Trì Vãn Chiếu thường đúng giờ là tan làm, rất hiếm khi ở lại công ty, vừa hơn năm giờ thì có nhân viên Cảnh Yên nhìn thấy bóng lưng cô cùng Khổng Hi Nhan rời khỏi công ty.
Mọi người đứng trước cửa sổ nhìn thấy Trì tổng luôn lãnh đạm xa cách trong mắt họ đang khẽ cười với Khổng Hi Nhan, trước đó còn đích thân mở cửa xe giúp vợ, hai người không biết đang nói chuyện gì nhưng khuôn mặt Trì Vãn Chiếu trước sau như một đều là cưng chiều, ánh mắt yêu thương, sau đó gật đầu nói một câu, nhìn khẩu hình có thể đoán được là: "Được."
Thật là lợi hại!
Nếu không phải chính mắt họ nhìn thấy, chỉ sợ ai nói rằng Trì tổng không chỉ kết hôn, còn là một người chiều vợ hết lòng, chắc bọn họ đều không thèm tin.
Nhưng bây giờ, không thể không tin.
Chắc rằng qua hôm nay, trong Cảnh Yên sẽ không bao giờ truyền ra cái gì scandal nhảm nhí giữa Trì tổng và Sài Nhân nữa rồi.
Trừ phi có người muốn 'được' như hai phòng truyền thông.
Trước cửa sổ tầng sáu vẫn còn mấy người nhìn ra, bọn họ không cầm túi sách thì cầm tài liệu giấy tờ, ai nấy đều hâm mộ nhìn xuống dưới: "Trước đây cảm thấy dáng vẻ khi làm việc của Trì tổng là đẹp nhất, tôi sai rồi, rõ ràng dáng vẻ khi yêu mới là đẹp nhất!"
"Cô vẫn sai rồi, rất nhiều dáng vẻ xinh đẹp của Trì tổng cô không được nhìn đâu."
"..."
Người nọ muốn phản bác, suy nghĩ một chút, hình như không có cách nào phản bác.
Quả thật bọn họ sẽ không được nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ xinh đẹp khác của Trì tổng.
Mọi người đều ao ước lẫn ghen tị một trận nhìn theo xe chở Trì Vãn Chiếu và Khổng Hi Nhan rời đi. Nhân viên chưa tan làm vẫn đang ở trong phòng làm việc của Cảnh Yên bận rộn. Hôm nay, người đưa Trì Vãn Chiếu về nhà là Giang Viễn.
Còn Chu Sinh đang ở lại tăng ca.
Anh vừa thở phào nhẹ nhõm đặt giấy tờ xuống thì nghe thấy điện thoại kêu lên, Chu Sinh cầm máy nhìn, ánh mắt sáng nhuộm mấy phần ác liệt.
"Alo."
"Được, tôi biết rồi."
"Đừng đánh rắn động cỏ, cứ tiếp tục điều tra."
Chu Sinh đơn giản dặn dò mấy câu thì cúp máy, anh cầm điện thoại suy nghĩ một chút vẫn là gọi cho Trì Vãn Chiếu.
"Trì tổng."
Trì Vãn Chiếu ngồi trên xe, nhìn Khổng Hi Nhan chơi đùa với Yên Yên, cô mở miệng nói: "Sao vậy?"
Chu Sinh: "Trì tổng, trước cô dặn tôi điều tra sự kiện 'Hẹn ước thứ sáu', bây giờ có chút kết quả."
Trì Vãn Chiếu thu hồi ý cười nơi ánh mắt, quay đầu nhìn ra ngoài, đập vào mắt là màu xanh là sum suê, cô nói: "Ai làm?"
Chu Sinh thấp giọng: "Tra được một người có quan hệ với Hâm Huy, cụ thể là ai thì chưa tìm được, tôi đã phân phó bọn họ tiếp tục điều tra."
Trì Vãn Chiếu quay đầu nhìn Khổng Hi Nhan đang cười nói với Yên Yên, trong lòng cô đã đoán được là ai, chần chờ chút rồi trả lời: "Trước hết cứ tra tiếp."
Chu Sinh lập tức nói: "Được, Trì tổng."
Trì Vãn Chiếu cúp máy, Khổng Hi Nhan nhìn cô: "Có chuyện gì ạ?"
"Không có gì."
Cô nói xong, nghĩ nghĩ lại nói: "Hi Nhan."
Khổng Hi Nhan: "Dạ?"
Trì Vãn Chiếu đặt tay lên vuốt ve bộ lông trắng của Yên Yên, như có như không nói: "Em cảm thấy trong chuyện ba năm trước, Quan Hiểu Dĩnh đóng vai trò gì?"
Khổng Hi Nhan nghe vậy sửng sốt, đóng vai trò gì ư?
Chẳng lẽ không dừng lại ở việc đổ thêm dầu vào lửa sau Hà Vi và Ngụy Diễm?
Nàng nhíu chặt mày, Trì Vãn Chiếu thấy thế liền dịch người gần nàng hơn, nói: "Nếu như, không chỉ là đổ thêm dầu vào lửa, nếu như chuyện ba năm trước là cô ta chủ mưu..."
"Không thể nào!"
Khổng Hi Nhan ngắt lời suy đoán của Trì Vãn Chiếu: "Sẽ không đâu."
Trì Vãn Chiếu không lên tiếng, chỉ nắm lấy tay nàng.
Khổng Hi Nhan bình tĩnh lại.
Thật sự không thể nào ư?
Ba năm trước, cô ta vì muốn có vai diễn mà lợi dụng Tiểu Phàm, tính kế nàng, dẫn đến việc Tiểu Phàm bất ngờ qua đời.
Nàng nói không thể, có phải là đang lừa mình dối người?
Tình nguyện tin tưởng người bạn tốt ngày xưa chỉ là vì ganh ghét mà xấu xa, cũng không muốn nghĩ rằng cô ta là tội phạm.
Khổng Hi Nhan cúi đầu, cụp mắt hỏi: "Có phải chị biết chuyện gì rồi?"
"Chắc chắn sao?"
Trì Vãn Chiếu lắc đầu: "Chỉ mới điều tra được vài thứ, còn chưa chắc chắn, nếu như em không muốn điều tra tiếp, chị sẽ bảo dừng lại."
Dù sao cô đã đồng ý với Khổng Hi Nhan, sẽ tha cho Quan Hiểu Dĩnh một lần, cô sẽ không nuốt lời.
Cho dù cô có tìm ra được điều gì, cô cũng sẽ chuyển cho người khác.
Dù sao, sự cố kia không phải chỉ có mình Khổng Hi Nhan bị hại.
Khổng Hi Nhan vẫn bình tĩnh: "Chị tra được gì thế?"
Trì Vãn Chiếu chăm chú nhìn nàng: "Sự kiện ở 'Hẹn ước thứ sáu' có liên quan tới cô ta."
Sắc mặt Khổng Hi Nhan thoáng cái tái mét, không nói nữa.
Rất lâu sau, nàng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Yên Yên cũng nhận ra tâm tình nàng trầm xuống, nó ngẩng đầu kêu hai tiếng meo meo rồi liếm liếm cằm nàng, cảm giác ngứa ngứa, Khổng Hi Nhan quay đầu vuốt bộ lông trắng của nó.
Trong tay là cảm giác mềm mại.
Khiến ánh mắt nàng cũng dịu đi không ít.
Không lâu sau thì xe về đến nhà, Giang Viễn xuống xe mở cửa cho cả hai. Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên đi phía sau Trì Vãn Chiếu, hai người vừa tới cửa thì Đồng Duyệt gọi điện đến hỏi nàng có muốn quay quảng cáo không, có thể nhân lúc chưa quay 'Hừng đông' thì nhận quảng cáo này.
Khổng Hi Nhan hơi kinh ngạc.
Bởi vì những chuyện như nhận quảng cáo này, trước giờ Đồng Duyệt đều tự quyết.
Hiện tại đột ngột hỏi ý kiến nàng, khiến nàng có chút không quen.
Chỉ là Khổng Hi Nhan cũng không nhiều lời, bảo Đồng Duyệt gửi tài liệu về quảng cáo đó cho nàng trước.
Đồng Duyệt nói thêm hai câu thì cúp máy.
Sau đó, Khổng Hi Nhan nhận được tài liệu về quảng cáo do Đồng Duyệt gửi.
Là quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da, nhãn hiệu nổi tiếng trong nước, Khổng Hi Nhan nhớ là quảng cáo của hãng này đều mời sao nữ đang hot nhất hiện tại đóng, mặc kệ lịch trình có bận rộn ra sao, cachet yêu cầu cao đến cỡ nào, họ vẫn luôn mời được, chính vì thế, nhãn hàng này rất được đại chúng yêu thích, lượng tiêu thụ cũng thuộc top đầu.
Nói chung là hai bên tác động qua lại.
Các sao nữ giúp nhãn hàng bán được sản phẩm, nhãn hàng cũng giúp họ nâng cao danh tiếng.
Còn nhớ mấy năm đầu, nhãn hàng phải đi mời người đóng quảng cáo cho, giờ thì ngược lại, vô số sao nữ muốn hợp tác cùng nhãn hàng này.
Khổng Hi Nhan không ngờ rằng, quảng cáo mà Đồng Duyệt nói là của nhãn hàng đó.
Sau đó nàng liền nhíu mày, với tính cách Đồng Duyệt, tài nguyên tốt như vậy hẳn sẽ quyết định ngay, sao còn phải hỏi ý kiến nàng?
Khẳng định có lí do gì khác.
Khổng Hi Nhan ngồi trên sofa nghĩ mãi nghĩ mãi mà không ra, định hỏi Trì Vãn Chiếu, quay đầu lại thấy cô đang bận rộn nấu cơm, động tác thành thạo mặc tạp dề, thắt nút buộc, nửa cánh tay trắng nõn lộ ra, đường nét xinh đẹp.
Nàng nhìn cô chằm chằm một hồi lâu rồi thu lại ánh mắt, điện thoại sáng lên, có thông báo từ Weibo, nàng cầm lên xem mới biết vì sao Đồng Duyệt phải gửi quảng cáo này hỏi ý kiến nàng.
Bởi vì quảng cáo lần này có hai người cùng quay.
Mà người còn lại được mời, là Sài Nhân.
Chẳng trách Đồng Duyệt không dám tự ý làm chủ.
Khổng Hi Nhan ấn vào thông báo, nhìn thấy Sài Nhân đã quyết định nhận quảng cáo, dưới weibo của cô ấy đều là fans vào chúc mừng.
-- Nữ thần uy vũ!!! Vừa về nước đã nhận đóng điện ảnh hợp tác với Lâm đạo và quảng cáo của HG, quá xịn rồi!
-- Đồng ý hai chân hai tay, nữ thần quá xuất sắc! Tui muốn sinh con cho nữ thần!
-- Ồ, sao chưa công bố người còn lại là ai nhỉ?
-- Ai để ý người còn lại làm gì, dù sao tôi chỉ mua cho Nhân Nhân thui.
-- Chúc mừng chúc mừng! Lập tức liền bỏ xa Khổng Hi Nhan mấy con phố rồi.
-- Lầu trên làm trò cười đấy à? Khổng Hi Nhan? Chỉ riêng quảng cáo này là đủ để bỏ xa mấy con phố rồi, cũng không nghĩ xem HG xưng danh là không muốn tốt nhất, chỉ muốn tốt hơn đó, kia Khổng Hi Nhan???
-- Này này, các người quá đáng vừa thôi, coi fan Nhan Nhan bọn tôi chết hết rồi à?
-- Người kia là antifan chuyên kick war, mọi người không cần để ý. Đây là chuyện đáng mừng, hi vọng nữ thần có thể vui vẻ không bị quấy rầy.
-- Vậy tôi liền mong nữ thần có thể cùng người thương ở cùng nhau, không sao cả, ba năm nay hai người cố gắng trải qua rồi, tôi tin rằng sẽ có cầu vồng sau mưa.
Bình luận này vừa ra liền được yêu thích đẩy lên trên cùng, Khổng Hi Nhan nhìn phần bình luận ban đầu là tình cảm của Sài Nhân, rồi Sài Nhân scandal, về sau trực tiếp kéo vào tên của nàng lẫn Trì Vãn Chiếu.
Không cần nghĩ cũng biết chắc sẽ lại xảy ra gió tanh mưa máu.
Nàng thoát khỏi weibo của Sài Nhân, nhìn thấy trên hot search vẫn còn tin tức về Đan Trình và Đinh Tư Viễn.
Chỉ là lần này phía ZF đăng tin lên.
Hai người kia đã vào trại cai nghiện, đồng thời cũng có thông báo phong sát.
Ngón tay Khổng Hi Nhan ấn màn hình, Đinh Tư Viễn và Đan Trình nhìn lôi thôi hơn, tóc tai bù xù, hai mắt vô thần, tinh thần sa sút, chỉ qua màn hình cũng nhận ra được họ suy sụp uể oải cỡ nào.
Nàng bấm vào bài viết, nhìn thấy bình luận được yêu thích nhiều nhất trên đầu.
-- Con người cần phải trả giá đắt cho những chuyện đã làm, dù sớm hay muộn.
Nàng nhìn chằm chằm bình luận này thật lâu rồi mới thoát Weibo.
Trì Vãn Chiếu chưa nấu xong bữa tối, Khổng Hi Nhan đi vào trong bếp, ôm lấy cô từ phía sau, mặt kề vào tấm lưng của người.
"Em đói rồi hả?"
Trì Vãn Chiếu tắt bếp, đặt đồ trên tay xuống, xoay người nhìn Khổng Hi Nhan, thấy vành mắt nàng ửng đỏ liền hỏi: "Làm sao rồi?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu: "Không sao ạ, chị nấu cơm tối xong chưa? Cần em giúp gì không?"
Trì Vãn Chiếu nắm chặt tay nàng, giọng nói thấp vài phần: "Hi Nhan."
Giọng điệu Trì Vãn Chiếu không hùng hổ dọa người, nhưng Khổng Hi Nhan vẫn cảm giác áp lực chèn ép, nàng cúi đầu trầm mặc rồi nói: "Tiểu Vãn, chị điều tra tiếp đi."
"Hả?"
Trì Vãn Chiếu ban đầu không hiểu rõ nhưng sau đó liền biết: "Nhưng em..."
Khổng Hi Nhan tự nhiên nói: "Em không muốn thấy cô ấy lún sâu thêm nữa."
Hi vọng Quan Hiểu Dĩnh có thể đúng lúc dừng tay.
Nếu như không thể, vậy để nàng đến cản.
Trì Vãn Chiếu gật đầu: "Được."
Trong phòng bếp, Trì Vãn Chiếu vẫn đang bận rộn, Khổng Hi Nhan tựa vào lưng cô, đầu thỉnh thoảng đập đập vào tấm lưng xinh đẹp, giống như đang xoắn xuýt vì chuyện gì to tát lắm, Trì Vãn Chiếu hưởng thụ thời khắc ấm áp này, động tác trên tay cũng chậm hơn.
Một hồi lâu sau, Khổng Hi Nhan tiếp tục nhấc đầu tạo khoảng cách, nhưng nói: "Tiểu Vãn."
Trì Vãn Chiếu: "Chị nghe."
Khổng Hi Nhan: "Em muốn nhận một cái quảng cáo."
Giọng Trì Vãn Chiếu dịu dàng: "Được."
----------------------------
//