Boku wa Tomodachi ga Sukunai

màn mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hội thao đã kết thúc.

……Không, thật đấy. Nó kết thúc rồi.

Không có gì đặc biệt đáng chú ý xảy ra, và cũng như phần lớn các hội thao khác mà tôi biết, nó cứ thế mà kết thúc.

Chiến thắng thuộc về đội trắng – Đội gồm các lớp mang số 3.

Tất cả các sự kiện đều đã kết thúc, tuy không được náo nhiệt cho lắm nhưng cũng không có rắc rối gì đáng kể, sau khi cả đám chúng tôi vươn vai uể oải, Hiệu trưởng (không phải Pegasus Kashiwazaki, mà là một người khác) trao cờ cho người đại diện của đội chiến thắng. Và rồi, Hội trưởng Hội học sinh, Hinata Hidaka-senpai, đọc một bài phát biểu ngắn, và kết thúc với câu nói:

“Vì vậy tôi xin tuyên bố Hội thao Học viện Thánh Chronica đã kết thúc.”

Vậy là, đại hội giờ đã kết thúc.

Tất cả chúng tôi thay lại đồng phục, trở về lớp, và kết thúc hoạt động ngày hôm nay sau một tiết sinh hoạt ngắn.

Tôi đi về phòng câu lạc bộ trong khi nghe loa phát thông báo về lịch trình chi tiết cho lễ hội văn hoá vào ngày mai, cũng như nhắc nhở những học sinh nào muốn ở lại qua đêm để chuẩn bị cho lễ hội có nhiệm vụ báo cho giáo viên phụ trách biết trước 6 giờ.

Ngay khi đến phòng câu lạc bộ, Yozora, Sena và Yukimura đã ở đó.

“Yo. Chúc mừng chiến thắng.”

Tôi quyết định chào Sena trước.

“Heheh, hiển nhiên là chúng ta sẽ thắng rồi.”

Sena cười nói trong khi hất mái tóc của mình lên bằng một tay.

Tôi không nghĩ rằng ai đó có thể đóng góp cho chiến thắng của đội trắng nhiều như cô gái đứng sau tôi đây,như Sena Kashiwazaki đã làm.

Nhỏ tham gia số phần thi tối đa mà một học sinh được phép tham gia, và cũng giành giải nhất toàn bộ.

Bạn hoàn toàn có thể thấy tinh thần các đội khác sụt giảm thảm hại ngay khoảnh khắc họ thấy Sena tham gia vào bất kỳ phần thi nào, và khán đài luôn rộn lên mỗi khi Sena xuất hiện.

…Tất nhiên, hầu hết những người rộn lên là bọn con trai, trong khi đám con gái (kể cả những người cùng nhóm với nhỏ) đều mang bộ mặt khó chịu.

“Tôi đúng là nữ thần chiến thắng mà! Mấy người thậm chí có thể nói rằng, tất cả là nhờ tôi mà chúng ta mới thắng được đó!”

“Ờ, cậu nói vậy cũng được.”

Tôi cười khổ nhưng vẫn phải đồng ý với nhỏ, khiến Sena "Ehehe~" và cười đầy tinh quái, cứ như một đứa trẻ ngây thơ

“Màn thể hiện của chị sánh ngang với Benkei rồi đấy, Đại tỷ.”

Yukimura nhìn chằm chằm vào Sena bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

“Chị không chắc mình nên cảm thấy thế nào khi bị so sánh với Benkei…nhưng dù sao cũng cảm ơn em. Cứ thoải mái ca ngợi sự vĩ đại của chị đi.”

Đáp lời Sena, người như đang lâng lâng trong niềm vui chiến thắng,

“…Đúng là một sự thảm hại có một không hai.”

Yozora khẽ cất tiếng trong khi đang đọc một quyển sách.

Mặt Sena co giật nhẹ.

“C-cô vừa nói gì…?”

“Tôi nói là sự thảm hại của cô là có một không hai… Mấy nhỏ con gái trong lớp giờ chỉ càng thêm xa lánh cô thôi.”

“Ưư…”

“Không thể tin là cô chưa rút ra được bài học nào từ đại hội năm ngoái… cô đúng là Bị thịt thảm hại.”

…Theo như Yozora và Rika, năm ngoái Sena đã mất kiểm soát và thật sự làm lũ con gái sợ chết khiếp.

Không thể phủ nhận rằng hôm nay Sena đã thể hiện rất tuyệt vời trong những phần thi của mình…nhưng cũng phải thừa nhận nhỏ hoàn toàn nổi bật so với những người khác. Chắc chắn lần này Yozora đã đúng.

“Heh…Nhìn cái vẻ vênh váo của cô như một con ngốc đang cố chơi nổi ấy.”

“Có phải lỗi của tôi đâu! Là lỗi của chúng khi không nghiêm túc thi đấu đó chứ.”

“Hừm…Không phải ai cũng dư hơi mà làm ba cái trò ngu ngốc đó như cô.”

”T-tui biết chứ…Không phải lúc nào tôi cũng thích bắt nạt kẻ yếu hay gì đâu. Chỉ là tôi không biết kiềm chế thôi…”

Với vẻ hờn dỗi, Sena cất tiếng thở dài.

“Hahhh, hội thao sẽ vui hơn nhiều nếu cô cũng tham gia mấy sự kiện này ~”

“T-tôi sao?”

Khi nghe những gì Sena nói, Yozora tỏ ra khá ngạc nhiên.

Tiện đây, phần thi duy nhất Yozora tham gia là tung bóng nữ.

“Ừa. Cô sẽ sử dụng các thủ đoạn nham hiểm và suýt chút là hạ được tôi, nhưng tôi sẽ phản công và lật ngược tình thế một cách ngoạn mục. Cô không nghĩ vậy vui lắm sao?”

“Làm thế quái nào mà vui được chứ, Bị Thịt ngu ngốc.”

Yozora lườm Sena, người vẫn còn đang huyên thuyên một cách hào hứng.

“Em muốn được mục kích trận chiến giữa hai chị lắm. Em dám chắc nó sẽ trở thành một trận chiến lịch sử nổi tiếng.”

Yukimura nhẹ nhàng nói.

“G-giờ thì cả Yukimura cũng nói mấy thứ tào lao…”

Trận chiến giữa Yozora và Sena hử…

Tôi tưởng tượng hai nhỏ đó sẽ đấu thế nào trong một cuộc thi cưỡi ngựa đấu thương hay trong một một cuộc đua vượt chướng ngại vật.

Sena sẽ lao thẳng đến chiến thắng với lợi thế về thể lực vượt trội, trong khi Yozora sử dụng các kế hoạch cũng như những mánh khoé để hạ nhỏ.

Nó sẽ là một trận chiến hoành tráng như trong game “Monster Hunter” (Thợ săn quái vật) mà họ chơi trước đó, chỉ khác là lần này là ở hội thao (bạn không nhất thiết phải đấu vời những người khác trong MonHun, nhưng nếu bản bỏ qua phần đó thì chắc bạn có thể nói trận chiến lúc trước của họ là một cuộc đại chiến ).

“…Ờ, tôi nghĩ là mình cũng muốn thấy nữa.”

Tôi khẽ nói, nghe vậy, mắt Sena sáng rực lên, nhỏ đáp lời,

“Tôi biết mà!? Cô nghe thấy chưa Yozora! Hội thao năm sau nhất định cô phải đấu với tôi đó!”

“A-à nếu tôi…”

Nhỏ nói, nhưng rồi lại cảm thấy lúng túng, và thay vì trả lời, Yozora quay mặt đi, lẩm bẩm,

“…Ờ thì, có lẽ. Nếu tôi có hứng…”

“Không có lẽ gì hết, cô phải tham gia với tôi!” Sena la lên đầy hứng khởi.

“D-dù sao thì, về lễ hội văn hoá ngày mai!”

Yozora nhanh chóng đánh trống lảng.

“Lễ hội văn hoá? Nó thì sao?”

Sena nghiêng đầu hỏi, trong khi Yozora khẽ rên một tiếng “Uu…” , sau đó nhỏ nói,

“À, không…Tôi chỉ nghĩ là mình háo hức muốn xem bộ phim hoàn chỉnh thế nào thôi.”

“Cả tụi này cũng vậy.”

Yukimura và tôi gật đầu đồng tình với Sena.

Một bộ phim.

Câu lạc bộ Láng giềng bọn tôi đã quyết định tự làm một bộ phim và trình chiếu nó trong suốt lễ hội văn hoá.

Chúng tôi vừa hoàn tất phần ghi hình, làm áp phích và dựng một rạp chiếu phim nho nhỏ.

Tất cả đã xong, giờ chỉ còn chờ Rika hoàn tất các công đoạn cuối cùng thôi.

Tiện đây, chúng tôi sẽ sử dụng phòng chờ số 2 của nhà nguyện làm nơi chiếu phim. Nó cũng lớn cỡ phòng chờ số 4, phòng câu lạc bộ của chúng tôi, nhưng tôi nghi ngờ là sẽ có nhiều khán giả, vậy nên phòng này dường như hơi to quá.

…Nếu hai căn phòng giống nhau đến vậy thì tại sao bọn tôi lại không sử dụng phòng câu lạc bộ? Đó là vì căn phòng ấy chứa đầy đồ đạc của cả hội…ít nhất thì, đó là lý do của bọn tôi.

“Không biết bao giờ Rika mới đến đây ~”

Sena hào hứng nói, và ngay khi đó, một tiếng ding~♪ vang lên từ trong cặp của Yozora.

“Mu…Rika gọi.”

…Âm thanh đó làm tôi khẽ giật mình.

“Hả? Sao cô biết nó là của Rika mà thậm chí không cần kiểm tra chứ?” Sena hỏi, Yozora đáp lại,

“Bởi vì chỉ có duy nhất một người biết số tôi mà không có trong phòng này thôi.”

Nhỏ lấy điện thoại ra khỏi túi và kiểm tra tin nhắn của Rika.

“…Ừm…Chắc phải vài giờ nữa em mới xong phần hiệu chỉnh, cho nên là hôm nay mọi người cứ về trước đi. Em chắc chắn sẽ chuẩn bị sẳn một bộ phim đầy kh…khoái lạc dành cho mọi người vào ngày mai, mọi người cứ chờ xem đi; trái tim, nốt nhạc, ngôi sao, trái tim, nốt nhạc, ngôi sao…con bé viết vậy đấy”

Với khuôn mặt đỏ ửng, Yozora đọc to, rõ những gì được viết trong tin nhắn.

“Ehhh~” Sena rên rỉ.

“…Hừm… Vài giờ hử... tôi đoán là chúng ta có thể chờ con bé ở đây…”

Bằng vẻ đăm chiêu, Yozora lẩm bẩm.

“…Nah, nếu vậy thì chúng ta phải nộp đơn xin ở lại đấy. Như Rika nói đó, về nhà thôi mọi người.” Tôi lặp lại.

“Hừmm … có lẻ bọn mình nên giúp Rika một tay hoặc-, oáppp~…”

Sena trông có vẻ miễn cưỡng, nhưng nhỏ nhanh chóng im lặng và mặt bắt đầu chuyển sang màu đỏ sau khi ngáp nhẹ một cái trong lúc nói.

Tôi đoán chắc nhỏ cũng đã mệt rồi, chạy lòng vòng cả ngày vậy mà.

“…Cho dù có ở lại chúng ta cũng có giúp gì được cho em ấy đâu, mặt khác, tôi chắc là Rika có thể giải quyết được.”

“……Hừm…Tôi cũng nghĩ như vậy.”

“Ừa…”

“Rika tỉ đúng là một người tài giỏi.”

Cả Yozora, Sena và Yukimura cũng có vẻ đồng tình với tôi.

…Vì vậy, cả đám bọn tôi quyết định về nhà.

Tôi nhìn về phía sân tập nơi nhiều người đang bận rộn dọn dẹp trang thiết bị của hội thao.

Tốt, giờ tôi không cần phải tiếp chuyện với Rika hôm nay-

…Trong khi tôi đang giả vờ như không hề nhẹ nhõm vì điều đó.

Truyện Chữ Hay