Sáng hôm sau.
"Oáp~~...Ủa cậu đi đâu vậy Todoroki?" Sia ngáp ngắn ngáp dài, đi ngang qua thấy Todoroki đang định đi đâu đó, cô tò mò hỏi.
"Tôi đi thăm mẹ...Cậu có muốn đi cùng không?"
"Cũng được..." Thực ra cô cũng cần có một số chuyện cần nói với cô Rei nên gật đầu đồng ý luôn.
Trên đường tới bệnh viện, Todoroki khá im lặng như đang suy nghĩ gì đó rồi nhiều lúc nhìn Sia rồi đỏ tía tai lên. Cô thì không để ý gì mấy, cứ nghe nhạc ngắm cảnh thôi.
Đến bệnh viện Todoroki có hơi chần chừ một chút vì gặp người mẹ đã lâu không gặp của mình. Cậu lo lắng sợ mẹ sẽ ghét mình mà đuổi đi. Nhận thấy thái độ của Todoroki, Sia liền nói:
"Sẽ không sao đâu, đó là mẹ của cậu mà... Tôi sẽ đứng ngoài đợi. Cậu cứ vào trước đi."
Thấy vậy cậu ta thở sâu một cái rồi cũng đi vào. Có vẻ khá thuận lợi khi không hề có tiếng hét hay đuổi đánh mà thay vào đó là tiếng trò chuyện của mẹ và con rất vui vẻ. Đợi tầm phút bên ngoài cũng thấy Todoroki đi ra với khuôn mặt như được cứu rỗi gọi Sia vào:
"Mẹ, con muốn giới thiệu với mẹ một người. Xin lỗi vì để cậu chờ, mau vào đi."
"Cháu chào cô ạ."
"Cháu là..."
"Cháu tên là Shiroiseki Sia, bạn cùng lớp của Todoroki ạ."
"Shiroiseki...Không lẽ cháu là..."
Cô ấy tỏ vẻ ngạc nhiên. Sia thấy vậy cũng chỉ cười nhẹ rồi nói với Todoroki có thể ra ngoài một chút để hai người có thể nói chuyện riêng. Todoroki chỉ ậm ừ rồi cũng ra ngoài đợi. Đợi cậu ta đi ra rồi cô mới tiếp lời:
" "Không lẽ" của cô là đúng đấy ạ. Cháu là con gái của bạn thân cô-Shiroiseki Cecilia."
"Quả nhiên, nhìn cháu cô lại nhớ tới Cecilia."
Rei xoa đầu cô dịu dàng nói. Mẹ cô và cô ấy từng là bạn thân của nhau. Nhờ một chút thông tin ở Rianda cô mới biết được rằng hai người không thể liên lạc với nhau được nữa từ lúc Endeavor kiểm soát cô ấy.
"Cô rất tiếc vì chuyện đã xảy ra với mẹ con..."
"Không sao ạ. Dù gì cháu cũng quen với nó rồi..." Sia ngượng cười, mặt có chút xuống sắc.
Sau đó cả hai nói chuyện với nhau một chút. Rei có nói rằng vừa nãy Todoroki có kể khá nhiều về cô, còn cho cô xem mấy tấm ảnh hồi nhỏ của cậu ta nữa.
Đáng yêu gần chết luôn, khác hẳn hình tượng hotboy lạnh lùng bây giờ. Nếu để cậu ta biết chắc chắn mặt cậu ta đỏ tới mang tai luôn. Nghĩ thôi mà đã thấy vui rồi.
Sia rất lễ phép và hiểu chuyện, điều này đã gây ấn tượng mạnh với Rei. Trò chuyện như vậy tầm phút thì cô có việc bận phải về trước.
Mở cửa đã thấy Todoroki đứng trước ở đó rồi. Cô lễ phép chào cô Rei và Todoroki rồi ra về. Đợi cô đi khuất bóng thì Rei mới nói với con trai mình một câu khiến cậu đỏ tía mặt lên:
"Shouto, mẹ thấy con nên mau thu phục con dâu đi kẻo mất đấy."
. . .
Sia nhìn vào điện thoại, Kirishima gọi cô tới Yokohama làm gì vậy nhỉ? Đứng đợi một lúc cũng thấy cậu ta vác mặt tới.
"Xin lỗi tớ tới trễ, để sư phụ đợi lâu rồi."
"Không sao, tôi cũng vừa mới tới thôi. Cậu gọi tôi tới làm gì?"
"À thì tớ thấy sau kì hội thể thao có căng thẳng một chút nên muốn đi đâu đó cho khuây khỏa. Nhưng lại không tìm được đồng chí nào đi cùng hết."
"Ashido thì đi chơi với hội con gái rồi. Kaminari tới nhà Sero chơi điện tử. Bakugo thì nói phiền phức không muốn đi nên..." Nói đến đây má cậu ta có chút hồng, hai ngón trỏ chạm nhau, mặt cúi gằm xuống.
"Nên cậu rủ tôi...Cũng được, dù sao tôi cũng rảnh."
"Thiệt hả! Tớ biết một chỗ này vui lắm!! Đi nào!" Kirishima cầm tay cô kéo đi.
Kirishima dắt cô tới một khu phố hiện đại. Nơi đây khá sầm uất với nhiều hoạt động vui chơi và các tòa nhà cao tầng, thu hút rất nhiều du khách thập phương.
Cứ mải ngắm phố phường mà Sia không để ý rằng đã tới nơi mà đâm sầm vào lưng Kirishima.
"Ta da! Công viên giải trí Yokohama Cosmo !! Nơi phù hợp để cho chúng ta giải khuây là đây!"
"Woa, tôi chưa từng thấy công viên nào rộng như vậy." Ngước mắt lên nhìn cổng vào to chình ình trước mặt mà thốt lên.
"Tớ có mua vé sẵn rồi đây. Mình đi vào thôi!"
Đi vào mới thấy nó rộng như thế nào. Đủ thứ trò chơi cho mọi lứa tuổi. Vì hôm nay không phải cuối tuần nên cũng thưa người. Có lẽ đồng ý đi chơi với cậu ta cũng không phải là một ý tồi...
"Mình chơi trò gì đầu tiên đây...? Ah, chơi cái này đi! Sia theo mình nào."
Theo chân Kirishima tới chỗ tàu lượn siêu tốc. Cả hai chọn cho mình chỗ ngồi đầu tiên. Lúc tàu leo lên đỉnh Sia có thấy chút hào hứng, Kirishima còn bồi cho cô một câu:
"Nếu cậu sợ thì nắm tay tớ."
T/g: Lợi dụng gái nhà con kìa bớ người ta!
Nhưng đến lúc xuống là cậu ta hét chứ không phải cô, tay còn nắm rõ chặt nữa chứ. Mất hết hình tượng nam tính mà cậu gây dựng. Khi chơi xong không để cậu kịp thở mà bị Sia kéo đi chơi trò khác nữa chứ.
•
•
•
"Trông cậu có vẻ mệt, này uống đi." Đưa cho đồ đệ sắp tèo kia một lon cola mát lạnh, còn mình là lon matcha thanh đạm.
"Để sư phụ thấy mình như vậy, lại còn được mua cho lon nước nữa...Ya thật quê quá đi!!!" Mở lon nước uống ừng ực một cái rồi ném vào thùng rác nói với Sia:
"Trời có vẻ nóng rồi. Ta vào trong nhà chơi đi."
Vào trong nhà điều hòa mát lạnh đến tận xương, khác hẳn bên ngoài nóng như lò thiêu. Đang tận hưởng làn gió mát rượi thì Kirishima tiến tới với một túi khá nhiều xèng chơi game:
"Giờ mình vào trong chơi thôi! Ủa, là bà Chowda đấy hả?"
"Oh là Eijiro, lâu lắm mới thấy cháu ghé qua đây chơi ủng hộ bà đấy! Hình như cháu còn đem theo cả bạn gái ấy nhỉ?" Nói đến đây bà lão tầm tiến lại gần cô ngắm nghía một chút:
"Cháu có gu thẩm mỹ phết đấy chứ? Chọn được cô bạn gái đáng yêu đến vậy."
"Bạn gái?"
"Kh-khô--không phải đâu ạ!!! Đây là bạn học của cháu." Kirishima đỏ tía mặt bối rối xua tay.
"Hai người quen nhau à?"
"Bà ấy là chủ quản lí tiệm game xèng này với cả tại tớ cũng hay đến đây chơi nên biết bà ấy. Do bận việc học ở Yuuei nên tớ không thường xuyên tới đây nữa. Thôi tạm biệt bà bọn cháu vào chơi đây ạ."
•
•
•
"Đây là gì vậy?"
"Máy bắn súng . Chẳng nghẽ cậu không biết?"
"Ừm, tôi không có thời gian để ra ngoài nhiều..." Sia ngây thơ gật đầu một cái, mắt có chút sáng lên khi thấy những thứ như vầy.
Giờ Kirishima mới biết chỉ số hiểu biết về thế giới bên ngoài của cô gần như bằng không. năm cuộc đời của Sia ngoài việc ra chiến trường đầy máu và đi học ra cô luôn ở trong nhà. Đi học thì đây là năm đầu tiên. Các thứ còn lại cô đều đọc sách tự học hết.
"Vậy thì tớ sẽ dạy cậu."
Cầm khẩu súng trên tay điêu luyện bắn từng con zombie và được điểm-đạt được kết quả cao nhất bảng xếp hạng. Kirishima đắc chí thổi ống súng như cao bồi miền Tây.
"Có thể cho tôi thử không?"
"Nè cậu cầm lấy. Thú thực thì tớ đã phải mất rất nhiều thời gian tập luyện, với cậu thì tớ nghĩ cần hai tha--"
•
•
•
"Tôi thắng rồi!"
"Không thể nào!"
Giương đôi mắt to tròn nhìn tổng điểm đầy kinh ngạc. điểm!! Cậu đã phải mất rất nhiều thời gian để được điểm số hiện tại. Vậy mà cô mới chỉ chơi một lần mà đã được điểm rõ cao, lại còn đứng nhất chứ. Quả nhiên không thể xem thường!
Sau đó từ đua xe, ném bóng rổ, thi nhảy... Sia đều thắng Kirishima. Đứng nhất toàn bộ bảng xếp hạng game trong công viên. Kirishima chỉ biết gục mặt xuống khóc không thành tiếng, cô quá bá đạo! Người đi qua cũng vì trận chiến của cô mà tò mò đứng xem. Ai cũng phải nể phục cô.
"Ah! Là mô hình robot Arahato phiên bản giới hạn nè!"
"Đó chẳng phải là nhân vật chính trong game mới được phát hành đang hot sao? Họ cập nhật nhanh thật!" Nhìn vào máy gắp thú, rồi nhìn cô gái bên cạnh nói:
"Nếu cậu thích nó thì để tớ gắp cho."
"Ơh, không cần như vậy đâu."
"Không sao đâu, đừng khách sáo như vậy."
"Vậy thì cả hai ta cùng gắp." Bỏ xèng vào máy gắp, Kirishima điều khiển cần gạt theo sự chỉ đạo của cô.
"Góc đó, điều chỉnh sang bên trái một chút."
"Ok! Và nhấn!"
Chiếc gắp thả xuống, lệch vào giữa hai hộp mô hình. Tưởng chừng là trượt ai dè lại được cả hai hộp luôn. Đúng theo tính toán của cô.
"Oa!! Được cả hai hộp luôn kìa!!!" Kirishima vui sướng ôm chầm lấy Sia. Sau đó mới ngớ người ra một hồi lâu rồi thả cô ra với khuôn mặt đỏ bừng.
"Nè, của cậu." Cô cúi xuống lấy đồ, chìa ra một hộp cho Kirishima, một hộp cho mình.
"Cảm ơn cậu..." Thanh niên nào đó mặt vẫn chưa hết đỏ.
"Giờ trời cũng sắp tối rồi, tôi về trước đây. Cậu về sau nhé."
Sau khi đi ra ngoài cô mới biết giờ ông mặt trời sắp lặn hết một nửa liền vội vàng nói. Còn phải dọn nhà sửa xong với nấu ăn cho Rianda nữa.
"Cậu cứ về đi. Mai gặp lại." Kirishima vẫy tay chào cô. Đợi Sia đi khuất rồi mới nhìn mô hình trên tay mà cười nhẹ. Cậu sẽ trân trọng nó.
"Hôm nay tớ thật sự rất vui đấy..."
. . .
Edit: