Bởi Vì Cậu Xấu

chương 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

.

Lúc cậu đẹp trai quay về mặt mũi trắng bệch.

Bạn cùng nhà nhíu mày thấy hết cảnh lúc nãy.

Vẻ mặt đầy khó chịu.

“Đã nói cậu đừng mặc cái quần này rồi, xấu.”

Cậu đẹp trai vốn đã không thoải mái, nghe nói vậy, liền không vui.

Cậu nhíu mày, rũ mắt, bước xuống xoay người bước đi.

Người lúc nãy sờ mông cậu cũng xáp đến.

Cầm danh thiếp muốn nhét vào túi quần cậu.

Bên cạnh bỗng vươn đến một bàn tay, tóm cổ tay người nọ, siết chặt.

Người nọ lập tức gào lên như lợn bị chọc tiết.

Cậu đẹp trai trợn tròn mắt, nhìn theo bàn tay, là bạn cùng nhà đang mỉm cười.

.

Đi ra quán bar, cậu đẹp trai nghĩ lại vẫn thấy sợ.

Cậu túm chặt tay bạn cùng nhà: “Mau, mau đến bệnh viện.”

Tay còn lại của bạn cùng nhà bị mảnh vỡ chai bia ghim chảy máu.

Là lúc nãy người kia đánh lén.

Vốn bạn cùng nhà có thể né tránh, nhưng vì che chở cho cậu đang ở bên cạnh mà bị thương.

Cậu đẹp trai lo lắng.

Bạn cùng nhà lại chẳng hề đề ý, rút tay ra, nhéo sau cổ cậu đẹp trai dạy bảo: “Đã nói đừng mặc, xấu.”

“Được được được, sau này không bao giờ mặc nữa.”

Bạn cùng nhà cuối cùng cũng giãn mày: “Về thôi.”

“A?”

“Vết thương nhỏ này không cần đến bệnh viện đâu.”

Cậu đẹp trai trợn mắt cứng họng nhìn máu đang nhỏ xuống đất: “Cậu chắc chứ?”

“Đi thôi, tiểu ốc đồng của chúng ta phải băng bó cho tôi đấy.”

“Vậy… phải mua thuốc đã.”

“Mua con khỉ, về nhà.”

“Nhưng mà…”

“Nè!”

“Được được được.”

.

Bạn cùng nhà bị thương ở tay, việc gì cũng không tiện.

Nhưng mà cũng chẳng có gì là không tiện hết.

Quần áo, cơm nước, dọn dẹp, tất cả đều do cậu đẹp trai làm.

Bạn cùng nhà chỉ kém chút nữa là thành cơm đến há mồm, áo đến vươn tay.

Nhưng lúc đó cậu đẹp trai vẫn không biết bạn cùng nhà thấy mình xấu.

Ngược lại còn cho rằng cuộc sống của cả hai rất hài hòa.

Cậu và bạn cùng nhà vẫn có khả năng.

Cho đến một ngày, bạn cùng nhà nói, cuối cùng cũng gặp được một người nhìn ổn ở trong quán bar.

Cậu đẹp trai há mồm, cơm rớt xuống bàn.

Làm bạn cùng nhà ghét bỏ.

Cậu đẹp trai hỏi: “Thì ra trước nay cậu thấy họ xấu thật?”

Bạn cùng nhà đương nhiên nhướng mày: “Nếu không thì sao?”

“Tôi tưởng xấu là câu cửa miệng của cậu.”

“Không, đây chỉ là câu bình luận của tôi.”

“Cho nên cậu cũng thấy tôi xấu thật?”

“À…”

Bạn cùng nhà khó xử, nhưng vẻ mặt đã nói lên hết thảy.

Cậu đẹp trai cười lạnh, cầm bát lên, thu hết đồ ăn.

Bạn cùng nhà ồn ào: “Tôi vẫn chưa ăn xong.”

Ăn khỉ gì mà ăn, cậu đẹp trai lườm lại.

.

Bạn cùng nhà cho rằng, giữa hắn và tiểu ốc đồng nhà hắn sẽ không tồn tại cái gọi là mâu thuẫn.

Nhưng mà, chuyện vẫn xảy ra.

Liên quan đến xấu và không xấu.

Cậu đẹp trai ngày hôm sau lại hỏi lần nữa.

Bạn cùng nhà liền nói ra những lời từ đáy lòng mình.

Tôi với cậu sẽ không thích nhau, tôi thấy cậu xấu hay không xấu thì có vấn đề gì sao?

Cậu đẹp trai nghiến răng nghiến lợi, tỏ ý muốn xem xem người kia thế nào.

Bạn cùng nhà nghe cậu đẹp trai nói cũng muốn đến quán bar cùng, mày nhướng lên.

Cậu đẹp trai đúng lúc lên tiếng: “Yên tâm đi, tôi không mặc quần rách không kẻ mắt.”

Bạn cùng nhà im lặng nuốt những lời muốn nói về.

Đến tối, bạn cùng nhà bóp trán lần nữa: “Đổi đi, xấu.”

“Tôi không đổi!”

Cậu mặc quần chữ “T”, dây quần mỏng màu đen bó bên xương hông, lộ bên ngoài cạp quần bò trễ.

Dán bên hông, như ẩn như hiện.

.

Cậu đẹp trai dốc rượu vào mồm, mắt nhìn người mà mình muốn thấy.

Đúng thật là…

Đẹp trai đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Còn là con lai nữa.

Thân cao, hai mí, mắt to, lông mi cong dài.

Con lai ngồi ở quầy bar, thu hút % tầm mắt ở đây.

% còn lại tất nhiên là dừng trên bạn cùng nhà.

Cậu đẹp trai thở dài.

Ở bên nhau đi, xứng đôi như vậy, ở bên nhau đi!

Dù sao cũng chẳng có gì liên quan đến cậu.

Cậu đẹp trai xót xa trong lòng, lại dốc một ly rượu.

.

Quần chữ “T” của cậu đẹp trai không phát huy công dụng.

Chắc là do chán nản.

Cậu lấy đại một cớ.

Không muốn nhìn thấy tia lửa bùng cháy giữa bạn cùng nhà và trai đẹp con lai.

Cậu đi ra quán bar vào một cửa hàng tiện lợi.

Mua một bát mì cho mình.

Ngồi trên ghế cao của cửa hàng, hút mì sột soạt.

Vừa ăn vừa lau miệng, mắt mờ mịt nhìn người đến người đi trên đường.

Một đôi lại một đôi tình nhân.

Rất cô đơn tịch mịch lạnh lẽo.

Tên khốn bạn cùng nhà kia, đời sống phong phú như vậy.

Sao lại muốn người ở chung phải là chó FA chứ!

.

Ăn mì xong, cậu đẹp trai lại mua một thanh Snickers () ngồi gặm.

Miệng toàn là sô-cô-la.

Cậu vừa nhìn người qua đường thân mật ôm nhau vừa ngẩn người.

Bỗng gáy bị người ta đập nhẹ một cái.

Cậu đẹp trai ôm đầu, ngạc nhiên nhìn ra sau.

Là bạn cùng nhà đang thở dốc.

Bạn cùng nhà rất tức giận: “Mẹ kiếp, cậu đi đâu vậy?”

“A?”

“Đi vệ sinh còn đi lâu như vậy, con mẹ nó tôi còn tưởng…”

“Sao… sao vậy?”

“Thôi, không có gì!”

Bạn cùng nhà xỏ tay vào túi áo, xoay người đi ra ngoài.

Động tác nhỏ này là đang nói bạn cùng nhà tức giận.

Tuy cậu đẹp trai vẫn ngơ ngác không hiểu gì, nhưng phản ứng lại rất nhanh, bật dậy đi theo sau bạn cùng nhà.

“Đi đâu vậy?” Cậu kéo mũ áo hoodie của hắn.

“Đi về!”

“A, đêm nay cậu…”

“Câm miệng.”

“A.”

“…”

“Con lai kia…”

Bạn cùng nhà nhíu mày quay đầu nhìn cậu, vươn tay ra.

Cậu đẹp trai căng thẳng lùi bước về sau, tưởng bạn cùng nhà không nhịn nổi nữa, muốn đánh cậu.

Ai ngờ bạn cùng nhà lại giơ tay xoa nhẹ bên miệng cậu: “Miệng toàn sô-cô-la.”

Cậu đẹp trai che miệng, ấp úng nói: “Nói là được rồi, động tay gì chứ.”

() Snickers là một nhãn bánh kẹo chuyên về các loại sô-cô-la thỏi thuộc sở hữu của công ty Mỹ – Mars, Incorporated. Bánh này bao gồm kẹo nuga (nougat) phủ nước caramen lên trên, cùng với lạc và bọc trong sô-cô-la sữa.

.

Bạn cùng nhà nghe vậy, lại cướp thanh Snickers trong tay cậu.

Nhìn chỉ còn lại một mẩu ngắn tũn, vừa ghét bỏ vừa bỏ vào miệng mình: “Đi săn trai mà cậu lại trốn đi ăn sô-cô-la, cậu như vậy sẽ không gả đi được đâu tiểu ốc đồng.”

Cậu đẹp trai im lặng lau miệng: “Tôi chỉ bổ sung thể lực để tiếp tục chiến đấu.”

Hai người lên xe, bạn cùng nhà vừa ngậm điếu thuốc vừa khởi động xe.

Ngay cả động tác vặn khóa cũng đẹp trai vô cùng.

Cậu đẹp trai chống cằm thưởng thức.

Phát hiện bạn cùng nhà vừa ăn thanh Snickers của mình, khóe miệng cũng dính chút vệt đen.

Liền cười trộm vươn tay ra lau: “Còn nói tôi nữa, không phải cậu cũng vậy sao.”

Đợi đến khi thả tay xuống, lại phát hiện vẻ mặt bạn cùng nhà là lạ.

Như là kích động, lại thêm chút xấu hổ.

Bạn cùng nhà ngoài mạnh trong yếu mà nói: “Tôi biết, chỉ là chưa kịp lau thôi.”

Cậu đẹp trai nhìn vành tai của bạn cùng nhà chầm chậm hiện màu hồng nhạt.

Đột nhiên thấy đáng yêu cực kỳ.

.

Cậu đẹp trai là boy ngay thẳng, thầm mến chưa được bao lâu,

Đã không nhịn nổi nữa.

Trong cơn xúc động liền tỏ tình.

Bây giờ hối hận cũng không kịp.

Cậu rụt người trong chăn, nhìn gương mặt say ngủ của bạn cùng nhà.

Yên lặng vươn tay, rất muốn véo lên cái mặt kia.

“Không nhắn lại, giả vờ không biết lời tỏ tình của tôi, lại còn dám vào đây ngủ với tôi nữa.”

Tay vung vẩy trên không trung một lúc lâu, nhưng cuối cùng vẫn thả xuống.

Rốt cuộc vẫn là không nỡ.

.

Sáng sớm hôm sau.

Cậu đẹp trai bận rộn trong phòng bếp, làm bữa sáng.

Bạn cùng nhà tóc rối bù, mắt không mở nổi, sờ soạng đi đến phòng bếp.

Cậu đẹp trai bỏ gừng xắt nhỏ vào nồi cháo.

Xoay người mở tủ lạnh ra, lấy hộp sữa, cẩn thận vặn nắp, nhét vào bàn tay đang sờ qua sờ lại tủ lạnh của bạn cùng nhà.

Bạn cùng nhà thở yếu ớt, ực ực uống nửa hộp sữa mới sống lại.

Hắn mở mắt ra một khe nhỏ: “Di động của tôi bị trộm mất, hôm nay cậu đi mua cùng tôi đi.”

Cậu đẹp trai đang nếm thử cháo mặn hay nhạt, nghe đến từ di động, thì sợ đến nỗi cái thìa trong tay rớt thẳng vào nồi.

Cháo đang sôi hất thẳng vào người.

Bạn cùng nhà sợ hãi trợn to mắt.

Bước đến kéo cậu đẹp trai tránh xa bếp.

Nhìn gương mặt đang ngây người của cậu đẹp trai có mấy vết phỏng đã đỏ, tức giận kêu lên: “Đệt!”

Truyện Chữ Hay