Huyễn Thú Belial trừng mắt nhìn tôi. Nó trông như là hiện thân tinh túy của tinh linh thuật mà Cecilia từng dùng vậy.
Tôi đã dự tính là sẽ đấu với Zack, ai ngờ lại thành thế này.
Zack ra lệnh cho Belial, kẻ vừa gầm lên và thở ra làn khói trắng.
[Cùng vui đùa nào.]
Thay vì kêu tôi chiến đấu… thì hắn lại kêu tôi “vui đùa”, thú thật thì khá đụng chạm đấy.
Tuy nhiên chắc khán giả cũng sẽ nghĩ điều tương tự nếu nhìn vào thanh hắc kiếm.
Belial lao vồ đến tôi.
Đột nhiên, tay phải tôi nóng ran cả lên. Cơn nóng như muốn thiêu đốt tôi vậy. Chuyện gì đang diễn ra thế này?!
Thánh Kinh xuất hiện trong lòng bàn tay tôi. Như thể một “tôi” khác đang rất nóng lòng được ra trận vậy.
Khoảnh khắc ấy, một luồng sức mạnh lớn lao trào dâng trong tôi.
Cảm giác như mọi chỉ số đều đã trở về vậy.
Tôi đoán là hắn cũng không muốn chết ở một nơi thế này.
Tuy nhiên nếu sử dụng Thánh Kinh thì kế hoạch của “Fate” sẽ thành công mất. Nhưng mà tôi cũng sẽ gặp khó nếu không dùng khi đang đối đầu với Belial.
Tôi có thể tưởng tượng nụ cười ma quái của hắn ta.
Được thôi, cứ chờ đó!
[UuuuuuuOoooo!]
Thánh Kinh phát sáng đỏ rực hơn nữa, gia tăng sức mạnh.
Các elf xung quanh cũng trở nên xáo xào trước ánh sáng tôi phát ra.
[Đừng sợ hãi, Belial. Đó cũng chỉ là một trò bịp bợm.]
Vậy thì cùng thử nhé, để kiểm chứng liệu có phải là bịp bợm như lời ngươi nói hay không.
Tôi cũng muốn xem xem cái nào mạnh hơn - Thánh Kinh hay Huyễn Thú.
Belial lao thẳng về phía tôi, với luồng khí lạnh kinh hồn bao phủ. Nếu đỡ trực diện sẽ khiến toàn bộ cơ thể tôi đóng băng và vỡ vụn ngay tức khắc.
Tôi cũng có thể né, nhưng các elf lại xem điều đó là xúc phạm. Và tôi càng không thể để bản thân bị coi là kẻ hèn nhát được.
Đành vậy.
[Đến đây nào, Belial.]
[Vỡ vụn đi, Fate Barbatos.]
Cùng với giọng nói của Zack, Belial và tôi lao vào nhau, và một luồng gió lạnh bốc lên.
[Ngớ ngẩn… Ngươi chặn đòn đó chỉ với một tay… mà vẫn bình yên vô sự… thì Huyễn Thú Belial của ta…]
[Tôi vẫn chưa nghiêm túc đâu.]
[Chết tiệt… Belial, ngươi đang làm gì vậy hả?]
Zack trở nên lo lắng khi nhìn sang biểu cảm của Georg.
Hắn ta chắc hẳn định dùng đòn ban nãy để kết thúc một thể.
[Anh đánh giá thấp tôi rồi đấy. Tôi mạnh hơn anh nghĩ đấy.]
[Ta chỉ hơi buông lỏng cảnh giác thôi. Thật đáng tiếc. Ta vốn nghĩ rằng Belial sẽ kết thúc một cách dễ dàng, vậy nên thật đáng xấu hổ.]
Tôi cũng nghĩ vậy. Tôi đoán là anh ta chưa bung hết sức vì nghĩ tôi yếu.
Đòn tiếp theo chắc chắn sẽ nghiêm túc.
Tuy nhiên, tâm trí tôi rất bình tĩnh và kỳ lạ thay là tôi nhìn rõ khu vực xung quanh.
So với trận đấu với Libra, thì huyễn thú cũng không hẳn là một mối đe dọa. Có lẽ sức mạnh bên trong Thánh Kinh đã khiến tôi thơ thẩn một lúc.
Belial thổi luồng khí lạnh từ miệng. Tôi nhảy lên để né và vung hắc kiếm chém vào nó.
m thanh gào khóc chói tai của con quái vật vang lên. Có vẻ tấn công vật lý xài được trên bọn này.
Belial né một nhát chém sâu có thể tạo vết thương chí mạng. Nếu có thể, tôi cũng muốn kết thúc trận này trong yên bình.
Bỗng Zack đưa tay lên vai trái của mình, khuỵu gối xuống đất.
Là sao? Tôi tấn công huyễn thú, sao Zack lại lãnh vết thương?
[Được lắm.]
[Fate, huyễn thú sẽ có một sự liên kết với chủ nhân. Khi cậu tấn công chúng, cậu cũng sẽ đả thương được chủ của chúng.]
[Ra vậy.]
Tôi thở phào vì hắn né được đòn chí mạng. Zack dù gì cũng là thuộc hạ của Georg.
Nếu vô tình giết hắn thì sẽ lành ít dữ nhiều. Tôi cũng không muốn chuốc thêm phiền phức từ phía Georg đâu.
[Hãy mau đầu hàng, Zack.]
[Không bao giờ. Không bao giờ ta làm vậy. Nó ảnh hưởng trực tiếp đến uy tín của một elf. Và ta vẫn chưa bung hết sức đâu.]
[Cái?!]
[Mọi người, hãy mau rời khỏi đây!]
Hai chiếc sừng của Belial bắt đầu tỏa ra vầng sáng xanh.
Thấy vậy, Cecilia hốt hoảng sơ tán người dân khỏi quảng trường.
Trong đám đông hỗn loạn, riêng Georg ngồi phì cười như thể sắp được chứng kiến điều gì đó thú vị.
Zack đã luôn hạn chế sức mạnh để tránh gây nguy hiểm cho khán giả.
Tôi đoán hắn đang định đóng băng toàn bộ quảng trường, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát của tôi.
Nếu là cha thì ông ấy đã đóng băng toàn Thành Elf rồi. Một chứng nhân như tôi đây thì cỡ này của Zack cũng thường thôi.
Mọi thứ đều có cách giải quyết.
Tôi cảm thấy mình không nên lạm dụng Thánh Kinh. Nhưng ngặt nỗi đó là thứ sức mạnh duy nhất tôi có hiện giờ.
Zack trừng mắt nhìn tôi, với đôi vai run rẩy.
[Cái giá phải trả cho việc xúc phạm niềm kiêu hãnh của ta sẽ là rất đắt.]
[Nếu điều đó khiến anh tổn thương, sao không vứt xó đi cho khỏe nhỉ.]
[Ngươi đang nói gì vậy hả, thứ tai ngắn bần hèn? Không đời nào một kẻ như ngươi được phép bước chân vào Thành Elf. Đây là nơi chỉ những cá thể ưu việt mới được phép sinh sống.]
Xin lỗi vì đã tai ngắn nhé. Sinh ra đã vậy rồi, biết sao giờ.
[Nếu ưu việt được quyết định bởi độ dài của tai thì hãy chứng minh cho tôi thấy. Bằng Huyễn Thú Belial.]
[Ngươi đang tỏ ra bất kính. Ngữ như ngươi chỉ nên ở cùng đẳng cấp với thú nhân. Và ngươi càng không đủ tư cách đứng cạnh Cecilia-sama.]
Bỏ ngoài tai lời Zack, tôi cất tiếng gọi Cecilia.
[Cecilia, nhờ cô đảm bảo giúp tôi an toàn của người dân nha.]
[Cậu sẽ ổn chứ, Fate?]
[Sẽ không sao đâu. Với lại, chúng ta không có nhiều thời gian, vậy nên hãy mau lên nhé.]
Cecilia dùng ma pháp gió tạo kết giới bao bọc quảng trường, nhằm ngăn các đòn tấn công của Belial lan ra bên ngoài.
Xong việc, tôi nhìn sang Belial. Không chút sợ hãi nào cả.
Không biết vì sao, nhưng dường như cảm giác hưng phấn của chiến trận đang ùa về trong tôi.
Cảm giác này không phải là do sức mạnh của Thánh Kinh. Đó chính là do Bạo thực kĩ trong tôi đang trỗi dậy. Ta và ngươi đều là một và đều giống nhau.
Vậy nên, chỉ cần có động đậy là tôi sẽ biết ngay.
m thanh máy móc vang lên trong tôi.
《Bạo thực kĩ kích hoạt》
《Thất bại do ngoài vùng phủ sóng》
《Tiến hành phân tích………………》
《…………98%》
Luồng khí lạnh khổng lồ phóng về phía tôi từ hai chiếc sừng của Belial. Mặt đất đóng băng, nhưng như thể vẫn chưa đủ, hơi ẩm bên dưới lớp đá cuội nhô ra dưới dạng những lưỡi băng. Không khí đông cứng lại và biến thành chất rắn lấp lánh.
[Ta sẽ đóng băng tất cả. Cậu sẽ phải hối hận vì đã khiến ta nghiêm túc đấy, Fate Barbatos!]
Tôi lại nghe thấy âm thanh máy móc.
《Tiến hành phân tích………………》
《…………99%》
Cuộc tấn công dồn dập của huyễn thú Belial đã kích hoạt thứ gì đó đang cuồn cuộn trong tôi, cảm nhận được sự nguy hiểm và cố gắng thức tỉnh.
Sẽ ra sao nếu 100% nhỉ?
Tôi sẽ một lần nữa liên kết với Bạo thực kĩ đã nuốt chửng vị Chúa thất bại kia. Lỡ như bản thân mình mất kiểm soát thì sao一cảm giác lo lắng trào dâng trong tôi.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc ấy, tôi nghe thấy giọng Roxy.
(Fay, hãy tin vào chính mình… anh sẽ làm được.)
[...Roxy!?]
《Tiến hành phân tích………………》
《…………100%》
《Phân tích hoàn tất》
《Bạo thực kĩ kích hoạt》
Luồng khí lạnh kia đánh trúng tôi.
[Kết thúc rồi. Không kẻ nào có thể sống sót được đòn này.]
Có thể nghe được chất giọng đầy tự tin của Zack khi đứng trước chiến thắng.
Trong làn khí lạnh cuồng nộ, vang lên giọng nói vô cơ.
Chỉ số của các ma thú trên Đảo Louise bị tôi giết đang tuôn chảy trong tôi. Có vẻ không nhận được kĩ năng mới, hoặc cũng có thể do khác biệt vùng miền nên Bạo thực kĩ chưa tiếp thu được chăng?
Tôi nghe thấy “Fate” tặc lưỡi.
Thật đáng tiếc… ta sẽ không để ngươi chiếm cơ thể dễ vậy đâu. Nay Bạo thực kĩ đã trở lại, tôi không còn lo về việc phụ thuộc vào Thánh Kinh nữa.
Phủi các mảnh băng trên quần áo, tôi chĩa mũi kiếm thẳng về hắn.
Không phải huyễn thú Belial, mà là Zack, kẻ đang choáng váng trước sự trở lại của tôi. Tôi nói một cách trầm lắng nhưng đầy mạnh mẽ
[Ta cũng sẽ nghiêm túc từ bây giờ. Nếu như không muốn chết, ta nói lại một lần nữa: Hãy mau đầu hàng đi.]