Chương : Phần một.
Chưa bao giờ Lăng Tử Tiên có thể dễ dàng bị thuyết phục, đi làm chẳng có một tầm ảnh hưởng quá nặng với cô, chẳng phải vì gia đình có thể không để cô bận nong về khoản cơm áo, gạo tiền, (tuy đây vốn là sự thật) ngược lại, từ khi lên cao trung (cấp ), cô không cần cả nhà phải đóng học phí cho nữa.
Bây giờ muốn đi làm, lý do là muốn giao tiếp với những người bên ngoài xã hội, nếu chắc vè sau sẽ thành người rừng mất; lý do thức hai là muốn tích lũy kinh nghiệm thực tiễn dù sao về sau cũng phải đi làm thôi.
Bạch Ngọc cùng Tiếu Phàm thông báo cho các cô thời gian đi làm, là thứ tuần sau. bây giờ mới thứ tư, vẫn còn vài ngảy rảnh rỗi.
Chẳng cần chuẩn bị trước gì cả, Tiếu Phàm cũng dặn, mặc quần áo bình thường là được, tuy nói là Công ty, nhưng cũng khá thoáng, chỉ cần làm xong việc, không yêu cầu hơn.
Lăng Tử Tiên liền buồn, nếu có khách hàng, chẳng lẽ còn có thể mặc đủ loại cần áo đi tiếp?
Tiết Nhiễm trợn trắng liếc cô nàng, đã bảo chuyện đó là có bộ phận chuyên nghiệp xử lý. Về phần tại sao Tiết Nhiễm lại muốn đi làm, tài sản nhả cô thừa sức nuôi cô nàng cả kiếp sau cơ mà, cần gì phải đi làm?
Lăng Tử Tiên và Mạc Sầu đều nhủ thầm: Bà cô Tiết Nhiễm là một người mắc chứng Uncle Control.
Đại thúc… Tư Đồ Bất Phá.
Tiết Nhiễm đương nhiên là thích “ông chú” đẹp trai này rồi, mà bề ngoài của chàng, tuyệt đối không phải giả, là loại hình Tiết Nhiễm yêu nhất.
Cho nên, với mục đích cưa để đại thúc, Tiết Nhiễm đồng ý yêu cầu của Bạch Ngọc, đi làm ở Công ty cổ phần XX, hơn nữa Bạch Ngọc còn cung cấp cho cô ưu đãi lớn nhất—Thư ký của đại thúc.
Mà Mạc Sầu là vì nhàn rỗi, tiện xem Tiết Nhiễm chinh phục đại thúc. Đương nhiên, các cô đã nghe được tin từ Bạch Ngọc, đại thúc vẫn độc thân, trước mắt vẫn chưa thích ai cả. Cho dù có, thì chàng ta chưa chắc đã thành công ._.
Tạm quên đi việc đi làm mấy hôm nữa, Lăng Tử Tiên lại chơi game.
Gần đây, cô định chế tạo một bộ trang bị, ngày trước đánh Boss với Thiên Tước Lập Phong rớt được sách kỹ năng, có thể đề cao xác suất thành công lên đến %, mà vật liệu trong túi cũng khá nhiều, chỉ thiếu đúng món. Kết quả là lại phải đi đánh Boss.
Login đã thấy biểu tượng trước tên Thiên Tước Lập Phong phát sáng, Lăng Tử Tiên liền đến tìm.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả, chúng ta đánh Boss đi.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Em nhớ hình như rõ Băng Phách Lưu Tinh và Thủy Cưu Châm nhả từ Boss Bọ cánh cứng hoặc Bạch tuộc, đúng không, nhưng mà tỷ lệ rơi ra thấp.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ, ở tọa độ ,
Lăng Tử Tiên cùng với Thiên Tước Lập Phong click tự tìm đường, có tọa độ có ưu thế hơn nhiều so với không biết địa điểm.
Nhân vật tìm đường vẫn cần một ít thời gian, Lăng Tử Tiên nhìn một đống nhân vật trên màn hình, sủng vật cũng không ít, bỗng nhớ đến đôi trứng sủng vật còn chưa ấp, không thể không hỏi.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả, khi nào có thể ấp trứng?
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Vẫn còn thiếu.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Ukm? Thiếu cái gì?bg-ssp-{height:px}
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Điểm thân mật vợ chồng là ,.
Lăng Tử Tiên nhìn chữ “Vợ chồng”, bỗng nóng đỏ mặt, nhưng nhanh chóng kiềm chế cảm xúc, chỉ là game mà thôi.
Nói thật, mức độ thân mật này cũng cao quá, cho là cùng nhau làm nhiệm vụ, hay PK với cặp vợ chồng khác, nếu không chắc phải mua lễ mật tặng nhau mới đạt mức. Mỗi khi nhắc đến điểm này, cô lại thấy NHP game này quá keo kiệt, nhất là tặng quà cho nhau, chính là hút máu người chơi!
Nói một cách khác hiện giờ chưa thể ấp trứng được, còn phải tiếp tục cố gắng!
Lăng Tử Tiên không nói nữa, Thiên Tước Lập Phong cũng không chủ động bắt chuyện, nghe đám Hổ Phách nói, Thiên Tước Lập Phong vẫn luôn bận rộn công việc, lúc là không bận thì cũng không thấy người.
Đây chính là Thần long thấy đầu không thấy đuôi!
Nhanh chóng, hai người Lăng Ba Tiên Tử, Thiên Tước Lập Phong đến đích, không biết là vì thời gian, không có nhiều người chơi lắm.
Lăng Tử Tiên không biết có phải do nhân phẩm gia đình có vấn đề gì không, ở đây lại gặp “người đặc biệt”.
Bỗng Nhiên Quay Đầu và Ngọn Đèn Lụi Tàn.
Chạm mặt kẻ thù, đương nhiên đỏ mắt!
Đương nhiên, trong mắt Lăng Tử Tiên, Ngọn Đèn Lụi Tàn và Bỗng Nhiên Quay Đầu vẫn chưa được tính như kẻ thù thật sự, dù sao hai người cũng chỉ là dùng lời nói công kích mà thôi. Nhưng không có nghĩa là cô sẽ bỏ qua.
Ngọn Đèn Lụi Tàn cùng Bỗng Nhiên Quay Đầu nhìn Lăng Ba Tiên Tử, Thiên Tước Lập Phong cũng đứng đây chờ Boss, hình như giật mình, nhnah nhẹn gõ bàn tính.
[Gần đây] [Ngọn Đèn Lụi Tàn] Tưởng ai, hóa ra là con đê tiện cướp đoạt người Cô nương Hồng Diệp thích.
Một câu, có thể hoàn chọc giận người ta, nhất là từ “con đê tiện”.
[Gần đây] [Bỗng Nhiên Quay Đầu] Vợ yêu, những lời này cứ giấu trong lòng thì tốt rồi.
[Gần đây] [Ngọn Đèn Lụi Tàn] Là người thứ ba còn huyênh hoang thế, quả là đồ bại hoại, hạ lưu.
[Gần đây] [Bỗng Nhiên Quay Đầu] Thiên Tước Lập Phong, mày có tính là đàn ông không vậy? Mù mắt? Cần gì phải để ý loại đàn bà như thế này?
Nam thì chất vấn, nhưng vẫn là tiếng cười nhạo châm biếm.
Lăng Tử Tiên có thể tưởng tượng ra ở trước một màn hình nào đó, những gương mặt cau có, và đầy thù ghét.
Hai người kia cứ nói một câu lại phải có từ “con đê tiện”, hơn nữa với cái gọi là “người thứ ba”… Mariesue, con hổ không uy phong, coi cô là con mèo bệnh hả? (Mariesue: Từ chỉ mẫu nhân vật nữ hoàn hảo.)
Kết quả cô còn chưa kịp gõ chữ trả lời, thậm chí còn chưa nhấc đao chém người, chỉ thấy Thiên Tước Lập Phong lên tiếng.
[Gần đây] [Thiên Tước Lập Phong] Không muốn chết thì cút ngay cho tôi!