Bó Hoa Mùa Xuân

chương 51-60

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit & Beta: Calcium

.

Nhà thiết kế ngọt ngào ôm gối mềm lăn trên giường.

Nhà thiết kế đang hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu, toàn thân tỏa ra màu hồng phấn.

Trên mặt nở nụ cười ngây ngây ngô ngô.

Đột nhiên chuông điện thoại di động vang lên.

Nghe máy.

Là kim chủ.

Kim chủ là bạn của nhà thiết kế, gần đây còn đang đường mật ngọt ngào với người yêu Tiểu Phí nhà hắn.

Thế mà vẫn còn nhớ tới thằng bạn này sao?

Nhà thiết kế hơi hơi cảm động.

Đầu dây bên kia truyền tới âm thanh ồn ào bảo cậu tới.

.

Nhà thiết kế chỉnh trang lại rồi đi.

Nhúm tóc mềm mại kia được cậu thả xõa tung ra.

Kim chủ nhìn thấy cậu, cầm lòng không đậu mà kéo cậu vào ngực tàn nhẫn xoa tóc một phen.

Vừa xoa vừa nói: "Ái chà, tiểu Teddy nhà ta đang yêu đương à, nhìn cứ tỏa ra không khí hồng phấn thế."

Nhà thiết kế hai tay ôm lấy đầu khỏi tay kim chủ nhằm cứu vớt phần nào giá trị nhan sắc và tôn nghiêm của mình.

Sau đó vênh mặt lên nói: "Chính là yêu đương đó, hắc hắc hắc, tao nói với mày nha, nam thần nhà tao..."

Bla Bla Bla Bla lược bỏ hơn hai vạn chữ tự thổi phồng về sự đẹp thật đẹp, chân dài thật dài của nam thần nhà mình.

Nói nói.

Long bảy đối, thuần một sắc, đại đối tử.

Bạch bạch bạch, toàn hồ. (đoạn in nghiêng này t k hiểu lắm nên để yên, bạn nào hiểu thì góp ý t nhé)

Mặt nhà thiết kế toàn sự vui sướng.

.

Một ông chủ buôn than đá cười hỏi nhà thiết kế: "Hai người bắt đầu thế nào đấy?"

Nhà thiết kế thong thả, nhưng cung phản xạ của cậu dài quá, cuối cùng trở lại điểm bắt đầu.

Cậu và nam thần bắt đầu ở bên nhau thế nào ấy nhỉ?

Đúng vậy...

Bao dưỡng.

Nhà thiết kế có chút gian nan mở miệng nói: "Bao dưỡng có tính không?"

Kim chủ ngồi một bên há hốc miệng, ly trà hoa cúc rơi cạch xuống đất.

Hắn kinh ngạc ngây người nhìn nhà thiết kế: "Bao dưỡng sao có thể là yêu đương được."

Vẻ mặt nhà thiết kế dại ra, thong thả nói: "Nhưng mà...Bọn tao ở cạnh nhau....rất giống đang yêu đương mà, bao dưỡng gì chứ, tuy rằng xem như tiền đề có điều kiện, nhưng mà..."

"Nhưng nhị cái gì! Bao dưỡng không xem như yêu đương được! Trước kia tao với vị kia nhà tao vì hiểu lầm mà thiếu chút nữa bị lăn lộn chết, mày không phải không biết."

"Nhưng mà trước đó...cũng không phải bao dưỡng anh ấy, chỉ là muốn nuôi anh ấy như một người mẫu tư nhân thôi...Nhưng anh ấy nói muốn bao dưỡng..."

Nhà thiết kế im lặng.

Cậu cảm thấy hình như từ đầu tới cuối mình đã hiểu lầm cái gì đó.

.

Buổi tối khi nam thần về nhà.

Phát hiện đèn trong nhà mở lớn.

Nhà thiết kế đang ngồi trên sô pha ngập ngừng đặt bút viết, phát ngốc ra đó.

Hôm nay bên ông chủ có chút việc nên nam thần bận tới đó giúp đỡ.

Ông chủ thật vất vả mới khôi phục, muốn bắt đầu lại từ đầu.

Ông chủ muốn nam thần trở về làm trợ lý bên cạnh hắn như trước kia.

Nhưng nam thần lại do dự.

Không vì điều gì khác.

Chỉ vì người bao dưỡng anh - nhà thiết kế.

Người kia không biết tự chăm mình một cách tử tế.

.

Hôm nay lúc nhà thiết kế cố tình chơi xấu, nam thần hỏi lại cậu.

Em cần tôi chăm sóc cái gì.

Nhà thiết kế nói không thành lời.

Nhưng nam thần lại biết.

Lúc ấy anh nhìn nhà thiết kế, trong lòng tràn ngập nhu tình.

Nhà thiết kế thích thức đêm, tâm tình kém thì muốn ăn đồ ngọt, đuổi deadline thì quên hết thời gian, thường ngày thích ngủ nướng dễ dàng muộn giờ làm.

Ăn cơm thì chỉ ăn thịt, đồ ăn nhất định phải có thịt xào cùng mới chịu ăn thêm mấy miếng.

Buổi tối thích đá chăn.

Xem TV dễ ngủ quên.

Thích để chân trần chạy tới chạy lui.

Thích đặt tên cho mấy chậu cây ngoài ban công.

Thích mèo nhưng lại không dám nuôi, trước kia từng nuôi một con, thương tâm hồi lâu.

Hết thảy mọi thứ của nhà thiết kế, anh càng biết lại càng thích, hãm càng sâu.

Mà hết thảy.

Anh hiểu được rằng chỉ là bao dưỡng mà thôi.

.

Nhà thiết kế ngơ ngác ngồi trên ghế sô pha.

Nam thần lại gần ôm cậu.

Cậu làm ổ trong lòng nam thần, đôi mắt trông mong nhìn hàng lông mi cong dài của nam thần: "Anh có thích em không?"

Thân thể nam thần bỗng nhiên cứng đờ.

Tiếp theo nên nói gì đây.

Anh và nhà thiết kế đã ở cùng nhau lâu như vậy rồi.

Trước giờ lại chưa từng nói ra từ thích.

Có hay không, giây tiếp theo nói thích.

Thì hết thảy sẽ kết thúc.

.

Tâm tư nam thần hỗn loạn.

Nhà thiết kế lại hiểu lầm.

Cậu vội vàng ôm chặt eo nam thần: "Em không hỏi không hỏi nữa, không sao không sao, coi như em chưa nói gì đi."

Cậu vùi mặt vào trong lồng ngực nam thần.

Trong lòng dường như lại sợ hãi.

Nói thích, hết thảy sẽ kết thúc.

Giống như kim chủ đã nói với cậu.

Bao dưỡng là tẫn trách, thích là yêu đương.

.

Đã một thời gian dài cậu không có liên hệ gì với Càn ca.

Từ sau lần Càn ca thổ lộ với cậu trước đó.

Nhà thiết kế cảm thấy.

Nếu không thích người kia, thì tốt nhất không nên cho họ hy vọng.

Tuy rằng có chút tàn nhẫn nhưng ít nhất nên làm như thế.

Người đó cũng có thể mau chóng thoát ra.

Can ca hẹn cậu ra ngoài, cậu có thể chối thì sẽ chối.

Nhưng lần này không giống như trước, Càn ca nói có liên quan tới nam thần.

Anh ta biết hai người ở chung.

Anh ta có chuyện muốn nói với nhà thiết kế.

Về nam thần.

.

Vừa tới nơi, ngồi xuống còn chưa kịp uống ngụm trà ấm miệng.

Càn ca liền đẩy một tập tài liệu cho nhà thiết kế.

Nhà thiết kế vừa mở ra liền thấy.

Nội dung không sai biệt chính là việc nam thần vẫn luôn giữ mối quan hệ ái muội với ông chủ.

Nam thần cố ý ở cùng cậu.

Mọi chuyện là vì muốn cướp công ty của ông chủ về.

Ông chủ hiện tại đang dùng một thứ của nhà thiết kế để uy hiếp Càn ca.

.

Nhà thiết kế nhìn những kết luận vớ vẩn đó.

Cậu không tin.

Mãi tới khi sắc mặt Càn ca trở nên trầm trọng đưa tin nhắn uy hiếp kia ra.

Bên trên hiện ra tấm ảnh của nhà thiết kế.

Không có ánh sáng, nhìn kỹ thấy không mặc quần áo.

Vẻ mặt ửng hồng, nhìn là biết đang trải qua chuyện kia.

Ảnh nóng.

Nhà thiết kế chỉ cảm thấy một khắc kia như bị người ta cắm cho một nhát đao.

Đau tới mức nước mắt chảy dài.

Truyện Chữ Hay