CHƯƠNG : CON GÁI CỦA FAUN
Faun càng nói khẩu khí càng không tốt.
Yêu cầu của kẻ trước mắt thực phàm phu, dựa theo yêu cầu của hắn, cuối cùng công năng của cơ giáp phân nửa không dùng tới, trừ phi người sử dụng tinh thần lực cấp hoặc dị năng giả cấp .
Nhưng này liên quan gì? Người ta đã yêu cầu, vậy hắn và đệ tử sẽ làm tốt, dù sao tài liệu trận đấu cũng đã cung cấp rồi.
Faun nói xong muốn rời đi, mấy ngày nay hắn ngóng trông có thể lấy được Uẩn dưỡng dược tề, nhưng không được, hiện tại tâm tình không ra làm sao.
“Faun tiên sinh, cơ giáp sẽ do ai chế tác?” Nghe Faun nói chuyện với Nhậm Sinh lại cứ nhắc học sinh của mình, Triệu Lăng Vũ đành phải hỏi.
“Ta mấy ngày nay không đủ thời gian, ta nghĩ đệ tử của ta có thể làm tốt.” Faun đáp lời, hắn hiện là đại sư chế tạo cơ giáp nổi danh nhất Nhược Á, học sinh của hắn dĩ nhiên không thể kém cỏi được, giúp một tiểu quỷ chưa trưởng thành làm cơ giáp không hề khó chút nào.
“Faun đại sư, chúng ta đang có bình Uẩn dưỡng dược tề trong tay.”
Vốn không có tinh thần, đang định rời đi thì nghe nói vậy, Faun lập tức run lên, xoay người ngồi xuống trước
mặt Triệu Lăng Vũ, động tác nhẹ nhàng không giống lão nhân chút nào: “Ngươi có? bình Uẩn dưỡng dược tề, ta sẽ đích thân làm giúp ngươi một cơ giáp.”
Mặc dù là đại sư cơ giáp, tuổi trẻ say mê nghiên cứu, tiêu tiền mua nhiều tài liệu, nhưng năm tháng trước đây đều làm nản lòng thoái chí nhiều cô nương, trên tay tiền mặt không nhiều, Uẩn dưỡng dược tề giờ lại như vô giá, bởi vậy hắn chỉ có thể dùng cơ giáp đổi lấy.
Chính là, trừ chiến sĩ chiến đấu, người bình thường cần cơ giáp làm gì? Chiến sĩ chân chính cường đại đều sử dụng cơ giáp chuyên thuộc, bởi vậy hắn càng không thể với tới giá cắt cổ của Uẩn dưỡng dược tề.
“Ta hy vọng ngươi giúp Grinton làm một cơ giáp hoàn hảo.”
“Các ngươi ngày mai đến… Không, giờ đăng thoát đi, đến chỗ ta làm việc, ta sẽ tự mình đưa số liệu cho.”
“Cảm tạ.” Triệu Lăng Vũ cười, nói xong mang theo vợ con thoát luôn.
“Cho xem số liệu của em liệu có bại lộ gì không?” Nhậm Sinh có chút lo lắng.
“Yên tâm, sẽ không có việc gì. Faun đại sư này ở Nhược Á phi thường nổi danh. Ngoài ra còn có thâm cừu đại hận với Chapman thân vương, hai người nháo nhiều năm,
mấy năm nay Faun luôn gây phiền phức cho Chapman, cho nên mới khốn cùng như vậy.”
“A?” Nhậm Sinh kinh ngạc nhìn Triệu Lăng Vũ, tư liệu cậu tra được không nói gì về chuyện đó.
“Tin tức ngay lúc đó, rất nhiều đều bị áp chế đi, trên mạng không có nhưng anh biết một ít.” Triệu Lăng Vũ đi theo Crow điều tra Chapman, tự nhiên cũng biết một ít bí ẩn: “Chapman thân vương từng cùng con gái Faun là Nija yêu nhau, mà còn cưới nàng làm vợ., hai người rất yêu thương nhau, còn là giai thoại ở Nhược Á, nhưng rồi nữ nhân kia mang thai.”
Đây không phải chuyện tốt sao? Nhậm Sinh càng khó hiểu.
“Lúc ấy Nija có thai mãi không ổn định, theo lý phải bỏ thai nhi, nhưng Chapman không đồng ý, dùng một ít phương pháp tổn thương cơ thể mẹ để giữ hài tử. Cuối cùng, hài tử vẫn không giữ được, cơ thể mẹ suy nhược hoàn toàn. Vì thể Chapman liền ly hôn, cưới vương phi hiện giờ.” Triệu Lăng Vũ nói xong, nghĩ tới nhưng phương pháp tổn hại cơ thể mẹ để lưu hài tử rất nhiều, nhưng người bình thường không biết dùng, muốn cũng chỉ tác động nhẹ, nhưng đối với vương phi này có lẽ là một loại phương pháp vô cùng tàn nhẫn.
Nghe nói khi dùng phương pháp kia,
vương phi kia chính là bị gạt.
“Chapman thân vương kia cũng quá tệ bạc đi!” Nhậm Sinh nhíu mày, thê tử thân thể xảy ra vấn đề liền ly hôn… Hắn vậy mà cũng làm được!
“Đúng vậy.” Triệu Lăng Vũ nói, lúc trước kẻ sai người bắt hài tử đi, hẳn cũng là người này. Chapman vừa không muốn Quốc vương và Hoàng hậu có hài tử, mặt khác lại muốn có con cho chính mình… (ở đó mà mơ, mỡ đấy mà húp)
Nghĩ như vậy, trong mắt Triệu Lăng Vũ hiện lên một tia tàn nhẫn.
Nhậm Sinh nguyên bản vô cùng đáng yêu, vô ưu vô tư, nhưng giờ lại phải quan tâm những chuyện này…
“Cho nên sau này Faun liền đối chọi với Chapman? Nhậm Sinh lại hỏi.
“Con gái của Faun vì sanh non thân thể bị thương triệt để, sau ngày càng sa sút, nghe nói hiện tại chính là treo mệnh, đã rất lâu không thấy xuất hiện… Faun tự nhiên cũng không đội trời chung với Chapman. Nếu anh đoán không nhầm, Faun muốn Uẩn dưỡng dược tề, hẳn là để cho nữ nhân kia điều trị thân thể, bất quá nếu thật như lời đồn nghiêm trọng cỡ đó, vậy chỉ e Uẩn dưỡng dược tề cũng chẳng có giúp ích được gì nhiều.”
Nhậm Sinh gật gật đầu, Uẩn dưỡng dược tề đúng
là để điều dưỡng thân thể, kể cả là an thai, cũng cần nhiều mới hiệu quả, một người dầu hết đèn tắt… Chỉ sợ giống như Đằng lão tài năng phải triệt để hồi phục, hay như Nhậm Sinh phải dùng linh lực luyện chế ra Dưỡng nhan đan chính tông mới được.
Triệu Lăng Vũ kể chuyện Faun xong, kéo Nhậm Sinh lại gần: “Được rồi, chuyện cần biết đã biết, chúng ta đi tìm Faun thôi.”
Phòng làm việc của Faun cách chỗ ở của họ không xa, Triệu Lăng Vũ đi lên trước khởi động phi hành khí, lúc trở về thì thấy Nhậm Sinh ôm Đại oa đứng chờ ở cửa (giống nàng Tô thị bông con chờ chồng).
“Đứa nhỏ này?” Triệu Lăng Vũ khó hiểu nhìn Nhậm Sinh.
“Đại oa tóc đã đổi màu, không còn giống với ảnh trên thông báo tìm người, đi chung chắc có lẽ không vấn đề gì chứ?” Nhậm Sinh hỏi. Đại oa từ lúc được cậu đón về vẫn chỉ luôn buồn ở nhà, vốn đáp ứng nó đi thăm McCarthy, tạm thời lại không đi được, chỉ có thể dẫn nó đi chỗ khác thay đổi không khí mà thôi.
“Không sao, kỳ thật mang theo nó còn có thể đánh lạc hướng nghi ngờ, nhưng xưng hô phải thay đổi một chút, không thể gọi ba ba, chỉ gọi ca thôi.” Triệu Lăng Vũ sờ
đầu Đại oa, Nhậm Sinh “chưa thành niên” mang hài tử bốn tuổi, người khác nhìn vào lại nghi ngờ.
Đại oa thật thông minh, lập tức hướng Nhậm Sinh gọi một câu: “Ca ca.”
Hài tử thanh âm nhuyễn nhu êm tai, nghe xong mà Nhậm Sinh thấy lòng cũng run rẩy, nhịn không được cọ cọ má mình lên mặt Đại oa, hôn lên vài cái (>_