Bởi vì thời gian có hạn, cô ấy trở thành con dâu của kẻ phản diện

chương 08

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 8

Nhóm dịch Thiên Sơ Các

Trans: Lý Bạch

Beta: Quy

***

"Tôi thực sự không có bất cứ điều gì để làm những ngày này."

"Hử?"

"Cậu là một người nói chuyện khá tốt đấy."

Evan khó tin về tai mình. Thật khó hiểu, tại sao cậu ta lại nói dối như vậy.

Trên thực tế, cậu ấy không biết làm thế nào để nói cho thật tốt.

Cậu biết cách cưỡi ngựa vì thuộc hạ của cậu sẽ mang theo con ngựa tốt nhất. Vì vậy, cậu ta biết con nào sẽ làm tốt, nhưng nó khác với việc xem cuộc đua ngựa. Bên cạnh đó, đua ngựa là lĩnh vực mà cậu chưa bao giờ hứng thú.

"Mình không thể chịu đựng được việc nói dối."

Ngay cả khoảnh khắc lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, cậu cũng không phải nói như vậy sao? Nếu chúng ta đến một sự kiện đua ngựa và Laria hỏi điều này hay điều khác về một con ngựa… có thể cậu ấy trả lời được một hoặc hai câu hỏi.

Cậu ta là một kẻ đạo đức giả, không thể chịu đựng được những lời nói dối của người khác, nhưng bản thân cậu ta lại là một kẻ dối trá.

Hay là một kẻ khoác lác không biết gì.

Để đánh giá về ngoại hình, cậu ta là sinh viên tốt nghiệp được xếp hạng cao nhất của Học viện, và dường như không ai kể cho Laria về điều đó.

Thật bực bội, tại sao cậu ta không nói với Laria về một điều quan trọng như vậy.

Cuối cùng, chỉ có một kết luận.

Nếu cô ấy nói dối mà không thể chứng minh là đúng sai, cậu ấy có thể biến nó thành sự thật hai ngày sau đó.

Vì vậy, cậu đã dành thời gian của mình trong thư viện.

Kiến thức cơ bản về đua ngựa, lịch sử đua ngựa, giống ngựa, hiểu biết về ngựa, giới thiệu về đua ngựa…

Mặc dù câu ta không giỏi kỹ năng thực hành, nhưng có cảm giác rằng cậu ta sẽ không bị bắt quả tang vì đã giả vờ biết về nó.

Trong khi cậu ấy đang mắc kẹt trong thư viện với một bữa ăn thịnh soạn, Evan đột nhiên thở dài, tự hỏi tại sao cậu ấy lại làm nấm cục*.

(*: nấm Truffles, loại nấm quý hiếm phát triển dưới rễ một số loài cây. Trong câu này ý nói Evan núp trong thư viện nhiều đến mức thành nấm)

Tại sao cậu ta phải làm điều này một cách…

Thực ra, khi nhìn thấy một cô gái đứng trước học viện cùng cha đã lâu không gặp của mình, Evan đã nghĩ cô ấy thật lộng lẫy.

Mái tóc hồng bồng bềnh, đôi mắt tím tròn xoe, đôi má ửng đỏ và những biểu cảm đáng yêu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn và đầy ấn tượng của cô ấy giống như một chú cún con. Tất nhiên, cũng có rất nhiều đứa trẻ dễ thương trong học viện.

Tuy nhiên, mọi người liên tục đặt câu hỏi cho cậu ta, 'Tại sao Công tước Icard lại ở đây?' và một nửa trong số họ nói rằng 'thật quá rùng rợn và u ám.'

Nhưng ngay khi vợ cậu nhìn thấy cậu, cô ấy đã rất vui và nói, “Chúc mừng cậu tốt nghiệp.”

Vào lúc đó, Evan chợt nhận ra đó chính là điều mà cậu mong muốn. Người khác thì cứ bàn tán xôn xao, nhưng cậu không nghe thấy họ, như thể cô là người duy nhất cậu có thể nghe thấy.

'Thông thường, những đứa trẻ có vẻ ngoài yếu ớt đó phải tránh mình chỉ vì ánh mắt.'

Hơn hết, cậu ấy có chút phấn khích khi cô ấy thậm chí còn đề cập đến “một cặp vợ chồng sống hạnh phúc”.

Cô ấy đã đề cập, lovey-dovey*? Đó là một từ mà cậu không mong đợi.

(*: Âu yếm, trìu mến, ủy mị -> việc luôn quấn quýt bày tỏ tình cảm là một điều mà các cặp đôi thích thể hiện nhưng quá tự nhiên, đôi khi không ý tứ)

'Nếu mình làm điều đó với đứa trẻ này, mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào?'

Cô chạm vào tóc cậu cũng cảm thấy rất mềm mại và nhẹ nhàng. Đó là lý do tại sao cậu không muốn mình trông xấu xí trước mặt cô.

Cậu ấy đã nghiên cứu mọi thứ về ngựa trong suốt hai ngày, cứ như vậy.

Evan đã phân tích xong những gì cậu ấy sẽ giới thiệu trên đường đến xe ngựa.

Tuy nhiên, cậu ta đã ngủ quên trên đường đi. Chúng tôi đã đến trường đua khi Evan tỉnh giấc.

“Evan, Evan! Thức dậy đi. Đến nơi rồi kìa."

Laria khẽ nắm tay cậu, đánh thức cậu và nói điều đó đột ngột làm cậu nhớ ra.

“Cả đêm chúng ta không ngủ với nhau nên dù có nắm tay nhau thế nào cũng không có con đâu. Đừng lo lắng. ”

Đôi mắt cún con màu tím mang một chút dịu dàng như thể biết cười vậy.

"Tôi biết rồi."

Cậu bước ra khỏi xe ngựa, nắm chặt tay cô một cách bất lịch sự.

***

Không khí tại trường đua sôi động như ngày hội.

Tôi đã bị phân tâm khi chỉ nhìn xung quanh. Bầu trời trong xanh, thời tiết rất đẹp và có rất nhiều thứ để xem.

Mỗi lần tôi nhìn thấy những con ngựa ở mỗi địa điểm, Evan nói chuyện và giải thích những điều khác nhau cho tôi.

Cái gì tốt, cái gì nổi tiếng nhất, cái gì được chia lời, Bao nhiêu người cưỡi và những con ngựa…

Câu cuối cùng nhận xét về anh ấy thì anh ấy là một người nói chuyện rất tốt, chứ không phải một thằng hề và trò lừa bịp.

Ngay cả Công tước Icard cũng định nói điều gì đó.

"Con từng học về

ngựa ở học viện?"

Việc Evan thích ngựa là điều mà tôi không biết, mặc dù tôi đã biết câu chuyện gốc.

"Bây giờ con biết cách nói hay đến mức ta không thể không đến sự kiện đua ngựa."

Trong khi đi vòng và nhìn xung quanh, vô số người đã chào hỏi chúng tôi.

──────────────────────────────────────────────────

Truyện Chữ Hay