Từ đó trở đi, lãnh thổ trở nên yên bình và chúng tôi dành phần còn lại của cái nóng mùa hè trong một tâm trạng thoải mái.
Tuy nhiên, bây giờ kỳ nghỉ đã kết thúc và bắt đầu trở lại trường học.
Mùa hè này có vẻ ngắn và dài với nhiều vòng xoắn và lượt nhưng quay trở lại trường học cảm giác thật thú vị.
Tôi đã đi vào phòng của tôi trong ký túc xá sau một thời gian dài và cảm thấy kỳ lạ.
Nó cảm giác như cả hoài cổ và tươi mới.
Đó là một căn phòng rất đẹp.
Có rất nhiều không gian và nó thật sáng sủa, với một anh chàng đẹp trai ở trong góc.
Nơi này thật thoải mái…..
“Này, tại sao cậu lại ở đây?”
Vì vài lý do nào đó, Rail đã ở trong phòng của tôi.
Tại sao cậu ta lại ở đây?
Cậu ta lấy được chìa khóa ở đâu vậy?
Tại sao cậu ta đang uống trà và đọc một cuốn sách?
Tại sao, huh! Có phải vì chúng ta giống nhau không?
“Ý của cậu là sao, không phải chúng ta đang ở trong một mối quan hệ sao?”
“Kiểu quan hệ nào mà cậu đang nói đến?”
“Mặc dù chúng ta đã làm nó.”
“Không, chúng ta không có làm gì hết.”
Tại sao lại là Rail? Trời ạ, điều này thực sự gây căng thẳng.
“Được rồi, hãy để lại những trò đùa cho sau này, tớ tới đây bởi vì tớ là người duy nhất không được cậu mời tới lãnh thổ của cậu.”
“Gì chứ. Nếu cậu muốn đến thì cứ đến.”
“Tớ biết rằng Arc đã tới nơi của cậu.”
“Đúng vậy, cậu ta có tới.”
“Eliza cũng đã tới lãnh thổ của cậu.”
“Đúng vậy, may mắn thay là cô ấy có đi.”
“Vậy tại sao cậu không gọi cho tớ?”
Phiền phức, thật phiền phức.
Bạn biết điều phiền toái nhất là gì không? Khuôn mặt của cậu ta đang làm một biểu hiện buồn bã.
“Thực ra, tại sao cậu lại đến phòng tôi?”
“Oh, không có chuyện gì khác ngoài điều đó.”
Oh, đúng rồi. Đó là Rail. Tất nhiên là không có chuyện gì khác nữa rồi.
Trời ạ tôi đã bất ngờ khi Rail bằng cách nào đó đã đến phòng của tôi trước cả tôi.
Thật đáng kinh ngạc. Wow!
“Mặc dù cậu không có chuyện gì khác để thảo luận, việc cậu lẻn vào phòng của tôi chỉ để cho vui thôi sao?”
“Đúng vậy.”
Trời ạ con người này thật đáng sợ.
Rail bắt đầu nhìn chằm chằm vào mắt của tôi.
Khuôn mặt đó, đó là khuôn mặt đáng sợ nhất.
“Đi về đi nếu cậu không có chuyện gì khác.”
“Eh?!”
“Ý của cậu là sao khi “Eh?!”, tại sao cậu vẫn còn ở đây?”
“Bởi vì.”
“Không, cậu không có dễ thương, nên đi về đi.”
Cậu ta không đi về và cứ tiếp tục hỏi tôi những câu hỏi.
Cậu ta bằng cách nào đó đã biến việc này thành một cuộc thẩm vấn và cũng đã chạm vào mông tôi nhiều lần.
Tôi không biết liệu hành động của cậu ta là có ý thức hay chỉ là phản xạ nhưng tôi không phải là người đồng tính nên tôi không thích thú gì với điều này.
Trong khi cuộc thẩm vấn vẫn đang diễn ra, Vain bước vào phòng.
Có tiếng gõ cửa khi cậu ta bước vào nhưng từ khi nào mà điều này trở nên bình thường?
“Vain, cậu có thể giúp tớ ở đây được không? Kururi muốn đá tớ ra khỏi phòng và đang định sử dụng vũ lực.”
“Thứ duy nhất đang sử dụng vũ lực là tay của cậu ở trên mông của tôi đấy, buông mông của tôi ra.”
Vain không có giúp gì nhưng thay vào đó nói hãy cố gắng kiềm chế mọi thứ chỉ ở mức độ vừa phải và ngồi trên ghế.
Ý của cậu là gì khi kiềm chế mọi thứ ở mức độ vừa phải?
Cậu đang nói cho tớ cái quái gì với kiềm chế ở mức độ vừa phải hả, con trai của một người vĩ đại?
Vain bây giờ chỉ ngồi ở đó như đang chờ một ai đó vậy. Hiển nhiên, cậu ta đang chờ Crossy.
“Đã được một khoảng thời gian rồi; cậu đã không gặp Crossy trong suốt toàn bộ kỳ nghỉ phải không?”
“Oh ừ.”
Đó là một câu trả lời đơn điệu nhưng tôi biết là cậu ta đang mong gặp lại Crossy bởi vì chân của cậu ấy đang co giật.
Nghiêm túc đấy Crossy, tới đây ngay luôn đi.
Tớ cũng nhớ cậu lắm!
“Chà vì nó sẽ trở nên khá sôi nổi ở đây, tớ cũng sẽ ở lại đây.”
Trong khi bị lẫn lộn bởi cuộc trò chuyện của tôi với Vain, Rail đã bắt lấy cơ hội ngồi bên cạnh cậu ấy và bắt đầu uống trà và lại tiếp tục việc đọc sách.
“Vain cũng đã ở tại lãnh thổ Helan suốt kỳ nghỉ hè phải không?”
“Oh ừ.”
“Tốt, tớ đã không được mời.”
“Oh, vậy sao?”
“Thật là điều khủng khiếp khi không mời người người thân yêu của mình tới nhà bạn trong suốt kỳ nghỉ.”
“Cậu không phải là người thân yêu của tớ.”
Ngiêm túc đấy, không phải hắn ta.
Được rồi nghiêm túc đấy, dừng lại với khuôn mặt đó trước khi tôi đấm nó.
Trong khi đang chờ đợi Crossy, tôi đã pha một ít trà.
Đây là loại tốt nhất có thể được tìm thấy ở trong lãnh thổ của tôi.
Nó có một hương vị mạnh mẽ và có vị.
“Cậu có muốn vài tách luôn không, Vain?”
“Oh, ừ.”
Tôi lấy ra 2 túi trà và chuẩn bị nước trà.
“Còn tớ thì sao?”
“Không phải cho cậu.”
“Thật kinh khủng. Đầu tiên, cậu mời Vain tới lãnh thổ của cậu và bây giờ cậu cũng đưa trà cho cậu ấy. Bộ cậu có vấn đề à?”
“Được rồi, tớ sẽ cho cậu vài tách trà nên đừng có kéo Vain vô chuyện này nữa.”
Vì thế nên tôi bắt đầu chuẩn bị pha thêm một tách trà nữa cho Rail.
Vain vẫn đang co giật chân của cậu ấy.
Rail lặp đi lặp lại nhiều lần cố gắng để chạm vào mông của tôi và thất bại lần lượt.
Tôi tự hỏi khi nào thì tôi có thể một mình tận hưởng phòng của tôi?
Tôi tự hỏi khi nào thì tôi có thể có một khoảnh khắc thư giãn ở trong của tôi?
Tôi nuốt xuống nước trà với một biểu cảm giận dữ.
Dù sao thì tại sao Crossy vẫn chưa tới đây vậy?
Tôi nghĩ cả ba chúng tôi có thể tập luyện cùng với nhau khi chúng tôi quay trở lại trường học.
Có phải cậu ta vẫn chưa trở về được?
Vain không nghĩ gì về những điều đó cả và chỉ chờ thôi.
“Cậu ta vẫn chưa tới, huh.” Tôi đột ngột nói ra.
“Oh ừ.” Cậu ta nói.
Bây giờ tôi mới nghĩ về điều đó; Crossy đã không đến lãnh thổ của tôi để chơi mặc dù tôi đã mời cậu ấy.
Có phải cậu ấy có kế hoạch dài hạn nào không?
“Crossy sẽ không tới nữa đâu.”
Rail đã nói điều gì đó và Vain và tôi quay về phía cậu ta.
Ý của cậu là gì khi Crossy sẽ không tới nữa?
Tại sao cậu lại biết điều đó?
“Chà, bây giờ cô ấy đang gặp một chút rắc rối.”
“Cô ấy?”
Cậu ta vừa nói cái quái gì vậy?
________________________
Yosha tui biết ngay Crossy ko phải trap mà là nữ mà. Các anh chị em hãy cùng say oh yeah nào.