Vô Tình Tri Dao ngủ suốt cả một buổi chiều, cả khuôn mắt nhỏ nhắn hồng hào giống như đã uống đủ nước.
Nàng lấy chụp mắt xuống, hơi ngồi dậy, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra nước lê ướp lạnh, dùng ống hút uống một ngụm, vẻ mặt giãn mở kính linh thông ra, thong thả lướt xuống mảng cuối cùng tên là Thiên địa ảo tưởng.
Vừa mở ra, bìa đủ mọi màu sắc đập vào Tri Dao mở [Hai ba chuyện của ta và Vân Cảnh tôn giả không thể không nói] mới nhất, nhìn cũng có chút hứng thú.
Nghe nói vị viết bài này là đệ tử của Vân Cảnh thánh địa, cho nên viết về Vân Cảnh thánh địa đặc biệt chân thật."Tiểu Ngư Ngư." Minh Lê thần không biết quỷ không hay hiện thân, vứt lệnh bài màu tím trong tay đến, "Lệnh bài này là chưởng môn cho ngươi, nói ngày sau ngươi muốn ăn cái gì muốn chơi cái gì, cứ dùng lệnh bài này đi đến phòng thu chi của Vân Kiếm Phong.""Tốt quá!" Vào giờ phút này Ngu Tri Dao lộ ra tốc độ có chút không thích hợp với một con cá mặn, gần như lấy tốc độ không có tàn ảnh, đưa tay nhận lấy lệnh bài: "Sư tôn, chúng ta có thể mua thoại bản mới nhất, gần đây Linh Thiện đường mới nghiêng cứu ra món mới, móng heo thủy tinh nướng, nghe nói món kia là heo nuôi trăm năm, không nói đến mùi vị thịt ngon, ăn còn có thể tăng trưởng linh khí."Minh Lê nhìn thấy nàng lộ ra thủ đoạn kia, còn chưa kịp cười xấu xa, nghe câu kế tiếp của nàng đã không nhịn được tê một tiếng, nuốt nước miếng: "Vậy bây giờ chúng ta đi ngay nếm thử?"Vì vậy Ngu Tri Dao và Minh Lê, hai thầy trò đi ngay đến Linh Thiện Đường của Vân Kiếm phái, gọi mười móng heo thủy tinh, tất nhiên, không cần phải tính tiền cộng năm trăm linh thạch hạ phẩm ghi vào sổ sách của Vân Kiếm phong, tương đương với một nửa giá của kính Linh Thông, cực kỳ xa người ăn xong, còn nhân tiện mỗi người gọi một ly trà xanh trăm năm đắt tiền nhất của Linh Thiện đường, hài lòng đi ra khỏi Linh Thiện người Sở Thanh đang dùng cơm ở Linh Thiện đường, Hoành Diễm nhìn toàn bọ quá trình hai thầy trò ăn hết mười móng heo thủy tinh cùng với trà xanh đắt tiền, nhìn bóng lưng đi nghênh ngang của bọn họ, suýt nữa bẻ gãy đũa cầm trong ta tức giận nói: "Rốt cuộc không biết sư tôn nghĩ như thế nào? Lại cho phế vật kia lệnh bài tùy ý tiêu linh thạch của Vân Kiếm Phong.
Hẳn là ỷ vào ân tình mà người đi trước của Vô Tình phong góp nhặt được, trái lại ta muốn xem thử phế vật kia tiêu hết ân tình, có thể phách lối đến khi nào!"Sở Thanh không ngẩng đầu, chỉ kẹp một miếng thịt bỏ vào chén của Hoành Diễm: "Hoảnh sư đệ, đừng truy cầu mấy vật ngoài thân đó.
Tự thân mạnh mẽ mới quan trọng nhất.
Hơn nữa, năm đó đúng là Vân Kiếm Phái của chúng ta thiếu không ít ân tình của Vô Tình Phong.
Hôm nay Đại sư tỷ chỉ còn lại vật ngoài thân, chúng ta đừng đừng khắc khe với nàng."Hoành Diễm hừ một tiếng, cũng không phản bác..