Bút Kí Huyền Môn

chương 103: mở ra thạch phiến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cả mấy người họ đi một lúc thì cũng tới nhà của lão trưởng thôn, lần này thấy người tới không chỉ là Dương Vũ mà còn là mấy người khác thì lão ta có chút khó hiểu, thế nhưng vừa tiến tới không kịp nói gì đã bị Dương Vũ cướp lời

-ông cùng vợ con phải ở yên trong nhà, nếu như qua mấy canh giờ nữa không thấy chúng tôi quay lại thì phải lập tức rời đi ngay, hiểu chưa?

Lão ta nghe thấy hắn nói vậy thì biết chắc chắn sự tình không bình thường, gật gật đầu đồng ý, thấy vậy thì Dương Vũ cũng không nói gì thêm nữa, lập tức đi thẳng ra phía góc vườn ngày hôm qua, mấy người kia cũng lập tức đi theo, lão trưởng thôn đứng đó bần thần một lúc thì cũng lật đật mà chạy vào trong nhà, đóng chốt cài then cẩn thận, khuôn mặt cũng hết sức ngưng trọng.

Ra tới nơi thì Dương Vũ liền tiến thẳng đến cỗ thạch phiến kia mà ngồi xuống, vỗ vỗ lên trên mặt mấy cái nói với mọi người

-đây, chính là chỗ này

Liễu giao tiên tử cũng ngay lập tức đi tới, ngồi xuống đưa tay sờ lên từng đường vân trên thạch phiến mà cảm nhận, không sai, đây đích thị là ấn kí của Liễu tiên phái bọn họ, lập tức lại đứng lên ra hiệu, Thanh Trường và Đằng Thanh thấy vậy liền hiểu ý, bỏ cái giỏ đằng sau lưng xuống, lấy từ trong đó ra bảy cây kiếm gỗ đào, mấy cây nến trắng cùng một đống dây chỉ chu sa đã được sâu tiền đúc mẫu đặt xuống đất, lại nói loại chỉ này cũng không phải loại tầm thường như chu sa tuyến thường thấy, nó đã được đích thân Thanh Trường bện thành từ tơ tằm, được nhuộm đỏ bằng chính máu của mình cộng với nhiều loại pháp dược khác, không những thế còn được đặt dưới chân của tam thanh mà hưởng nhang khói nhiều năm, linh tính cũng phải nói đã đạt tới cực phẩm, lần này xuống núi quyết định mang theo vì tin đồn truy lùng huyết sích quỷ vương, thế nhưng lần này cũng quyết định phải dùng tới. Đằng Thanh lấy ra âm dương bàn, xoay chuyển một chút rồi đi quanh khu vực cỗ thạch phiến kia mấy vòng, kêu hắn cứ chỗ nào mà Đằng Thanh dừng lại thì cắm xuống một cây kiếm gỗ, sau một lúc thì cả bảy cây kiếm gỗ kia cũng được Dương Vũ cắm xuống, Thanh Trường sẽ lo nốt việc còn lại, hắn bắt đầu cầm đống chu sa tuyến của mình mà giăng vào từng cây kiếm một theo một trận đồ đã được định sẵn, thao tác rất liền mạch, chỉ một lúc sau cả một quận lớn chu sa tuyến kia đã bị hắn dùng hết, ở tại mỗi đầu của kiếm phong hắn lại đặt lên một cây nến trắng, ở tại mỗi cây nến đều đã được khắc một họa đồ của chu tà phù lên bên trên, xong xuôi hắn liền đốt hết nến trên đỉnh kiếm phong lên, khoảnh khắc nến vừa cháy thì tất cả những đồng ngũ đế được treo trên dây hồng tuyến đồng rung động lên một hồi, Thanh Trường thấy vậy thì gật đầu một cái, vậy là trận pháp đã bắt đầu hoạt động, lại không thể nhịn được phấn khích mà nói với Liễu giao sư thái

-sư thái, không ngờ người có thể nghĩ ra một loại trận pháp tinh vi tới như vậy

Liễu giao sư thái nhìn qua một lượt, trong lòng cũng có chút vui mừng, vung vẩy phất trần giải thích

-như ta đã nói, loại trận pháp này sẽ dựa vào tà khí mà vận hành, nên đối thủ càng mạnh thì trận pháp này càng có khả năng khống chế, chỉ là nếu như vậy thì chính chủ trận cũng không có đường lui, chỉ có thể đồng quy vu tận

-sư phụ, chưa đánh mà người đã bi quan như vậy sao?

Dương Vũ cười hề hề, thế nhưng vẫn như mọi lần, sư thái liền lườm hắn một cái, tay chỉ về hướng mấy đồng ngũ đế kia

-ngươi xem tiền ngũ đễ dung động mạnh như vậy, có thể nói thứ bên dưới cũng chẳng phải là loại tầm thường gì, ngươi không chịu xem xét tình hình như vậy thì cũng có ngày vong mạng vì chính cái thói ngông cuồng thôi

Dương Vũ gãi đầu, lại cười xuề xòa một cái, Liễu giao sư thái thấy bộ dáng của hắn như vậy thì cũng chỉ biết thở dài ngao ngán, lại nhớ đến chính sự nên liền nói

-hai ngươi cùng ta mở khối thạch phiến này lên

Nói rồi liền tiến lại phía cỗ thạch phiến kia, gài phất trần lên ngang hông, lấy ra một lá tử sắc phù dán lên trên thạch phiến, Dương Vũ cùng Đằng Thanh thấy vậy cũng vội tiến lại, cả hai cùng làm giống như sư phụ mình, lấy ra một lá phù rồi dán lên trên cỗ thạch phiến kia, sau đó liền lập tức ngồi khoanh chân lại, Liễu giao sư thái nhìn qua hai người một lượt, thở mạnh một hơi nói

-bắt đầu

Theo hiệu lệnh của sư phụ, ba người cùng nhau bắt quyết, sau đó chỉ thấy Liễu giao sư thái lẩm nhẩm cái gì đó trong miệng, độ một lúc sau thì từ trên cỗ thạch phiến kia phát xuất ra một vầng hào quang chói lòa, biết rằng đã thành công, bà ta liền ho khan ra một tiếng, hô lớn

-KHAI

Lập tức khối thạch phiến kia rung lắc dữ dội, từ từ di chuyển qua một bên, từ chỗ đó nhìn xuống là một căn hầm tối om kéo xuống tận phía sâu trong lòng đất, thế nhưng cũng từ ở dưới đó sông lên một màn quỷ khí dày đặc khiến cả mấy người đều lập tức nhíu mày, việc này bọn họ cũng đã dự liệu được trước nên cũng không lấy gì làm bất ngờ, chỉ là có phần không ngờ nổi là thứ bên dưới tu vi lại mạnh mẽ như vậy, Dương Vũ là người đầu tiên đứng dậy, lấy từ trong cái túi đeo trên người ra một cây tam sắc đăng, châm lên rồi đi đến trước miệng của địa đạo này, thở hắt ra một hơi rồi lập tức đi xuống, sư phụ hắn cùng Đằng Thanh cũng lập tức đi theo sau, duy chỉ có Thanh Trường là phải nán lại một chút để phong bế lại trận pháp biến nó thành một ổ khóa trái, lấy thêm một cây nến trắng đặt lên phần giao nhau giữa các đoạn hồng tuyến thế nhưng không châm lên mà chỉ để nguyên đó, cây nến kia vừa được đặt lên thì lập tức xoay vòng vòng như có ai điều khiển vậy, nhìn ngó một chút để chắc chắn không còn gì sai sót thì cũng trực tiếp đi theo đám người kia.

Phải nói huyệt đạo này được tạo dựng rất chắc chắn, dù chỉ là đơn giản dùng những viên gạch để xây nên nhưng qua bao năm thì không hề có hiện tượng ẩm mốc hay sạt lở, Dương Vũ có đôi phần phán đoán, dừng lại ở đối diện bức tường này mà cạo ra một chút vụn gạch đưa lên mũi ngửi ngửi, quả đúng như hắn đoán, những viên gạch này đều là được hòa thêm chu sa, như vậy xem ra đây giống như một nhà tù đối với thứ ở đây chứ không đơn thuần chỉ là một phong ấn, tiếp tục đi vào trong thêm chừng độ vài thước thì phía trước hiện ra một căn phòng lớn, từ đó hắt ra ánh lửa, cả đám người đều có chút không tin nổi, tại sao lại có lửa ở đây được?

Truyện Chữ Hay