[BNHA] Tôi Sẽ Bảo Vệ Mọi Người

chương 17

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trước trận đấu của Sia có phút nghỉ ngơi, phải tranh thủ xuống chỗ Uraraka xem sao. Đi đến hành lang, cô bỗng gặp một người khá quen thuộc và cũng khá khó ưa:

"Ồ, lâu rồi không gặp, ngài Endeavor..."

"Ngươi là...Hưm, quả nhiên là con gái của White Lyly, giống nhau như đúc."

Hắn cười khẩy, White Lyly là hero code của mẹ cô. Bà và All Might là cái gai trong mắt hắn. Hồi còn sống, bảng xếp hạng Anh Hùng đã xếp bà là Anh Hùng No. chỉ sau All Might. Nếu lúc đó mẹ cô không mất thì liệu hắn có đứng đây với tư cách là Anh Hùng No....

"Trận đấu của ngươi và thằng Shouto nhà ta sẽ là bài kiểm tra hữu ích cho nó. Bây giờ nó còn trong tuổi nổi loạn, chỉ cần nó sử dụng năng lực bên tay trái thì nó sẽ trở thành Anh Hùng No. mạnh hơn cả All Might!..." Mặc kệ Endeavor cứ luyên thuyên về cái tham vọng của ông ta, cô im lặng một hồi rồi nói:

"Vậy để tôi hỏi ông, anh hùng có làm hại người khác không?"

"Tất nhiên là khô--"

"Vậy sao ông lại làm vậy!" Sia ngắt lời khiến ông ta ngạc nhiên.

"Ông làm những người xung quanh đau khổ chỉ vì cái tham vọng ích kỉ của mình. Liệu ông đã bao giờ quan tâm đến cảm nhận của họ? Ông không xứng đáng làm anh hùng...thậm chí là một người cha!" Nói đến đây, sát khí của cô tăng lên, khiến Endeavor cũng chỉ câm lặng nhìn cô không dám hé lời:

"Nếu ông muốn đấu với mẹ tôi thì hãy tìm bà ấy. Tôi và Todoroki không phải là vật thế thân cho hai người!!" Nói rồi cô bước đi, để lại Endeavor đứng đó suy ngẫm.

. . .

Sia đi về sân vận động, chuẩn bị cho trận đấu của mình. Cô có đến chỗ Uraraka định vào an ủi, nhưng khi nghe thấy tiếng thút thít của cậu ấy và tiếng an ủi của người cha, cô lại bỏ đi. Nên để cô ấy một mình thì tốt hơn.

Nghĩ lại lúc nói chuyện với Endeavor Sia lại bực mình. Todoroki phải chịu nhiều đau khổ để thỏa mãn cái tham vọng vô đáy của ông già nhà mình. Nỗi đau đó cô có thể thấu hiểu vì...cô đã từng trải qua...

"GIỜ THÌ SẼ LÀ TRẬN ĐẤU MÀ CHÚNG TA MONG ĐỢI!!! CÁC BẠN SẴN SÀNG CHƯA!!! SHIROISEKI VS TODOROKI!!!"

Đứng trên sàn đấu, một người nghiêm túc một người có bộ dạng tưởng chừng sắp chết tới nơi rồi. Người thứ hai là cô đấy. Sia không sợ cậu ta, chỉ thấy mệt khi phải đấu với một người mạnh (không theo cô công nhận) thôi.

"CHUẨN BỊ!!!"

"Tôi sẽ..."

"BẮT ĐẦU!!!"

"...Kết thúc sớm thôi!"

Todoroki tấn công trước với đòn băng. Nhưng Sia đã né bằng cách nhảy lên không trung. Todoroki phóng băng lên như ý cô. Cô bám lấy đỉnh băng, lộn nhào và chạy trên nó với tốc độ rất nhanh.

Chẳng mấy chốc đã tới gần Todoroki. Theo phản xạ cậu ta xây một bức tường băng ngăn cô lại. Cô đành phải nhảy lùi lại vị trí cũ.

"Phản xạ nhanh đấy, tôi có lời khen cho cậu..."

"Quả nhiên cậu rất mạnh, tôi không thể xem thường."

"Cảm ơn vì lời khen~~ Vậy cậu nhận lấy đòn tấn công này nhé!" Sia phóng tới chỗ Todoroki và dùng móng vuốt tấn công nhưng bị chặn lại.

~Trên khán đài~

"Oa, vừa nãy Sia nhanh thật, không cả thấy gì luôn." Uraraka

"Shiroiseki có tốc độ và phản xạ nhanh. Trong khi đó Todoroki có băng lửa, tốc độ phân tích,..." Midoriya bắt đầu lẩm bẩm, tay lại tái phát bệnh ghi chú.

"Để đối đầu với Todoroki một hit chết luôn thì đây có lẽ là một trận đấu sức bền." Iida

"Không biết cậu ấy có ổn không?" Uraraka lo lắng

. . .

Phòng thủ rồi tấn công. Tấn công rồi phòng thủ. Cả hai cứ như thế giằng co nhau được phút chưa phân thắng bại. Quả nhiên đây là một trận đấu sức bền.

Nhìn Todoroki thở dốc, nửa bên phải đã có vài vệt băng bao phủ. Giới hạn của cậu ta như thanh mana trong game vậy. Chậc, sao cậu ta cứng đầu thế không biết!

"Cậu định như vậy đến bao giờ hả Todoroki!? Cậu còn chưa gây ra cho tôi một vết thương nào mà trông đã thảm vậy rồi sao?" Sia tiến lại gần Todoroki.

"Nghe nói kosei của cậu là lửa và băng đúng không, sao lại chỉ sử dụng băng vậy? Cậu không định sử dụng lửa sao!? Nghe tôi nói đây Todoroki, mau đứng dậy mà đánh bại tôi với tất cả những gì cậu có đi!"

"Tất cả những gì tôi có... có phải ông già đã mua chuộc cậu để tôi sử dụng lửa không!? Tôi bực rồi đấy!!" Cậu tức giận lao lên. Chậm quá, là do băng trên cơ thể sao. Sia cũng chuyển từ đi sang lao lên:

"Vậy cậu đứng đây làm gì!?" Sia cúi người, đấm vào bụng Todoroki khiến cậu ta văng ra xa.

"Todoroki, cậu thực sự khiến tôi bực mình rồi đấy! Trở thành Anh Hùng No. chỉ để chống lại bố của mình sao!? Đừng có đùa!! Anh hùng không phải là cái nghề để cậu có thể bôi nhọ nó như vậy!!"

"Đó là năng lực của ông ta, cậu không hiểu cái cảm giác bị chính người thân lợi dụng đâu!" Thấy cậu ta lảo đảo đứng dậy, cô liền lao tới:

"Bị lợi dụng... không hiểu sao... Ha, cậu sai rồi...Tôi là người hiểu rõ nhất!"

Khuôn mặt cô đượm buồn khi nhớ lại những ngày tháng tàn nhẫn ấy. Todoroki ngạc nhiên. Cậu bỗng nhận thấy cô và cậu...rất giống nhau.

"Vậy cho nên...tôi sẽ thắng...và vượt qua cậu!" Có sơ hở, cô đấm cậu ta thêm phát nữa rồi đứng thẳng nhìn cậu:

"Đó là năng lực của cậu! Không phải của ai hết! Hãy tỉnh táo lại đi!!"

Câu nói của cô khiến Todoroki thức tỉnh. Những kí ức năm xưa ùa về, những lời nói của mẹ tưởng chừng đã đi vào dĩ vãn...một lần nữa được khai sáng.

"Nhưng con muốn làm anh hùng phải không?"

"Với con thì sẽ ổn thôi."

"Con không phải nô ɭệ của huyết thống."

"Con sẽ ổn thôi khi trở thành người mình muốn."

BÙNG!!

Đây là...Hừm, cuối cùng cũng chịu dùng lửa rồi à. Giúp cậu làm tôi mệt quá đấy.

"Lửa đây rồi!" Midoriya

"A nóng quá!!" Uraraka

"Dù nói rằng muốn thắng, nhưng cậu lại khiêu khích tôi dùng lửa...Cậu điên thật rồi!" Todoroki sử dụng lửa làm tăng thân nhiệt, biến mất dần những khối băng.

"Tôi cũng muốn...trở thành anh hùng!"

"Phải thế chứ..." Sia thở phào.

"Hãy đến đây, với tất cả những gì cậu có đi!" Cô đưa tay ra khiêu khích.

Todoroki sử dụng năng lực ở cả hai bên lao tới phía cô. Không khí co lại do lạnh rồi nở ra do sức nóng, tạo ra vụ nổ suýt bay luôn cả khán đài.

Khói mù mịt, không thấy gì cả. Cả sàn đấu giờ bị bao phủ bởi cát bụi. Todoroki vẫn ở trên sàn đấu nhưng không thấy cô đâu đâm ra lo lắng.

"Công nhận chiêu vừa rồi mạnh thật đấy!"

Trong làn khói bụi mờ mịt, một thân ảnh trắng xuất hiện với thân hình không bị trầy xước khiến cậu ngạc nhiên. Sia né hết được những đòn vừa rồi sao? Rốt cuộc cô mạnh đến đâu chứ. Nhưng...

"SHIROISEKI RA KHỎI SÀN ĐẤU!!! TODOROKI THẮNG VÀ SẼ ĐI TIẾP VÀO VÒNG TRONG!!!"

"Aiya, thua mất rồi..."

Đâu ai biết được rằng, trước khi Todoroki tấn công chiêu lửa băng kết hợp, Sia đã tự di chuyển ra khỏi sàn đấu và đứng đó né tránh.

"Chúc mừng cậu, Todoroki!"

Sia bắt tay với cậu. Thấy cậu ta có hơi buồn khi thấy chiêu thức không ảnh hưởng gì tới cô liền nhíu mày. Thế lại muốn tôi chết cho vừa lòng cậu chắc!? Lòng thì như vậy nhưng ngoài mặt vẫn cố khuyên một câu:

"Sẽ ổn thôi, nếu cậu có niềm tin..." Câu nói của cô khiến cậu ấm lòng. Nhưng vẫn hỏi cô:

"Tại sao lại cứu tôi?" Cô không trả lời, bỏ đi. Đi được một đoạn thì cô dừng lại, nói đủ cho hai người nghe:

"...Tại cậu rất giống tôi ở quá khứ..."

"!?"

"Vậy nhé, tôi vào trước đây~~" Sia chạy nhanh đi, bỏ lại Todoroki vẫn còn ngơ ngác. Nếu để cậu ta hỏi thêm thì phiền lắm.

. . .

"Tớ thua mất rồi~~"

"Không sao đâu Sia, cậu đã cố gắng mà!" Uraraka

"Nhưng cậu thua mà không bị thương thì tài thật. Như kiểu cậu đang nhường ấy!" Kaminari

"Giống lắm sao?" Cô đâu ngờ nó lại lộ liễu như vậy.

"Giống thấy bà cố luôn!" Cả lớp"s đồng thanh.

"Thôi kệ đi..." Sia mệt mỏi ngồi xuống mà không để ý cái người ngồi cạnh mình là ai.

"Sao mày lại thua, chẳng phải mày đã hứa với tao rồi sao!?" Bakugo

"Ai biết~" Mặc kệ cậu ta cằn nhằn, cô lười biếng ngửa người ra ghế nhắm mắt lại.

"Tôi vẫn còn nhiều cơ hội khác để trở thành anh hùng, nên nhường nó cho người cần hơn..."

"Mày cứ đợi ở đấy, rồi tao đánh bại thằng hai lai đấy và đem giải vô địch về cho mày xem!!" Vẫn cái giọng điệu cộc cằn đấy, nhưng kiên định hơn. Cậu ta rất quyết tâm đấy.

Sau đó Sia quan sát các trận đấu khác.

Midoriya VS Iida => Lida thắng, bằng cách chạy nhanh tới chỗ Midoriya, kéo và quẳng cậu ta ra khỏi sân đấu. Nhanh. Gọn. Lẹ.

Tokoyami VS Shiozaki => Tokoyami thắng. Cũng như Lida, Dark Shadow xuất hiện tấn công không ngừng, đẩy Shiozaki ra khỏi sàn đấu.

Kirishima VS Bakugo => Bakugo thắng. Trước khi thi đấu cô có chúc cho tên đệ tử của mình may mắn, cậu ta nghe xong đỏ tía mặt nhưng rồi cũng tắt hẳn khi cảm nhận dòng sát khí sau lưng.

Bakugo không biết vì sao mà cậu ta sôi máu, cục súc hơn, đánh Kirishima tới tấp.

T/g: Tất nhiên rồi, làm gì có thằng con trai nào bình thường khi Crush của nó chúc một thằng khác không phải nó chứ!?

. . .

Edit:

Truyện Chữ Hay