Kyogoku – Cung điện trên không
Sân trong của cung điện phần nào đã bị tàn phá nặng nề do hậu quả từ trận chiến của Grimmjow và Ikomikidomoe. Đứng đối mặt với kẻ thù, Grimmjow đang dần mất đi vẻ kiêu hãnh vốn có, mà thay vào đó là những tiếng thở dốc dồn dập. Tuy nhiên, hắn vẫn nở nụ cười khoái chí.
“Ngươi chỉ có thế thôi sao?”
Toàn bộ cơ thể của Grimmjow lúc này giăng kín những vết sẹo.
“Hạng tôm tép như ngươi trông vậy mà cũng khá xảo quyệt đấy.”
Không chỉ Grimmjow, cả Halibel lẫn Nelliel cùng các Arrancar khác đều mang đầy thương tích.
Ikomikidomoe là thực thể hỗn loạn sở hữu những điểm mạnh của Gillian, Adjuchas và Vasto Lorde. Song, những điểm mạnh ấy lại thống nhất, bổ trợ cho nhau trong một chỉnh thể vô cùng hoàn hảo. Mặc dù thân hình có phần cồng kềnh, nhưng Ikomikidomoe sử dụng Sonido rất đỗi thành thục. Với tốc độ nhanh đến choáng ngợp, nó lao thẳng về phía mục tiêu rồi chìa ra nanh vuốt tựa những thanh katana sắc đến từng góc cạnh. Ngay cả khi có thể né tránh và phản công trở lại, thực thể quái dị ấy cũng sẽ hấp thụ linh tử từ môi trường xung quanh để tiến hành trị thương tức thì.
“Trời ạ! Mọi thứ đang diễn biến theo chiều hướng hết sức tồi tệ. Nếu cứ thế này, chúng ta sẽ kiệt sức mà chết mất.”
Halibel đồng tình với những gì Dordoni vừa nói.
“Đối thủ dạng này sẽ bòn rút chúng ta đến hơi thở cuối cùng.”
“Nhưng đó không phải lý do để chúng ta từ bỏ.”
Dordoni mỉm cười trước ý chí quyết tâm của Nelliel. Hắn buông thõng vai mình.
“Ta ở đây và chiến đấu bên người đã cướp đi thứ hạng của mình… Số phận trớ trêu thật… Như ly rượu cay pha với sô-cô-la vậy.”
“Ta không hiểu cách so sánh đó cho lắm. Nhưng nghe có vẻ ngon đấy.”
Đánh giá từ biểu hiện trên gương mặt Nelliel, Dordoni không thể biết được liệu cô đang nghiêm túc hay đang bỡn cợt.
“Cơ mà giờ không phải lúc để ba hoa về những thứ vớ vẩn như vậy. Hãy tạm gác lại những mâu thuẫn.”
Dordoni cất lời, liếc nhìn Nelliel.
“Cô đang nói gì thế, Nelliel? Tôi làm gì sai với cô trong quá khứ ư?”
Thực tế, trước kia, hắn đã cố gắng giết Nelliel khi ở dạng trẻ con để khiến Kurosaki Ichigo bộc phát sức mạnh.
“Có rất nhiều chuyện xảy ra giữa ngươi, ta và Ichigo.”
“Ý cô là gì? Không, khoan đã… Linh lực này… màu tóc này… cô… là con nhóc khi đó?”
Dordoni dần trở nên thất thần, hoảng hốt khi các mảnh ký ức chắp nối với nhau. Trước khi móng vuốt của Ikomikidomoe chạm được vào hắn, Dordoni đã hét lên.
“Thật đáng tiếc vì đây không phải trận đấu một chọi một. Cũng đã rất lâu rồi ta không được đắm mình trong những trận chiến như thế. Hãy cùng nhau khiêu vũ nào!”
Sau đó, Dordoni đọc lệnh giải phóng Zanpakuto của mình.
“Quay cuồng, Giralda.”
Ngay lập tức, hai luồng lốc xoáy bao bọc lấy Dordoni. Nhờ có bàn tay nhào nặn của Szayelaporro và Kurotsuchi Mayuri, Dordoni giờ đây mạnh mẽ hơn hồi chiến đấu với Ichigo rất nhiều. Tốc độ của cơn lốc đã tăng lên đáng kể. Thậm chí, nó còn đủ sức khoét sâu xuống dưới mặt đất.
Thấy vậy, Halibel liền kết hợp dòng nước cuộn trào từ sức mạnh của cô để kết hợp với hai cơn lốc mang theo đất đá phong tỏa Ikomikidomoe.
“Lũ sâu mọt trơ trẽn!”
Con mắt độc nhất trên cơ thể Ikomikidomoe lần nữa rực sáng, nó điên cuồng bắn ra Cero thổi bay cơn lốc trong thoáng chốc. Nước bốc hơi tạo thành làn khói mờ ảo, cản trở tầm nhìn. Không lâu sau, âm thanh của kim loại vang lên như đã đến ngay trước mắt con quái vật.
Giọng nói trầm lắng của Nelliel vang lên trong cơn bão vẫn đang thét gào.
“Lanzador Verde.”
Linh lực tích tụ cùng ngọn thương hung bạo được phóng ra từ tay Nelliel. Sức mạnh trứ danh của nó đã từng xuyên thủng được Hierro của Nnoitora, Espada nổi tiếng với lớp thiết giáp đầy cứng cáp. Ngọn thương cắm thẳng vào mắt Ikomikidomoe khiến nó hét lên một tiếng đầy đau đớn.
Charlotte đứng gần đó bắt đầu tạo dáng rồi cất tiếng.
“Ồ? Giờ đây trông ngươi thật thảm hại làm sao. Xin lỗi nhưng vẻ đẹp của ngươi thậm chí còn chẳng có cửa xách dép cho ngài Barragan.”
Bỗng chợt nhảy về phía trước, Charlotte cũng bước vào trạng thái Resurreccion.
“Rosa Blanca.”
Những dây gai nhọn hoắt quấn lấy thân thể Ikomikidome. Tuy nhiên, thân hình khổng lồ của nó khiến bụi hồng đen sinh ra từ năng lực của Charlotte chỉ có thể ôm trọn nửa thân dưới của con quái vật ấy. Máu Ikomikidomoe đang dần bị hút trọn.
“Ngươi… Tên khốn!”
Ikomikidomoe không ngừng giãy giụa để thoát khỏi thế bị trói buộc. Nó cố gắng bật nhảy lên không trung nhưng chẳng thể. Việc mất máu cùng linh lực liên tục khiến nó dần rơi vào trạng thái sức cùng lực kiệt.
“Xin lỗi nhé, nhưng ngươi cứ đứng yên đấy đi.”
Với ý định tốc chiến tốc thắng, Meninas giáng những cú đấm như búa bổ về phía kẻ địch dù ngón tay vẫn đang bị thương nặng. Không còn cách nào khác, Ikomikidomoe chỉ đành sản sinh ra đám bản sao để phản công. Song, bản sao sinh ra bao nhiêu thì ngay lập tức Liltotto ăn hết bấy nhiêu.
“Mùi vị thật kinh tởm. Hẹn gặp lại! Ta phải rời đi trước khi bị cuốn vào cuộc chiến của hai con quái vật đó.”
Hưởng ứng theo những người đồng đội, Candice phóng ra hàng loạt các tia sét từ trên bầu trời.
“Để xem ngươi né kiểu gì!”
Những tia sét sáng rực cả một vùng trời trận địa.
“Chà! Cứ như pháo hoa vậy! Nhìn kìa, Bambi!”
Dù cười nói một cách vui vẻ, song, Gigi vẫn không ngừng bắn Heilig Pfeil.
“Vui lắm phải không, Bambi? Vui đủ rồi thì làm việc chăm chỉ vào, được chứ?”
Đáp lại Gigi, Bambi búng ngón tay và những mũi tên ngay lập tức biến thành mưa bom bão đạn oanh tạc khắp cơ thể Ikomikidomoe.
“Xin lỗi vì đã chen ngang. Giờ đến lượt của ta.”
Grimmjow tích tụ linh lực vào mười móng vuốt rồi tung chiêu Desgarron. Điều này ít nhiều khiến hắn cảm thấy hoài niệm và sĩ khí dâng cao một cách kỳ lạ. Vốn dĩ hắn luôn đơn thương độc mã, nhưng có lẽ giờ đây, bản năng săn mồi theo bầy của con thú dữ khát máu đã trỗi dậy, như khi hắn còn kề vai sát cánh bên những người anh em xương máu luôn gọi hắn là vua.
Luppi, ở phía đằng xa, hét lớn.
“Câu đó phải để ta nói, Grimmjow!”
Tám xúc tu của Luppi
cũng bắt hấp thu linh tử. Cả hai cùng lao về phía trước rồi đồng thanh.
“Ta sẽ tiêu diệt ngươi!”
Nhận thấy một lượng khổng lồ linh lực đang chuẩn bị phóng thẳng về phía mình, Ikomikidomoe gồng mình gia cố lớp phòng ngự bằng xương bằng thịt. Tuy nhiên, ngay khi vừa có ý định thực hiện điều đó, nó tỏ ra hết sức bối rối vì cơ thể giờ đây bị tê liệt một cách kỳ lạ. Chợt, giọng nói của người đàn ông lạ mặt cất lên.
“Mặc dù tốn kha khá thời gian để quan sát, nhưng giờ thì ta có thể dễ dàng tác động lên lên linh lực của ngươi.”
“…?”
“Ngươi nghĩ ta chỉ là chân sai vặt thôi phải không? Và suy nghĩ đó cho phép ngươi lơ là cảnh giác trước ta à? Nếu Nakk Le Vaar ở đây, có lẽ cậu ta sẽ nói…”
Nanana Najahkoop mỉm cười tưởng nhớ cố đồng đội của mình.
“Chết người đấy!”
Ikomikidomoe đã bị tê liệt bởi khả năng Underbelly của Najahkoop. Giờ đây, con quái vật đứng trước nguy cơ hứng trọn cả Desgarron từ Grimmjow Jaegerjaquez và Gran Rey Cero từ Luppi Antenor.
Trên bầu trời
“Ikomikidomoe…”
Hikone thì thầm.
“Lo lắng cho kẻ khác khi bản thân cũng đang lâm trận ư?”
Zaraki Kenpachi không ngần ngại vung kiếm.
“A… Tôi xin lỗi…”
Không khó để Hikone né tránh đòn tấn công từ phía đối thủ.
“Làm ơn cho tôi chút thời gian được không?”
“Hả? Ngươi định làm gì?”
Đứa trẻ mỉm cười đầy vẻ ngây thơ, đáp.
“Chuẩn bị vài thứ để giết ông!”
“Thú vị! Ý ngươi là Bankai à?”
Thông thường, một kiếm sĩ thường ra đòn trước khi để cho đối thủ kịp sử dụng chiêu bài mới. Song, với Zaraki Kenpachi thì khác, anh ta rất sẵn lòng để cho đối thủ thoải mái tung ra hết bài vở. Nếu đó là Kyoraku Shunsui, chắc chắn Hikone đã bị đâm từ phía sau.
“Bankai… Có thể. Mà cũng không hẳn.”
“Ồ?”
“Với trường hợp của Ikomikidomoe, Resurreccion sẽ là thuật ngữ thích hợp hơn.”
Dứt lời, Hikone lập tức lao thẳng xuống mặt đất.
“Chết tiệt! Nó vẫn còn sống!”
Grimmjow sửng sốt. Cơ thể tàn tạ của Ikomikidomoe phân mảnh và rải rác khắp nơi. Vậy mà nó vẫn có thể thều thào, rên rỉ.
“Lũ… khốn… ta… sẽ… lấy lại… tên thật…”
“Ta không biết nó đang lẩm bẩm cái gì, nhưng ta sẽ kết liễu nó.”
Trước khi Grimmjow có thể tung đòn hạ sát kẻ địch, một giọng nói bất ngờ vang lên.
“Tên của ngươi… vốn dĩ đã vậy.”
Ai nấy đều hết sức đề cao cảnh giác khi nhận ra Hikone đang đến gần.
“Ikomikidomoe, ngươi là Zanpakuto của ta.”
Giọng Ikomikidomoe run lên từng hồi như thể đang sợ hãi tột độ trước nụ cười ngô nghê của Hikone.
“Cái tên… Gọi tên…”
Bỏ qua Ikomikidomoe, Hikone nói với tất cả mọi người đang có mặt ở đó.
“Cảm ơn rất nhiều! Giờ, ta sẽ khiến ngươi suy yếu, Ikomikidomoe!”
Hikone gọi lên cái tên đầy đủ của Zanpakuto.
“Ikomikidomoe Hououraku Hakkei.”
Xác thịt vung vãi của Ikomikidomoe bất chợt tỏa sáng. Gió xoáy nổi lên ôm trọn lấy toàn bộ cơ thể Hikone. Không lâu sau, con quái vật hung tợn đã hóa thân thành thanh kiếm mang sắc trắng tinh khôi. Chủ nhân của nó cũng có biến đổi về ngoại hình rõ rệt.
Sự kết hợp giữa Tử thần và Hollow.
Hỗn hợp của hai màu sắc tương phản, trắng đen, như tượng trưng cho âm và dương.
Thanh kiếm trắng muốt bỗng loang lổ những chấm đen kỳ dị.
Việc kết hợp với sinh vật cổ đại như Ikomikidomoe khiến linh lực của Hikone nhảy vọt. Đồng thời, nó cũng là chìa khóa để mở Gentei Kaijo đặt trong cơ thể Hikone.
Mặc dù khác với khi Sosuke Aizen hợp nhất với Hogyoku, nhưng tất cả những ai góp mặt ở hiện trường đều có thể cảm nhận rõ rệt rằng đứa trẻ đứng trước họ thực sự phù hợp để trở thành Linh Vương.
“Thôi, hẹn gặp lại mọi người sau!”
Dẫu cho mang trong mình thứ sức mạnh hủy thiên diệt địa, song, tính cách hồn nhiên và giới tính mơ hồ của Hikone vẫn còn ở đó. Trong tích tắc, đứa trẻ dị thường nhảy bật lên không trung với tốc độ chỉ có thể mô tả bằng hai từ ‘thần thánh’. Nó nhanh đến mức đủ để khiến người ta cảm nhận rằng thời gian như thể ngừng hẳn lại.
Người mà đứa trẻ đang nhắm đến, chủ nhân của danh xưng Kenpachi, Tử thần hùng mạnh nhất của Hộ Đình Thập Tam Đội.
Cung điện trên không
“Linh lực này?”
Shuhei Hisagi hớt hải chạy về phía lối ra của tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ. Thứ ập đến với anh ta giờ đây là cảm giác vô cùng ớn lạnh, kinh hãi chạy dọc sống lưng khi cảm nhận được thứ linh lực dị biệt, khác thường.
“Là… Hikone?”