Ninh Tiêu mở miệng: “Cùng anh, ở bên nhau? Như thế nào? Có một con chim hoàng yến là Chung Tiêu Văn như vậy còn chưa đủ sao, ngay cả tôi cũng muốn bỏ vào lồng sắt?”

“Không phải! Không phải như thế, Ninh Tiêu, Chung Tiêu Văn cô ta bất quá chỉ là tiêu khiển nhất thời của anh, anh đối với cô ta căn bản không có một chút cảm tình nào, người anh thích trước nay đều là em, chỉ cần em nguyện ý cùng anh ở bên nhau, anh tùy thời đều có thể cho cô ta đi, không được...! Nếu không được, anh thậm chí có thể cho cô ta rời khỏi công ty, thật sự, Ninh Tiêu em phải tin anh!”

Tiêu Văn Hạo vội vàng biểu hiện nỗi lòng.

Mà những lời này của anh ta cũng đã hoàn toàn vang lên trên toàn bộ công ty.

Toàn bộ công ty Hoa Ngu từ trên xuống dưới đều trong chớp mắt này không thể tin tưởng mà ngẩng đầu lên.

Lúc này đang ở tầng , đang được nhân viên công tác chúc mừng Chung Tiêu Văn cũng ở nghe được lời này, trong một chốc, sắc mặt cô ấy trắng bệch, sau đó nhìn chung quanh mọi người ban đầu còn chúc mừng hâm mộ cô ấy biểu tình lập tức trở nên kỳ quái, vội vàng nhìn về phía cô ấy, phảng phất như đang xem một tên hề nhảy nhót.

Trong nháy mắt, Chung Tiêu Văn liền lập tức đẩy mọi người trước mặt ra, không chút do dự hướng trên lầu mà chạy.

“Tôi tin anh?” Ninh Tiêu khẽ thở dài: “Anh là đang dùng quy tắc ngầm?”

“Không phải, không phải quy tắc ngầm.

Anh là thật sự thích em, anh lúc trước thổ lộ với em, em chẳng lẽ đã quên sao? Anh thích em suốt mười hai năm...”

“Ừm, mười hai năm có bạn gái trước nay đều chưa từng dứt qua.”

Ninh Tiêu gật gật đầu.

“Anh…… Anh sẽ cùng em kết hôn, Ninh Tiêu chỉ cần em nguyện ý cùng anh ở bên nhau, anh là muốn cùng em kết hôn.”

Tiêu Văn Hạo vội vàng nói như vậy.

“Ừm, kết hôn cũng không chậm trễ anh ở bên ngoài bao tiểu tình nhân, tôi tức giận, anh thề không bao nuôi, tiếp theo thừa dịp tôi không chú ý rồi lại bao nuôi, có phải hay không? Tiêu Văn Hạo, anh có biết hay không danh dự trên cảm tình của anh ở tôi nơi này căn bản bằng không.

Huống chi tôi từ trước đến nay đều không thích anh, hơn nữa cũng trước nay đều không tiếp thu quy tắc ngầm.”

“Tôi thừa nhận, lúc trước tìm anh bước vào giới giải trí, xác thật có chút đi lối tắt, nhưng mấy năm nay tôi vẫn luôn cần cù chăm chỉ mà hồi báo công ty, ký qua hợp đồng đến bây giờ vẫn là cấp E, tôi trước sau cũng không có đổi qua, một phim trước《 Thần phi truyện 》 tôi cũng chỉ cầm thù lao đóng phim không đến một trăm vạn, số tiền lớn tất cả đều cho công ty, tôi cho rằng tôi cũng coi như là tận tình tận nghĩa, tôi không nợ anh, Tiêu Văn Hạo, anh cũng không cần ép tôi...”

Đúng vậy, cấp E, Ninh Tiêu cũng không biết là nghĩ như thế nào, có thể là vì ở trước mặt Tiêu Văn Hạo duy trì hình tượng không ham hư vinh của chính mình, để rải lưới câu được con cá lớn, nhưng bốn năm nay rải lưới cũng không khỏi quá dài chút...!Cũng có thể là chiếm tiện nghi của Tiêu Văn Hạo nhưng lại trước sau vô pháp hồi báo anh ta, cho nên bốn năm nay thế nhưng thật sự không có thay đổi qua hợp đồng của chính mình, huống chi cô cảm thấy tiền kiếm được cũng đủ để chi trả phí trị liệu cho em gái rồi.

Nghe được vậy, Tiêu Văn Hạo dùng sức mà nắm chặt tay.

“Em nói như vậy, cũng chính là thà rằng từ bỏ bộ phim điện ảnh lúc này đây của đạo diễn Lý, cũng không muốn ở bên anh đúng không?”

Nghe vậy, Ninh Tiêu cũng không có nói gì.

“Em tin hay không, anh khả năng sẽ, trực tiếp phong sát em!”

Tiêu Văn Hạo uy hiếp vừa mới được đến đây, Ninh Tiêu bỗng dưng quay đầu lại.

Cơ hồ là đồng thời, Chung Tiêu Văn đẩy ra cửa văn phòng một phen, sắc mặt trắng bệch mà đi đến.

Mà trễ hơn một giây, Lạc tỷ thế nhưng cũng cầm di động, mừng đến giống như trúng được vé số, chạy tiến vào, đi theo phía sau là thư ký Lâm Đạt muốn cản cô ấy nhưng cũng chưa ngăn lại được.

“Tổng giám đốc...”

Lời còn chưa nói xong, giọng nói của Lạc tỷ cũng đã vang lên.

“Ninh Tiêu, Ninh Tiêu, em đoán xem chị vừa mới nhận được điện thoại từ ai, đạo diễn Lý, là đạo diễn Lý tự mình gọi điện đến, nói là cảm thấy em thập phần thích hợp với nữ chính trong phim mới của ông ấy, muốn em ngày mai liền đi qua phỏng vấn, là ông ấy tự mình phỏng vấn!”

Ninh Tiêu: ‘...”

Tiêu Văn Hạo: “...”

Chung Tiêu Văn: “...”

Nghe!

Bang ——

Là thanh âm vả mặt ai, mà lại thanh thúy dễ nghe như vậy..

Truyện Chữ Hay