“Kịch bản xong rồi.” Yozora vừa bước vào vừa tuyên bố.
Đó là hai ngày sau lần đi xem phim và thăm quán café mèo của tôi với Yozora.
Sena, Yukimura, Rika, Maria, và tôi đều ở trong phòng, và bằng nhiều lí do khác nhau, tất cả chúng tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm.
“Cảm ơn chị vì đã vất vả, Anego.”
Yukimura cúi đầu một cách lịch sự trong bộ trang phục quản gia.
“Ahaha, cuối cùng cũng xong rồi!” Maria hăng hái kêu lên.
“Có vẻ sau một hồi lo lắng, chúng ta có thể bắt đầu quay phim được rồi,” Rika nói.
Một cách tình cờ, hôm nay “cô” Rika Shiguma đã nhuộm tóc thành màu vàng và để twintail, cùng với hai kính áp tròng một xanh một đỏ và bộ trang phục gothic loli.
… Có vẻ như em ấy đang bắt chước Kobato, có lẽ vì con bé đang bận chuẩn bị cho lễ hội của khối sơ trung và không thể ở đây.
Tôi cứ tưởng rằng Sena sẽ thích, bởi cô ấy cảm thấy cô đơn khi thiếu Kobato và Rika đang mặc giống hệt con bé,trang phục của một nhân vật trong game, nhưng trái với kì vọng của tôi, tất cả những gì nó có thể làm là khiến cô ấy giận dữ và la toáng lên,
“ĐỒ MẠO DANH KHỐN KHIẾP!”
Tôi đoán có lẽ Sena thích Kobato vì chính con bé chứ không phải chỉ vì ngoại hình, có lẽ vậy…
Tôi không nghĩ Rika đang cố gắng khiến Sena phát cuồng lên giống như cô ấy làm với Kobato, nhưng sau khi bị la như vậy em ấy trông có vẻ thực sự bị tổn thương.
… Mà thôi, cũng chả ra sao cả. Cả tôi cũng nghĩ trang phục Rika đang mặc cũng đẹp ấy chứ.
Dù sao thì, gạt Rika qua một bên, Sena bắt đầu nói chuyện với Yozora bằng một cái nhìn chiếu cố.
“Hehe, vì đã hoàn thành công việc, có lẽ tôi nên khen cô một tiếng, hãy biết ơn đấy! Dù bất kể cái kịch bản nó sẽ như thế nào. Cô làm tôi, Sena Kashiwazaki này phải đợi mấy ngày liền đấy. Nếu nó cũng chỉ là một thứ vứt đi như Momotarou hay cái chuyện về tên samurai Mẽo ấy [note169] thì tôi sẽ rất bự-ái!?”
Yozora cầm vỉ ruồi đập thẳng vào đầu Sena.
“Từ khi nào cô được quyền nói với tôi như thế vậy? Đống thịt khốn khiếp… tôi không cần cô cảm ơn, thực chất tôi sẽ rất vui lòng trả tiền cho bên xử lí rác thải công nghiệp để họ tới đây hốt cô đi, nhưng bây giờ cô có thể bình tĩnh. Nói thực thì tôi… rất tự hào về nó.”
Giọng cô ấy tràn đầy sự tự tin.
Có vẻ như cô ấy rất rất tự tin vào kịch bản này. Có khi bộ phim này lại rất tuyệt đấy.
“D-dù sao thì, đọc nào.”
Tôi nói, để trả lời Yozora lấy từ trong túi ra một bọc giấy lớn.
“Kịch bản của thế kỉ đấy, đọc cho cẩn thận vào.”
Hình như cô ấy đã chuẩn bị để mỗi người đều có một bản, bởi cô ấy bắt đầu đi phát cho chúng tôi mỗi người một chồng giấy.
Dù có hơi ngờ vực khi cô ấy gọi nó là “kịch bản của thế kỉ”, tôi, cùng với những thành viên khác, bắt đầu đọc kịch bản của Yozora.
Vài phút sau…
“………………………… Cũng không đến nỗi tệ.”
Sena, có vẻ như vô tình, bật ra những lời khen ngợi sau khi đọc xong.
Vẻ thực sự bất ngờ và cả ngạc nhiên cũng hiện lên trên khuôn mặt cô ấy.
“Yozora-senpai… viết nó ư…?
“Yozora-anego hardcore thật đấy.”
“Tuyệt vời quá đi…!”
Tiếp sau đó, Sena, Rika, Yukimura và tôi cũng đọc xong, mỗi người bày tỏ sự ngạc nhiên và khen ngợi theo một cách riêng.
“Hmm, em không hiểu gì cả~”
… Có vẻ như Maria 10 tuổi bé nhỏ của chúng tôi vẫn còn quá nhỏ để hiểu những chuyện kiểu này.
Cơ mà dẹp chuyện đó qua một bên đi, kịch bản của Yozora thực sự đáng kinh ngạc.
Thảo nào cô ấy tự hào vì thứ này đến vậy.
Theo độ dài thì nó phải vào khoảng chừng 60 trang light novel của tạp chí MF Bunko.
Trong câu chuyện này, nhân vật chính bị cô lập trong lớp của mình, nhưng một ngày nọ, cậu đoàn tụ với người bạn cũ vừa chuyển vào lớp mình và cùng nhau, họ vượt qua nhiều gian lao, thử thách.
Bối cảnh câu chuyện được đặt ở một ngôi trường, và những “gian lao, thử thách” ấy giống như những gì chúng tôi từng trải qua, hay thậm chí cả những thứ tôi đã từng trải qua trong quá khứ. Tất cả chúng đều rất chân thực và tôi có thể hiểu cảm xúc của các nhân vật đến mức gần như họ là chính tôi.
Tuy nhiên, điều thực sự khiến người ta cảm động nằm ở chỗ tình bạn sâu nặng đã giúp hai người họ vượt qua được những trở ngại ấy.
Toàn bộ câu chuyện khá u tối, nhưng cũng có một số phân đoạn hài hước, và sau cùng không chỉ nhân vật chính và người bạn thân, mà cả những người xung quanh họ - cả những ai đã từng quấy rối họ- tập hợp lại và làm nên một cái kết có hậu, đẹp và đầy kinh ngạc.
Phải nói rằng cốt truyện, về mặt tổng thể khá đơn giản, gần như không có bất cứ chi tiết nào chúng tôi yêu cầu (đánh nhau bằng siêu năng lực, samurai, vân vân). Thực tế mà nói thì có một sự thay đổi lớn so với những gì chúng tôi đã cùng quyết định. Cũng không có nhảy múa hay hát hò, nói thực thì đây hoàn toàn là một câu chuyện khác, nhưng chả sao cả.
Quan trọng nhất vẫn phải là “vở kịch học đường về tình bạn”. Miễn là có điều đó, chúng tôi có thể làm một bộ phim hợp với CLB Láng giềng.
“…Tốt. Quá tốt! Bà có phải thiên tài không vậy!?”
“Ô-ông nghĩ thế ư?”
Yozora tỏ ra ngượng ngùng khi tôi trở nên phấn khích và nói tôi nghĩ nó tuyệt vời như thế nào trước mặt cô ấy, nhưng nụ cười trên môi cô ấy nhanh chóng tan ngay.
“Hmph, tất nhiên là phải tốt rồi!”
Cô ấy khoanh tay lại và tuyên bố không một chút khiêm tốn.
“Được rồi, mọi người đồng ý dùng kịch bản này chứ?”
Trả lời câu hỏi của Rika, mọi người đều gật đầu.
“Vậy có nghĩa là ta phải phân vai.”
“Ừ, em nói đúng.” Tôi nói.
Các nhân vật chủ đạo trong bộ phim gồm: Kuuya, nhân vật chính, và cậu bạn thân vừa mới chuyển vào, Hirotaka.
Một nhân vật nữa là Sana, nổi tiếng trong lớp của nhân vật chính đồng thời tỏ thái độ thù địch với Kuuya và Hirotaka từ đầu đến cuối câu chuyện.
Ngoài ra còn có Serika, người đem lòng yêu Hirotaka sau khi cậu đối xử tốt với cô ấy, và vì thế liên tục quấy rầy Kuuya, người lúc nào cũng kè kè bên Hirotaka.
Thêm vào đó là cậu bé Nobuyuki, cùng lớp với Hirotaka và bí mật thần tượng cậu.
Kuuya cũng có một cô em gái tên Mari mà với cậu thì như chó với mèo.
Ngoài ra còn có thêm một vài nhân vật nữa, nhưng sáu người trên là các nhân vật chính.
“OK, vậy hãy xem chúng ta sẽ diễn va----”
“Không cần ông lo, tôi đã phân xong rồi.”
Yozora ngắt lời tôi.
“Bà quyết định rồi ư…?”
Mặt chúng tôi nghệch ra.
“Bình tĩnh, tôi viết kịch bản dựa trên người được phân vai mà.”
“Ai bảo cô tự ý…” Sena nói với một vẻ mặt bực bội.
“…Thôi thì chí ít cũng nên nghe ý chị thế nào đã.” Rika thúc giục Yozora, người trả lời bằng cách gật đầu và trình bày bảng phân vai của mình.
“Trước tiên, tôi sẽ đóng vai chính, Kuuya. Kodaka sẽ là Hirotaka. Thịt sẽ đóng Sana. Rika sẽ là Serika và Yukimura sẽ đóng vai Nobuyuki. Maria sẽ là Mari. Vậy, mọi người nghĩ sao? Hoàn hảo đúng không?”
“Phản đối!”
Sena và Rika la lên cùng 1 lúc, còn Yukimura cũng mím môi, hơi tỏ vẻ không hài lòng.
“…Sao, có vấn đề gì à?”
Yozora hỏi với giọng lạnh tanh và được trả lời bằng một Sena giận dữ,
“Tại sao cô lại được đóng vai chính mà tôi lại phải làm ác nhân chứ!?”
“Nó không phải lựa chọn tồi đâu. Tôi đưa ra kết luận mình nên đóng vai chính sau khi cân nhắc kĩ càng không những chỉ kịch bản tôi đã viết, mà cả ai trong CLB Láng Giềng sẽ thích hợp với vai diễn nhất nữa. Lí do tôi chọn cô, Thịt, đóng vai Sana là vì cả ngoại hình lẫn tính cách của cô đều giống với cô ta nhất. Sana là một cô gái hào hoáng và là tâm điểm của cả lớp học. Tôi ghét phải thừa nhận nhưng cô có rất nhiều điểm chung với cô ta. Ngoài, gọi cô ta là “đối thủ” hay “kẻ địch” sẽ tốt hơn là “ác nhân”. Cô ta dù dĩ nhiên là có không ít vấn đề, nhưng trong thâm tâm thì Sana vẫn là một người tốt. Cô ta còn có mặt trong nhiều cảnh giống vai chính diện nữa và điều đó khiến vai diễn này rất “ngon lành cành đào”, có đúng không nào?”
“Tôi không thể ngờ tới điều đó, có lẽ… cô… cũng đúng…”
Sena trông có vẻ vẫn chưa hài lòng lắm, nhưng mặt khác thì đã bị lời nói của Yozora thuyết phục.
“Lí do tôi phân các vai còn lại như vậy cũng tương tự. Không ai có ý kiến gì nữa, phải không? OK, vậy thì bắt đầ——"
“Xin hãy đợi một lúc.”
Rika mở miệng ngắt lời Yozora, người đang cố gắng kết thúc cuộc tranh luận càng sớm càng tốt.
“…G…gì cơ?”
Tôi nghĩ tôi vừa thấy Yozora run bắn người lên.
“Em không nghĩ việc người đóng có cùng tính cách với nhân vật họ đóng có vấn đề gì. Cũng có thể đúng là với lí do đó, chị, Yozora-senpai, sẽ đóng vai Kuuya sẽ rất hợp. Em có thể nói khá nhiều điều về cách chị nghĩ ra các vai ngay từ đầu, nhưng đúng là ngày hôm đó chị mặc gakuran (chú thích: tên gọi đồng phục dùng cho nam sinh cấp 2 và 3 ở Nhật Bản) rất hợp , và cá nhân Rika thích điều đó. Em nghĩ chị Sena cũng sẽ rất hợp với vai Sana. Vai của Yukimura và Maria thì không được đến vậy, nhưng em nghĩ họ cũng sẽ đóng đạt thôi.”
“Đó là ý định của chị. Vậy không có vấn đề đâu nh----“
“Nhưng em nghĩ Kodaka-senpai nên thủ một vai khác.”
“……!”
Yozora nhíu mày.
“Eh, anh nên đổi vai sao?”
Việc Rika bất ngờ phàn nàn về vai của tôi khiến tôi hơi ngạc nhiên.
Như Yozora đã đề cập trước đó, tôi đáng lẽ ra sẽ thủ vai người bạn cũ và thân với nhân vật chính, Hirotaka.
Về đặc điểm của Hirotaka,
“----Hirotaka Nakagawa, nam, tuổi 17. Cậu con trai được chuyển vào lớp nhân vật chính. Không tha thứ cho người làm chuyện xấu và rất có ý thức về công lí. Thật thà và thẳng tính, không ngại bày tỏ suy nghĩ của mình với người khác. Ngoài ra cũng rất nổi tiếng, hòa đồng, có khiếu hài hước và biết cách cảm nhận bầu không khí, nhưng không bao giờ để mình bị cuốn vào đó và coi thường các bạn của mình. Học tốt, chơi thể thao cũng tốt, trông rất ưa nhìn, có nét mặt đường hoàng, và-----….”
Rika đọc thành tiếng tiểu sử nhân vật Hirotaka một cách chi tiết.
Hirotaka… có vẻ là một người tuyệt vời.
Đó rõ ràng là vai diễn phù hợp------“
“CÓ NHÌN KIỂU GÌ ĐI CHĂNG NỮA THÌ KODAKA-SENPAI CŨNG KHÔNG THỂ PHÙ HỢP VỚI VAI DIỄN NÀY ĐƯỢC!”
----với tôi?
“C-cái gì…!?” Tôi sửng sốt.
“Kh...!”
Tuy nhiên Yozora lại rên lên một cách tức tối như thể cô ấy hiểu chính xác điều Rika đang nói vậy. …Cái thể loại phản ứng gì thế này?
“…Ờ, Kodaka không có điểm gì chung với Hirotaka cả. Để tôi đóng vai một “siêu nhân” như cậu ta sẽ tốt hơn.”
“Đừng có ngu, Thịt ạ. Làm như chúng ta có thể để một con người-bò đem hết dưỡng chất cho não để nuôi ngực đóng vai chính vậy. Ngay khi một con bò sữa mặc đồng phục nam xuất hiện trên màn ảnh, bộ phim sẽ ngay lập tức biến thành 1 trò cười, nghe thủng chưa?” Yozora sỉ nhục Sena như mọi khi, nhưng chúng lại không có tác dụng gì với Rika.
“Nếu chúng ta phân vai bởi ngoại hình, chẳng phải Kodaka còn không thích hợp nữa sao?”
“…!”
“Đúng! Kodaka nên… hmmm… chả có vai chính nào vừa với cậu ta cả, nhưng mọi người có nghĩ để cậu ấy đóng vai một thằng Mẽo (TL Note: bản Eng nó ghi là yankee, từ hay được dùng để chỉ người Mĩ) tên, đại loại như Masao hay tương tự vậy, một trong số những thuộc hạ trung thành của Cô Sena –đẹp-tuyệt-trần luôn luôn bắt nạt Kuuya sẽ rất hợp sao?”
“À, em hiểu ý của chị rồi. Chị nói cũng có ý đúng đấy. Em cũng nghĩ sẽ là ý kiến hay khi để anh ấy rời khỏi câu chuyện sau khi bị nhóm của nhân vật chinh đập tơi tả, nhưng rồi sẽ quay lại là bạn trai của người-hết-làm-kẻ-xấu Serika-chan.”
“Em nói cái gì vậy? Masao nên trung thành vĩnh cửu với chủ nhân, Cô Sana chứ!”
“Hai người nghĩ tôi là cái gì vậy!?”
Nhìn thấy Rika và Sena cãi nhau về việc này, tôi bất giác rơi lệ.
Thật không thể tin nổi hai người họ đang cố đá tôi từ vai chính xuống một thằng Mẽo nào đó.
“Hmm, à ừ, Onii-chan không có ngầu tí nào cả, nên anh ấy~Onii-chan hơi khác so với một người như Hirotaka, phải không?”
Maria chém xuyên qua cõi lòng tôi một nhát cực ngọt trong khi con bé nghiêng đầu qua 1 bên một cách hồn nhiên.
“Kh…”
Yozora bắt đầu phản đối một lần nữa, mặc dù lần này yếu ớt hơn.
“N-nhưng, Kodaka là bạn thời thơ ấu của tôi, nên…”
Yozora thì thầm một cách yếu đuối.
“Mồ…”
“… Ừ nhỉ, hai người từng là bạn, phải không nhỉ?”
Một vẻ mặt kì lạ hiện ra trên khuôn mặt của Rika và Sena.
Yozora nhằm thẳng vào hai người họ, bắt đầu đi sâu vào quan điểm của mình.
“Đ-đúng thế! Hirotaka là bạn thời thơ ấu của Kuuya! Đó là lí do tôi để Kodaka thủ vai Hirotaka, bởi vì cậu ta cũng là bạn thời thơ ấu ngoài đời thực của tôi! Có vấn đề gì sao!?”
“Eh, k-không phải là điều đó có gì sai đâu, nhưng…”
Sena bị áp đảo và trở nên im lặng, nhưng…
“…Vậy có nghĩa là nếu chị, Yozora-senpai, thôi đóng vai Kuuya, sẽ không còn lí do nào để Kodaka-senpai đóng vai Hirotaka, đúng không?”
Rika không bị lừa dễ như thế, mà lạnh lùng phản bác.
“…À-à ừ… Ừ, có lẽ em đúng. Nhưng bất kể em có nhìn nhận theo góc độ nào nữa, chị vẫn là người thích hợp nhất để đóng vai chính. Ý chị là, cả hai người (TL Note: Yozora và Kuuya) khá giống nhau về chiều cao, kiểu tóc, và một số thứ khác nữa…”
“Đúng, theo như những gì chị viết, nhưng chúng ta có thể thay đổi mấy tiểu tiết đó nếu muốn, phải không? Em không nghĩ sức hấp dẫn của câu chuyện lại có gì liên quan đến những thứ tiểu tiết như đặc điểm cơ bản của nhân vật.”
“À-à ừ, đúng là vậy, nhưng…”
Yozora làm một biểu cảm rất khó hiểu.
Rika rõ ràng có lí, sức hấp dẫn thực sự của câu chuyện phải đến từ mạch tổng thể của truyện và tương tác giữa các nhân vật hơn là cá nhân nhân vật đó.
Hiếu có nhân vật nào bắt buộc phải như thế nào đó. Nhất là khi nói đến ngoại hình.
“Thực tế là, nhân vật chính đáng lẽ ra phải là một người điển trai với một thái độ cộc cằn, người vừa khỏe mạnh lại thông minh, nhưng khi ta cân nhắc điểm bắt đầu của câu chuyện khi cậu ấy bị cô lập trong lớp, kèm theo diễn biến từ đó trở đi, chị có nghĩ sẽ tốt hơn nếu cho cậu ta có thêm một vài khuyết điểm? Với cậu ta như thế này, em có cảm giác rằng kể cả nếu Hirotaka không bao giờ chuyển tới, cậu ấy vẫn có thể tự mình giải quyết những rắc rối đó.”
“Đúng, em nói đúng. Cô thực sự không nghĩ rằng Kuuya và Hirotaka có vẻ… quá giống nhau không?
“Uu… Gh….!”
Yozora bắt đầu rên lên sau khi lãnh đủ loạt phê bình từ Rika và Sena.
… Phải nói là tôi cũng đồng ý với hai người họ về Kuuya và Hirotaka.
Nhân vật chính quá hoàn hảo, không ăn nhập gì với phần còn lại của bối cảnh câu chuyện.
Tôi khá chắc là Yozora cũng nhận ra điều đó, cũng là lí do cô ấy không hề biện hộ gì.
“…Đ-đúng là tôi đã tự biên tự diễn đến giờ, nhưng…”
Yozora lẩm bẩm gì đó, trông như thể cô đang biểu môi, nhưng có vẻ không ai nghe thấy gì.
“Vì vậy, chúng ta nên suy nghĩ lại một lần nữa, kể cả việc phân vai. Tuy nhiên, do chúng ta không còn nhiều thời gian để thảo luận, em đề nghị chúng ta nên giải quyết bằng việc biểu quyết.”
“Đúng, chị cũng nghĩ đó là ý kiến hay!”
Sena bày tỏ sự ủng hộ với đề xuất của Rika.
Yozora, trông có vẻ bối rối, nói,
“Ai-ai cho phép các người làm thế!? Rõ ràng tôi là người thích hợp nhất để đóng Kuuya, bất kể các người có nghĩ thế nào đi chăng nữa!”
“Nếu rõ ràng là như vậy, thì chị sẽ được bầu không chút khó khăn đúng không nào? Hay chị nghĩ chị sẽ không được chọn để đóng vai chính?”
Má Yozora giật lên như đáp lại giọng nói kì-lạ-thay-đã-trở-nên-độc-ác của Rika.
“Kh… Được-được thôi! Rõ ràng là tôi sẽ được chọn rồi…!”
“Ok, mọi người hãy viết ra giấy bảng phân vai mà mọi người cho là hợp lí nhất. Chúng ta có thể thay đổi tiểu tiết sau đó, vậy nên bây giờ hãy quên nó đi, và quyết định dựa trên tổng thể câu chuyện xem ai sẽ diễn vai nào hợp nhất.”
“Đã rõ.” “Hiểu rồi.” “Okay~”
Sena, Yukimura và Maria đều gật đầu về phía Rika.
“…Sao các người lại có quyền quyết định chứ…”
Rika vừa phát giấy cho chúng tôi để viết quyết định phân vai của mình vào, vừa cố ý phớt lờ mấy lời Yozora bứt rứt lẩm bẩm.
“Ok, bắt đầu phân vai nào. Và không phàn nàn gì về kết quả nhé, bất kể nó sẽ ra sao…!”
“Đã rõ.”
Phân vai, hử… Ai nên thủ vai gì đây… Chắc chắn tôi nên thủ vai Hirotaka, nhưng còn những người khác thì sao…
Tôi chậm rãi chọn vai cho từng người trong khi lo lắng liệu tôi có đang lựa chọn đúng hay không.
Vài phút sau, chúng tôi tổng hợp lại lượt bình chọn cho từng vai, nhưng vì một vài lí do nho nhỏ mọi chuyện lại thành ra như thế này:
Kuuya (nhân vật chính) – Yukimura Kusunoki
Hirotaka (Bạn thân nhất của Kuuya) – Yozora Mikadzuki
Sana (boss của lớp) – Maria Takayama
Serika (thích Hirotaka) – Sena Kashiwazaki
Nobuyuki (thần tượng Hirotaka) – Rika Shiguma
Mari (em gái Kuuya) - Kodaka Hasegawa
“”””TẠI SAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!? ””””
Yozora, Sena, Rika và tôi đồng loạt hét lên.
..Nghiêm túc chứ, mọi chuyện trở lên thế này theo một cách vi diệu nào?
“C-chờ đã, hãy kiểm lại chỗ phiếu một lần nữa…”
Yozora vừa nói, vừa đưa đặt một tay lên trán.
“Ừ, hãy làm vậy…” Rika nói, một giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên khuôn mặt con bé khi cầm lấy sáu danh sách vai và bắt đầu đếm lại từ đầu.
Không một danh sách nào có ghi tên, vậy nên chúng tôi không hề biết ai đã chọn như vậy, nhưng về lựa chọn của tôi, tôi đã để Yukimura đóng Kuuya, tôi là Hirotaka, Sena là Sana, Maria thủ vai Serika, Yozora vai Nobuyuki, và Rika là Mari.
Tôi nghĩ Yukimura sẽ đóng Kuuya tốt hơn Yozora, bởi Kuuya đáng lẽ sẽ phải có một chút thiếu sót, và Yukimura cũng đã từng mặc quần áo con trai.
Tôi để vai Hirotaka và Sana như Yozora đã quyết định trước đó.
Tôi không thể quyết định sẽ phân những vai còn lại như thế nào, nhưng tôi đã chọn Maria cho vai Serika vì em ấy đã thích tôi từ trước rồi, Rika vào vai em gái Kuuya bởi có vẻ như cô ấy đang cosplay bằng trang phục giống như Kobato sẽ mặc hôm nay, và Yozora cho vai Nobuyuki vì còn có mỗi vai đó.
Khi chúng tôi đếm lượt bầu, Yukimura được vai Kuuya một cách chóng vánh, và phần lớn chúng tôi cũng chọn Yozora cho vai Hirotaka.
Còn lại thì như một đống hổ lốn. Chỉ có 2 lượt bình chọn Maria đóng Sana, Sena đóng Serika, Rika đóng Nobuyuki và tôi đóng Mari, nhưng vậy cũng đã đủ rồi.
“Vai chính… em sẽ đóng… vai chính?”
Yukimura vui sướng thì thầm.
“Yay~! Em được đóng vai chị đại! Em thích vai này lắm, em sẽ được đóng vai em muốn!”
“Maria chắc hẳn ở trong những người bầu em ấy đóng Sana, và em ấy chắc chắn vui vì có được vai đó.
Tôi tự hỏi không biết em ấy có biết Sana đáng lẽ ra sẽ phải là kẻ thù của nhân vật chính. … Có lẽ cháu nó không biết chăng…
Rika và Sena trông đều bực mình và bối rối vì kết quả, và Yozora cũng chẳng khá hơn, mặt cô ấy co rúm lại trong khi lẩm bẩm một đống thứ vớ vẩn như “Kh… Ai lại biết được để Hirotaka ngầu hơn bằng cách biến cậu ta thành giống Tomo-chan lại bị phản dmg như thế này chứ…” (chữ nhỏ)
“……… Có vẻ cái bảng phân vai dở hơi này là kết quả của việc kết hợp những âm mưu nho nhỏ của từng người với nhau…”
Rika nói với một vẻ khó nhọc.
“Âm mưu?”
“Không có gì đâu.”
“…………”
Tôi hơi bị tò mò về điều em ấy nói, nhưng có thứ quan trọng hơn cần phải chỉ ra.
“……Vậy, sao tôi lại đóng em gái? Ai làm vậy?”
Tôi lườm những thành viên còn lại một cách lạnh lùng, và trong khi tôi làm điều đó Sena quay mặt đi.
“Vậy người đó là bà, hử!?”
Tôi hét lên và giơ ngón tay trỏ vào Sena, khiến cô ấy hoảng lên và nói,
“T-tôi không kiểm soát được mình! Tôi nghĩ nó sẽ buồn cười, nên tôi mới làm thế!”
“Đó là lí do bà ‘vô ý’ khiến tôi đóng em gái hả…!?”
Tôi thật sự ước cô ấy sẽ dừng ngay mấy trò nhảm nhí này trong khi tình thế cấp bách hiện nay!
“Nó ổn mà! Ý tôi là, nếu Kobato có thể trở thành một cô em gái hoàn hảo, thì ai biết rằng ông cũng có thể trở thành như thế chứ!!”
“Liên quan!?”
“Ông nói đúng, nó chả ăn nhập…” Sena nói, đi kèm với một điệu cười gượng, và thêm vào, “Nh-nhưng không phải chỉ có mình tôi! Có thêm một người nữa cũng chọn ông cho vai em gái!”
“Ờ ha, đúng rồi nhỉ…”
Tôi có hai lượt bầu, vậy tức là còn có một tên v0 h0k nữa chọn tôi đóng em gái.
“…Nhưng là ai?”
“Emm~!”
Maria hăng hái giơ tay lên.
“……Ồ, là em hử.”
Tất cả những thứ này khiến tôi đau đầu.
“..Ừm… Maria, tại sao em lại chọn anh cho vai em gái vậy?”
“À ừ, như mọi người thấy đấy, Onii-chan luôn là anh trai của em, vậy em nghĩ chẳng phải sẽ rất vui nếu Onii-chan không là anh trai của em một thời gian sao ?!”
Maria nở một nụ cười lớn trong khi giải thích.
Em ấy không có ác ý gì, vậy nên tôi cũng không thể giận được.
“… Nhưng mà, không thể nào tôi lại đóng vai đó được. Tôi nghĩ chúng ta nên bầu lại một lần nữ----“
Đó là khi tôi thấy đôi mắt van nài của Yukimura nhìn chằm chằm vào tôi khi tôi chưa nói hết câu.
“………”
“Ừm, tôi nghĩ chúng ta nên bầu lại một lần nữ----“
“……uu.”
Nước mắt lấp đầy đôi mắt của Yukimura khi tôi đang cố nói hết câu.
“…… Yukimura, chúc may mắn với vai chính.
Khuôn mặt Yukimura sáng lên như bóng đèn dây tóc trong khi cô ấy nắm tay lại trước ngực.
“Vâng, em sẽ làm hết sức mình.”
Quỷ thần ơi cô ấy dễ thương quá.
Bởi Yukimura tiếp tục nã vào tôi những cái nhìn trìu mến đó, tôi đành nói,
“…Vậy, nên làm gì với vai của tôi bây giờ?”
“Hmm… vậy chúng ta sẽ để Mari làm em trai Kuuya vậy. Một cậu em chểnh mảng không bao giờ hòa hợp với anh mình được… nó sẽ hợp với câu chuyện…”
Yozora nói với giọng bà-đếch-quan-tâm-nữa.
“Cái gì.. vậy có nghĩa em sẽ là aniki của Aniki sao…? Vậy Aniki sẽ là Aniki, và em cũng sẽ là Aniki…? Aniki, phải nói là em bắt đầu thấy hack não rồi.”
Yukimura nó, trợn tròn mắt lên trong khi run rẩy vì một niềm đam mê bí ẩn nào đó. Anh cũng chả biết em đang nói cái gì đâu.
“Ehhh, cô tính biến Mari thành con trai ư? Tôi lại muốn thấy Kodaka làm em gái cơ.”
“Ồ, Onii-chan là anh trai, bây giờ lại làm em trai ư~? Thế giới thật là có bao nhiêu điều kì thú!”
Sena và Maria làm một số bình luận nho nhỏ, với kết quả là mỗi người lãnh một cú đập với không một lời cảnh báo từ Yozora và cái đập ruồi của cô ấy.
Kì lạ thay, Sena lại không phản kháng gì, mà thay vào đó làm một vẻ mặt lúng túng.
“Xin-xin lỗi… vì tất cả chuyện này.”
“Hử?”
Yozora mở to mắt.
“Ý-ý tôi là… để Kodaka vào vai em gái nghĩa là cô sẽ phải dành thời gian viết lại một phần của kịch bản, nên…”
“…Thì có sao đâu? Cô vừa bị mắc một chứng bệnh tào lao nào đó à? Cô đang làm tôi sợ đấy, Thịt ạ…”
Sena đỏ mặt bởi Yozora đang nhìn cô ấy với một vẻ mặt như thể cô ấy thực sự đang sợ hãi vậy.
“Im-im đi! B-bởi vì kịch bản của cô… thực sự… quá tốt… tôi lại đang nghĩ… cho Kodaka đóng em gái có thể sẽ, đại loại như, làm hỏng nó…”
Vì một số lí do vi diệu nào đó, Yozora cũng bắt đầu đỏ mặt và quay đi, sau khi thấy Sena lóng ngóng tuôn ra những lời đó trong khi cúi gằm mặt xuống dưới sàn.
“H… Hừm, cũng không tốn quá nhiều thời gian để đổi em gái thành em trai đâu.”
“Thật-thật chứ? Thôi được, OK… nếu cô nói thế.”
Yozora và Sena đều ngượng chín người.
Thấy hai người họ hành động thế này quả thực là hiếm, và tôi bất giác cảm thấy hơi vui về điều đó.
…Và cứ như thế, đó là cách chúng tôi quyết định phân vai cho bộ phim, giúp chúng tôi cuối cùng cũng có thể… dù thực sự nó giống như “cuối cùng cũng xong”, nhưng đằng nào cũng vậy… chúng tôi cuối cùng cũng có thể bắt đầu quay phim cho lễ hội trường.