Breakthrough with the Forbidden Master

chương 278: giao đoạn- hầu gái (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

----------------------

“Chúng tôi đã gửi yêu cầu đến Đế Quốc và vương quốc Bethreal láng giềng để chuẩn bị vật liệu và tăng kinh phí hỗ trợ tái thiết. Tôi biết anh ban đầu sẽ cảm thấy bối rối bởi sự can thiệp từ thế giới bên ngoài…”

“Tôi rất hoan nghênh sự trợ giúp của họ. Chúng tôi xin cám ơn cô… thưa công chúa của thế giới bên ngoài…”

“Anh trang trọng quá rồi. Anh đã chăm sóc Earth và Sadiz suốt ba tháng qua. Và, tôi cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình với anh, anh Machio, vì đã chào đón chúng tôi sau chính sách biệt lập. Chúng tôi rất trông mong sự trợ giúp của anh với tư cách là điều phối viên của Cacretale.”

Nhờ vào chỉ dẫn của công chúa Phianse và sự trợ giúp của đội Khảo Sát Đế Quốc mà chủ nhân đã chuẩn bị gần đó, công cuộc tái thiết Cacretale được tiếp tục.

Dĩ nhiên thiệt hại mà đất nước này phải chịu không hề nhỏ, chẳng những thế, sự mất mát và lo lắng khi không có Kron và Jamdi’el, hai nhân tố trái tim và linh hồn của đất nước là quá lớn.

Nhưng đất nước này lại cứng cỏi hơn những gì thế giới bên ngoài chúng tôi nghĩ.

Họ đang cố gắng hết sức để tiến lên.

Và bằng chứng cho việc đó……

“Eh-ho, eh-ho, eh-ho, eh-ho”

Trong khi người lớn đang bận rộn với việc tái thiết và không có nhiều thời gian cho trẻ con, Amae lặng lẽ nhảy dây.

Nó được người lớn dùng trong võ đường để tập luyện, nhưng trẻ con cũng có thể dùng nó như đồ chơi, một điều không có gì lạ.

Thế nhưng Amae lại trông rất nghiêm túc.

“Amae~, em ấy hình như có hơi nghiêm túc quá thì phải?”

“Có chuyện gì đã xảy ra sao? Từ hồi con bé quay lại…”

Karui và Tsukshi đều cười cay đắng.

Phải, vài ngày trước, Amae đã được hoàng tử của Thiên Giới đưa về Cacretale.

Tôi có nghe qua về những gì đã xảy ra từ Thiên Vương Tử, người đã quay về Thiên Giới.

Có vẻ cậu chủ đã đánh bại chủ nhân và phu nhân.

Nghe vậy, tôi không thể nhịn cười dù cho biết như thế là bất kính.

Ngay cả bây giờ, trên chiến trường, chủ nhân và phu nhân vẫn là người mạnh nhất trên thế giới, thế nhưng cậu chủ đã đánh bại họ.

Dĩ nhiên hẳn là có sự trợ giúp của hoàng tử, Kron và nhất là tên Đại Quỷ Vương đáng ghét đó, nhưng dù vậy, khi nghe rằng cậu chủ đã vượt qua chủ nhân và phu nhân bằng bộ pháp của mình và khiến họ ngã bịch, tôi vô thức nắm chặt nắm tay.

Trái tim tôi rộn ràng.

Tôi chắc chắn rằng với toàn bộ những điều kiện trên thì sẽ hoàn toàn khả thi với cậu chủ bây giờ.

Phải, đó là vài ngày trước… khi Amae quay lại, em ấy đã nói…

“Em đã hứa là sẽ trở nên mạnh hơn. Onii-chan, chị nữ thần, ngài Đại Tư Tế và anh Bro đã nói rằng nếu em mạnh hơn, họ sẽ cần đến em. Thế nên em sẽ mạnh hơn, onee-chan, chị Karui, em sẽ không trở thành gánh nặng! Em sẽ nhảy lên nhảy xuống thứ này và sẽ trở nên mạnh như onii-chan!”

Đó là những lời dùng để thuyết phục Amae sau khi em ấy đòi đi theo cậu chủ… nhưng khi nghe rồi, tôi cảm thấy chúng cũng là cho tôi.

“Phải, Amae nói đúng đấy.”

“Chú!”

“Anh cũng sẽ tăng cường luyện tập cơ thể trong lúc tái thiết. Anh sẽ không thua Earth đâu.”

“Un! Chú cũng sẽ mạnh hơn!”

Không, không chỉ riêng tôi, bản thân tôi hiểu rất rõ sự vô dụng của mình trong trận chiến vài ngày trước… và có vẻ cả những người ở đất nước này cũng vậy.

Machio xoa đầu Amae rồi gật đầu.

“Nè, không được ăn gian đi trước, Machio!”

“Ph, phải!”

“Erm, nếu vậy thì, cả bọn em nữa! Lần tới bọn em nhất định sẽ chiến đấu bên cạnh Earth!”

“Ora, luyện thể lực, chạy hay đấu tập gì tôi cân hết!”

“Tớ sẽ ăn thật nhiều để mạnh hơn!”

“Tớ không muốn trở thành gánh nặng nữa…”

Dĩ nhiên cả, Tsukshi và nhóm Mortriage cũng vừa vui vẻ hét lên vừa dọn dẹp đất đá.

Cả các môn sinh võ đường và những người khác…

“Đất nước này đúng thật là tuyệt mà… tuyệt đến mức khó chịu…”

“Công chúa…”

“Em… và cả người dân Đế Quốc… cứ đà này…… Earth bỏ xa chúng em…”

Công chúa vừa lẩm bẩm vừa đờ đẫn nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt phức tạp.

Tôi hiểu cảm giác đau đớn ấy.

“Mạnh hơn, mạnh hơn nữa… à… chuyện đó thực sự…”

“””Huh!?”””

Tôi và công chúa quay đầu về phía giọng nói sau lưng và nhìn thấy ngài Rebal đang mồ hôi nhễ nhại khắp cơ thể.

“Rebal, cậu đã dọn dẹp cả ngày hôm qua rồi, chẳng phải cậu được bảo là đi nghỉ sao?... Đừng nói là cậu vẫn gắng sức luyện tập đấy nhé?”

“…………”

“Quan tâm bản thân mình một chút đi. Cậu cũng bị thương không nhẹ trong trận chiến với Paripi mà.”

“Đáng thương thật nhỉ? Cậu cũng biết chúng ta đã không thể làm gì trong trận chiến đó nhỉ, Phianse…”

“Rebal…”

Đây có lẽ là bức tường đầu tiên mà những đứa con của Thất Anh Hùng, những người được gọi là thiên tài phải đối mặt.

Có thể nói, công chúa, cậu chủ Rebal và Fu khi trước đã sống một cách êm dịu hơn so với cậu chủ…

“Hôm qua tớ đã tìm thấy những dụng cụ tập luyện của võ đường bên dưới đống gạch vụn, thế nên tớ đã thử tập một chút, cả sáng nay cũng vậy. Đây là lần đầu tiên tớ thấy những thiết bị đó và chúng thực sự thú vị, chúng còn có thể đánh giá sức mạnh của cậu qua thông số.”

“Thông số?”

“Phải, và tớ đã cố gắng hết sức………… nhưng khi hỏi những người ở võ đường, số của tớ đều thua xa Earth.”

“Eh!?”

“Sức mạnh, tốc độ, thị giác, tất cả…”

Nói mới nhớ, quả thật có những ma cụ dưới dạng thiết bị tập luyện ở võ đường.

Dù rằng tôi không thể so được với những người chuyên về một mảng như sức mạnh của Machio, tốc độ của Karui, thị giác của Jamdi’el,… nhưng tổng thể của tôi lại khá nổi trội.

“Mà, dù không có nó thì tớ cũng đã đủ hiểu sự khác biệt trong trận đấu ở Đế Đô… và từ hồi trận chiến với Paripi, tớ cảm thấy bản thân lại càng bị bỏ xa hơn nữa… nhưng…”

“Rebal…”

“Dù tớ biết bản thân mình thiếu gì… tớ lại không biết cách để khác phục. Dù tớ có cải thiện từ từ đi nữa thì tớ vẫn sẽ không thể theo kịp Earth đang ngày một mạnh hơn…”

Đây hẳn là lần đầu tiên tôi được nghe giọng nói của cậu chủ Rebal yếu ớt như vậy.

“Ah~, không được rồi~… Đây là cử tạ sao? Mình chẳng được điểm nào cả~ “

“Ah… Fu……”

“Sao cậu không thử nhỉ công chúa? Thật sự… một khi thử rồi cậu sẽ thấy Earth tuyệt vời thế nào.”

Cậu chủ Fu quay lại vởi vẻ mặt mệt mỏi.

Và cũng như cậu chủ Rebal, ngài ấy không hề vui.

“Công chúa… Chúng ta… làm sao để chúng ta trở nên mạnh hơn…”

“Chuyện đó…”

“Tớ nghĩ chúng ta nên nhờ cha mẹ tập luyện cho nhưng… họ lại rất bận…”

“…… Phải nhỉ… đã lâu lắm rồi cha tớ không dạy tớ thương thuật…”

“Nhưng kể cả chúng ta có học hỏi từ giáo viên ở học viện… cả sự hướng dẫn của huấn luyện viên chiến binh Đế Quốc… nghe có vẻ không phải nhưng… nhưng…”

Không ai có thể phản bác lời của cậu chủ Fu. Bởi đó là điều mà mọi người nghĩ.

Quả thật tôi cũng nghĩ như vậy.

“Từng bước nỗ lực là dĩ nhiên nhưng… cho dù chúng ta bây giờ có nỗ lực từ từ thì với Earth bây giờ… tớ không nghĩ chúng ta có thể đạt đến trình độ của cậu ấy, đừng nói đến Lục Tướng…”

Ít nhiều gì thì cả tôi, một người đã có chứng chỉ Chiến Binh Cao Cấp cũng không thể chạm vào Paripi.

“Tớ cũng nghĩ vậy. Để bắt kịp cậu ấy, chúng ta bắt buộc cần sự hướng dẫn của người khác. Cha, chú Hiro, cô Mamu, chú Ryvar, Benlinerve… ngài Mikado… nhưng mọi người hẳn bây giờ đều đang rất bận…”

Cả tôi cũng cần phải trở nên mạnh hơn.

Nhưng vấn đề là chúng tôi không biết làm thế nào.

“Ngài Hiro và phu nhân Mamu sẽ quay lại sớm thôi. Chúng ta sẽ bàn chuyện này sau.”

“Nhưng ngài Hiro mới là người bận rộn nhất đúng không? Mà khoan, ngài ấy đã bỏ cả đống việc để đi tìm Earth…”

“Nhưng không có mấy ai trên thế giới mạnh như Thất Anh Hùng hay Lục Tướng và có thời gian để mà dạy chúng ta.”

Quả thật phương án tốt nhất là nhờ chủ nhân… không… chuyện này tôi cũng không chắc.

Tôi không muốn nói thế này nhưng tôi không nghĩ tài năng và cảm nhận của chủ nhân giúp ích được gì… thế nên cậu chủ mới…

“….. Hmm?”

Lúc đó.

Đến tận bây giờ chúng tôi đã không hề nhận ra.

Cậu chủ và Kron đã quên mất một thứ cực kì khó tin.

Cách xa chúng tôi đang phân vân không biết nên làm thế nào…

“Fuwaa~ah…… không khí chỗ này làm ta mệt quá. Thằng Hilua có vẻ còn muốn ở Địa Giới chơi… nên chắc ta về trước vậy.”

Một con rồng khổng lồ đang ngáp.

Truyện Chữ Hay