Boku wa Tomodachi ga Sukunai

nơi nỗi sầu hoen úa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một hôm, khi Yozora và tôi đến CLB sau giờ học, chúng tôi thấy Sena đã ở trong phòng.

“Hi!”

Tôi chào cô ta nhưng không hề có tiếng trả lời.

Một tay giữ chuột, Sena tập trung hoàn toàn vào cái laptop trước mặt mình.

Cô ta đang đeo một chiếc headphone nên chúng tôi không thể nghe được âm thanh từ chiếc máy tính.

“Cái con Thịt chết toi, dám lơ ta hả!”

Yozora cáu tiết nói.

“…… Tớ mới là người chào cô ta mà. Có lẽ cô ta chỉ không nghe thấy thôi chứ lơ gì đâu……”

Tuy tôi đã đáp lại ngay như thế nhưng như mọi khi Yozora cứ lờ tịt và rón rén bước về phía Sena, quấy rối thần chưởng xuất ra tựa nước chảy mây trôi.

Bụp

Cô ta rút chấu headphones khỏi máy laptop.

“Cái-?!”

Sena cuối cùng cũng nhận ra sự có mặt của bọn tôi và vẻ hốt hoảng hiện lên trên khuôn mặt cô ta. Đồng thời chiếc loa của máy tính bắt đầu vang lên những tiếng rưa rứa thế này.

“Đ-đừnggggg! Anh cứ hung bạo như thế thì toác bxxx em mất ư, ư , a, a, a... sướng quá! Cxix Lucas làm em sướng chết mất! Đâm sâu tuốt bên trong tử cung em rồi! Tuyệt quá á! Phê quá đi ư ư, có gì đó sắp ra! Có gì đó lạ lắm sắp ra rồi! Hya, cái gì đó đang, a, ya, ahaa, gần rồi, em sắp ra, sắp ra rồi, em ra đâyyyyyyyy!!”

“Á oa!”

Hoảng hốt, Sena vội vàng giảm âm lượng máy tính.

“Làm cái gì đấy hả con ngố kia!”

Sena ứa nước mắt phản đối, mặt cô ta đỏ như gấc vì thẹn.

“Câu, câu đó của tôi mới đúng!”

Yozora hét lại với khuôn mặt cũng đỏ bừng hiếm thấy.

“Trong, trong phòng sinh hoạt CLB linh thiêng này, vậy mà cô dám..., thật không biết xấu hổ…!”

Tôi lén nhìn vào màn hình của chiếc laptop.

……Trên màn hình là một bức vẽ theo phong cách anime có cảnh một cô gái xinh đẹp và một chàng trai khỏa thân. Họ, họ đang......ơ, đại khái là họ đang hòa vào làm một.

“Sena…… cậu……”

“Khoa-, không được nhìn!”

Sena vội vàng đóng laptop lại.

“Đư-đừng hiểu nhầm nha!? Đây là ‘The Sacred Blackstar’[1], một game đang hot nhất trong giới bishoujo game hiện giờ và cũng sắp được chuyển thể thành anime. Một cuộc phiêu lưu vĩ đại vô cùng cảm động và ngập tràn tình yêu vào thế giới fantasy đã mở ra trước mắt chàng thợ rèn Lucas cùng người bạn đồng hành của anh! Cảnh này là, sau khi vượt qua vô vàn những khó khăn để cuối cùng đánh bại được Thần Hủy diệt Valniball, Lucas cùng nhân vật nữ chính Nữ hiệp sĩ Cecilia đã nhận ra tình cảm mà họ dành cho nhau, một cảnh thật cảm động. Chắc chắn không phải cái loại cảnh thiếu đứng đắn mà mấy người nghĩ đâu!”

…… Cái cách mà Sena tuyệt vọng tìm lời bào chữa, nói thế nào nhỉ... trông cũng khá là dễ thương đấy chứ.

“……Nói gì thì nói, chơi eroge trong phòng sinh hoạt CLB thì……”

Tôi buộc miệng, nghe vậy Sena xấu hổ đỏ mặt.

“Ta, ta đâu có biết! …...Là...... game này lại có mấy cảnh như vậy. Sau khi chơi xong ‘TokiMemo’, ta đi mua năm game khác cùng thể loại. Nhưng chúng chẳng hay bằng ‘TokiMemo’ nên ta đã vào trang ‘Yafoo! Chiekuburo’ [2]và đăng bài “Làm ơn giới thiệu một game kết thân với con gái giống như TokiMemo”, thế là cả đống người vào trả lời rằng đây là game hot nhất hiện nay…”

“Chẳng phải trên bao bì mấy thứ thế này phải có ghi dành cho 18+ ở đâu đó sao?!”

“Mấy người vào trả lời có nói nó là ‘game người lớn’. Nên ta cứ tưởng cốt truyện của nó có chất lượng cao đến mức chỉ có người lớn mới thưởng thức được……”

“Cách diễn giải đúng độc luôn! Mà nè, bộ lúc mua không có ai hỏi tuổi cậu à?”

“Thì ta có được nó từ một gã thanh niên quái đản. Hắn đưa nó cho ta ngay khi ta hỏi “Có ai có một game tên là ‘The Sacred Blackstar’ không?”. Dĩ nhiên đâu thể cứ khơi khơi mà nhận được, phần thưởng của hắn là được làm chỗ để chân cho ta trong giờ giải lao. Thành ra hôm qua ta chơi ‘Blackstar’ suốt đêm, nhưng vẫn thấy bứt rứt mãi về đoạn tiếp theo nên mới mang nó đến trường.”

“Rồi sau đó bọn tớ tình cờ đi vào đúng không? Trúng ngay cái cảnh không đúng lúc đó……”

“Đại khái là thế!”

Sena chán nản nói.

Nhưng chẳng thèm đếm xỉa gì đến những lời giải thích của Sena,

“Đồ biến thái siêu cấp.”

Yozora tuyên bố với sự khinh miệt đến tột cùng.

“Gừ! Cô, cô không nghe chuyện ta vừa mới kể à?!”

Như thể bị từng từ từng chữ của Yozora đâm trúng tim đen, khuôn mặt Sena co rúm lại vì sự sỉ nhục. Yozora tiếp tục công kích không chút thương xót.

“Câm mồm đi đồ dâm nữ. Cuồng dâm. Thích khoe hàng. Bitch. Lẳng lơ. Gái điếm bẩm sinh. Toilet công cộng biết đi. Sex doll sống. Sản phẩm khiêu dâm di động. Kính vạn hoa dâm đãng [3]. Tránh xa ra, đừng chạm vào tôi, cô sẽ làm tôi có thai mất.”

“Tại sao chỉ có chơi game thôi mà cô lại xúc phạm ta đến mức đó hả con ngố?”

Cuối cùng thì Sena cũng đã nổi đóa lên.

“Đ-đương nhiên là game này có chứa vài nội dung hơi quá một chút! Nhưng đó chỉ là một phần nhỏ của game thôi! Nó có nội dung sâu sắc, một cốt truyện thâm thúy đến mức những thứ văn chương tầm tầm chẳng là cái đinh gì so với nó! Có thể nói nó chính là nghệ thuật! Phỉ báng tác phẩm giá trị này chỉ dựa trên ấn tượng ban đầu thì cũng đần độn chẳng khác gì bảo rằng mấy bức ‘Sự ra đời của Thần Vệ nữ’ của Botticelli hay ‘Maja khỏa thân’ của Goya[4]là tục tĩu cả!”

Yozora khịt mũi “Hừ” và nói,

“Vậy thì sao? Ngay cả nếu game này đúng là có tính nghệ thuật đi nữa, luận điệu của một kẻ chỉ chực nhìn hau háu mấy cảnh tục tĩu thì chẳng có tính thuyết phục gì hết. Tôi không sỉ nhục game này, tôi chỉ chửi một kẻ có tên Thịt là đồ biến thái. Việc một kẻ biến thái như cô chơi eroge trong phòng sinh hoạt CLB rồi còn cố xảo biện che đậy bằng nghệ thuật đúng là một sự báng bổ đối với chính game đó và nghệ thuật!”

“Grừ……”

Sena ứa nước mắt.

……Như mọi khi, Yozora tung ra những lời sỉ nhục sắc như dao một cách dễ dàng. Và với “kẻ có tên Thịt”,

“Thôi nào khai thật đi, rằng cô là đồ biến thái. Rằng cô thật ra cóc thèm quan tâm đến mấy thứ như là nội dung sâu sắc hay cốt truyện thâm thúy gì hết. Mau thú nhận rằng cô chỉ là đồ dâm nữ bị kích thích khi xem mấy cảnh khiêu dâm!”

Yozora lăng mạ Sena một cách thích thú.

“Kh-không đúng……! Ta chỉ muốn kết thân với Cecilia……! Tình cảm của ta dành cho Cecilia vô cùng trong sáng! Không hề có chỗ cho những cảm xúc đồi bại như cô nói! Ngay cả trong cảnh này!”

Sena lại mở laptop ra. Xuất hiện trước mắt Yozora là một bức ảnh để lộ khá nhiều vùng da thịt mà có một phần đã bị kiểm duyệt làm nhòe đi.

“Đừng có trưng ra mấy thứ đó, đồ đần! Đồ biến thái!”

Mặt Yozora đỏ bừng.

“Ta không phải là đồ biến thái! Hiểu không? Ngay cả hình minh họa này cũng thế thôi, chẳng hề có tí gì đồi trụy cả! Nghĩ đến những thứ tục tĩu khi xem những bức tranh đầy chất nghệ thuật minh họa cho một cốt truyện cũng đầy chất nghệ thuật như thế này, cô mới là đồ biến thái, thật là bi kịch khi những bức tranh tuyệt vời này lại bị phán xét bởi toàn những cái nhìn dung tục như thế. Chỉ những kẻ không hề có khả năng cảm thụ nghệ thuật mới thấy xấu hổ khi xem chúng! Những người như cô lớn lên sẽ trở thành bọn giống như Agnen Chaso và Satoyoda Mimikuchiouji [5]rồi bắt đầu đề xuất những thứ điên rồ như kiểm duyệt tư tưởng trong xã hội hiện đại hay đốt sách!”

……Không đúng. Tuyên bố rằng mấy hình minh họa H-scene trong eroge không hề khiêu dâm chẳng phải là quá vô lý sao?

“N, nếu thế thì, Thịt, thử đọc to đoạn lời thoại trong cảnh này xem!”

Yozora nói trong lúc tránh nhìn vào màn hình.

“Ơ……?!”

Yozora nhe răng ra cười khi thấy Sena ú ớ không nói nên lời,

“Nếu câu chuyện này quả thật chỉ đơn thuần là nghệ thuật chứ không có gì đồi bại, thì đọc lớn nó lên cũng có gì mà xấu hổ đâu, vì nó là nghệ thuật cơ mà! Hay là không phải? Mà game này chỉ là một sản phẩm đồi trụy, thô thiển, tục tĩu chứ chẳng phải nghệ thuật gì sất y như tôi nghĩ?”

“Kh, không phải thế!”

Sena chối bay lời cáo buộc của Yozora.

“Hừm. Nếu thế thì đọc xem nào.”

“X, xấu hổ vẫn cứ xấu hổ chứ! Dĩ nhiên nội dung của game này không có gì đáng xấu hổ, mà vì đọc lớn gì đó trước mặt người khác thì ngượng lắm!”

“…… Vậy à, nếu thế thì tôi cũng sẽ đọc.”

“Hở?”

Lời đề nghị kỳ quái của Yozora khiến Sena lộ vẻ ngờ vực.

“Tôi bảo rằng tôi cũng sẽ đọc, nên cô phải đọc cùng tôi. Bởi vì cô đâu có là người duy nhất đọc, nên chẳng có gì phải xấu hổ. Cũng y như thay phiên nhau đọc mấy đoạn văn trong sách giáo khoa vào tiết tiếng Nhật thôi mà."

“C, cái đó…… Nhưng mà cũng có lý.”

……Thật á?

“Nãy giờ tôi đã nhún nhường lắm rồi đó. Nếu cô vẫn muốn trốn chạy, thì tôi đành phải nói rằng game này chẳng có gì là nghệ thuật hết, và cô chỉ là một miếng thịt dâm đãng. Tôi dám cá rằng nữ nhân vật chính của game này cũng chẳng hơn gì một con sex doll rẻ tiền giá cỡ 10000 yên.”

“Ta không cho phép bất cứ ai sỉ nhục Cecilia! Cho dù có gian khổ đến thế nào, Cecilia vẫn luôn vững tin vào tương lai tươi sáng, một cô gái xứng đáng được ta nể phục! Ta sẽ noi gương Cecilia và sẽ không trốn chạy! Nếu đã nói đến nước này thì không thể không làm! Giờ cô đừng có hòng mà nhắc đến chuyện bỏ cuộc!”

Ồ không, cô ta dính đòn khích tướng rồi.

“Tốt lắm! Vậy thì cô hãy đọc một cảnh trong game đó. Còn tôi thì…… tôi sẽ đọc một bài thơ của Nakahara Chuya[6]trong sách giáo khoa tiếng Nhật. Aaa ngượng quá, đọc thơ trước muặt người khác ngượng quá đi mất.”

“Hả?! Kh, khoan đã!”

Sena hoảng hốt trong khi Yozora vẫn tỉnh như ruồi.

“Có vấn đề gì à? Tôi sẽ đọc một trích đoạn đậm chất nghệ thuật trong sách giáo khoa tiếng Nhật. Còn cô, Thịt, cô sẽ đọc một trích đoạn đậm chất nghệ thuật trong game đó. Chẳng phải điều kiện hai bên hoàn toàn giống nhau sao? Chúng ta đều đọc những trích đoạn đậm chất nghệ thuật, không đúng à?”

“……! ư!”

Nhận ra rằng mình đã sập bẫy, Sena run rẩy bặm chặt môi. Mắt ngấn lệ, cô ta trừng trừng nhìn Yozora.

“H, hiểu rồi, ta sẽ đọc! Ta sẽ đọc những đoạn văn đầy nghệ thuật của ‘Blackstar’! Đừng có mà khóc vì quá xúc động đấy!”

Trông thật tuyệt vọng, Sena quay đầu về phía máy tính. Màn hình hiển thị đoạn mở đầu H-scene vừa được tua lại.

“T, ta đọc đây……”

“……Ừ ừ.”

Yozora gật đầu, trông có vẻ hơi căng thẳng.

“……Lu……Lucas…… mau lên…… đ, đi vào bên trong, Valniball…… ư, ướt nhẹp của e, em......”

“To lên!”

“Gừ…… đ, đi vào bên trong Valniball ướt nhẹp của em! H, hãy dùng thanh thánh kiếm đen bóng, to dày, cứng ngắc của anh, đâm xuyên qua nó đi……!”

Sena đọc những dòng chữ hiện lên màn hình với giọng run rẩy.

“C, chỉ mới dùng ngón tay mà ngươi đã ướt đầm đìa thế này, Cecilia, ngươi đúng là một con đàn bà đĩ thỏa. Ngươi thèm thuồng thánh kiếm của ta đến vậy sao? Đúng là...... đ, đồ con lợn d, dâm dục….nhể?”

Tôi nghĩ đó là lời thoại của nhân vật nam chính Lucas.

Chắc chắn hắn ta là người ngoài hành tinh quấy rối tình dục![7] “‘Đ…… đừng ác miệng thế Lucas……’ ‘Khà, nhìn cái bản mặt thèm khát đó kìa, con đĩ…… Đồ lợn! Nếu muốn thằng nhỏ này thì phải van xin thành khẩn hơn nữa!’…… ư ư ư……”

……Nói thêm, dĩ nhiên là ‘ư ư ư’ không được viết trong đoạn trích.

“‘……L, làm ơn……th, thưa chủ nhân…… D, dùng…… thánh kiếm của ngài, hãy nhét nó vào, vào chỗ ướt sũng gớm ghiếc này của em…… làm ơn đi.’ ‘Khà khà khà, cái này đâu phải là thánh kiếm. Gọi tên đúng của nó đi. Vậy ngươi muốn ta nhét cái gì vào đâu? Hả?’…… ư ư…… hic……!”

Cecilia…… à nhầm, Sena gần như nức nở.

“Khà khà…… Nhanh nào, nói xem. Cecilia muốn nhét cái gì vào đâu?”

Yozora nói.

Má cô ta đỏ bừng, đôi mắt ánh lên sự tàn ác đáng sợ.

……Có lẽ Lucas cũng có vẻ mặt như thế.

“Ư ư~……C, c, c...... c...... ch, chi...... của Lu, Lucas......, vào trong...... b...... b, b...... bư…… ĐỌC THẾ QUÁI NÀO ĐƯỢC ĐỒ NGỐ, AAAAAAAAAAAAAAA-------------!!”

Cuối cùng thì không thể chịu đựng hơn được nữa, Cecilia, nhầm, Sena nổi khùng và đứng bật dậy. Cô ta phóng ào ra cửa phòng sinh hoạt CLB nhanh như gió.

Lúc mở cửa cô ta quay mặt về phía Yozora,

“YOZORA NGU SI ĐẦN ĐỘN, CHẾT ĐI-------------!!”

Vừa khóc vừa chửi như một học sinh tiểu học, cứ thế cô ta bỏ chạy đi đâu mất.

Yozora và tôi im lặng nhìn Sena lao ra khỏi cửa.

“……Nè, làm vậy thì có quá không?”

“……Tớ thấy hơi hối hận rồi đấy.”

Khi tôi nói thế, lạ lùng thay Yozora gật đầu.

“……Nhân tiện, hồi nãy lúc Thịt đọc mấy đoạn đó, tớ đã bí mật ghi âm lại. Có nên tải tác phẩm hiếm có khó tìm này lên Nico Nico Douga [8] không nhỉ? Tựa đề sẽ là ‘Một nữ sinh hiện đang học cấp ba vừa chơi vừa đọc lớn lời thoại trong eroge’.”

“Bộ cậu là hiện thân của quỷ à?!”

“Đùa thôi.”

Và rồi với ánh mắt nhìn xa xăm,

“Nơi nỗi sầu hoen úa. Hôm nay tuyết nhẹ lại buông rơi.

Nơi nỗi sầu hoen úa. Hôm nay cả gió cũng lùa qua.”[9]Như đã hứa, Yozora khẽ ngâm bài thơ của Nakahara Chuya.

Truyện Chữ Hay