Thông báo của hệ thống vừa vang lên, mọi người đều biết BOSS chỉ sợ đã sắp chết, hai mắt Tạo Hóa Trêu Người đỏ bừng, đang muốn nói chuyện, trong sân Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành đột nhiên như là nghĩ tới điều gì, nhút nhát vung tay lên, mộ bóng màu bạc xuất hiện theo tay cô ta đang vung lên, sau khi rơi xuống đất hóa thành một Ngân Lang cực lớn, móng vuốt bới trên mặt đất vài cái, mắt sáng như đuốc, thần thái uy nghiêm quan sát bốn phía.
Một khắc này Ngân Lang xuất hiện, một cỗ cảm giác đe dọa cực lớn truyền đến, nó ngửa ra đầu, lông trên cổ dựng đứng, trong miệng phát ra tiếng kêu gào.
Trước khi bởi vì bọn người Mục Bạc cùng một tổ với Đệ Ngũ Tu, đã bị bọn người Ly Viên cuốn lấy, chỉ có Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành, cô ta chỉ là một Mục Sư yếu, lực công kích cũng không có bao nhiêu, người tiểu đội Thanh Qua chưa kịp chú ý đến cô ta, mà trong đội ngũ Tạo Hóa Trêu Người thì sẽ không có người giết cô ta, ‘vợ’ Tạo Hóa Trêu Người cho nên cô ta luôn ngây ngốc ở một bên, lúc này cô thả Ngân Lang ra, sắc mặt Thích Khách và Liễu Thanh Khê đại biến, trái lại trong mắt Tạo Hóa Trêu Người thì lộ ra vẻ mừng rỡ như điên:
“Mau đánh Kiến Hậu!”
Mấy người Thanh Qua lúc này đều bị hãm chân, tuy nói trong lúc nhất thời giết không chết bọn hắn, nhưng ai cũng không có biện pháp làm gì được ai, Kiến Hậu lúc này phải chết, nếu như Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành có ích một chút, giết chết Kiến Hậu, đồng thời đạt được vinh dự cùng ban thưởng chính là bọn họ.
Ai cũng không nghĩ tới, cái nữ Mục Sư nhu nhược này sẽ có được một sủng vật Sói.
Trong Yêu tộc Triệu Hoán Sư mới có thể triệu hồi ra trợ thủ giúp mình chiến đấu, hơn nữa Triệu Hoán Sư thực lực càng mạnh, ma lực càng cao, sức chiến đấu trợ thủ triệu hoán ra mới có thể lợi hại, thế nhưng mà trong trò chơi còn có một loại hệ thống sủng vật, nếu là có người vận khí nghịch thiên, có thể đạt được sủng vật, như vậy đồng dạng có thể triệu hồi ra sủng vật chiến đấu vì chính mình! Muốn nghĩ đến đến được cái sủng vật kia vận khí vô cùng tốt, dù sao quái vật càng về sau trí lực càng cao, thực lực càng cao, muốn triệu sủng vật cũng rất không có khả năng đấy, ai cũng không ngờ nữ Mục Sư sẽ có được một cái sủng vật Ngân Lang thoạt nhìn thực lực không kém.
Sủng vật giết chết Kiến Hậu, đồng nghĩa với việc Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành giết chết Kiến Hậu.
Nghe được Tạo Hóa Trêu Người kêu, Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành gật nhẹ đầu. Sai sử cự lang màu bạc, hô một câu: “Vượng Tử, đi!”
Thân thể khổng lồ của Ngân Lang run rẩy nhào tới Kiến Hậu.
Thấy một màn như vậy thì trong miệng Thứ Khách nhịn không được phát ra nguyền rủa, mà ngay cả Liễu Thanh Khê ngày thường ổn trọng cũng đã biến sắc: “Thanh Qua!”
Bọn hắn bị người Tạo Hóa Trêu Người chặt chẽ vây quanh, cũng không biết Tạo Hóa Trêu Người hạ thuốc gì cho những người này rơi xuống, nguyên một đám giống như không muốn sống nữa, Ly Viên cũng bất chấp điểm tội ác, bắt đầu nặng tay giết người. Kỹ năng tàng hình của thích khách đã sớm dùng hết, lúc này dù muốn vùng thoát khỏi những người này đuổi theo cũng không thể đủ.
Lúc này mọi người chỉ có cầu nguyện Thanh Qua có thể đột phá bao vây của Tạo Hóa Trêu Người cùng Đệ Ngũ Tu, đuổi tới bên Kiến Hậu, giết chết cái nữ Mục Sư Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành này.
Trong trò chơi một khi chủ nhân vừa chết, vô luận là triệu hoán đi ra sủng vật hay là Yêu tộc Triệu Hoán Sư triệu đi ra trợ thủ, đều theo chủ nhân chết đi mà biến mất. Ngân Lang thoạt nhìn không dễ đối phó, mấy người Thứ Khách ngầm bực chính mình tính toán sai lầm, lúc này rơi vào một cái kết cục như vậy, vì cái Kiến Hậu này, mọi người khổ cực thời gian dài như vậy. Nếu là sự tình gấp gáp thất bại trong gang tấc, thiệt thòi này mọi người ăn không hết đấy.
Trong lúc mọi người thất vọng chỉ có Bách Hợp chứng kiến Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành triệu đi ra sủng vật là Sói, không khỏi nở nụ cười.
Nếu như Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành có được sủng vật là động vật khác vậy thì thôi, hết lần này tới lần khác cô ta sủng vật gì không tốt, nhưng lại thả ra Sói. Cho dù Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành tự mình tiến lên giết chết Kiến Hậu, khả năng đó tốt hơn nhiều so với việc cô ta triệu ra sói. Lúc Bách Hợp giết chết Thanh Lang Vương ở vách đá, từng vì là người chơi gặp BOSS đầu tiên, khiến cô chiếm được chỗ tốt, đã nhận được thành tựu giết BOSS.
Cũng không phải là thành tựu BOSS Thanh Lang Vương đơn thuần. Mà là thành tựu BOSS đầu tiên trong trò chơi, cho nên khi lúc đã nhận được dấu hiệu Vương Lang Tộc, cô nhớ tới cái thành tựu này, Bách Hợp nhìn Ngân Lang Vương. Trong lúc đó quát to một tiếng:
“Dừng lại!”
Ngân Lang đạt được chỉ lệnh Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành, kích động hướng Kiến Hậu đột nhiên trì trệ, nghe được giọng nói của Bách Hợp kia, nó có chút mờ mịt xoay đầu lại, đang nhìn đến Bách Hợp, đầu Ngân Lang to lớn kia đột nhiên lộ ra tính người mang vẻ sợ hãi. Thân thể nhảy lên giữa không cứ thế mà uốn éo, tứ chi sau khi rơi xuống đất trong miệng phát ra tiếng kêu ‘Ô ô’, tựa đầu rũ xuống mặt đất.
Thành tựu Vương Lang Tộc vào lúc này phát huy tác dụng cực lớn, sủng vật của Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành tại thời khắc mấu chốt đổi chủ, Bách Hợp ngăn trở Ngân Lang trong nháy mắt, Thanh Qua một kiếm bức lui hai người Tạo Hóa Trêu Người cùng Đệ Ngũ Tu, cắm mũi kiếm của mình trên mặt đất, cầm chặt chuôi kiếm thân thể nghiêng về sau.
Trường kiếm dưới lực cựu mạnh, thân kiếm uốn lượn, hình thành bộ dáng như cung tên, Thanh Qua đột nhiên buông tay, cả người liền như mũi tên hướng tới chỗ Kiến Hậu, đợi đến lúc hai người Tạo Hóa Trêu Người cùng Đệ Ngũ Tu phục hồi lại tinh thần muốn phóng tới chỗ anh, động tác của anh lại cực nhanh, Thanh Qua đã mượn lực đàn hồi, nhảy lên trên Kiến Hậu, hắn duỗi trường kiếm ra, một tay nắm chặt chuôi kiếm, tay kia bắt lấy mũi kiếm, vây Kiến Hậu to lớn mà đáng sợ quanh ngực mình, chỉ dùng lực co lại, đồng thời âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên:
“Chúc mừng người chơi Thanh Qua cho Kiến Hậu một kích trí mạng, giết chết Kiến Hậu!”
“Chúc mừng tiểu đội Thanh Qua vì dân trừ hại, giết chết Kiến Hậu, vì thành Altlands bỏ một đại uy hiếp.”
“Chúc mừng tiểu đội Thanh Qua trở thành đội ngũ đầu tiên giết chết BOSS cấp độ SSS.”
“Thành Altlands vĩnh viễn ghi khắc phong hào anh hùng: Thanh Qua, Nữ Hoàng, Thứ Khách, Ly Viên, Liễu Thanh Khê, công tích chư vị vĩnh viễn ánh khắc trong . Hệ thống ban thưởng các anh hùng trị số trí lực +5, giá trị thể lực +5, nhanh nhẹn độ +5.”
“Chủ thành Altlands đại diện cho cư dân thành Altlands, cảm tạ mấy vị anh hùng anh dũng nỗ lực, pho tượng chư vị anh hùng, sẽ vĩnh viễn đặt trong sân rộng thành Altlands.”
“Tiểu đội Thanh Qua giết chết Kiến Hậu, hệ thống ban thưởng điểm kinh nghiệm trị giá 200000, kim tệ 200000, giá trị danh vọng thành Altlands 2000, đặc biệt ban thưởng danh hiệu thị dân vinh dự, chúc các vị vui vẻ trong trò chơi!”
Thanh âm hệ thống thông báo vang bên tai mọi người, trước kia Tạo Hóa Trêu Ngươi còn ý cười đầy mặt lúc này sắc mặt tái nhợt khó coi, ánh mắt kia giống như muốn ăn thịt người, hung dữ nhìn chằm chằm vào Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành.
Thanh Qua nhỏ nhen, mà lại mang thù, hai người Tạo Hóa Trêu Người và Đệ Ngũ Tu vừa mới đánh anh không kịp trở tay, đều không thể làm gì được anh, lúc này đã không có cái nỗi lo BOSS này, Tạo Hóa Trêu Người quyết định thật nhanh, quay người hóa thành con dơi liền dốc sức liều mạng đập cánh phi ra ngoài hang động, trong lúc nguy cấp, hắn liền bấp chấp người một nhà trong huyệt động.
Đệ Ngũ Tu xem xét không tốt, cũng không kịp nguyền rủa Tạo Hóa Trêu Người, hắn theo bản năng muốn đi cứu Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành, nhưng Bách Hợp lại cười lạnh nhìn hắn một cái, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Ngân Lang, nghiêm nghị phân phó: “Giết hắn đi!”
Vừa mới nhận thức Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành là chủ Ngân Lang, lúc này Lang Vương dưới uy nghi của lạc ấn, bản năng chiếu theo lời của Bách Hợp đi làm, nhào tới Đệ Ngũ Tu.
Lúc này Đệ Ngũ Tu đã ôm Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành ở trong ngực, chứng kiến Ngân Lang chính mình thu làm sủng vật vậy mà phản chủ, con vật ngày thường thoạt nhìn dịu dàng ngoan ngoãn như chó vậy, lúc này lộ ra vẻ dữ tợn, cái răng nanh bén nhọn kia đã nhanh chóng cắn được Đệ Ngũ Tu. Vốn dĩ Ngân Lang bề ngoài tuy hung hãn, có thể bởi vì Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành là chủ nhân, Ngân Lang cho tới nay đối với cô ta đều là vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn đấy, đánh mắng cũng không đánh trả lại, cho nó một cái tên kêu là Vượng Tử, trong lòng Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành là xem nó như chó cưng mà đối đãi, sớm đã quên bản chất có là Sói rồi.
Lúc này chứng kiến Ngân Lang trở mặt, cô ta không có ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, còn xem Ngân Lang giống như ngày xưa cái con sủng vật dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời mình, nhìn nó muốn đả thương người, lại không nghe mình sai sử, lập tức trong lòng tức giận, hung dữ nhìn chằm chằm vào Bách Hợp.
Đệ Ngũ Tu bị Bách Hợp cướp đi vậy thì thôi, dựa vào cái gì mà chính sủng vật Sói của cô ta cũng muốn cướp đi? Cái con chó thậm chí ngay cả chủ nhân đều không nhận rồi, đi nghe lời của người khác, dưới sự phẫn nộ Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành vươn tay nắm chặt da lông dày đặc trên cổ Ngân Lang, cái này vốn là chỗ cô ta thích nhất, lúc này năm đầu ngón tay kéo cô ta kéo vào trong tay, cô ta bén nhọn phân phó: “Tao cho mày đi giết cô ta, con chó…”
Cô ta còn chưa nói dứt lời, Ngân Lang vốn đã nghe lệnh là tấn công Đệ Ngũ Tu, thế nhưng mà Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành đã ở trong ngực Đệ Ngũ Tu, lúc này lại bị cô ta mạo phạm, tuy nói cô ta là chủ nhân trước kia của Ngân Lang, nhưng lúc này gặp được lạc ấn Lang Vương, Ngân Lang đã phản chủ, động tác Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành lại để cho Ngân Lang không chút nghĩ ngợi, liền há to miệng, cắn một ngụm tới Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành.
Cái hơi thở kia đập vào mặt, Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành theo bản năng quay đầu đi, lộ ra cái cổ thon dài, Ngân Lang cũng không thương hương tiếc ngọc, ‘Oa ô’ một tiếng, hàm răng bén nhọn cắn vào trong cổ cô ra.
Máu tươi tức khắc văng khắp nơi, trong miệng Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành phát ra tiếng kêu hoảng sợ bén nhọn mà thảm thiết. Đời này cô ta sinh ở niên đại hòa bình, có rất ít người cảm nhận được cảm giác suýt chút nữa chết của cô ta.
Lúc hàm răng chui vào trong thịt, cái loại cảm giác này vô cùng thật, trong lỗ mũi Sói phát ra thanh âm nguy hiểm, cùng với hàm răng trắng lành lạnh, Sói thủy chung là Sói, dù là cô ta từng đặt cho nó tên như chó. Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành có thể tinh tường nghe được lúc da thịt ở cổ cô ta bị Ngân Lang lôi kéo phát ra tiếng ‘Híz-khà-zzz’ để cho người sởn hết cả gai ốc, cảm giác thống khổ từ bốn phương tám hướng kéo tới, thân thể không chỗ nào không đau.
Cái cảm giác quá mức chân thật từng làm cho cô ta cảm thấy vô cùng mới lạ với cảm giác trong trò chơi, lúc này lại mang cho cô ta cảm giác thống khổ vô cùng.
“Không!” Đệ Ngũ Tu chứng kiến cổ cô gái trong ngực mình bị Ngân lang một ngụm cắn đứt, cự lang vẫn còn nhai nuốt miếng thịt trong miệng, nuốt hai ba miếng lại cười toe toét miệng hướng tới hắn, hắn chứng kiến thân thể cô gái đã bắt đầu run rẩy, bởi vì mũ trò chơi phản ứng chậm hơn cabin trò chơi, cho nên đến giờ cô ta vẫn không bị bắn ra khỏi trò chơi.