"Chúng ta nên làm gì đây Hội trưởng?! Lũ quái vật đã tràn vào trong hiệp hội rồi!!"
Giọng nói thiếu kiên nhẫn của chàng trai trẻ vang vọng khắp hành lang.
Có vẻ lũ quái vật đã tràn vào bên trong hiệp hội.
"Hmm. Vậy ư?"
Giọng nói quý phái của người đàn ông lớn tuổi vang lên. Có vẻ trong phòng có hai người đang nói chuyện với nhau.
"Vậy ư? Đừng có nói vậy!! Chúng ta phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó nếu không chúng sẽ tràn vào đây!!"
"Chuyện đó là không thể nào, cậu Dido à. Tấn công hiệp hội mạo hiểm giả, nơi như một pháo đài vững chắc thậm chí có thể dùng như một nơi trú ẩn, là một hành động ngu ngốc như một con côn trùng bay vào mạng nhện."
"Hô hô hô."
Tiếng cười tự tin không chút lo lắng của ông ta vang khắp căn phòng.
Đúng như mong đợi từ Hội trưởng, một trong những người điều hành cấp cao nhất của hiệp hội mạo hiểm giả.
"Đúng là như vậy. Nhưng tôi có linh cảm xấu về chuyện này. Ngài nên nhớ rằng chi nhánh hiệp hội mạo hiểm giả ở Thị trấn Tân thủ chúng ta chỉ có những mạo hiểm giả hạng D~C."
"Đó là bởi vì ta đã cố tình làm vậy. Suy cho cùng thì xung quanh đây chỉ có mấy con quái nhỏ mà thôi, nên thật lãng phí tiền công."
"Tôi đồng ý với quan điểm đó, nhưng... cũng có những mạo hiểm giả thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Hơn nữa, chúng ta chỉ có những mạo hiểm giả dưới cấp 20 trong thị trấn này, họ sẽ không thể trụ lại nếu phải nhận hình phạt dù chỉ một lần. Tại sao ngài lại không chịu hiểu?"
Đây là một phát hiện thú vị. Vì trò chơi đã hoạt động được một thời gian dài nên có vẻ như ngay cả NPC sống trong thế giới ảo cũng đã học được cách sử dụng các thuật ngữ VRMMO mà thông thường chỉ người chơi mới hiểu được.
Hơn nữa, nếu bạn nhận hình phạt đồng nghĩa với việc điểm kinh nghiệm của bạn sẽ bị giảm 20% và các chỉ số của bạn sẽ tạm thời bị giảm một nửa.
"Vậy thì, cậu Dido này. Hãy để ta dạy cho cậu một bài học của ông cha tôi."
Đó là một lời tuyên bố khá lạc đề, nhưng dù sao tôi cũng sẽ nghe nó đã.
"Một bài học?"
"Ừ. Ngay cả khi tồn tại một [Cá nhân] mạnh mẽ và hùng mạnh, nó cũng không bao giờ có thể sánh được với [Số lượng] áp đảo, cậu có hiểu không?"
Hóa ra đó là câu chuyện về việc ngay cả một con voi cũng không thể có cơ hội khi phải đối mặt với một đàn kiến khổng lồ.
Mặc dù thật vô lý khi mong đợi một người không chứng kiến sự việc sẽ cảm thấy khủng hoảng, nhưng giờ tôi hoàn toàn hiểu rằng 'hội trưởng-san' không hiểu được tình hình nguy cấp đang xảy ra ở tầng dưới.
"Ngài có thể kể những câu đùa của ngài để sau chuyện này có được không?!"
"Không, bây giờ mới là phần hay nhất. Nhưng nếu [Số lượng] đấu với [Số lượng], ai sẽ thắng? Câu trả lời là bên nào có [Cá nhân] mạnh hơn sẽ giành chiến thắng."
"Chuyện đó thì liên quan gì tới tình huống hỗn loạn ở tầng dưới...?"
"Đó chính xác là khung cảnh đang xảy ra ở tầng bên dưới lúc này."
Hmm, đó là một câu nói khôn ngoan. Tôi luôn cho rằng ông ấy là một nhà lãnh đạo luôn bình tĩnh, nhưng tôi đã rất sốc khi phát hiện ra ông ta là một người thiếu kĩ năng giải quyết khủng hoảng.
Tôi có thể dễ dàng hình dung ra khuôn mặt thất vọng của Dido, người quản lý cấp trung tội nghiệp không may mắn với sếp của mình.
"Mặc dù sức mạnh tổng hợp của lũ quái vật chắc chắn là đáng chú ý, nhưng khi đối mặt với những nhà thám hiểm mạnh, những người có khả năng [Cá nhân] cao và dù họ có bị giết trong trận chiến họ cũng sẽ hồi sinh, điều đó có nghĩa là [Số lượng] của họ sẽ không bao giờ giảm. Vì vậy, cả ta và cậu không cần phải bận tâm về việc này."
Ôi, bài giảng của ông ta kết thúc thật tuyệt vời và không thua kém gì Tôn Tử.
Vì đó là điều mà tôi có thể sẽ gặp phải trong tương lai nên tôi sẽ ghi nhớ nó.
"...Nhưng tôi thực sự cảm thấy lo lắng và không thể ngồi yên được. Tôi sẽ tự mình đi kiểm tra tình hình ở tầng dưới. Xin thứ lỗi!"
"Rốt cuộc là cậu vẫn quyết định đi xuống dưới à? Giới trẻ ngày nay thật thiếu kiên nhẫn."
Tiếng bước chân của Dido ngày càng to hơn khi anh ấy quay gót và tiến về phía tôi, và cuối cùng cánh cửa trước mặt tôi trượt mở với một tiếng kêu vang.
'Cạch'
Thật xứng đáng để tôi kiên nhẫn nín thở chờ đợi một cuộc phục kích trước cửa kể từ khi đến trước cửa căn phòng này.
"Ng-Ngươi là ai?!!"
"Fufu, ta phát chán với việc phải chờ đợi rồi."
Nhắm vào khoảnh khắc Dido-san xuất hiện sau cánh cửa, tôi thực hiện một cú đấm móc cằm khiến cơ thể gầy gò của anh ta bay thẳng lên trần nhà. Cuối cùng, tôi cũng có thể bước vào căn phòng nơi có vị Hội trưởng.
Lý do tại sao tôi hành động như một tên trộm nhập lén lút cho tới thời điểm này. Đó là vì ngay cả với sức mạnh của ma cà rồng, cái tay nắm cửa vẫn không hề lay chuyển, bản thân cánh cửa đã vững chắc một cách lố bịch để có thể phá vỡ. Và vì tôi chỉ là một nữ sinh trung học bình thường, tôi không hề có kiến thức về mở khoá hoặc các phương pháp mở khoá khác, nên tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng đợi trước cửa cho đến khi nó được mở ra từ bên trong.
Cuối cùng, đó là hành động hấp tấp của Dido-san, hành động không có cơ sở, và thật sự trớ trêu khi thái độ gần như lười biếng, kiên định của Hội trưởng lại là hành động khôn ngoan nhất.
Tôi đoán đó là lí do tại sao ngay cả tên ngu ngốc kia cũng có thể vươn lên làm chủ bang hội. Ông ta là một trong những ví dụ điển hình phổ biến trên thế giới.
[Anh ta chết rồi kìa.]
[Ngỏm tại chỗ luôn.]
[Một đấm chết luôn haha!!]
[Tấm gương cho mọi kẻ phản diện!]
[DIDOOOOOOOO!!!]
[Nhân tiện, Dido-san thực sự là người đứng thứ 2 ở Thị trấn Tân thủ.]
[Quá là hèn hạ.] (một lờikhen)
Trong mọi trường hợp, đó là một khởi đầu tuyệt vời khi có thể loại bỏ kẻ thù bằng một đòn tấn công phủ đầu.
Dường như có những người xem tán thành phong cách chơi của tôi, điều này khiến tôi cảm thấy được khen ngợi với tư cách là một streamer.
Điều tôi có thể làm nhiều nhất để đáp lại sự ưu ái của người xem là cung cấp nội dung thú vị và phấn khích hơn nữa.
"Dido đã... ĐỒ KHỐN!!"
"Tôi là Rio. Chúng ta hãy cùng nhau tìm câu trả lời cho câu hỏi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo khi một [Cá nhân] đối đầu với một [Cá nhân] khác?"
Người đàn ông có thân hình mập mạp trong phòng phải là chủ hội sau khi loại trừ bớt.
Tôi đặc biệt đến đây để biến người này thành tay chân của tôi, nhưng tôi tự hỏi liệu ông ta có phải là gánh nặng nếu tôi làm vậy không.
"Sao ngươi dám làm vậy với cấp dưới của ta! Chết đi!"
Trong khi tôi đang suy nghĩ, hội trưởng lên tiếng và trên tay ông ta đang cầm một khẩu súng lục ổ quay, loại súng thường thấy trong xã hội ngày nay. Và trước khi tôi kịp giơ tay lên theo phản xạ, do bị ảnh hưởng bởi chủ nghĩa hòa bình của tôi trong đời thực, một phát súng đã nổ ra.
'Bang!'
"Hửm? ngươi bắn đi đâu vậy?"
Rõ ràng là viên đạn bắn xuyên qua lông mày.
Dù không có cảm giác đau đớn nhưng tôi có thể nhìn thấy những viên đạn bay với tốc độ chóng mặt so với mắt thường.
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bị bắn bởi đạn thật ở một nơi như thế này.
"Đáng đời mày! Không có con người nào có thể sống sót sau khi bị bắn xuyên não!"
Ông ta quá vui mừng đến mức làm tư thế can đảm và bắt đầu ba hoa, nhưng thật không may thanh HP của tôi vẫn còn khoảng 90%.
Cảm giác rõ rệt khi có vật gì đó lạ trên trán tôi cũng mờ dần.
"Sử dụng một khẩu súng có sức xuyên thấu như vậy, đúng là một kẻ thù đáng gờm."
Nếu tôi không phải là ma cà rồng thì bây giờ tôi đã nhìn thấy Chúa rồi.
Mặc dù khẩu súng không phù hợp với bối cảnh châu Âu thời trung cổ, nhưng nó được thiết kế để mang lại cảm giác đó, vì vậy kĩ thuật liên quan đến việc chế tạo chúng có thể đã được thêm vào AI trong quá trình xây dựng trên thế giới.
"......Huh? Ng-Ngươi! Lẽ ra ngươi đã chết, làm sao ngươi vẫn còn sống?!"
"Xin hãy ngừng đưa ra những câu hỏi vô nghĩa và hãy lắng nghe yêu cầu của tôi."
"Kuuugh...Chết đi!"
Trong khi nghiến răng, ông ta bắn liên tục phát thứ hai và thứ ba về phía tôi.
Ồ, có vẻ như mắt phải của tôi đã bị bắn xuyên qua và một nửa tầm nhìn của tôi bị nhuộm trong màu đỏ và đen.
Vì việc né tránh hay chống đỡ trước đạn là điều không thể đối với tôi nên điều duy nhất tôi có thể làm là giơ hai cánh tay của mình lên làm lá chắn, nhưng dù cho có bị bắn bao nhiêu lần tôi vẫn có thể đứng vững, viên đạn nhẹ đến mức tôi có cảm giác chúng như một món đồ chơi và tôi thậm chí còn không cảm thấy mình đang bị tấn công.
Vào lúc này, tôi ý thức được rằng cơ thể của tôi không còn là con người nữa.
Tuy nhiên, nhìn cái cách ông ta bắn chính xác vào những điểm yếu chí mạng của con người như não và tim. Đó là lí do tại sao tôi muốn tuyển dụng ông ta, vì hắn ta rất giỏi trong các cuộc tấn công tầm xa.
[Vẫn còn đứng vững.]
[Đến cả đạn cũng không thể giết cô ấy.]
[Bất khả thi để đánh bại Ngài Rio.]
[Thay vào đó, thật đáng sợ khi cô ấy vẫn giữ được bình tĩnh khi bị bắn xuyên qua mắt.]
"Ồ, hết đạn rồi à?!"
"Đừng đến gần đây, đồ quái vật!!"
Đôi mắt Hội trưởng đã bắt đầu chảy ra nước mắt, ông ta ngay lập tức ném khẩu súng đi và bước lùi lại, ngay sau đó ông ta bắt đầu lục lọi các ngăn kéo phía sau của mình.
―Và rồi tôi thoáng thấy ông ta lấy một khẩu súng khác ra.
Với một cơ thể yếu đuối trước việc chịu đòn, tôi sẽ có nguy cơ bị tụt HP về 0 nếu bị bắn thêm mấy viên đạn nữa, tôi ngay lập tức ném con dao găm của mình giống như ném phi tiêu.
"Gyaaaaa!!!"
Con dao đâm trúng vào chân phải ông ta. Đó là một đòn kép khiến ông ta không thể chiến đấu và không thể trốn thoát.
Trong khi ông ta quằn quại vì đau đớn, tôi đã nhanh chóng áp sát lại gần.
"Biến đi! Tôi chưa muốn chết, tôi vẫn chưa muốn chết!"
"Ta đến đây để cho ngươi biết về cái chết sắp tới của ngươi, nhưng.... ta sẽ ban cho ngươi một cơ hội thứ hai. Một cơ hội thứ hai để sống nhưng đổi lại ngươi phải trở thành thân quyến của ta."
Tôi nhe răng nanh bằng cách há miệng, giơ móng tay trước mặt ông ta để ông ấy nhìn rõ, tôi đã đe doạ ông ta và không cho ông ta cơ hội để phản kháng.
Vị Hội trưởng này là một cựu quý tộc bị tước quyền thừa kế vì tính kiêu căng và lòng tham không đáy của mình, vì vậy phẩm chất thân quyến của ông ta chỉ ở mức khá.
Đã một thời gian dài trôi qua kể từ khi bắt đầu trò chơi, lý lịch của các nhân vật có tên ở Thị trấn Khởi đầu đã được tiết lộ từ lâu.
"Ta sẽ không nương tay. Nhưng trở thành thân quyến của ta thì ngươi sẽ được giải thoát khỏi mọi đau khỏi và đau đớn."
"Không đời nào. Tôi đã chịu đựng đủ rồi......"
"Vậy thì, ta hỏi một lần nữa, lòng trung thành hay cái chết."
"V-Vâng thưa ngài. Tôi sẽ nghe theo ngài...."
Ông ta đầu hàng nhanh hơn nhiều so với dự kiến.
May mắn thay, suy nghĩ của ông ta có xu hướng ưu tiên sự an toàn của bản thân hơn là đứng về phía chính nghĩa.
Ngay lập tức , tôi sử dụng [Hút máu] lên ông ta, sau khi xác nhận số kinh nghiệm nhận được, đã đến lúc sử dụng kĩ năng [Biến đổi Thân Quyến]
===
[Cấp độ đã tăng lên 29]
[Giá trị danh tiếng đã giảm] [note60722]
[Một Hội trưởng đã bị giết, Hội mạo hiểm giả bắt đầu thù địch với bạn]
[Đã trở nên thù địch với Hội mạo hiểm giả, tiếp tục với G-route]
[Hội mạo hiểm giả đã treo thưởng bạn 100.000 Iris]
[Bạn nhận được 144.445 điểm kinh nghiệm do đã giết một Hội trưởng]
[Bạn nhận được vật phẩm Bộ thuốc cuối cùng]
[Hội mạo hiểm giả đã trao cho bạn danh hiệu Ma cà rồng độc ác Rio]
===
[Họ đã treo thưởng cô ấy.]
[Rất tiếc.]
[Ý tôi là, cô ấy đã gây sự với một người quan trọng và biến ông ta thành thuộc hạ.]
[Sức lôi cuốn áp đảo.]
[Và gây nghiện đến phát điên!]
[Cuối cùng là G-route. Vậy nó khác với route thông thường như thế nào?]
[↑ Điểm kinh nghiệm nhận được sẽ nhân đôi, hình phạt tử vong khi bị mạo hiểm giả đánh bại cũng được nhân đôi, điểm hồi sinh sau khi tử vong sẽ được đặt lại ở một nhà tù trên đảo]
[Hình phạt tử vong gấp đôi lên, khắc nghiệt quá hahaha.]
[Buổi stream đã diễn ra được 3 tiếng rồi.]
Tôi cảm thấy mãn nguyện khi thấy người xem phấn khích.
Theo kênh chat, có vẻ như có mối quan hệ giữa việc nhận được kinh nghiệm và G-route, hay còn gọi là con đường diệt chủng.
Rủi ro cao và lợi ích cao đi kèm với những thử thách khó khăn, thậm chí còn phù hợp với chủ đề hiện tại của tôi, đây chính xác là con đường tôi muốn đi.
Vì tôi không nhận được gì từ tiền thưởng nên tôi sẽ bỏ qua việc giải thích nó ngay bây giờ.
Bây giờ Thị trấn Khởi đầu đã nằm trong tay tôi, tôi thực sự không thể ở trong đó mãi mãi như một ngôi nhà ấm cúng được. Sau cùng những mạo hiểm giả cấp cao sẽ sớm đến đây để trả thù.
Đi xuống cầu thang và tập hợp các thân quyến, tôi chuẩn bị quân đội cho cuộc hành quân đến địa điểm khác mà không để lại dấu vết.