“Thật không ngờ… Hành động đó…”
Tokinada rên rỉ từng lời. Aura Michibane vẫn thản nhiên đáp lại.
“Ồ? Điều này làm ngài bất ngờ sao? Chính miệng ngài đã nói rằng mình không tin ai cả, ngài Tokinada.”
Aura không có mối hận thù sâu sắc nào đối với Tokinada cả. Cô cũng chẳng muốn xuống tay giết chết hắn ta. Vậy nên, Aura chỉ cần ngăn chặn hắn là đủ. Tuy nhiên, việc ngăn chặn Tokinada mà không giết hắn là điều dường như bất khả thi. Để cứu rỗi Hikone, Aura sẵn sàng làm tất cả, thậm chí nếu có phải chết trong tay Tokinada, cô cũng cam lòng.
Trong trường hợp xấu nhất, cả hai sẽ đồng quy vu tận.
“Cô đang nói gì vậy? Ngay từ đầu ta đã biết rằng cô sẽ phản bội ta.”
“…?”
Cơ thể của Aura bắt đầu cảm thấy rối loạn trong khi Tokinada đang nói.
“Khi ta tỏ ra bất ngờ, ý ta chỉ thời gian. Vấn đề là khi nào cô sẽ phản bội ta… Sớm muộn gì cô cũng sẽ làm vậy.”
“…?”
Sau đó, Tokinada tưởng chừng như đã bị trói buộc, lại giáng một đòn bất ngờ thẳng xuống Ginjo Kugo. Anh ta nhận ra rằng việc bắt giữ Tokinada là vô dụng, còn Aura Michibane đang dần ngã quỵ xuống đất.
“Chuyện gì vậy?”
Ginjo gấp gáp hỏi về tình trạng của Aura, song, cô không thể mở miệng, khí quản như đang bị bóp nghẹt.
“Hự…”
“Lạ thật? Cô không thể thoát ra bằng cách biến cơ thể mình thành làn sương sao? Linh lực đang nhanh chóng cạn kiệt hả?”
Tokinada nhìn xuống Aura và nở nụ cười tàn độc. Hắn từ tốn cắt đứt những xúc tu đang vươn mình để chạm vào Zanpakuto của hắn.
“Ta hiểu rồi. Chạm vào Enrakyoten là một biện pháp khá thông minh, nhưng ta tự hỏi sẽ thế nào nếu ta hòa lưỡi kiếm của mình với ngọn lửa nhỉ? Hay biến nó thành sinh vật sống đây?”
Chẳng chút quan tâm đến phản ứng của Aura, Tokinada tiếp tục với giọng điệu gàn dở của hắn.
“Tịnh Linh Đình có đủ các thể loại Zanpakuto…”
Tên ác nhân hướng ánh mắt về phía một Tử thần.
“Cô có thể tìm thấy một thanh Zanpakuto thuộc về Tử thần cấp thấp nào đó có khả năng khắc chế được cô. Hãy nhớ lấy điều đó.”
Tử thần được nhắc đến đó nghe thấy tất cả, anh ta nheo mắt lại, đằng đằng sát khí nhìn thẳng vào Tokinada.
‘Không thể nào nhầm được.’
Thông thường, rất khó để cảm nhận được linh lực của Zanpakuto, nhưng mọi chuyện sẽ khác nếu tên nó được gọi ra. Dải băng linh lực cùng màu với Zanpakuto trong tay anh ta được cảm nhận rõ ràng từ phía Tokinada.
‘Mọi thứ đều trùng khớp.’
Tử thần ấy không hề biết chút gì về Aura Michibane, cũng như tại sao cô lại hành động như vậy. Song, anh ta biết chắc chắn một điều rằng cô ấy đang chịu tác động bởi Ruri’iro Kujaku.
Zanpakuto có khả năng hút cạn linh lực của đối thủ và khiến chúng suy yếu đến cùng cực. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Aura không thể biến cơ thể thành sương mù. Suy cho cùng, mọi kỹ năng của cô đều cần dùng đến linh lực.
“Zanpakuto dạng Kido này rất được việc. Chỉ cần sử dụng thêm Kido đặc biệt, nó có thể trở nên vô hình.”
Mặc dù Enrakyoten có thể phản xạ lại hầu hết đòn tấn công, nhưng vẫn có những trường hợp ngoại lệ nhất định. Đương nhiên, Tokinada không thể nào biết hết về mọi thông tin của tất cả các Zanpakuto có trong Thi Hồn Giới. Tuy nhiên, hắn đủ thông minh và biết chọn lọc, đề phòng cho những viễn cảnh có khả năng xảy ra trong tương lai. Chẳng hạn như việc Tokinada biết về Uro Zakuro, Zanpakuto thuộc về một tù nhân trong ngục Muken. Hắn biết được Ruri’iro Kujaku chính là khắc tinh của Zanpakuto đó và năng lực của Aura trùng hợp thay lại gần như tương đồng. Chính vì lẽ đó, Tokinada đã có biện pháp đối phó hoàn hảo phòng khi Aura phản bội lại hắn.
“Cô gái thân yêu của ta, nếu đã có ý định lật lọng, đáng ra cô nên làm ngay từ đầu. Bằng cách đó, cô có thể tham gia vào liên minh của Kyoraku và ngăn họ không bị dính phải ảo giác của Kyoka Suigetsu. Nhưng giờ thì muộn rồi, sức mạnh của Hikone đã gần đạt đến trạng thái hoàn hảo.”
Tokinada nhẹ nhàng nói với Aura, nhìn cô với ánh mắt trìu mến. Còn Aura đang hô hấp vô cùng gấp gáp, mồ hôi đổ tuôn ra như suối. Cô từ từ ngẩng mặt lên, sắc thái vẫn rất lạnh lùng, vô cảm.
“Tại sao… tại sao… ta… lại phản bội ngươi?”
“Lẽ tự nhiên thôi. Khi cô tạo ra Hikone bằng chính đôi tay mình, chẳng phải cảm giác làm mẹ đã dâng trào trong lồng ngực cô sao? Thứ bản năng ấy đã trỗi dậy trong cô.”
“…”
“Ta biết rồi ngày này sẽ tới. Ta nghĩ sẽ rất vui nếu ta có thể phát triển một loại cảm xúc nào đó trong cô rồi sau đó chà đạp lên nó… Thật đáng tiếc khi cô lại không có bất cứ biểu hiện phù hợp nào.”
Để Aura đi đến quyết định phản bội, Tokinada đã gieo những mầm mống tình cảm trong cô từ rất sớm. Ginjo cũng nghe thấy tất cả, anh ta tỏ ra vô cùng bực tức. Không ai có thể chịu đựng được sự phi lý đến điên rồ của Tokinada.
“Chà, cũng khó mà trách cô khi cô không thể hiện bất cứ cảm xúc nào mà ta mong muốn trước Hikone. Nhưng hẳn cô cũng phải thừa nhận rằng thật hạnh phúc khi chứng những đứa trẻ lớn lên theo ý mình. Ta cũng đã hiểu xúc cảm lúc đó của Aizen và Yhwach, những kẻ đã giám sát chặt chẽ Kurosaki Ichigo…”
Chưa kịp nói hết câu, ánh sáng của kim loại đã vụt qua mắt Tokinada. Ginjo ngay lập tức xông tới tấn công hắn.
“Ồ! Ta không nghĩ rằng mình sẽ phải thông báo cho ngươi biết hai người đồng đội của ngươi đã ngã xuống đó! Và… thì… ngươi vừa mới gặp người phụ nữ này hôm nay. Đừng nên đặt lòng trắc ẩn lung tung.”
Tokinada cố gắng kích hoạt Kyoka Suigetsu, nhưng một lần nữa, mọi thứ không xoay chuyển theo ý muốn của hắn.
“…?”
“Có chuyện gì thế? Ngươi đang để lộ ra điểm yếu chết người kìa.”
Tốc độ cùng uy lực của Ginjo ngày càng tăng cao khiến Tokinada chỉ còn biết liên tục lùi về sau.
“Không thể… Cô vẫn còn cản trở ta được sao? Aura…”
Sau đó, Aura đứng bật dậy.
“Mọi thứ đều có ý nghĩa của nó.”
“Cái quái gì?”
“Có lẽ ta… thật lạ…”
Aura Michibane dường như đang dồn toàn bộ sinh lực của bản thân để ngăn chặn Kyoka Suigetsu được kích hoạt. Tokinada vẫn chưa thể thoát khỏi những đường kiếm dồn dập tới từ Ginjo.
“Không chỉ có ngươi mới nhìn thấy được ta, Tokinada. Hơn bảy trăm ngàn tín đồ cũng đang đặt trọn niềm tin của họ vào ta…”
Nhận thấy Hikone đang hăng say chiến đấu với Kenpachi trên bầu trời, Aura nở nụ cười rạng rỡ. Cảm xúc chân thật ấy tới từ tận đáy lòng cô.
Nụ cười của tình mẫu tử sâu nặng.
‘Trước đây, bố có cười với con như thế này không?’
‘Con chẳng còn nhớ gì nữa…’
‘Con tự hỏi liệu bố có yêu con không…’
‘Còn mẹ thì sao? Mẹ có yêu con không? Con chưa bao giờ gặp bà ấy cả…’
Ý thức của Aura dần trở nên mờ nhạt. Cô bất chấp tất cả mà giải phóng toàn bộ lượng linh lực còn lại. Các tế bào trong cô bị phá vỡ rồi biến thành linh tử. Những cảm xúc mà cô chưa từng chấp nhận giờ đây đang bùng lên mãnh liệt.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, Tokinada hoàn toàn bị cuốn hút.
“Thật hấp dẫn…”
Hắn mỉm cười, giọng hắn hồ hởi hơn bao giờ hết. Tokinada phong tỏa Ginjo bằng Ryujin Jakka cùng Gagaku Kairo rồi tranh thủ thời gian nói chuyện với Aura.
“Vậy… thế này thì sao? Chính người mà cô đang hy sinh cả tính mạng để bảo vệ lại ra tay giết cô… Liệu cô sẽ có biểu hiện như thế nào đây?”
“…”
Tokinada tiếp tục kể cả khi không nhận được hồi âm bởi Aura đã sức cùng lực kiệt.
“À, phải rồi! Cô sẽ biết ngay thôi! Ta sẽ lệnh cho Hikone giết cô!”
Ý tưởng nảy ra trong đầu và hắn ngay lập tức thực hiện để không làm gián đoạn sự phấn khích của bản thân.
“Ta sẽ không để ngươi dễ dàng làm điều đó!”
Ginjo cắt ngang. Hai Fullbringer cũng nhanh chóng hiểu ý người đồng đội. Giriko Kutsuzawa tăng cường cơ bắp, quét tan đám quái thú sản sinh từ Shikai của Gagaku Kairo. Tsukishima sử dụng năng lực độc nhất của anh ta lên ngọn lửa, viết lại quá khứ rằng nó đã bị tắt từ mười giây trước. Chướng ngại vật đã biến mất, Ginjo một lần nữa dũng mãnh xông lên.
Ngoại hình của anh ta cùng thanh trường kiếm đã biến đổi. Màu tóc chuyển sang bạc trắng, bộ giáp xương được khoác lên mình.
“Đã làm chủ được sức mạnh Hollow rồi sao! Phải… Đó là những gì ta mong đợi từ một ứng cử viên cho vị trí tân Linh Vương! Ngươi có muốn giết cả ta lẫn Hikone rồi sau đó giành lấy ngai vàng chứ?”
Tokinada hưng phấn đưa ra lời mời gọi. Ginjo sau đó vặn lại.
“Ồ? Ta, Linh Vương? Ngai vàng đâu phải là một món hời, ngươi biết đấy!”
“Ý ta không phải vậy. Ngươi có biết Fullbringer ra đời như thế nào không?”
“Ta nghĩ tự ta có thể đoán được. Một mảnh vỡ của Linh Vương, phải chứ?”
Tại sao Fullbringer lại bị Hollow nhắm đến khi còn đang trong giai đoạn bào thai?
Ginjo phỏng đoán rằng lý do ắt hẳn nằm ở thứ gì đó đã bị trộn lẫn vào linh hồn trước khi được sinh ra. Mặc dù không rõ mảnh vỡ của Linh Vương có ảnh hưởng gì, nhưng Ginjo nghĩ cũng giống như trường hợp của Mimihagi và Ukitake. Nếu mảnh vỡ hợp nhất với con người, hiệu ứng mang lại rất có thể sẽ tương tự Hogyoku, một thiết bị thể hiện mong muốn của những kẻ sở hữu nó, thứ có khả năng xoay chuyển cả đất trời.
Chẳng có gì bất ngờ nếu mảnh vỡ của Linh Vương đóng vai trò thay thế Hogyoku và kích hoạt những khả năng Fullbring.
Chính vì linh hồn của đứa bé trong bụng mẹ hòa quyện với thứ linh lực đặc biệt ấy nên nó dễ dàng thu hút đám Hollow. Ngược lại, sử sách cũng đã ghi nhận những trường hợp mà nhân tố Linh Vương di truyền qua các thế hệ và phát triển thông qua bản năng sinh tồn khi phải đối mặt với Hollow. Ví dụ điển hình không ai khác ngoài Inoue Orihime và Yasutora Sado.
Ginjo không thể biết chắc chắn suy đoán của anh ta chính xác được bao nhiêu phần. Song, Tokinada đã mỉm cười.
“Nếu ngươi đã biết tất cả, vậy thì sao nào? Bằng cách trở thành Linh Vương, với sức mạnh của Fullbringer, Tử thần và cả Hollow, ngươi thể phá hủy hay thay đổi thế giới này tùy ý.”
“Ta không có hứng thú. Nếu nhất thiết phải thay đổi thế giới này, bọn ta sẽ có cách riêng của mình.”
“Vậy tại sao ngươi lại giúp đỡ Aura? Những chiến hữu cũ của ngươi đều đã bị giết theo mệnh lệnh. Nhưng ta không đứng đằng sau vụ việc đó, tất cả là do những kẻ trong tông gia.”
Mặc cho Tokinada đang nói sự thật hay lừa gạt, gian dối, Ginjo vẫn thờ ơ đáp.
“Ta cũng không hứng thú với chuyện đó… Dù cho ta có biết tất cả sự thật, thì đằng nào ta cũng đã trở thành kẻ thù của Tử thần rồi.”
Vừa dứt lời, Ginjo vung kiếm lên.
“Còn một điều nữa…”
Nhớ về khuôn mặt của Tử thần ấy, Ginjo tiếp tục những gì đang bỏ dở.
“Rằng ta chưa từng được nghe sự thật từ phía Ukitake… Kể cả khi ta đã ở ngay trước mặt anh ta.”
“Hahaha! Vậy ngươi đã nghe về nó từ Aura? Ta luôn có bọ giám sát, nhưng ngươi đã chia sẻ thông tin bằng cách nào? Ngoài ra, ngươi không nghĩ rằng cô ta có thể đã bịp ngươi à?”
“Bọn ta tự có cách tính toán.”
Thực tế, Ginjo chưa hề nghe bất cứ điều gì từ Aura. Đó là lý do tại sao bọ giám sát của Tokinada không thể phát hiện ra mưu đồ phản bội của Aura. Tuy nhiên, anh ta cũng đã biết tất cả nhờ vào Yukio và Tsukishima. Thông qua năng lực đặc biệt của cả hai, suy nghĩ của Aura đã được truyền trực tiếp vào đầu của Ginjo.
Những gì Aura đã làm trong buổi gặp mặt với Yukio rất đơn giản. Cô sử dụng năng lực của mình để tái cấu trúc cơ thể, rồi khắc một số hoa văn lên mặt sau của tấm danh thiếp đưa cho Yukio. Đó là vô số những mã QR được in bằng mực xám, gần như trắng bệch. Ngoài ra, đi kèm với đó là độ dày của màu sắc, thoạt nhìn trông y hệt tấm danh thiếp thông thường. Và với khả năng của mình, Yukio đã giải mã thành công mà chẳng gặp chút khó khăn nào.
Để đổi lấy thông tin về những kẻ chịu trách nhiệm cho cái chết của bạn bè Ginjo, Yukio đã đồng ý liên minh với Aura vì lợi ích của Tsunayashiro Tokinada.
Từ đó, việc lôi kéo thêm những đồng minh khác diễn ra vô cùng thuận lợi bởi họ đều là người quen cũ. Trước hết, Yukio biết Tsukishima luôn cố gắng để can thiệp vào quá khứ của cậu ta. Khi Yukio đề cập rằng ‘tôi đã đặt một con virus trong quá khứ của mình’ với Tokinada, đó không hẳn là lời nói dối. Tsukishima không hoàn toàn thay đổi quá khứ của Yukio, nên bọ giám sát đã chẳng báo cáo bất cứ điều gì. Đồng thời, Tsukishima cũng đã nắm được hoàn cảnh của Ginjo, anh ta xem xét quá khứ của Yukio và truyền tải mọi thông điệp vào đầu Ginjo cùng Giriko.
“Tôi muốn nói rằng thời gian là vàng bạc, nhưng Tsukishima, cậu nên đa tạ thần thời gian vì đã cho cậu mượn sức mạnh.”
Tsukishima nhẹ nhàng lắc đầu.
“Ông nói cứ như thể một kẻ mê tín dị đoan vậy, ông Giriko!”
Không khí bông đùa vui vẻ thoáng vụt qua. Cả ba đang chăm chú quan sát trận chiến giữa Ginjo và Tokinada, trận chiến mà Ginjo đối mặt với quá khứ của chính mình.
Ginjo trả lời câu hỏi trước đó của Tokinada trong khi không ngừng vung kiếm.
“Sẽ là dối trá nếu ta nói rằng lúc đầu bản thân không hề nghi ngờ gì. Nhưng cử chỉ, hành động của ngươi đã đủ để thuyết phục ta.”
“Hahaha! Ta hiểu rồi! Vậy mong muốn giết người của ngươi là để thay cho lời bào chữa sao. Đừng hiểu nhầm. Ngươi hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của ta. Chính ta là người đã đặt thiết bị theo dõi vào trong huy hiệu Tử thần dự bị. Chính ta là người đã quyết định trở thành kẻ thù của ngươi. Tất cả đều là ý muốn của ta. Những nỗ lực đau khổ của ngươi đã đổ sông đổ bể.”
Tokinada tiếp tục sử dụng cái lưỡi không xương của hắn.
“Ta chỉ không nói sự thật về Fullbringer và những hành động tàn bạo của gia tộc Tsunayashiro sau khi Ukitake nhận lệnh. Theo những gì ta suy đoán, hắn đã đi đến một thỏa thuận có lợi cho ta, cũng như cho gia tộc ta. Vì vậy, ta rất biết ơn Ukitake.”
Dù rằng Ginjo đang chiếm ưu thế trong trận chiến. Song, Tokinada vẫn không ngừng khua môi múa mép.
“Ồ, Ukitake đã kịch liệt phản đối ý tưởng gắn thiết bị theo dõi vào trong cái huy hiệu đó. Cuối cùng, ta phải nói lời cuối cùng này. Ngay cả khi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng, hắn đã nói rằng ‘sự nghi ngờ của Ginjo rồi sẽ tan biến và Trung Tâm 46 chắc chắn sẽ hiểu ra’. Hắn đã luôn tin tưởng ngươi.”
“Gia tộc của ngươi đã sử dụng thiết bị theo dõi đó để săn lùng bạn bè của ta rồi giết họ để thu thập mảnh vỡ của Linh Vương… đúng không?”
“Ta có nói chuyện với Ukitake, ta đã nói rằng ‘Ginjo quẫn trí đến mức giết chết cả Tử thần cùng bạn bè mình’. Ukitake không tin nhưng ta cho hắn xem dữ liệu thu thập được từ Phòng Trực quan. Từ đó, ngươi bị coi là kẻ thù của Tử thần. Rồi ngươi thậm chí còn giết chết đám thuộc hạ của Ukitake trong sự phẫn nộ mù quáng. Thật đáng tiếc khi hắn lại đặt niềm tin vào một kẻ như ngươi!”
Tokinada liên tục phun ra những lời khích tướng Ginjo. Chuyển động của hắn cũng dần trở nên nhạy bén hơn. Thời gian bị câu kéo càng lâu, linh lực của Aura càng bị Ruri’iro Kujaku hút nhiều hơn.
“Ta muốn nói cho hắn biết sự thật và sau đó bịt miệng hắn bằng cách bắt cóc các em trai của hắn làm con tin. Nhưng như Kyoraku đã nói, sẽ thật tệ nếu phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ngài Mimihagi… Hắn chính là xác thịt của Linh Vương…”
Giọng điệu của tên tội nhân nhà Tsunayashiro tỏ ra có phần thất vọng. Ginjo đáp.
“Ta hối hận vì đã không làm điều đáng ra ta phải làm ngay từ đầu…”
Ginjo tiếp tục.
“Đó là giết chết tên Tử thần đang đứng trước mặt ta đây!”
Ginjo Kugo nhanh chóng tung ra một đòn Getsuga Tensho với uy lực ngang ngửa Kurosaki Ichigo. Song, Tokinada dễ dàng làm chệch hướng tấn công của chiêu thức đó. Nó bắn về phía ngọn núi ở đằng xa.
“Chà! Vẫn là thủ đoạn đó!”
Lần này, ánh sáng đỏ rực từ Hisagomaru tỏa ra. Những vết thương bị hấp thụ bởi khả năng của Zanpakuto đó đã chuyển thành đòn tấn công. Nhát chém được phóng thích với sức mạnh tích tụ từ thương tích trên cơ thể Tokinada. Nó không đủ sức để đáp trả Getsuga Tensho nhưng vừa đủ để làm chệch hướng đòn tấn công của Ginjo.
‘Hừm… Tiếp theo mình nên sử dụng năng lực nào đây?’
‘Để xem nào…’
Tsunayashiro Tokinada cẩn trọng chọn lựa năng lực Zanpakuto phù hợp để chiến đấu với Ginjo Kugo. Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được linh lực của Aura giờ chỉ còn như ngọn nến trước gió.
“Đáng tiếc… Sẽ thật nhàm chán nếu cô ta chết vì kiệt sức.”
Sử dụng Tsuchinamazu cùng Senbonzakura để cầm chân Ginjo, Tokinada hướng sự chú ý của hắn lên bầu trời.
‘Hikone! Mặc kệ hắn ta! Giết Aura trước!’
Đó là những gì tên ác nhân chuẩn bị hét lên.
“Hiko…”
Trong tích tắc tiếp theo, hắn cảm nhận được một luồng gió cắt ngang qua cơ thể mình.
“…?”
Trước khi kịp nhận ra bất cứ điều gì, Tokinada đã nhìn thấy cánh tay phải bay vút lên không trung, tạo thành vòng cung trong khi vẫn nắm chặt Zanpakuto.
“Không thể nào…”
Cơn đau ăn sâu vào da thịt, nhưng sự hoang mang dấy lên trong tâm trí khiến Tokinada chẳng còn để ý đến thân xác hắn.
Đứng trước mặt hắn chính là Shuhei Hisagi với ánh mắt tràn đầy lửa hận.
“Ngươi… đã bị thôi miên rồi cơ mà…”
Aura Michibane đã ngăn chặn Shikai Kyoka Suigetsu tiếp tục kích hoạt, song, nhóm của Kyoraku vẫn chịu ảnh hưởng từ năng lực đó. Cảnh vật phản chiếu trong ánh mắt, sự dao động của linh lực, thậm chí là cả tiếng gió đáng ra phải bị sai lệch qua giác quan của Hisagi.
Shuhei Hisagi không còn hoạt động trong bóng tối. Giờ đây, anh ta đang nhìn trực diện vào Tokinada. Tuy nhiên, thị giác, thính giác, khứu giác cùng cảm quan linh lực vẫn chưa thể ổn định trở lại. Đáng lẽ ra Hisagi không thể nào nắm được vị trí chính xác của Tokinada nếu chỉ thông qua cuộc trò chuyện của hắn với Aura và Ginjo. Nói tóm lại, việc tấn công hắn là bất khả thi trừ phi có người hóa giải ảo giác bằng cách giải phóng linh lực ở đẳng cấp của Sosuke Aizen.
Vì vô vàn lý do khác nhau, Tokinada hoàn toàn không đề phòng cảnh giác Hisagi.
Một mảnh vải bay phấp phới giữa hai người. Đó là lớp áo choàng ẩn giấu linh lực mà trước đó Tokinada đã mặc.
‘Ngươi quấn nó vào Kazeshini rồi ném về phía ta sao?’
‘Ta không cảm nhận được linh lực của Zanpakuto đó?’
‘Vậy là ngươi đã xoay lưỡi kiếm trước khi quấn nó?’
‘Đó có phải cái cách mà ngươi đã dùng để cắt đứt tay ta?’
Tokinada không thể hiểu nổi. Hắn chắc chắn rằng đã biến cái áo đó trở thành đất cát trong mắt những người bị thôi miên.
Có khi nào Hisagi không thực sự nhìn thấy Shikai của Kyoka Suigetsu?
Nhưng Tokinada đã giải ấn ngay trước mắt Đội Phó Đội 9.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy vẻ kinh ngạc cùng sự hoang mang của Hisagi.
‘Chờ đã…’
‘Hoang mang?’
Chỉ mất một giây để Tokinada hiểu ra vấn đề. Hắn ráo riết truy tìm hình bóng của Hirako Shinji.
Người Đội Trưởng Đội 5 đã kiệt quệ trước đó vẫn bất chấp tình trạng thể chất của bản thân mà nở nụ cười đầy tự tin.
“Ngươi biết đấy… Ta đã để dành chiêu bài này lại phòng khi Aizen cho Ichigo chứng kiến Shikai của hắn. Nhưng đáng tiếc, ta còn chẳng có cơ hội sử dụng đến nó vì Aizen chưa từng giải phóng Kyoka Suigetsu trước mắt Ichigo.”
“Có lẽ Aizen đã cố tình làm vậy.”
Kyoraku cất lời. Anh cùng Nanao xuất hiện bên cạnh Hirako và nhặt Enrakyoten lên.
“Nhờ sự nhạy bén của Đội Trưởng Hirako, chúng ta đã được cứu. Và cũng chính Đội Phó Hisagi đã phản ứng kịp thời dù cậu ta trước đó chẳng hề hay biết chút gì.”
“Chà… hẳn việc trở thành diễn viên đóng thế sẽ khó khăn hơn rất nhiều nếu đối thủ là Aizen.”
Sakanade vẫn lơ lửng quanh cổ tay của Hirako Shinji. Nó ở trong trạng thái Shikai. Song, Tokinada đã không nhớ rằng Sakanade còn có thể đảo ngược tầm nhìn và thính giác của ảo ảnh.
Nhưng quan trọng là sức mạnh đó được sử dụng lên ai?
Câu trả lời đơn giản đến với Tokinada ngay sau đó, Hirako tiếp tục.
“Trời, ngươi thật tội nghiệp!”
Hirako Shinji không sử dụng Sakanade lên Tokinada. Thay vào đó, anh ta sử dụng nó lên Hisagi ngay vào khoảnh khắc Tokinada giải ấn Kyoka Suigetsu trước mắt anh chàng Đội Phó.
Vì tầm nhìn đã bị đảo lộn, Hisagi không thể nhìn thấy Kyoka Suigetsu được giải ấn. Vẻ mặt kinh ngạc hiện ra lúc đó của Hisagi là bởi mọi thứ trước mắt anh ta đều bị nghịch đảo trên, dưới, trái, phải lẫn lộn. Tất cả đều không còn theo quy luật tự nhiên.
Sau cùng, Tokinada cũng đã hiểu đầu đuôi sự việc, hắn hướng mắt về phía Kyoraku để tìm cách lấy lại Enrakyoten. Nhưng chuôi kiếm đã biến mất trong tay của Kyoraku.
“Xin lỗi vì điều đó. Nhưng Kyokotsu đã giấu Zanpakuto của ngươi đi rồi.”
Vị Tổng Đội Trưởng nhẹ nhàng nói.
“Nào nào… Ngươi không muốn để ta phải chờ đợi, nhỉ?”
Âm thanh vang lên từ phía sau Tokinada. Nhưng dù có kịp phản ứng lại thì hắn cũng lực bất tòng tâm.
Ginjo Kugo giáng thẳng đòn Getsuga Tensho vào cơ thể Tokinada. Máu tươi phun ra như rừng hoa bỉ ngạn đỏ rực một vùng trời.