Boku wa Isekai de Fuyo Mahou to Shoukan Mahou wo Tenbin ni Kakeru

chương 239: trận chiến với vong linh vương (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

╔❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃╗

꧁༺Dịch: Nhật Nguyên༻꧂

╚❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃═❃╝

Lần này cả nhóm có tới 3 người level up cùng lúc là Lucia, Kaya và Shiki-san. Đến level 53 thì Kaya đã có thể nâng Phong Xạ Thuật lên cấp 3.

Lucia:Level51 Hỏa Thuật9/Thủy Thuật9 Skill Point2

Thủy Hỏa Hợp Thành Ma Thuật(《Cold Inferno》2、《Water Flare Shield》2)

Shiki:Level20 Trinh Sát7/Ném3 Skill Point6

Kaya:Level53 Phong Thuật9/Xạ Kích9 Skill Point6→1

Phong Xạ Thuật2→3(Cường Hóa Xạ Kĩ2→3、Đạn Tự Do2→3)

Sau khi khép lại cuộc họp, chúng tôi quay về thực tại.

Cuộc chiến tiếp diễn.

Cơn đau trên vai trái quay về khiến tôi khụy một gối xuống, kêu lên vì đau.

Phải nói là cực kỳ đau, đau vô cùng.

Mừng là tôi đã quyết định nhờ Alice tới trị thương cho mình.

Rồi thì, cô bé Alice ấy liền hóa thành một tia chớp phóng đến chỗ tôi.

Hình như do thi triển《Lighning Move》gấp gáp quá hay sao đó, khi đến nơi thì em ấy hụt hơi.

“Kazu-san! Em, em chữa liền đây!”

“Bình tĩnh đi vợ…. úi da….”

Thôi tạch, tôi hết giả bộ nổi luôn rồi.

Ya~, cơ mà đây là lần đầu tiên tôi bị thương nặng đến độ này đấy. Tôi cũng biết Alice với Tamaki còn nhiều lần bị thương nặng hơn nhiều, nhưng… Giờ đây tôi mới nhận ra hai cô bé ấy nỗ lực đến độ nào. Sau này tôi phải dịu dàng với cả hai hơn mới được. Giữa lúc suy nghĩ chuyện đó trong đầu, một cánh tay mới đã từ vết thương cũ mọc ra.

“Vậy được rồi. Em quay lại chiến đấu tiếp đi”

“Nh… Nhưng…”

“Không có em, chúng ta không thắng nổi Diasnegus đâu”

Nhìn lại mới thấy, lũ Skeleton Alice đang giao chiến giữa chừng đã lao đi hội quân với Diasnegus. Do không có tiên phong nên nhóm Lucia đã hoàn toàn chuyển sang trạng thái phòng ngự. Trong số đó thì Penuza chỉ còn một chân là người khổ sở nhất.

“Đi đi”

“Wa… vâng!”

Sau khi do dự nhìn tôi lần nữa, Alice khẽ gật đầu…

“《Lighning Move》”

Em ấy hóa thành một tia chớp rồi biến mất. Một khắc sau, Alice xuất hiện ngay bên cạnh Sharow đang tấn công Vong Linh Vương. Gương mặt Diasgenus hơi xoay một cái như bị bất ngờ. Thoáng thấy Alice, như thể phán đoán rằng kẻ vừa đến là kẻ thù khó nhằng, nó liền đưa tay về phía em ấy.

“《Holy Wave》”

Cùng ánh sáng lấp lánh từ cơ thể Alice, quang ba lan tỏa xung quanh. Đó là một ma thuật Trị Thương cấp 9, có tác dụng triển khai sóng chống Undead.

Vong Linh Vương dù đã rên lên 1 tiếng nhưng vẫn tiếp tục tiếp cận Alice…

“Đừng hòng”

Alice triển khai một lá chắn bán trong suốt màu xanh nhạt ở đầu ngọn thương đỡ đòn. Chính là Thương Thuẫn Kĩ.

Dẫu cái khiên ma thuật ấy tạo ra chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc giống như《Reflection》nhưng thêm vào đó là…

“《Holy Weapon》”

Cây thương em ấy cầm trên tay tỏa sáng trắng xóa. Cũng là một ma thuật Trị Thương cấp 9, nghe đâu chỉ một đòn tấn công từ đó là đã thừa sức tiêu diệt một con Undead bình thường. Rồi như thể khiến địch chảy tan ra, Alice đâm mạnh vào cánh tay trái đang chặn cây thương của Diasnegus.

Bàn tay xương xẩu chặn đầu ngọn thương tỏa sáng tan chảy. Dẫu vậy nhưng Diasnegus chỉ cười gằng rồi thúc tay phải vào Alice.

Tên khốn này định dùng xương đâm xuyên da thịt em ấy à!

“Không được, bắt nạt, Alice-mama!”

Vừa lúc đó, Kaya tiến hành công kích. Con bé ngắm vào cánh tay phải Vong Linh Vương, quả bóng bạc cái pachinko khạc ra đánh vào khiến quỹ đạo của nó thay đổi đôi chút. Nhờ đó Alice kịp né trong đường tơ kẻ tóc, tránh được một thương tổn có thể không thua gì của tôi. Rồi Alice và Vong Linh Vương lui lại giữ khoảng cách, cả hai giữ thế thủ nhìn chằm chằm vào nhau.

Lại nói, hai con Skeleton cấp độ God Breaker lao vào tham chiến đang đánh với Thiên Quy Nahan. Nhờ có Cường Hóa Linh Thú đi kèm nên sức mạnh chiến đấu của ông ta tương đương skill cấp 10. Dù phải đối đầu với 2 con God Breaker có lẽ có skill cấp 9 nhưng Nahan vẫn có thể khéo léo giữ khoảng cách, không khiến địch vô phương tiếp cận. Quay lại chiến trường mà được Alice thế chân, Sharow đã sang chỗ Thần Dực Sứ Đồ Penuza đang hấp hối và thi triển ma thuật Trị Thương. Tuy ông ta chỉ có mỗi ma thuật hệ Regenerate để chữa trị nhưng chừng đó đã đủ giữ mạng cho Penuza. Dù rằng không thể tham chiến trận này được nữa… nhưng cô ta đã thực hiện xong phần việc tối thiểu của mình.

Rồi, giờ thì chúng tôi nên hành động kiểu gì tiếp đây.

Sau khi đã thi triển ma thuật Trị Thương cho Penuza, Sharow ngước lên nhìn tôi như thể yêu cầu ra chỉ thị. Tôi vừa đưa tay lên vẫy gọi ông ta đến, cơ thể Sharow sáng lóe lên rồi hóa thành một tia chớp và tức thì xuất hiện ngay bên cạnh tôi.

『Tôi đã đến thưa chủ nhân. Vết thương của ngài sao rồi』

“Alice chữa lành rồi. Tôi muốn dứt điểm trận này ngay và luôn”

『Đã rõ』

Đã tới lúc tung con bài tẩy. Khi tôi thi triển Thức Tỉnh Linh Thú, cơ thể Sharow liền tỏa ánh sáng đỏ thẩm.

『Sức mạnh của tôi gần như bằng thời hoàng kim rồi!』

Hiền lang tru lên một tiếng lớn.

Tôi dồn tiếp gần như toàn bộ lượng MP mình còn lại, kích hoạt Đồng Bộ Linh Thú.

Rồi thì ý thức của tôi và Sharow thành một.

“Chiến thôi”

『Umu』

Bỏ lại cơ thể bất tỉnh của tôi, Sharow đạp mạnh xuống mái nhà màu đỏ, hóa thành một tia chớp bứt tốc lao về phía chiến trường. Mục tiêu đầu tiên của chúng tôi là 2 con God Breaker đang giao chiến với Nahan.

“Giải quyết chúng ngay và luôn đi”

『Ou』

Vẫn đang trong trạng thái sấm sét, chúng tôi lao vào đánh văng 1 con God Breaker đang bay giữa không trung. Dù con còn lại lập tức phản ứng, vung kiếm tấn công bọn tôi nhưng…

“《Accel》”

Khoảnh khắc Sharow tiếp đất, tôi dùng ma thuật tăng tốc ý thức. Canh đúng khoảnh khắc mà con God Breaker bổ thanh kiếm xuống…

“《Reflection》”

Khi lưỡi kiếm chạm vào lá chắn siêu mỏng, nó bật ngược lại khiến con quái vật mất thăng bằng. Khoảnh khắc đó thì đón tấn công từ những cái răng nanh đã đến, nghiền nát cái đầu lâu con quái vật. Quay lại nhìn thì Nahan cũng đã dùng Hỏa Thuật thiêu rụi con Skeleton bị đánh văng vừa nãy.

Chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã triệt hạ 2 con.

Giờ chỉ còn lại mỗi mình Diasnegus.

Tôi đánh mắt về phía Alice và Kaya.

“Gật đầu đi”

『Tuân lệnh』

Ngay sau khi đầu Sharaw khẽ di chuyển lên xuống, chúng tôi cùng lúc hành động.

Đầu tiên, tôi ra lệnh cho Sharow triển khai ma thuật công kích mạnh nhất của ông ta. Bộ lông bình thường màu bạc liền tỏa ánh sáng hoàng kim và đi cùng đó là hàng loạt lôi kích được khai triển. Khi Diasnegus đưa tay trái lên hòng chặn đợt ma thuật công kích đó thì…

“Yaa~”

Căn giờ một cách cực kỳ chuẩn xác, quả bóng bạc do cái pachinko của Kaya khạc ra được điều khiển từ xa đánh trúng tay trái nó. Dẫu trong trạng thái bình thường thì mọi đòn tấn công vật lý đều đi xuyên qua cơ thể Diasnegus, nhưng chẳng biết có phải do vũ khí của Kaya có gì đó đặc biệt hay không, quả bóng từ cái pachinko phát nổ khiến sóng xung kích đánh bạt vào Vong Linh Vương. Dù chỉ một chút nhưng con quái vật trông như một bóng ma bán trong suốt đã mất thế, tạo cơ hội cho đợt lôi kích của Sharow đánh trúng trực diện.

Vong Linh Vương rên một tiếng nhỏ.

Liền sau đó, ngọn thương được yểm《Holy Weapon》lao tới truy kích. Dẫu Vong Linh Vương vô thức lùi lại giữ khoảng cách nhưng do cơ thể Alice vẫn liên tục phát tán《Holy Wave》, động tác của nó đã kém linh hoạt hơn hẳn so với cách đây không lâu. Nó không thể nào tránh cú đâm của Alice được nữa.

Phần vai trên của nó bị xuyên thủng.

Diasnegus thấp giọng rên lên.

“Hành động ng….”

“Đừng tưởng bở….”

Vong Linh Vương giận dữ kêu lên và vung tay phải.

Cũng là lúc nó bay lên lửng lờ giữa không trung…

Đây mới chính là cơ hội thật sự chúng tôi đang chờ đợi.

Alice kêu lên “Ngay!” như muốn nói với chính bản thân mình nhưng…

“Khoan đã Alice! Tránh mau!”

Một cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng khiến tôi phải hét lên.

Tuy nhiên, do đã đồng bộ ý thức với Sharow nên hiện tại, chỉ một mình ông ta mới nghe được.

“Mẹ kiếp, bay trước tính sau!”

『Tuân lệnh chủ nhân』

Vì không còn cách nào khác, khoảnh khắc ấy tôi đành cho Sharow phóng lên không.

Chẳng biết khi thấy cảnh đó thì nghĩ gì trong đầu, Kaya cũng tự mình bay đi nhưng…

Muộn mất rồi

Từ mặt đất, vô số cánh tay màu đen hiện ra, tóm lấy chân của Alice, Kaya và Thiên Quy Nahan. Cách đó không xa, Thần Dực Sứ Đồ Penuza cũng bị mớ tay đen mọc trên diện rộng túm chặt.

“Gì thế này! Ma thuật của hắn ư”

“Kh… không xong rồi, chân em!”

Mặc kệ cơ thể mình, Alice lập tức vươn tay về phía Vong Linh Vương.

“Nhưng ít nhất cũng phải…《Serenity》”

Một kết giới vươn ra xung quanh Diasnegus.

Một kết giới bán trong suốt bảy màu.

Và bị nó nuốt trọn bên trong, là 2 người.

Một là Diasnegus, hai là…

Sharow mang cùng ý thức của tôi.

Giờ thì thành một chọi một mất rồi.

“Định dùng cái thứ này giam ta à. Mi cũng bị tách khỏi đồng đội rồi biết không”

Diasnegus nhìn về phía chúng tôi tuyên bố. Bên trong cái đầu lâu ấy, ánh sáng đỏ từ ổ mắt phát ra cứ lập lòe như thể đang cười.

“Mặc kệ nó. Tấn công ngay và luôn”

『Rõ』

Huyễn Lang Vương đạp mạnh không khí lao vào Vong Linh Vương.

Con quái vật ấy giơ tay phải lên phía trước

Dù chạm vào thứ đó thì Sharow trong trạng thái thức tỉnh vẫn sẽ gặp nguy hiểm…

“《Accel》”

Tôi tăng tốc ý thức thêm lần nữa. Nhìn vào cái miệng xương từ từ chuyển động lên xuống của Vong Linh Vương, tôi chợt có một cảm giác không lành.

“Nổi sấm lên”

Tôi vô thức hét.

Trước chỉ thị lạ lùng của tôi, Sharow chỉ làm theo chứ không thắc mắc tiếng nào.

Ông ta lập tức kích hoạt《Lighning Move》ở khoảng cách gần và một hơi vòng ra phía sau Vong Linh Vương.

Tức thì, một không gian lớn và đen đặc hiện ra ngay phía trước hắn. Cái không gian tất hắc ấy hút hết không khí xung quanh vào bên trong rồi vươn ra theo hình quạt.

Cả kết giới《Serenity》rung lên.

Rồi cái không gian đen đặc ấy bùng nổ, khiến sóng xung kích kinh hoàng bắn ra ngoài kết giới.

Nó tỏa ra theo hình quạt và phạt ngã từng tòa cao ốc một.

Cơ mà, nguy rồi, dân thường bên khu đó còn chưa kịp...

“Cái gì, cái gì thế kia?”

『Có lẽ là vô bộc』

“Mẹ kiếp, chỉ để phá kết giới《Serenity》mà nó khiến những người không liên quan…”

『Có lẽ do đoán được pha tấn công vài giây trước của chúng ta, nó mới triển khai một đòn công kích tiền phương diện rộng ấy』

“Ý ông nói là tại tôi?”

『Hãy bình tĩnh. Nếu chủ nhân không ra chỉ thị ấy thì giờ chúng ta đã...』

Chết rồi chứ gì.

Tôi ngớ người ra nhìn thành phố sụp đổ tan tành mà không nói nên một lời.

Cổ họng khô khốc.

Truyện Chữ Hay