Bộ Tam Siêu Quậy

chương 23: giải quyết

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚

Khoảng phút sau, tụi hắn cũng đã đến khu nhà hoang đó, đúng như lời của Ren và Rain nói, khu nhà ở khá sâu trong rừng, ở trên vách đá to và kế bờ biển. Bên ngoài khu nhà hoang được canh gác khá chắc chắn. Tụi hắn bước xuống xe với vẻ mặt lạnh ngắt, tỏa sát khí bừng bừng.

-Chúng mày là ai?? Đến đây làm gì?? -tên cầm đầu bước ra

-Hờ, bọn tao đến đây để cứu người!! Ok -hắn

-Đại...đại ca...đó...đó là Ken!! Không...không ổn đâu đại ca ơi... -tên đàn em nói

-Cái...cái gì?? Tại sao lại như vậy?? -tên cầm đầu

-Nói nhiều quá, bây giờ xích qua một bên hay là lên?? -hắn

-Thôi lỡ nhận tiền rồi.... Tụi bây đâu, LÊN!!! -tên cầm đầu

- anh vào kiếm tỷ đi, ở ngoài này để em với anh Ren lo cho, xong hết ấy mà!! -Rain nói

-Thế nhờ tụi em nhé!! Tụi anh vào trong đây!! -Bảo

↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭

Bên trong khu nhà hoang, nơi tụi nó đang bị nhốt......

- con ranh chúng mày...... Tao hỏi một lần nữa..chúng mày có chịu buông tha cho anh ấy không? -nhỏ Linh bước tới, nói

-Buông tha..?? Mày nói chuyện nghe mắc cười quá.... Mày không được như tụi tao nên ghen ăn tức ở à với lại tại chúng mày xấu xa quá nên mới không được anh gì đó để ý thôi....hờ...tụi tao không thèm chấp mấy đứa như chúng mày!!! -Minh Anh nhếch môi, khinh bỉ (Yuu: ôi : ai đồ của lòng em :) chị rất tỉnh và rất dễ thương :)) )

-Con này mạnh miệng gớm....được rồi.... Tụi bây tách chúng nó ra hết... -nhỏ Chi

﹏﹏﹏﹏ Tại phòng nhốt Minh Anh﹏﹏﹏﹏

-Tóc mày đẹp quá nhỉ?? -nhỏ Chi vừa nói vừa vuốt tóc Minh Anh

-.......

-Con ranh, bộ mày điếc à!? Tao hỏi mà mày không nghe à?? -nhỏ Chi cáu

-Hờ... Bộ mày không nghe người ta nói là im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ à?? Không ngờ mày ngu đến vậy đấy -Minh Anh mặt lạnh ngắt, nhếch môi cười

-Tao biết tóc tao đẹp hơn tóc mày rồi, nên mày không cần phải khen chi cho tốn sức -Minh Anh

-Mày..... -nhỏ Chi cứng họng, cầm cây kéo có sẵn trên bàn tiến lại gần Minh Anh

-Thế không biết sẽ như thế nào khi tao thiết kế cho mày một mái tóc mới nhỉ?? Chắc là thú vị lắm nhỉ?? -nhỏ Chii

-Tao...thách...mày...đấy!! -Minh Anh nhếch môi

"Xoẹt...xoẹt.... " nhỏ Chi cầm cây kéo, cắt nắm tóc của Minh Anh một cách không thương tiếc

-Cứ chờ đi, mày sẽ được hưởng thụ gấp mười lần như thế này -Minh Anh

-Bây đâu, đem con dao ra đây!! -nhỏ Chi

-Để tao xâm cho mày vài đường trên mặt nhé!! -nhỏ Chi nói xong liền lấy con dao gạch ngay trên mặt Minh Anh một đường dài, không sâu lắm nhưng cũng đủ để khiến máu ứa ra-Mày gan lắm!! Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mày... -Minh Anh vừa dứt lời thì sợi dây trói nhỏ cũng đứt ra (O_o lực mạnh quáááá)

-Sao...sao...mày thoát được?? -nhỏ Chi mặt tái mét

-Khinh người quá đấy!! -Minh Anh nhếch môi

-Bây....bây đâu?? Xông lên -nhỏ Chi

-Hờ, lại khinh người, bấy nhiêu đây còn không đủ tao gải ngứa nữa là đằng khác -Minh Anh nói rồi giơ chân đạp, giơ tay đánh từng thằng đàn em của nhỏ Chi bay ra xa :))

-Mày....mày.... -nhỏ Chi xanh mặt khi thấy Minh Anh đang từ từ tiếng lại gần mình cùng con dao trên tay

-Minh Anh, cô có sao không vậy? Có bị gì không đấy?? -Tuấn Anh từ đâu chạy tới, đứng trước mặt Minh Anh hỏi

-Á, anh đâu chui ra thế? Tránh ra coi.... -Minh Anh

-Tránh gì mà tránh!! Chảy máu rồi này!! -Tuấn Anh với vẻ mặt sốt sắn nói -À mà quên, nghe nói cô cùng hai người bạn của mình bày mưu bắt cóc người yêu và bạn của tôi nhỉ, ăn gan trời rồi à?? -quay qua chỗ nhỏ Chi, Tuấn Anh nói với giọng khinh bỉ

-Anh...em...em.... -nhỏ Chii

-Anh em gì ở đây!! Cô quá lắm rồi đấy.... Cô có biết cô đang đụng vào ai không?? Người yêu là người yêu tôi đấy!! Cô nghe chưa... -Tuấn Anh nói (Yuu: anh này bạo :"> công khai luôn cơ đấy :))

Tuấn Anh: hất mặt anh mà em!! :)) )

-Ê ê, anh điên à!!! Người yêu cái mô?? -Minh Anh ngơ người hồi lâu rồi gắng họng lên cãi :)

-Thôi mệt, nói nhiều quá đi ra khỏi đây nhanh!! -Tuấn Anh lôi tay nó đi, để lại nhỏ Chii với tức giận cùng đống đàn em nằm la liệt dưới đất

﹏﹏﹏﹏Tại phòng nhốt Lam﹏﹏﹏﹏

-Mày vẫn còn một cơ hội đấy, nếu mày bỏ anh Bảo và quỳ xuống lạy xin tao tha mạng thì tao hứa sẽ thả mày ra, không đụng vào sợi tóc -nhỏ My bước tới, nói

-Hahahaha, mày mơ giữa ban ngày à!! Cái thể loại của chúng mày, đến chó nó thấy nó còn quăng chữ KHINH vào mặt, ngửi nó còn không thèm ngửi huống chi là tao!! Quỳ hả, kêu mấy thằng đàn em của mày quỳ cho mày coi!! Hahaha -Lam vừa nói vừa phá lên giọng cười khinh bỉ

-Con này...mày...mày chán sống rồi à!? Thế tao cho mày toại nguyện nhá -nhỏ My bước đến, trên tay nhỏ còn có con dao nhỏ

-Không phải là chán sống mà là đang muốn coi mày làm gì được tao thôi!! Hờ.... -Lam nói không thèm liếc nhỏ My đến một cái

-Vậy tao dùng con dao này xâm cho mày vài chỗ trên mặt, trên tay và trên cổ nhá!! -nhỏ My bước lại gần, đưa con dao lên, cứa mạnh vào cổ Lam khiến máu chảy ướt cả cổ áo Lam. Lam cảm thấy rất đau, không phản kháng lại được khi tay chân bị trói tùm lum. Bỗng "Rầm", cánh cửa phòng bị bay ra xa vì bị một lực nào đó tác động và điều quan trọng hơn hết là người đã đá cánh cửa đó chính là...Bảo.

-Cô gan lắm, cô dám đụng vào cô ấy, tôi dám cá một điều là tính mạng của cô, sẽ không được bảo toàn đâu! -Bảo với vẻ mặt tức giận nói với nhỏ My nhưng đâu ai biết rằng khi thấy Lam đã ngất liệm đi cùng đống dây trói trên tay và chân, lòng Bảo như bị thắt chặt lại, nếu anh tới sớm hơn chắc hắn Lam đã không bị như vậy.

-Anh....anh.... -nhỏ My

-Cô chờ đó đi!! -Bảo nói rồi tiến lại chỗ Lam, dìu Lam ra khỏi căn phòng để lại một mình nhỏ My cùng ánh mắt căm phẫn

﹏﹏﹏﹏Tại phòng nhốt nó﹏﹏﹏﹏

-Hờ, nếu tao giết mày luôn ngay bây giờ thì sao nhỉ?? -nhỏ Linh nở nụ cười của ác quỷ

-Không phải là mày giết tao, mà là chính tay tao sẽ tiễn mày xuống gặp Diêm Vương!! Ngay bây giờ....-nó nói xong thì sợi dây trói cũng bị đứt ra O_o

-Sao....sao mày..thoát được!? -nhỏ Linh xanh mặt

-Tụi bây khinh người quá!! Tao là ai!! Đoan Khanh đấy nhá!! Mấy dụ trói này xưa rồi!! -nó nhếch môi

-Mày....mày.... -nhỏ Linh

-Khanh..Khanh....có sao không?? Tôi đến cứu cô nè -hắn hớt ha hớt hải chạy vào

-Kệ anh!! Ai kêu anh cứu đâu...tránh ra cho tôi xử nhỏ này coi -nó nói rồi giơ chân đá cho hắn một cái (phũ :">)

-Hờ, đi về!! -hắn nói rồi móc trong túi cái điện thoại bấm bấm gọi cho Rain và Ren

"Alô, em nghe nè anh!!" -Ren

-Tụi anh cứu xong tỷ của tụi em rồi, còn việc ở đây nhờ vào tụi em nhá, tụi anh về trước, nhớ bắt nhỏ kia lại để tỷ của em xử nhá!! -hắn

"Dạ, mấy anh về đi!!" -Ren

♡♡♡♡♡♡♡♡

Truyện Chữ Hay