Tại trục phía bắc của chòm sao nào đó trong vũ trụ.
Tinh hệ xoắn ốc, kinh độ .w, vĩ độ .n, duy độ .d.
(Duy độ: Tiếng Anh là Dimension. Trong vật lý và toán học, duy độ của một không gian hoặc một đối tượng được định nghĩa là số lượng tối thiểu các tọa độ cần thiết để chỉ định bất kỳ điểm nào bên trong nó.
Nguồn: Dịch bậy từ Wiki.)
Cách Tinh cầu Sange . năm ánh sáng.
Vệ tinh α Love Sea.
Nam bán cầu.
Bờ cát.
Trời xanh biển xanh, sóng trắng vạn dặm.
Các loại sinh vật trí tuệ xinh đẹp [?], đang vui vẻ chạy / trượt / trườn / đào hang / leo, đuổi theo người yêu trên bãi cát trắng phau…… Bọn họ rất vui vẻ, khuôn mặt / trán / lỗ mũi / lòng bàn chân / xương cột sống đều tràn đầy hạnh phúc, làm cho người ta nhìn thấy cũng nhịn không được mỉm cười theo [ thật vậy sao?]……
Không sai, lúc này Cao Đại Bàn đang đứng tại khu nghỉ mát nổi tiếng nhất tinh hệ xoắn ốc, bãi biển Ghanim thuộc sự quản lý của vệ tinh Love Sea! Một mặt trăng một mặt trời đồng thời xuất hiện trên đường chân trời, nhiệt liệt chiếu rọi lên khuôn mặt 囧 của cô…..
Gió biển thổi qua, sóng biển dâng lên.
Các loại ván lướt đủ hình thù vượt quá sức tưởng tượng của con người tranh nhau ùa ra!
Một anh chàng bạch tuộc đẹp trai [?] màu tím nhạt có tám xúc tua dài, hai xúc tua ngắn xuất hiện. Anh chàng dùng sáu cái xúc tua quấn chặt tấm ván lướt hình con quay, dùng tốc độ cực nhanh lướt qua con sóng lớn! Còn lại hai xúc tua giang ra như đang POSE ảnh, thong dong lướt qua bức tường nước…… Bọt nước văng khắp nơi tiếng thét chói tai nổi lên bốn phía…… Chàng bạch tuộc đẹp trai [?] tao nhã phun bọt biển nhanh nhẹn bò lên bờ, lập tức bị đám con gái điên cuồng vây quanh!
Một con bạch tuộc cái màu hồng nhạt phát ra tiếng cười the thé hung hăng hất đồng chí Cao Đại Bàn qua một bên…… Chàng bạch tuộc cực kỳ oai phong tháo kính che mắt xuống trong vòng vây của đám bạch tuộc cái, anh tuấn nâng cằm [ Hàm dưới? Môi dưới?] lên, làm dáng với đám fan hâm mộ, khiến tiếng cười the thé và tiếng thét chói tai lại ồn ào rộ lên không ngớt! Một cô gái bạch tuộc màu hồng phấn [?] đứng ở vòng trong cùng vì động tác đẹp trai xẹt điện này mà hạnh phúc té xỉu, tạo thành một cuộc hỗn loạn nho nhỏ trên bãi biển……
(Lưu ý nhỏ: chữ trong [ ] là tiếng lòng của tác giả, các chữ tiếng Anh như POSE, fan đều tuân theo bản gốc.)
Gió biển thổi qua, tan nát cõi lòng.
Đầu Cao Đại Bàn đã 囧 phình to đến đội không vừa cái mũ che nắng …..
“ Đã mua được ‘Phao cá heo’ em muốn rồi này“. Giọng nói của Ventrue từ phía sau truyền đến, một cái phao hình động vật che khuất tầm nhìn của Cao Đại Bàn, bạn học Đại Bàn đờ đẫn quay đầu……
“Nhưng loại sinh vật có hình dạng này có tên là ‘Lam giao’ mới đúng, chúng nó sống dưới vùng biển của tinh hệ Hướng Dương…..”. Đức ngài thân vương giảng giải chưa xong đã bị động tác nhào vào lòng đột ngột của Đại Bàn cắt ngang!
Nghi hoặc sờ sờ đầu Đại Bàn, Ventrue ôm chặt vợ yêu vào lòng:“Làm sao vậy?”
Cao Đại Bàn:“Không có gì, may mà anh có hình người …..”.
Ventrue:“……?”
Quả nhiên, mặc kệ nói hay ho vĩ đại cỡ nào, rốt cuộc thẩm mỹ quan của loài người vẫn là điểm mấu chốt.
Cao Đại Bàn liếc mắt nhìn anh chàng bạch tuộc đẹp trai…… Nếu Ventrue giống như con sên, e là có dùng cùng một phương pháp theo đuổi cô, phỏng chừng cũng không có kết quả gì?
Bởi vậy mới nói, con người vẫn rất là nông cạn……
Hai người thâm tình ôm nhau trên bãi biển, không để ý tới phao cá heo để một bên bị một đám sinh vật một mắt thấp bé chân có màng ríu ra ríu rít cười vui bưng đi mất!
“A, đứng lại!”
Cao Đại Bàn vội vàng đẩy Ventrue ra đuổi theo, vừa kêu đối phương dừng lại, vừa liều mạng tìm kiếm máy phiên dịch ngôn ngữ vũ trụ trong túix ách……
Một mảnh vỏ sò từ phía sau mang theo tiếng gió rít sắc bén bắn lại! Chuẩn xác cắm vào sọ một người lùn bưng phao cá heo đứng ngoài mé! Người lùn bất hạnh trúng chiêu kêu thảm thiết một tiếng té nhào xuống! Những người khác lập tức bỏ chạy tứ tán!
Trong nháy mắt trên bãi biển cũng chỉ còn lại tang vật,“Thi thể”, cùng với bạn học Cao Đại Bàn bị diễn biến đột ngột này chấn kinh ……
Cao Đại Bàn cứng ngắc quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy tên hung thủ mặt không chút thay đổi, tư thái tao nhã phủi phủi cát dính vào tay khi lượm vỏ sò. ung dung đi tới hiện trường gây án……
Quay đầu kinh hồn táng đảm ngó miếng vỏ sò cắm sâu vào đầu người lun, chân Cao Đại Bàn mềm nhũn ngã ngồi xuống, ôm đầu gào thét:“Trời ạ…… Anh làm cái gì vậy? Anh đang làm cái gì?! Tại sao xuống tay tàn nhẫn như vậy! Chỉ vì cái phao cá heo mà giết người sao?!”
“Không cần lo lắng, trình độ này không chết được đâu. Cư dân sao Doyle có danh xưng là ‘ Người xương sụn’, chút vết thương nhỏ này còn không chảy máu ấy chứ. Nó chỉ bị lực đập vào chấn ngất đi thôi”. Ventrue lạnh nhạt nói, đi tới đá văng người lùn xui xẻo ra, một tay nhặt cá heo lên, một tay kéo Đại Bàn……
Nghe nói đối phương không chết cũng không bị thương nặng, Cao Đại Bàn nhẹ nhàng thở ra, nghĩ nghĩ lại cảm thấy không đúng, nghiêm túc nói:“Dù là vậy, anh ra tay cũng quá nặng . Bọn chúng chỉ là con nít, bưng món đồ chơi đi chơi thôi, cũng không phải kẻ cướp thật sự. Đánh trẻ em bất tỉnh cũng hơi quá đáng “.
Ventrue nhíu mày,“Trẻ em ăn cướp thì không tính là cướp bóc? Quan niệm của em thật kỳ quái”.
Cao Đại Bàn uể oải,“Quan niệm của anh mới kỳ quái. Mọi người đều khoan dung với trẻ em, đây là chuyện bình thường mà?”
Ventrue hừ nhẹ,“Ở Sange mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm đối với hành vi của mình, không phân biệt nhi đồng hay trưởng thành”.
Đó là vì Huyết tộc căn bản không có “Trẻ em” chân chính chăng?
Cao Đại Bàn vô lực vươn tay ôm con cá heo mập ú, thở dài hỏi:“Nếu về sau con chúng ta bướng bỉnh, anh cũng ra tay với nó như vậy sao? Em nói trước, em tuyệt đối không cho phép ! Làm càn và quậy phá là đặc quyền của con nít! Nếu anh vì con chúng ta ở trên bờ biển đoạt lấy bóng cao su của người khác mà đánh chết nó, em sẽ không tha thứ cho anh”.
Ventrue hơi kinh ngạc:“Sẽ không tha thứ cho tôi? Em lại vì người khác mà đối địch với tôi? Hiện tại nó còn chưa được tính là một sinh mạng mà tình cảm em dành cho nó đã vượt xa tôi rồi sao?” Sau đó dùng ánh mắt nhìn phụ nữ “Thay đổi thất thường lăng nhăng bay bướm” thay lòng đổi dạ khiển trách Cao Đại Bàn,“Tình yêu của con người thay đổi quá nhanh…..”.
Đồng chí Đại Bàn suýt xuất huyết não……
Hít sâu một hơi, Cao Đại Bàn nghiến răng nghiến lợi:“Đó không phải là ‘Người khác’, đó là cốt nhục của em. Là một người mẹ đương nhiên phải thương yêu con mình! Đây là tình cảm không có lý do, không thể so sánh với tình yêu! Đừng nói tới việc ai hơn ai”. Vì sao lại có người cha khó chịu với đứa con của chính anh ta chứ! Loại thái độ hoàn toàn coi em bé là “Người khác” này cứ như đang tranh giành tình nhân vậy…… Quả nhiên kết hôn với một giống loài không có truyền thống sinh dục và quan niệm gia đình đúng là một sai lầm……
Ventrue không tin híp mắt nhìn Cao Đại Bàn trong chốc lát, hừ giọng nói:“Em đã nói tình yêu không thể so sánh, như vậy nếu tôi và nó, em phải buông tha một người, em sẽ chọn ai?”
Cao Đại Bàn ngừng bước, bất đắc dĩ vươn tay vỗ vỗ bả vai anh ta,“Ventrue, chờ đến lúc anh bắt đầu nghĩ làm sao để cùng em kề vai chiến đấu bảo vệ đứa bé này, để nó được hạnh phúc, mà không phải hỏi em giữa hai người em sẽ chọn ai, khi đó anh mới là một người chồng đủ tư cách“.
Biểu tình của đồng chí Ventrue…… hoàn toàn không hợp cách……
Sau sự kiện giành cá heo trên bờ cát, đồng chí Cao Đại Bàn có hai cảm xúc:
Thứ nhất, con đường giáo dục “người cha tốt” vẫn còn rất dài.
Thứ hai, sinh đứa bé này ra hình như không được an toàn cho lắm……
…………………………
Trên bờ biển Ghanim mặt trời vẫn chiếu sáng rực rỡ, đám người vẫn ồn ào như trước.bg-ssp-{height:px}
Kỳ thật hai người Cao Đại Bàn đến bờ biển hưởng tuần trăng mật, hoàn toàn là nổi hứng đột xuất.
Nhưng nguyên nhân chính, vẫn là truy binh từ Sange căn bản sẽ không nghĩ đến tội phạm quan trọng như bọn họ lúc này không trốn trong một khoang thuyền vũ trụ phi pháp nào đó, ngược lại còn cả gan đi nghỉ mát trên bờ cát, phơi nắng mặt trời giữa đám du khách…..
Đức ngài quỷ hút máu thích ẩm ướt chán ghét ánh mặt trời thích suối nước nóng, vốn đề nghị đi hưởng tuần trăng mật tại suối nước nóng trong thâm sơn cùng cốc. Nhưng đồng chí Cao Đại Bàn, một người dân thành thị tục tằng truyền thống không hiểu sao luôn tin tưởng vững chắc tuần trăng mật phải đi đảo Hải Nam, ảnh cưới phải chụp trên bờ biển, kiên trì muốn đến bãi biển nhiệt đới thành hôn. Lần đầu tranh cãi sau khi kết hôn, cuối cùng vì Ventrue nhào lên dây dưa, đòi thực hiện “nghĩa vụ làm chồng” mà chấm dứt. Cao Đại Bàn mệt mỏi thiếp đi……
Ngày hôm sau tỉnh lại, cô phát hiện ngoài cửa sổ là một vùng biển đẹp muốn chết đi được……
Đồng chí Đại Bàn cảm động không thôi, ôm cổ Ventrue hôn tưởng thưởng anh xã, liên tục đồng ý chờ đi tuần trăng mật phiên bản biển xanh cát trắng về, sẽ cùng anh ta đi phiên bản suối nước nóng. Ventrue dĩ nhiên là ngoan ngoãn nghe lời. Cũng rất hiệu suất liệt kê hơn mười phiên bản tuần trăng mật: phiên bản rừng rậm, bản du thuyền xa hoa, phiên bản khoang thuyền bịt kín ngoài không gian……
Cao Đại Bàn rất muốn nói cho anh ta biết kỳ thật tuần trăng mật bình thường chỉ có một lần, lộn xộn như vậy không được bình thường cho lắm. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại hai người hiện tại là tội phạm bỏ trốn cấp hành tinh, hôn lễ cử hành ở nghĩa địa, chiếc nhẫn trên tay được làm từ tiền xu, bà xã là đồ ăn dự trữ của ông xã, ngay cả chủng tộc của hai người cũng thuộc dạng quý hiếm trong vũ trụ…… Chuyện đã tới nước này còn băn khoăn tuần trăng mật có bình thường hay không làm cái gì ?= =
Thích thế nào thì làm thế ấy đi.
Xuất phát từ sự lo lắng cho an toàn của phụ nữ có thai, Cao Đại Bàn không tham gia các tiết mục dưới nước nổi danh của Gharim. Chỉ vịn phao cá heo trôi nổi trên mặt biển, được một lúc đồng chí Đại Bàn bắt đầu cảm thấy không thú vị, ủ rũ kéo cá heo lên bờ tìm được quý ngài quỷ hút máu nằm dưới bóng dù nhắm mắt nghỉ ngơi……
Huyết tộc dưới ánh nắng mãnh liệt luôn có vẻ lười biếng , lúc này Ventrue mang kính râm hai chân tựa ghế, hoàn toàn siêu thoát khỏi khung cảnh náo nhiệt quanh mình.
Để tiện cho việc chạy trốn, ngoại hình của hai người đều sửa đổi một chút. Ngài thân vương lười biếng vẫn áp dụng hình tượng Abel phóng khoáng, tóc vàng mắt xanh như cũ. Lúc này anh ta bày ra đôi chân thon dài dáng người cường tráng, tóc ngắn năng động kết hợp với quần áo và kính râm lạnh lùng, có vài phần giống ngôi sao quốc tế cấp Ảnh đế đi nghỉ phép, rất là thu hút.
Có một loại đàn ông cho dù chỉ mặc áo sơmi trắng đơn giảnvà quần đùi du lịch nằm trên ghế xếp, cũng sẽ tản mát ra khí chất quý tộc đang hưởng thụ bãi biển tư nhân, hoàn toàn đối lập với không khí xô bồ ở bãi biển công cộng…… Bất hạnh thay, thân vương Ventrue chính là loại đàn ông này.
Khóe miệng Cao Đại Bàn run rẩy bước đến bên cạnh anh ta, phủ thêm khăn lông ngồi xuống ghế, rầu rĩ nói:“Thành thật xin lỗi, em biết anh không thích ứng với loại du lịch bình dân này. Nếu không chúng ta đi đặt biệt thự có bãi biển riêng cũng được…..”.
Ventrue miễn cưỡng vươn một ngón tay kéo kính râm xuống, liếc mắt nhìn cô,“Không sao, em thích là được rồi. Kinh nghiệm này cũng rất mới mẻ”.
Mới mẻ? Đúng vậy đúng vậy, dù sao số lần thằng nhãi này hưởng thụ bãi biển riêng cũng đã nhiều đến phát ngấy …… Chênh lệch giàu nghèo thật đáng giận!
Hai người trầm mặc trong chốc lát, quý ngài quỷ hút máu đột nhiên phun ra một câu làm cho Cao Đại Bàn hết cả hồn:“Hơn nữa, mới nãy anh chơi cùng đám quỷ nhỏ kia, cũng rất thú vị”.
Nghĩ đến đám người lùn ở hành tinh Doyle vừa mới nãy, Cao Đại Bàn nhất thời khẩn trương:“Chơi? Chơi cái gì? Bọn nó…… còn sống không?”
Ventrue cười ra tiếng, lật người ôm eo Đại Bàn vỗ về bụng cô, giọng nói tràn ngập ý cười:“Đừng khẩn trương, chỉ ném cát thôi. Không phải em nói muốn tôi bồi dưỡng sự khoan dung với trẻ em sao?”
“Thật sự chỉ ném cát thôi á?” Cao Đại Bàn hồ nghi nhìn chằm chằm đức ngài thân vương vốn không biết khuôn phép là cái gì,“Vậy…… Vậy mọi người có vui không?”
Ventrue thản nhiên nói:“Tôi thì vui. Nhưng không biết vì sao bọn nó đều khóc”.
Cao Đại Bàn:“……= =”
“Đám quỷ nhỏ kia hình như đang chơi trò công thành, nói đơn giản chính là tự xây dựng lãnh địa, tường vây, thành quách, cư dân của mình, sau đó khai khẩn đất đai tấn công các tòa thành khác…… Tuy rằng trò chơi rất đơn giản, quy tắc cũng không hoàn thiện, nhưng cũng là một trò chơi rất giá trị, có vẻ hữu ích cho việc bồi dưỡng tư tưởng toàn cục và năng lực thống soái ”. Đức ngài thân vương một tay chống đầu đánh giá trò chơi ném cát……
“Vậy vì sao anh lại…… sao lại, ặc, gia nhập?” Cao Đại Bàn thật sự rất khó tưởng tượng bộ dáng người đàn ông này chủ động đi theo một đám bạn nhỏ ngoài hành tinh hình thù kỳ quái nói “Cho tôi chơi với” …..
“À, nguyên nhân chủ yếu là vì lãnh địa của một đám quỷ nhỏ tràn đến bờ cát dưới dù của tôi, chê tôi vướng víu, một thằng nhóc mập mạp trong đó còn bảo tôi lập tức cút ngay”. Ventrue bình thản trần thuật.
Cao Đại Bàn ôm ngực …… trẻ nhỏ ăn nói hồ đồ thôi…… Bọn chúng thật sự còn sống chứ?!
(Nguyên văn là đồng ngôn vô kỵ: ý chỉ trẻ nhỏ ăn nói không suy nghĩ.)
“Thấy đám quỷ nhỏ này vô lễ như thế, tôi liền gia nhập phe đối địch”. Ventrue duỗi lưng lười nhát,“Sau đó dạy đám quỷ nhỏ ngu ngốc kia làm sao chỉnh đốn quân lực”.
Cao Đại Bàn cười rộ lên:“Tuy rằng mục tiêu hơi kỳ quái, nhưng anh chịu chơi với bọn trẻ cũng là chuyện tốt. Mọi người chơi ở đâu? Gần bờ biển à? Sao em không thấy thành quách gì cả?”
“Chỗ em mới đi qua chính là hài cốt sau chiến dịch công thành tàn sát”. Đức ngài thân vương chỉ chỉ một đống cát không thành hình,“Chân trái của em đang dẫm trên tổng bộ bị đánh bom của quân địch”.
Cao Đại Bàn:“……= =”
“Sau khi chỉnh đốn quân lực sẽ phản kích trên quy mô lớn”. Cựu tổng chỉ huy Sange chậm rãi nói,“Tuy rằng đối phương dựa vào địa thế hiểm yếu để chống trả, nhưng cuối cùng vẫn để mất sáu thành, quân ta tiến công thần tốc, tàn sát chủ thành, lòng quân phấn chấn…… Sau đó, đám quỷ nhỏ thua te tua kia liền khóc chạy…..”.
Cao Đại Bàn ôm trán:“Được rồi, nửa đám nhóc bị anh chọc khóc còn có thể lý giải được. Vậy thì đám bạn nhỏ theo phe anh tại sao lại khóc?”
“Sau khi khải hoàn hồi hương, tôi lập tức phát động phản loạn!”
Cao Đại Bàn:“……= =”
Người từng chấp chính Huyết tộc, chính khách lão luyện của Sange, mặt không đổi sắc trần thuật quá trình bắt nạt con nít:“Lật đổ quốc vương, chém đầu nguyên lão, lưu đày trung thần, cướp lấy chính quyền. Sau khi quốc gia mới thành lập, không biết vì sao đám quỷ nhỏ không có khí phách kia cũng khóc chạy…… Hừ, báo hại tôi còn định đề bạt vài đứa đầu hàng làm bộ trưởng…..”.
Cao Đại Bàn ôm đầu……
“Anh…… Anh rốt cuộc có hiểu cái gì gọi là chơi với con nít không?” Cao Đại Bàn uể oải,“Cái gọi là dỗ con nít, chính là kết quả trò chơi như thế nào căn bản không quan trọng, quan trọng là trong quá trình chơi đứa bé cảm thấy thoải mái, cười nói vui vẻ thì nó sẽ thích anh!”
Ventrue không đồng ý nhíu mày:“Lúc đánh thắng bọn chúng cũng rất vui vẻ. Thế giới này luôn cần người dạy bọn chúng đánh giặc phải có thắng có thua, người một nhà cũng sẽ làm phản, và khóc lóc chẳng thể giải quyết được vấn đề gì. Sớm học được những điều này, khi bọn chúng lớn lên mới có thể trở thành người cười cuối cùng. Hiện tại được cưng chiều cười ngây ngô chưa chắc là chuyện tốt. Tôi cho rằng phương thức giáo dục của tôi không hề sai”.
Cao Đại Bàn mặt không chút thay đổi:“Em cho rằng suy nghĩ của hai chúng ta giống như hai đường thẳng song song…..”.
Ventrue sửng sốt, quan sát sắc mặt Cao Đại Bàn, thấp giọng nói:“Không thì để tôi bắt bọn chúng về đây chơi lại lần nữa là được”.
Cao Đại Bàn:“= = Anh dừng tay…..”.
Ventrue hơi thất vọng, nằm ngửa ra ghế, khoanh tay nhìn trời một lát, cuối cùng rầu rĩ nói:“Có lẽ anh quả thật không thể làm một người cha tốt”.
Cao Đại Bàn nhìn anh ta, nhịn không được mỉm cười……
Hình như mình quá nghiêm khắc rồi.
Anh ấy không có cha, cũng chưa từng làm cha, thậm chí chưa từng thấy ai có con, Ventrue không hiểu loại tình cảm này cũng rất bình thường. Nhưng ít nhất, anh ấy cũng đã cố gắng thích ứng …… Tuy rằng cách thức cố gắng hơi kỳ quái = =. Nhưng nói thế nào, hiện tại cái anh ấy cần hẳn là những lời cổ vũ mà không phải là đả kích.
Cao Đại Bàn chống một tay bên người Ventrue, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi anh, nhỏ giọng nói:“Không sao, tuy rằng anh không phải người cha tốt. Nhưng anh tuyệt đối sẽ là một người cha hư hỏng học rộng tài cao lại đẹp trai muốn chết, dạy con chúng ta đủ trí tuệ, đủ kiên cường để sinh tồn…… Như vậy không phải cũng rất tuyệt sao? Về phần chơi với nó, dỗ nó vui cười, để em làm là được rồi”. Gạt những sợi tóc vương trên mặt Ventrue, hôn lên trán anh, Cao Đại Bàn cười khẽ:“…… Hai chúng ta bổ sung hoàn mỹ cho nhau mà~”
Ventrue nhìn cô, vươn tay giữ cổ cô, chủ động đáp trả, sau đó túm cánh tay đang chống bên người kéo cô xuống, những nụ hôn trút xuống như mưa rào, ngón tay lướt trên da thịt cô, xoay người đè cô dưới thân. Hơi thở gấp gáp của anh phất qua vành tai cô:“Anh muốn…… Có thể chứ, chúng ta đang hưởng tuần trăng mật mà…..”.
Trên da thịt dính cát, trong khi âu yếm ma sát giữa thân thể hai người, mang đến cảm giác thô ráp kỳ lạ…… Cao Đại Bàn cũng bị anh ta hôn đến thở không ra hơi, khóe mắt liếc qua đồng hồ trên cổ tay, một tay đẩy cằm đối phương đang áp tới, miễn cưỡng nói:“Ưm…… Em, em cảm thấy chúng ta hết thời gian rồi, hình như nên đến chỗ tập hợp [ cùng đoàn du lịch à ?= =]…… Hơn nữa…… Ừm…… Phao cá heo của chúng ta hình như lại bị bọn trẻ khiêng đi rồi…..”.
Hai người quay đầu, quả nhiên bãi cát bên cạnh trống không……
Anh chàng quỷ hút máu nào đó xoay người đứng lên,“Để tôi đến chơi với bọn chúng một lát”.
Cao Đại Bàn vội vàng túm áo Ventrue:“Anh đứng lại đó cho em.”