năm sau,Tokyo, .AM
-Ok, mình biết rồi Mikabashi, mai mình sẽ đến đúng giờ
- Được, được rồi, biết rồi
Tại căn hộ nhỏ của Akemi, sáng sớm cô đã tiếp cuộc điện thoại khủng bố từ cô bạn làm cùng công ty, sáng mai đến sớm để đi ăn sáng cùng cô ấy. Hôm nay, cô thật sự bận rộn, tối qua Shiho đã gọi cho cô sau hai năm bẵng tin tức. Con bé đã lấy được lòng tin của tổ chức và được tổ chức cho ra ngoài hoạt động riêng, khi cần làm thí nghiệm mới đến phòng thí nghiệm của tổ chức. Chà, cô đã tính rồi hôm nay, cô sẽ đến thăm con bé. Chắc nó sẽ vui lắm.
Cô vòng qua siêu thị mua đồ, trời đột nhiên đổ mưa tầm tã, khi đứng dưới lầu nhà con bé, mưa vẫn không ngớt, theo dự báo tối nay có lẽ mưa sẽ càng nặng hạt thêm. Bỗng…..bịch…….bịch. Một người đàn ông áo đen đi từ ngôi nhà trọ kia đi ra va phải cô.
-Ui da, đau quá. Xin lỗi anh có làm sao không?
Cô vội vàng nhặt trái cây bị rớt vừa hỏi thăm người đàn ông kia, nhưng đáp lại là đôi mắt sắc lạnh. Nhìn vào đôi mắt ấy cô có cảm giác mình bị hút sâu vào vực thẳm vô hình. Đôi mắt cùng với mái tóc dài màu đen, áo kháo đen khiến cho người khác có cảm giác sợ hãi không dám lại gần, nhưng khi người đàn ông kia quay lưng bước đi cô cảm thấy sự trống trải cô đơn của người đàn ông đó
-Trời mưa to lắm, anh cầm lấy ô đi
Cô chạy theo và đưa cho anh chiếc ô của cô. Anh liếc cô, chạy nhanh vào chiếc xe đen đang đậu ở đó.
-Hừ, đại ca mà cần đến ô ư. Cô gái kia thật không biết điều. Vodka vừa khởi động xe vừa lên tiếng
-Là một con mèo nhỏ thú vị. Giọng nói trầm ấm lạnh như băng vang lên. Vodka nhanh chóng châm điếu thuốc cho Gin
- Đại ca, chuyện kia sao rồi?
-Tao đã nói với nó. Nó bảo sẽ suy nghĩ.bg-ssp-{height:px}
-Tốt quá nếu có loại thuốc đó thì chúng ta cần phải lo gì nữa.
Vodka vừa nói vừa lái xe đi mất hút trong màn đêm
Quay lại vói Shiho và Akemi
-Chị làm gì mà lâu vậy?
-À, trời mưa to quá! Mấy năm nay em sống tốt không? Họ không làm gì em đó chứ?
- Em sống rất tốt, bọn họ không dám làm gì em đâu. Chị lo phần của chị đi, đừng đánh dộng gì tới bọn chúng, cứ tránh được thì tránh xa ra
- Chị tự lo cho mình được mà.
-Dạo này em có bạn thí nghiệm gì không? Nếu không thì đi làm chung với chị đi. Em gia nhập tổ chức rồi, nhưng vẫn phải hoạt động như nhiều người bình thường để che dấu mà.
Akemi vừa nói vừa gắp đồ ăn bỏ vào chén em gái. Em gái cô từ khi vào tổ chức nhìn trông gầy quá.
-Không em không đi làm đâu, em đang có một công trình thí nghiệm.
Trời ngoài kia vẫn mưa, cuộc nói chuyện hai chị em vẫn tiếp tục, nhưng vấn đề vẫn cứ liên quan đến tổ chức áo đen, cô tưởng sau khi bố mẹ chết cô thoát khỏi ám ảnh đó, nhưng nay Shiho lại dấn thân vào làm sao cô có thể yên tâm được, cô sợ con bé không bảo vệ được mình. Tổ chức áo đen, bốn chữ khiến cho cô cả đời không quên được. Nhưng cô không biết rằng vào một ngày nào đó, chính cô cũng trở thành một thành viên của tổ chức đáng sợ ấy.